Bí mật thiên địa
Chương 14 : lên núi xem tình hình
- Ách!!!
Phong Đằng lập tức biến sắc.
- Thế nào ?
Tiêu Phong thản nhiên hỏi.
- Không, không phải, chỉ là...thần...thần...
Phong Đằng nhất thời không biết nên trả lời như thế nào cho hợp lý. Ăn thịt gấu sao ? đó cũng không phải là gấu bình thường nha .mà là một con yêu thú đã là tinh cảnh, là tồn tại rất mạnh mẽ a. Theo như đồn đãi thì hùng tinh kia chỉ cần một chảo tát chết hơn trăm cao thủ. Hơn nữa...
Phong Đằng đang suy nghĩ thì bỗng nhiên thấy được ánh mắt Tiêu Phong. Giờ phút này Tiêu Phong đang nhìn chằm chằm vào Hắn.Trong nội tâm hắn giật mình một cái ,liền hít một hơi thật sâu rồi nói:
- Vương gia chỉ cần người có mệnh lệnh thì cho dù thuộc hạ lên núi đao xuống chảo lửa hau phải giao ra tính mạng thì thần cũng ngàn lần cũng không từ chối.
Lúc này trong mắt Tiêu Phong mới hiện lên vẻ hài lòng. Một quốc gia không phải chỉ có Hoàng đế lợi hại là đủ mà còn cần có anh tài phụ trợ mới có thể thâu tóm toàn thiên hạ!
Phong Đằng có những phẩm chất mà Tiêu Phong rất thưởng thức.
Trung nghĩa, từ việc dù chủ tử không có năng lực nhưng vẫn sống chết bảo vệ chủ tử. Không một lòng hai dạ, dẫu bị đặt vào thế chết vẫn không bán chủ cầu vinh, tận trung bất khuất.
Anh dũng, có thể thấy được từ việc hắn dũng cảm chiến đấu với quân giáp trắng dù đôi bên chênh lệch hoàn toàn về lực lượng.
Lực cảm hóa, Phong Đằng dẫu sao vẫn còn trẻ tuổi nếu như không có lực cảm hóa mạnh mẽ thì quân giáp tím sẽ không thể theo Phong Đằng chiến đấu mặc kệ sống chết. Đây chính là tiềm chất để trở thành một mãnh tướng.
Thứ Phong Đằng còn thiếu chính là thực lực mạnh mẽ và một tầm nhìn xa trông rộng hơn.
Nhưng mà, thiếu những thứ này đối với Tiêu Phong cũng không sao, chỉ cần thời gian về sau Phong Đằng Thể hiện tốt thì Tiêu Phong rất vui lòng hướng hắn chỉ đạo một phen.
Tiêu Phong mỉm cười rồi thản nhiên nói:
- Một con yêu thú Tinh cảnh mà thôi, đợi ta ăn thịt rồi tiêu hóa một phen. Chuẩn bị đưa ta lên núi xem địa hình trước một chút!
- Tuân lệnh !
Phong Đằng cung kính nói.
Phong Đằng Lập tức xin cáo lui để đi chuẩn bị. Tiêu Phong còn lại một mình trong nhà trúc liền quyết định mở cửa ra ngoài sân nhỏ đánh ra quyền thuật.
Quyền của Tiêu Phong đánh ra là quyền pháp của kiếp trước có tên là "Táng long chân khí"! Là một quyền pháp về luyện thể ! Rèn luyện quyền pháp này sẽ tăng cao sự phòng ngự của thân thể, sức nhanh nhẹn cao lên và sức mạnh nhục thể cũng được củng cố mạnh mẽ. Bài quyền này vốn dĩ là một bài quyền mà hắn dự định chọn cho hài tử của mình bắt đầu bước vào luyện thể sau này. Không ngờ kiếp này lại giành cho chính mình vận dụng.
- Ầm! Ầm!...
Sau khi đánh xong một bộ Táng long chân khí thì toàn thân Tiêu Phong tràn ra rất nhiều mồ hôi. Mà trong lúc này Phong Đằng cùng Triệu Đống lại lần nữa đi đến.
Thấy được Tiêu Phong mồ hôi đẫm áo Triệu Đống liền vội vàng phân phó cho mấy tiểu thái giám :
- Mau đi chuẩn bị nước cho Vương gia tắm rửa thay đồ !
- Vâng!
Mấy tiểu thái giám liền đáp lời rồi nhanh chóng liền đi chuẩn bị.
Phong Đằng sau khi nhìn thấy Tiêu Phong múa quyền thì tâm thần khá chấn động, hắn cảm thấy trong những người mà hắn đã từng thấy thì không có ai có quyền ý có thể hùng hậu được như Vương gia. Thực lực của Vương gia thật sự chỉ có Lực cảnh tầng 1 thôi sao?
- Ầm!
Một quyền cuối cùng đánh ra thì dường như có một trận gió nhẹ thổi qua làm cho lá trúc ở cách đó không xa đều nhào nhào rung động. Lúc này Tiêu Phong mới chậm rãi thu công.
- Vương gia, đây là quyền pháp mà lão Hoàng gia truyền thụ cho ngài lúc trước sao?
Triệu Đống ngạc nhiên hỏi.
- Ừmm...
Tiêu Phong liền chỉ đáp qua loa đại khái liền để cho Phong Đằng và Triệu Đống đều đưa đến ánh mắt hâm mộ.
Lão Hoàng gia, đây chính là tồn tại như Thần Tiên, công pháp của người thì đúng là quá vi diệu rồi.
- Bẩm Vương gia mọi thứ đã chuẩn bị xong .
Phong Đằng cung kính nói.
- Tốt ! Ngươi ra ngoài trước đợi ta.
Tiêu Phong Nhẹ giọng phân phó.
- Tuân lệnh !
Phong Đằng cung kính đáp rồi lui ra.
- Vương gia, nước đã chuẩn bị xong mời ngài tắm rửa thay đồ a!
Triệu Đống nói.
- Được !
Tiêu Phong gật gật đầu. Sau khi luyện quyền xong tăm rửa một cái thật tốt thì toàn thân lập tức sảng khoái lên. Đáng tiếc, vẫn chỉ là Lực cảnh tầng 1. Tu vi cũng không phải chỉ dựa vào một bữa ăn thịt với luyện một bộ quyền là có thế đột quá.
Đi ra ngoài cửa Trang Viện thì Phong Đằng đã đợi ở đó từ lâu. Đứng phía sau hắn là năm mươi quân sĩ giáp tím.
- Vương gia!
Mọi người đều cung kính cúi chào.
- Miễn lễ! Toàn bộ Xuất phát, lên núi !
Tiêu Phong thản nhiên nói.
- Tuân lệnh vương gia !
Mọi người cùng hô một tiếng.
Trang viện nằm dưới chân Hồng Lĩnh sâm lâm, năm mươi quân sĩ giáp tím đi phía trước dọn đường và dẹp sạch cỏ dại tạo lối đi . Phong Đằng và Triệu Đống cung kính đi theo sau lưng Tiêu Phong, cả đoàn chậm rãi lên núi.
Hồng lĩnh sâm lâm gồm 60 đỉnh núi tất cả đều huyền bí linh thiêng địa thế hiểm ác, lưng núi nối liền với thiên địa, chim bay mỏi cánh.khắp nơi cây cối tươi tốt, cành lá xum xuê , rất nhiều cây cổ thụ to lớn chọc trời, cảnh quan nơi đây quả thật đẹp tựa thần tiên, thế nhưng thực chất bên trong yêu thú bá bạo quỷ quái hoành hành và các loại kịch độc sẵn sàng lấy đi mạng người nếu nhỡ sảy chân sơ sảy.
Không bao lâu sau mọi người đều đi lên đến một đỉnh núi. Mọi người đều đứng sau lưng Tiêu Phong trên một tảng đá lớn. Hắn đứng đó một thân huyền y, phía trước là rừng núi nối dài miên man, chỉnh thể như một bức họa tuyệt đẹp.
Đứng ở trên đỉnh núi liền để cho tầm mắt của Tiêu Phong lập tức rộng hơn.
- Vương gia, kia chính là núi Hương Tích. Đại quân Đại Nhật Quốc đang đóng quân ở trên ngọn núi đó!
Phong Đằng vừa chỉ về một ngọn núi xa xa vừa nói. Ngọn núi kia cách đây rất xa cho nên thoạt nhìn nó rất nhỏ, nhưng mà Tiêu Phong hiểu ngọn núi kia còn lớn hơn rất nhiều so với ngọn núi dưới chân mình. Ngọn núi này đâm ra mấy vạn rặm, trong vòng chủ mạch ẩn chứa một khu vực rộng lớn.
Truyện khác cùng thể loại
460 chương
143 chương
84 chương
99 chương
50 chương
1027 chương