Bi Thiên
Chương 1 : Dục vọng
Huyền Dận là người rất đẹp, câu thơ kia nói như thế nào nhỉ? —- “Lông mày sắc như núi xa, khuôn mặt như phù dung, da thịt mềm nhẵn như mỡ”, Minh Sùng không biết dùng thơ từ để hình dung nữ tử mà hình dung một nam nhân có quá khuếch đại hay không, thế nhưng lần đầu tiên nhìn thấy Huyền Dận, bên trong đầu hắn cũng chỉ còn sót lại một câu “Mặt như mỡ đông, mắt như điểm nước sơn”, giữa chân mày có một vệt hồng nhạt làm khí chất nam nhân trong trẻo mà lạnh lùng, nhưng cũng làm cho y cao không với tới, phảng phất như tiên giáng trần.
“Ân a…”
—- Nếu như y hiện tại còn không nằm trên người mình làm chuyện kia thì càng xuất trần!
Lúc này Huyền Dận đang đè lên Minh Sùng, hai chân đung đưa mạnh mẽ đánh mạnh vào hoa huy*t ẩn giấu giữa hai đùi mềm mại của Minh Sùng.
“A a… Huyền Dận… Được rồi… Đau quá… A a!” Cái eo gầy cứng cáp đâm sâu rồi dừng lại phá nát tiếng rên rỉ, đầu đỉnh cứng nóng khổng lồ xông phá vào trong chỗ sâu cơ thể Minh Sùng, tinh dịch nóng bỏng lại một lần nữa phun vào bên trong ngôi nhà ấm áp.
Minh Sùng hai tay vốn khoác lên trên vai Huyền Dận vô lực buông xuống.
Huyền Dận sảng khoái mà thở ra một hơi, eo giật giật đem tính khí vẫn còn đang gắng gượng rút ra từ trong huyệt mềm mại ẩm ướt.
Sau khi thanh âm dính dáp vang lên, hỗn hợp chất lỏng đỏ trắng ồ ồ từ trong hoa huy*t ẩn giấu giữa hai đùi rắn chắc của Minh Sùng từ từ chảy ra, khăn trải giường dưới thân hai người từ lâu đã nhiễm đủ loại chất lỏng trở nên dơ bẩn lộn xộn không chịu nổi.
Huyền Dận vén tóc bên tai liền liếm môi mỏng hồng hảo nhấc eo Minh Sùng lên.
Nơi bí mật được ẩn giấu hơn hai mươi mấy năm của Minh Sùng lại một lần nữa bại lộ trong mắt Huyền Dận — dưới háng bộ lông rất thưa thớt, ở dưới gốc rễ của tiểu tính khí, thay thế nơi hai túi hoàn, lại là một đóa hoa không nên xuất hiện trên thân nam nhân — đặc biệt là nam nhân cao to rắn chắc như Minh Sùng, dù là ai cũng sẽ không nghĩ tới một đại nam nhân dương cương mười phần lúc trưởng thành lại như nữ nhân có đóa hoa nhỏ như vậy. hoa huy*t bình thường nhỏ bé giờ khắc này bởi vì đau đớn mà khẽ run, trước đây không lâu tiểu hoa huy*t mới bị cạy mạnh phá vỡ bởi vì không gián đoạn mà kéo dài dần trở thành màu đỏ sẫm, hai cánh hoa vốn thật mỏng mà cũng trở nên đầy đặn.
Hô hấp của Huyền Dận tăng thêm một chút, hoa văn hoa sen giữa chân mày không biết có phải do nhiệt độ tăng lên hay không mà trở nên đỏ bừng, hắn duỗi hai ngón tay dài xen vào trong huyệt ướt dầm dề, chất lỏng bên trong bị “xì xào xì xào” khuấy động, ngón tay dài nhỏ bên trong dũng đạo ấm áp đấu đá lung tung, cổ tay mảnh khảnh chuyển động về phía trước, khiến ngón tay đâm vào càng sâu, hoa huy*t bị khuấy lên không không chế được co rút lại chèn ép chất lỏng trong không ngừng chảy ra.
“A a… Huyền Dận… Ngừng tay…” Minh Sùng lắc đầu muốn lùi bước, không biết thế nào Huyền Dận còn nắm lấy eo hắn, chỉ một cái tay liền làm cho hắn không thể động đậy.
Một bên khuấy động hoa huy*t ướt dầm dề, Huyền Dận hình như phát hiện đồ chơi tốt, hai ngón tay y liên tục, ngón tay cái lại để bên ngoài âm vật mạnh mẽ ép động.
“A a a! … Ha…” Minh Sùng bị kích thích quá lớn khiến chảy nước mắt, đôi mắt ưng mơ hồ cầu khẩn, “Không muốn… Như vậy… Nha nha… Buông tha ta…”
Ngày thường chỉ cần Minh Sùng tỏ vẽ yếu thế, Huyền Dận dù giận thế nào cũng sẽ nhượng bộ —- nhưng hiển nhiên, bây giờ dục vọng đánh gục lý trí, Huyền Dận nhìn thấy bộ dáng đáng thương của Minh Sùng chỉ có thể càng thêm bắt nạt hắn.
Cho nên lời cầu xin của Minh Sùng đổi lấy càng nhiều ngón tay hơn — hai đầu ngón tay càng tiến vào sâu thêm, Minh Sùng cảm thấy ngón tay giữa dài nhất của Huyền Dận cơ hồ chạm vào miệng tử cung mới vừa khép kín của mình.
“Quá sâu… Ân… Huyền Dận… A a a… Không muốn… Động… A ân…” Ngón tay ở trong người cương quyết móc khẩy, móng tay cứng rắn còn thỉnh thoảng chạm được vào thịt mềm nơi chỗ sâu, Minh Sùng cầm lấy hai tay Huyền Dận, thắt lưng cùng mông điêu luyện rắn chắc run rẩy, tiểu huyệt giữa hai đùi bị đùa bỡn nước chảy tràn trề, tính khí nộn hồng chưa bao giờ sử dụng tới lần thứ hai nhổng lên thật cao.
“Ưm… A a… A… A a a —-“ Rốt cuộc, hoa huy*t không chịu được đùa bỡn từ nơi sâu tuôn ra chất lỏng trong, từ giữa ngón tay Huyền Dận phun ra, lại một lần nữa thấm ướt khăn trải giường dưới thân hai người, tính khí giữa hai chân cũng một lần nữa phun trào.
Huyền Dận rút ngón tay ra, sau khi ép động ẩm ướp chảy ra chất lỏng liền duỗi tay sờ soạng, đôi môi Minh Sùng bị y hôn đến sưng tấy.
“A…” Còn chưa rút ra từ dư vị cao trào Minh Sùng lại bị Huyền Dận hôn lên đôi môi, phần eo bị nhấc lên cao hơn, theo Huyền Dận động thân, tính khí nóng bỏng gắng gượng lần thứ hai chất đầy hoa huy*t sưng tấy.
Hành thân tráng kiện sau khi xuyên thẳng vào miệng huyệt liền tàn nhẫn ma sát cổ tử cung nhạy cảm, thân thể mới vừa trải qua một lần cao trào còn rất nhạy cảm, Minh Sùng hơi vặn vẹo gương mặt cương nghị tuấn tú, eo run rẩy từ hành lang nơi sâu nhất liền tuôn ra luồng nhiệt nóng bỏng vô tư tưới lên đầu đỉnh trong chỗ sâu hoa huy*t, nhục thịt vốn cường tráng lại miễn cưỡng lớn hơn mọt vòng, hoa huy*t ngậm lấy cán chống đỡ tới cực hạn, cơ hồ muốn co giãn.
“Nha… Đau quá… Huyền Dận…” Phần eo bị siết lại không thể động đạy, nước mắt Minh Sùng mơ hồ từ bàn tay hướng tới nơi hai người giao hợp, muốn đem nhục thịt đang chôn sâu trong cơ thể mình lấy ra, đầu ngón tay mới vừa đụng vào túi nang ở hoa huy*t, Huyền Dận liền thở gấp mộng tiếng đem tay không an phận của Minh Sùng kéo mở đặt ở trên giường, hắn lùi về sau từ từ rút ra dương cụ bên trong huyệt ướp nhẹp, đầu khổng lồ đầy đặn vừa mới rút ra, miệng huyệt đỏ tươi trong hoa huy*t lập tức dâng trào một cỗ lớn chất lỏng, thủy dịch cọ rửa miệng huyệt khiến Minh Sùng không tự chủ nâng eo, miệng huyệt không còn bế tắc theo thói quen mở ra đóng lại.
Đợi một hồi cũng không thấy người trên người có động tác gì Minh Sùng mơ hồ nghĩ cuối cùng cũng kết thúc, một bên vươn mình dặn dẹo muốn bò xuống giường thanh tẩy thân thể, một đôi tay lại cường ngạnh mạnh mẽ nắm eo hắn kéo lại, tư thế Minh Sùng quỳ nằm úp sấp càng khiến cho chỗ phía sau của Minh Sùng càng lộ ra lối vào ngây ngô.
“!” Minh Sùng thất kinh xoay eo tay kháng cự để dưới bụng Huyền Dận, “Huyền Dận! Bên kia không được! Huyền Dận… A!”
Huyền Dận rũ xuống hai mắt không để ý viền mắt gấp đến đỏ bừng của Minh Sùng, một tay nắm lấy phía ngoài hoa huy*t lộ ra âm vật sưng to lên, dùng sức xoa nắn nghiền ép.
“Đừng đùa… A a… Ân a… Đau…” Phía trước bị đau đớn kích thích làm dời đi lực chú ý của Minh Sùng, Huyền Dận một tay đẩy ra bờ mông mịn màng rắn chắc của Minh Sùng, phần eo hơi đung đưa nhục thịt đang ssuwng đầu xâm phạm vào nơi chưa bao giờ được khai phá từ từ cọ xát — rốt cuộc, miệng huyệt bị ma sát nhẹ nhàng bất mãn há miệng khép lại.
Thuận thế đưa ngón tay mạnh mẽ xen vào hoa huy*t dùng sức đào bới càn quấy, chất lỏng “xì xì” từ giữa ngón tay Huyền Dận phun ra, Minh Sùng thể chất trở nên mẫn cảm khẽ rên, khoang huyệt kịch liệt co rút lại mấy lần sau đó liền dâng trào ra lượng lớn chất lỏng, ngón tay Huyền Dận vừa rời đi miệng huyệt, một cỗ chất lỏng trong liền thẳng tấp chảy ra rơi trên đệm giường, đa số chất lỏng trong thuận theo đùi lớn màu mật ong trượt xuống cái đùi lớn, vẽ ra từng đạo thủy ngân đầy dâm mỹ.
Thừa dịp hoa huy*t của Minh Sùng đang cuộn trào mãnh liệt chảy ra chất lỏng nóng bỏng, Huyền Dận nhân cơ hội đỡ nhục thịt của mình chen vào miệng hậu huyệt nho nhỏ.
“A! Đau!” hoa huy*t của Minh Sùng còn đang đứt quãng chảy xuống chất lỏng dâm mỹ, nhưng cũng thanh thản cảm nhận được phía sau không khỏe.
Đầu đỉnh đầy đặn khổng lồ thế nhưng muốn tiến vào, ở bên trong thăm dò lại bị miệng cắn chặt ngăn lại, cứ như vậy không tiến không lui, tính khí truyền tới đau đớn khiến Huyền Dận bất mãn nhíu mày, tay y dùng sức mở ra hai mông đang căng chặt của Minh Sùng, tiếng khàn khàn mệnh lệnh: “Thả lỏng.”
Thả lỏng muội phu ngươi! —- Tuy rằng rất muốn rống như thế, nhưng Minh Sùng đã không còn nhiều khí lực, hắn nhìn bạn thâm giao hai con mắt đỏ ngòm, cắn răng nỗ lực thả lỏng thân thể — làm xong sớm một chút để giải thoát đi! Phía trước còn bị phá nói chi gì phía sau?
Thấy Minh Sùng không thể thả lỏng, Huyền Dận liền vươn tay về hoa huy*t đang chảy ra thủy dịch, một tay nắm lấy dương v*t của Minh Sùng vì đau đơn mà rũ xuống, một tay lại duỗi vào thăm dò đánh lên hoa huy*t ẩm ướt.
“A a a… Không thể… Không thể chơi nữa…” Khuôn mặt Minh Sùng đỏ mặt chôn vào giữa hai tay, ngoài miệng kháng cự, dương v*t dưới than lại ngoài ý muốn từ từ gắng gượng lên, hoa huy*t đỏ tươi đầy đặn cũng bắt đầu mở ra khép lại nuốt vào.
Nhục thịt tráng kiện từ từ thẳng tiến hậu huyệt có chút buông lỏng của Minh Sùng.
Toàn bộ căn đi vào, Huyền Dận liền bắt đầu dựa vào một chút dịch ruột non tràn ra mà đánh xuyên lên, phối hợp với ma sát xoa nắn hoa huy*t cùng âm vật, thêm vào lòng bàn tay thô ráp trên dưới ma sát phục vụ dương v*t, ba bên kích thích khiến Minh Sùng khóc không thành tiếng, chỉ có thể rên rỉ đứt quãng theo động tác của Huyền Dận.
Minh Sùng theo dục vọng mãnh liệt cường thế hơi nhíu mày nhìn Huyền Dận.
Bọn họ vốn là tri kỷ nhiều năm.
Tại sao… Lại biến thành như thế chứ?
Truyện khác cùng thể loại
164 chương
10 chương
14 chương
84 chương
126 chương
19 chương