Edit: Điềm Điềm
**********************
Sở Lệnh bị đè xuống giường, cậu hoàn toàn không thể kháng cự trước nụ hôn của Hàn Cố.
Được Alpha của mình hôn là một việc hết sức thoải mái, cậu thậm chí nhịn không được mà muốn đáp trả nụ hôn này.
Nhưng lý trí cậu lại cự tuyệt nó, vừa mới chia tay bạn trai, lập tức cùng người đàn ông khác lăn giường, cậu thực sự không làm được việc này.
Hàn Cố đương nhiên biết suy nghĩ của Sở Lệnh, chậm rãi mà dùng tin tức tố của mình để trấn áp cậu.
Đầu lưỡi của hắn liếm qua khe môi đóng chặt, dụ dỗ đối phương từ từ mở miệng ra.
Sở Lệnh không thể khống chế mà rên rỉ ra tiếng, nhưng có thể nhận thấy cậu vẫn đang cố chống lại dục vọng của mình.
” Thả lỏng ra, đừng từ chối…” Hàn Cố thuận thế ngậm lấy cánh môi Sở Lệnh, khi mạnh khi nhẹ cắn lên môi cậu.
“A….” Sở Lệnh vẫn đang chống cự một cách yếu ớt, thân thể và tinh thần chống đối nhau là việc hết sức dày vò cậu: ” Không cần…”
Hàn Cố không thể nhìn cậu tự dằn vặt bản thân như vậy, chỉ đành phải dỗ dành cậu: ” Đây không phải là lỗi của em, là tôi cưỡng ép em.”
Những lời này giống như có tác dụng, Sở Lệnh ngây ngẩn cả người, dần dần cũng không còn giãy dụa nữa.
Hàn Cố tuy rằng không hiểu về tình yêu, nhưng có thể hiểu được loại tâm tình giống như phản bội này.
Cho dù Sở Lệnh không phải tự nguyện, nhưng ở một ý nghĩa nào đó, cậu cũng đã cho rằng mình phản bội Lâm Hiên.
Sự tra tấn tinh thần này là đáng sợ nhất.
Hàn Cố ngay từ đầu mặc dù buông lỏng, nhưng khi hắn nhìn thấy Sở Lệnh tự ngược đãi đến trình độ nào, cũng không cách nào khoanh tay đứng nhìn.
” Em làm như vậy sẽ khiến Lâm Hiên lo lắng đấy.” Hàn Cố vừa hôn nhẹ cậu vừa nói, giọng nói càng trở nên dịu dàng: ” Đừng sợ, để cho tôi giúp em….”
” Tôi là Alpha của em.”
Câu nói cuối cùng giống như mang theo ám chỉ, khiến Sở Lệnh hoàn toàn thả lỏng, ngoan ngoãn mở miệng mặc cho Hàn Cố xâm nhập, quấn lấy đầu lưỡi của cậu mà liếm mút.
Hương vị ham muốn nồng đậm ngay lập tức tràn ngập khắp căn phòng.
Mỗi Alpha đều có thiên phú dị bẩm trong việc chinh phục Omega của mình, phương pháp có thể khác nhau, nhưng ý thức chiếm hữu trời sinh khiến họ không để bất cứ thứ gì có thể đe dọa đến cuộc sống của chính mình.
Hàn Cố không làm ra hành động gì khác nữa, mặc dù giờ đây Omega trên danh nghĩa của hắn đã thuận theo, mặc hắn muốn làm gì thì làm.
Hắn chỉ trấn an người kia vào giấc ngủ sâu, rồi mới rời khỏi phòng.
───
Sở Lệnh ngủ rất sâu, cậu đã gần một tháng không có ngủ ngon như vậy.
Khi thức dậy, cậu thậm chí không thể phân biệt chính xác là thời gian nào nữa.
Cậu ngẩn người một lúc, sau đó từ từ hồi phục tinh thần.
Ấn tượng cuối cùng của cậu còn dừng lại ở việc bị Hàn Cố hôn, Sở Lệnh hoảng sợ kiểm tra toàn thân, sau khi phát hiện không có gì bất thường, lúc này mới an tâm thở phào nhẹ nhõm.
Nhớ lại khi trước, lúc cậu tỉnh táo lại sau kỳ phát tình, cả người gần như sụp đổ.
Còn điều gì có thể tồi tệ hơn chuyện đó nữa? Sở Lệnh tự giễu nghĩ.
Cậu đứng dậy và đi xuống giường, kéo rèm cửa ra, và thấy rằng bên ngoài vẫn còn sáng, và bây giờ là 2:30 chiều, cậu đã ngủ trong mười sáu tiếng.
Cậu đi vào phòng tắm rửa trước, sau đó mở cửa phòng, đang nghĩ muốn làm gì đó để ăn, lại đột nhiên phát hiện Hàn Cố đang ngồi trên ghế sofa.
Cơ thể của cậu ngay lập tức cứng lại không tự nhiên, “Làm thế nào anh….còn ở nhà?”
Hàn Cố nhíu mày, nói: ” Hôm nay là chủ nhật.”
Sở Lệnh không trả lời, nhưng trong lòng lại nghĩ, chủ nhật trước kia anh cũng chưa từng ở nhà.
Hàn Cố giống như biết được ý nghĩ Sở Lệnh, nói: ” Sau này tôi sẽ cố gắng ở nhà với em.”
Những lời này làm cho Sở Lệnh cảm thấy bất an.
“Đừng cảnh giác với tôi như vậy, tôi sẽ không làm gì khi không có sự đồng ý của em.”
Sở Lệnh không nói lời nào nữa.
Hàn Cố thừa dịp này nói: ” Em có biết mình đã làm gì không? Trong khi em đang ngủ, tôi đã yêu cầu bác sĩ gia đình đến khám, thiếu máu, thiếu ngủ, lượng đường trong máu quá thấp, suýt nữa phải đi thẳng đến bệnh viện.”
” Tôi….”
” Thôi bỏ đi, một phần cũng là lỗi của tôi, là tôi không chăm sóc tốt cho em.”
Sở Lệnh đột nhiên ngẩn người, giống như từ khi quen biết người đàn ông này, câu nói nhiều nhất hắn nói chính là xin lỗi.
Cậu không biết Hàn Cố trong ấn tượng của người khác là như thế nào, nhưng trong tưởng tượng của cậu Hàn Cố rất cường thế, hẳn là không phải là như thế này.
Một tháng qua cậu thực sự không đủ bình tĩnh, sau khi làm ầm lên với Hàn Cố ngày hôm qua, cậu cảm thấy tốt hơn nhiều.
Cậu im lặng một hồi, cảm thấy là mình nên tỏ lòng biết ơn một chút.
” Cảm ơn anh.”
Hàn Cố dường như có chút giật mình, nhưng rất nhanh liền hỏi: ” Chuyện gì đã xảy ra?”
Sở Lệnh nghi hoặc nhìn hắn.
“Lâm Hiên đã nói gì với em? Phản ứng của em ngày hôm qua … rất kỳ lạ…”
Sở Lệnh giật mình nhìn đối phương, trong thời gian ngắn không thể trả lời được.
” Không thể nói với tôi sao?”
” Không phải, tôi chỉ là…. không biết nên nói như thế nào….” Sở Lệnh quả thật không biết nên mở miệng như thế nào, ngày hôm qua Lâm Hiên quay đầu lại nhìn thấy động tác đầu tiên của cậu, dĩ nhiên là đem tay cậu nắm lấy góc áo của anh hất ra.
Đây là chuyện trước kia không bao giờ xảy ra.
Hàn Cố dường như từ vẻ mặt của cậu đã hiểu được chuyện gì, hắn nói: ” Nếu hắn đã làm chuyện gì khiến em thương tâm, thì không phải do em, chỉ tại vì trên người em có lưu tin tức tố của tôi mà thôi.”
Sở Lệnh nghe thấy những lời này, đột nhiên giương mắt nhìn Hàn Cố.
“Hai Alpha trời sinh ra là đã đối chọi với nhau, đặc biệt là sau khi liên quan đến Omega, mâu thuẫn này sẽ trở nên rõ ràng hơn.” Hàn Cố nói về điều này cố tình dừng lại, lại nói: “Những gì tôi đã nói ngày hôm qua, tôi hy vọng em cũng có thể hiểu được.”
Sở Lệnh im lặng gật đầu.
” Em không cần lộ ra biểu tình như vậy.
Tôi đã gắng sức khắc chế bản năng của Alpha, loại bản năng này….” Hàn Cố nói đến đây cũng không nói thêm, chỉ nói ” “Nếu em thực sự hiểu những gì em đang làm, tôi sẽ không ngăn cản hai người gặp nhau, đó là sự nhượng bộ lớn nhất của tôi.”
Sở Lệnh phi thường kinh ngạc, một Alpha lại có thể nói ra những lời như vậy.
“Nhưng ít nhất đừng nghĩ về người đàn ông khác trước mặt tôi.”.
Truyện khác cùng thể loại
75 chương
17 chương
61 chương
73 chương
27 chương
32 chương