Chín giờ sáng, trợ lý đến biệt thự giúp Tần Dịch Tắc khuân đồ. Tần Dịch Tắc không yêu cầu cao về trang phục, cũng là diễn viên có tiếng dễ hầu hạ, lần này hắn chỉ mang theo hai bộ quần áo thay giặt, toàn bộ hành lý chỉ gói gọn trong một cái vali. Tầng ba đóng cửa, trợ lý vốn định đi lên, nhưng lập tức bị Lê Tân ngăn cản: “Sau này các cô không được lên lầu ba nữa.” Trong hai trợ lý, một người là nữ Beta đầu hai mươi, tính cách hoạt bát, tất cả mọi người đều gọi cô là “Tiểu Kỳ”, chủ yếu phụ trách chăm sóc sinh hoạt hằng ngày của Tần Dịch Tắc, xử lý một số việc vụn vặt. Một người khác thì tác phong nhanh gọn, tính cách cũng khá trầm ổn, Beta nữ tính trên dưới ba mươi tuổi, từng làm trợ lý cho thiên hậu giới ca nhạc, sau khi thiên hậu rút khỏi showbiz, Lê Tân liền trả giá cao đào về, mọi người đều gọi cô một tiếng “Lâm tỷ”. Nói là trợ lý, nhưng đúng ra cô đảm nhiệm vai trò “quản gia”, giúp Lê Tân ổn định truyền thông, an bài công tác ở đài truyền hình, có cô chủ trì, đoàn người Tần Dịch Tắc xưa nay chưa từng gây ra sơ suất quá lớn. Quãng thời gian trước, người đại diện đột nhiên cho hai vị trợ lý nghỉ phép dài hạn hơn nửa tháng, nói trong nhà Tần Dịch Tắc có chút việc, bảo các cô ngày mùng 2 tháng 3 lại tới, trong lòng cả hai đều mang nghi hoặc, còn suy đoán có phải cha mẹ Tần Dịch Tắc mắc bệnh nên phải đến bệnh viện chăm sóc. Kết quả hôm nay vừa đến, hai người kinh ngạc phát hiện, cái biệt thự này đã hoàn toàn thay hình đổi dạng —— trước kia rèm cửa màu xám, sô pha màu xám, “nơi ở điển hình của đàn ông độc thân, lạnh như băng”, kết quả hiện tại đường đột biến thành “ngôi nhà nhỏ ấm áp ngọt ngào”, không nói đến việc gia cụ đều đổi thành gam màu vàng nhạt, trên ghế salon còn bày hai cái gối ôm hình trái tim, thật sự rất ngược đãi cẩu độc thân đó. Tiểu Kỳ tò mò chớp mắt mấy cái, nhìn quanh bốn phía một chút rồi mới tiến đến bên tai Lê Tân nhỏ giọng hỏi: “Lê ca, lầu ba có ai đó đến ở phải không?” Cô hiển nhiên cho rằng Tần Dịch Tắc lén lút bao dưỡng tình nhân. Lê Tân vỗ trán cô, nói: “Đừng hỏi nhiều, em chỉ cần biết, vị ở lầu ba kia em trêu chọc không nổi là được.” Lâm tỷ kiến thức rộng rãi, rất nhanh bình tĩnh cười cười, nói: “Hiểu rồi, hẳn là cái vị lúc trước bị paparazi chụp được đi? Yên tâm, chúng tôi đều hiểu quy tắc trong giới, sẽ không ăn nói lung tung.” Thấy Tần Dịch Tắc từ lầu hai đi xuống, hai trợ lý lập tức dừng cuộc đối thoại lại, làm bộ cái gì cũng không biết. Một nhóm bốn người mang theo hành lý một trước một sau rời khỏi biệt thự. Không hề hay biết, ở thư phòng trên lầu ba, Lạc Ninh đứng trước cửa sổ sát đất, mỉm cười nhìn theo bọn họ đi xa. Một lát sau, Lạc Ninh mở máy truyền tin, gọi video cho hoàng bá phụ Cevi. Cevi dường như chẳng hề kinh ngạc, mỉm cười với cháu trai hỏi: “Lạc Ninh, con tìm ta có việc?” Lạc Ninh lễ phép nói: “Bá phụ, thật không tiện, giờ này lại quấy rầy người. Hôm nay chuẩn bị bấm máy, bên kia nhất định rất bận phải không?” “Còn khách khí với ta làm gì! Nói đi, tìm ta có chuyện?” Lạc Ninh nghiêm túc nói: “Dịch Tắc nhà con, không phải tham gia đoàn phim của người sao? Nghe nói bộ phim này quay chụp ít nhất phải một tháng, bá phụ người cũng biết đấy chúng con vừa mới kết hôn, phải tách ra lâu như vậy, con sẽ rất nhớ anh ấy.” Cevi tỏ vẻ “ta hiểu”, cười nói: “Cho nên, con không nỡ, muốn đến đoàn phim với hắn chứ gì?” Lạc Ninh lắc đầu: “Thật ra không cần. Con chỉ muốn đến đoàn tham ban, không biết có tiện hay không?” Cevi sảng khoái nói: “Đương nhiên thuận tiện. Con muốn đến khi nào cũng được, lúc đó ta sẽ thu xếp cho con.” Lạc Ninh suy nghĩ một chút, nói: “Hai ngày nay con có việc bận, khoảng mùng 6 tháng 3 đi. Lúc đó con sẽ dùng thân phận thực tập sinh đến thăm, người cứ bảo, con là biên kịch chuyên nghiệp, tới đoàn phim học hỏi. Thuận tiện giới thiệu lão sư biên kịch đang hợp tác với người cho con biết được không?” Cevi cười nói: “Không thành vấn đề! Nhưng mà, sao đột nhiên con lại thấy hứng thú với nghề biên kịch vậy?” Lạc Ninh nói: “Trước đây chỉ đọc tiểu thuyết, còn chưa từng xem qua kịch bản gốc, con hiếu kỳ muốn biết công việc của biên kịch thế nào thôi.” Cevi gật đầu: “Được, cứ giao cho bá phụ. Biên kịch bộ này đã hợp tác với ta rất nhiều lần, từng nhận giải “Biên kịch xuất sắc nhất’, nếu con thật sự muốn học tập, có thể học được rất nhiều từ bà ấy.” Lạc Ninh hưng phấn nói: “Cảm ơn bá phụ!” Sau khi ngắt video, Cevi vui cười hớn hở mà nghĩ, mình làm ông mai bà mối thật quá thành công, xem ra, sau khi kết hôn hai đứa nó rất yêu thương nhau, rất hạnh phúc mà. *** Cùng lúc đó, trạm không gian Thủ Đô Tinh. Tần Dịch Tắc cùng người đại diện, hai trợ lý đồng thời leo lên phi thuyền, xuất phát tới chòm sao Thiên Cầm. Nơi đây có cơ sở quay chụp điện ảnh lớn nhất đế quốc —— thành phố điện ảnh thuộc chòm sao Thiên Cầm. Thành phố điện ảnh Thiên Cầm có ưu điểm là phần lớn ngoại cảnh trong điện ảnh và phim truyền hình đều có thể tìm được ở đây, cộng thêm hệ thống thay đổi thời tiết, muốn tuyết rơi sẽ có tuyết rơi, muốn gió nổi liền có gió nổi. Nhưng khuyết điểm là chi phí rất đắt đỏ, tính tiền theo ngày, mấy đoàn phim nhỏ không có trên vài chục triệu đầu tư thì ngay cả ngưỡng cửa cũng đừng mơ bước vào. Xung quanh toàn thành phố cũng rất hoàn thiện, cung cấp đủ loại khách sạn hợp cách cho các đoàn phim, bên cạnh đó còn hỗ trợ ăn uống và các hình thức dịch vụ không đồng cấp, nhằm đáp ứng được hầu hết nhu cầu trong quá trình quay chụp của các đoàn phim. Bộ &lt;Tinh Thần Phong Hỏa&gt; do Cevi đạo diễn lần này lấy chủ đề chiến tranh tinh tế làm cốt lõi, xoay quanh bối cảnh quân đội, y sẽ thực hiện các phân đoạn chiến đấu trên hàng không mẫu hạm (1), nhưng bên cạnh đó, cảnh quay sinh hoạt hàng ngày rồi biến đổi khí hậu cũng khá nhiều, đến thành phố điện ảnh sẽ thuận tiện hơn. Lễ công bố khởi quay hôm nay được tiến hành bên ngoài một khách sạn thuộc thành phố điện ảnh. Các diễn viên khác đã có mặt từ tuần trước, bị đạo diễn chộp đi huấn luyện, học thuộc kịch bản, đối diễn, không ngày nào nhàn rỗi. Nhưng Tần Dịch Tắc thì vào trước hôm chính thức khởi quay mới đến, không phải vì nổi tiếng nên có đặc quyền, mà là do Cevi từng hợp tác nên rất tin tưởng vào sự chuyên nghiệp của hắn, bất kể câu từ kịch bản hay diễn xuất, Tần Dịch Tắc chưa bao giờ bỏ bê, cho nên y mới yên tâm để nhóm Tần Dịch Tắc tiến đoàn vào ngày cuối. Mười hai giờ rưỡi trưa, nghi thức bấm máy chính thức cử hành. Ký giả truyền thông được mời tới đưa ra rất nhiều vấn đề cho đạo diễn, cũng thay nhau phỏng vấn các ngôi sao điện ảnh, toàn bộ quá trình được thu xếp ngay ngắn có trật tự. Cuối cùng cả đoàn làm phim chụp ảnh chung, đạo diễn tuyên bố &lt;Tinh Thần Phong Hỏa&gt; chính thức khởi quay! Xế chiều hôm đó, một số chủ đề như #Phim mới của Tần Dịch Tắc# #Phong Hỏa Tinh Thần khởi quay# #bối cảnh chiến tranh chân thực# #thiên hậu Lâm Tô#… đều leo lên top hot search của ngày, phim còn chưa chiếu đã hot sùng sục, quan trọng vẫn là đội chế tác hùng hậu cùng các thành viên nòng cốt siêu thực lực, hai vị diễn viên chính đều từng cầm qua giải ảnh đế ảnh hậu, tổ hợp đội hình xa hoa như vậy tuyệt đối có thể làm nổ mắt khán giả. Trong phim trường, Tần Dịch Tắc đang phối hợp với stylist thay quần áo ở phòng riêng. Trong bộ phim này, hắn sẽ đóng vai là một vị tướng quân bề ngoài lạnh lùng, nội tâm lại hết sức ôn nhu, quân trang hắn mặc cũng đã được chuẩn bị xong từ trước, là dựa trên vóc dáng của hắn đo ni đóng giày. Quân trang màu lam đậm, còn có nguyên bộ thắt lưng, ủng da, mũ lính, Tần Dịch Tắc vừa đổi quần áo xong, lập tức nghe thấy xung quanh vang lên một đống lớn tiếng hét chói tai —— “Đẹp trai chết mất!” “Không được, tôi phải ra ngoài hít thở tí đã, tạo hình kiểu này mang đến lực sát thương quá lớn!” “Lần đầu thấy Dịch Tắc mặc quân trang, thật sự là không chỗ nào không hợp, quả nhiên, chỉ có Dịch Tắc nhà chúng ta mới có thể no đến mức lên sự phong độ này!” “Nếu tạo hình này công bố với bên ngoài, tôi đoán fan Dịch Tắc chắc phải vừa quỳ vừa xem phim.” Lê Tân sau khi thấy cũng rất hài lòng. Mặc dù Tần Dịch Tắc bình thường rất dễ ở chung, nhưng công ty đã vạch ra cho hắn con đường “nam thần lãnh khốc”, một gương mặt vốn góc cạnh rõ ràng nay bao bọc trong quân trang, thực sự xuất hiện loại khí khái anh hùng hừng hực, khiến không ai dám nhìn thẳng hắn. Tần Dịch Tắc từ lâu đã miễn dịch với tiếng than thở xung quanh, vẻ mặt bình tĩnh đeo bao tay da, phối hợp với thợ ảnh chụp poster. Cevi sang xem, liếc mắt một cái, cười nói: “Không sai, rất ra dáng tướng quân.” Trong lòng lại nghĩ: Không hổ là người Lạc Ninh nhà ta coi trọng, dáng vẻ này, so với tướng quân chân chính – thiếu tướng Lăng An cũng không thua kém chút nào. Trong phòng thay đồ bên cạnh, nữ chính cũng đang chụp poster. Vai nữ chính lần này, Cevi tìm tới diễn viên thuộc phái thực lực Lâm Tô, hai năm trước từng cầm qua cúp ảnh hậu, trong giới khá có danh tiếng. Nhân vật kinh điển nhất của cô chính là nữ bác sĩ trong &lt;Khu Cấp Cứu&gt;, hình tượng già giặn, dáng dấp tiêu sái thu về một nhóm lớn fan nam fan nữ, độ nổi tiếng chẳng hề kém cạnh Tần Dịch Tắc. Tuy rằng cô là một Beta, nhưng khí thế nữ vương khá mạnh mẽ, tóc ngắn phóng khoáng gọn gàng cũng rất hợp với vai nữ chính lần này. Trước đây, Tần Dịch Tắc chưa từng hợp tác với Lâm Tô, cũng không có giao tình đặc biệt, hai người tự nhiên phải từ từ điều chỉnh. Bộ phim này lấy bối cảnh thời kỳ sơ khai của đế quốc, khi đó chiến tranh giữa đế quốc và liên bang không ngừng nổ ra. Tần Dịch Tắc đóng vai tướng quân, còn Lâm Tô đóng nữ bác sĩ, mặc dù là vợ chồng, nhưng ở chung thì ít mà xa cách thì nhiều. Mãi đến tận một hôm, tướng quân nhận được mệnh lệnh đặc biệt, phải đến tiền tuyến chấp hành nhiệm vụ, hai người hiếm thấy được một lần về nhà đoàn tụ, nhưng không ngờ, lần đoàn tụ kia lại trở thành vĩnh biệt. Bộ phim này không khắc họa quá nhiều vào tuyến tình cảm, nhưng mỗi màn đều rất khó nuốt, vai tướng quân Tần Dịch Tắc đóng là một người khá nội liễm, muốn diễn tốt loại cảm xúc “rất yêu vợ, nhưng không dám nói ra khỏi miệng” không hề đơn giản. Đặc biệt là ánh mắt, động tác, nếu làm không tốt, đừng nói khán giả sẽ cảm động, ngược lại càng thêm lúng túng. Ngày đầu tiên quay cường độ cũng không nặng, bên cạnh phần diễn đơn, còn có cảnh hai vai chính ở nhà ăn cơm. Cevi đợi hai vị vai chính thay xong trang phục, liền nhanh chóng hò hét các nhân viên vào vị trí để bắt đầu quay. # Tinh Thần Phong Hỏa phân cảnh số 18, trong nhà # Lâm Tô bưng cơm nước đã chuẩn bị sẵn lại đây, mỉm cười nói: “Đợt này anh ở nhà được mấy ngày?” Tần Dịch Tắc cởi áo khoác quân trang, chỉ mặc sơmi ngồi xuống bàn ăn, thấp giọng nói rằng: “Anh vừa nhận nhiệm vụ đặc biệt từ quân bộ, ngày mai sẽ đi…” Mới nói hơn phân nửa lời thoại, Cevi liền cau mày nói: “Dừng lại! Dịch Tắc, ánh mắt của cậu không đúng.” Thấy hai người dừng lại, Cevi liền đi tới, nói với Tần Dịch Tắc: “Người trước mặt là thê tử của cậu, không phải đồng nghiệp, cũng không phải chiến hữu, lúc cậu nhìn cô ấy ánh mắt phải tràn đầy ôn nhu. Nghiêm túc trịnh trọng như thế, chẳng khác nào đang bàn công việc.” Tần Dịch Tắc: “…” Cevi nói: “Quay lại một lần nữa.” Lâm Tô rất phối hợp, xoay người từ phòng bếp bưng đồ ăn đi tới, mỉm cười hỏi: “Đợt này anh ở nhà được mấy ngày?” Tần Dịch Tắc mới vừa nói được hơn phân nửa lời thoại, lại bị đạo diễn kêu ngừng. Cevi bất đắc dĩ nói: “Lúc cậu nhìn Lâm Tô, biểu tình sao lại nghiêm túc vậy hả! Ôn nhu, ôn nhu ở đâu?” Tần Dịch Tắc trong lòng cũng rất buồn bực, hắn đã cố gắng ôn nhu, thế nhưng luôn cảm thấy cơ mặt rất cứng ngắc. Lâm Tô bên cạnh cười giải vây: “Có thể do tôi và Dịch Tắc chưa từng hợp tác, tôi cũng có chút không quen.” Cevi nhìn nét mặt bọn họ đầy khó xử, cũng biết Tần Dịch Tắc ghét diễn tình cảm, đành kêu một mình Tần Dịch Tắc ra, nhẹ nhàng vỗ vỗ vai hắn, bảo: “Không sao, con và Lâm Tô vốn không thân, đột nhiên bắt con diễn yêu cô ấy đúng thật làm khó con. Như vậy đi, hôm nay cứ quay mình phần diễn của Lâm Tô, con cũng tìm cảm giác đi, ngày mai lại đối diễn lần nữa.” Tần Dịch Tắc lập tức gật đầu: “Được ạ.” Cevi cười nói: “Nếu không tài nào ôn nhu với Lâm Tô được, con cứ đem cô ấy tưởng tượng thành người con yêu. Ví dụ như, con có thể tưởng tượng lúc phải chia tay với Lạc Ninh, thời gian dài sẽ không được gặp nó, cảm giác xoắn xuýt, lúc nhìn nó, ánh mắt con sẽ rất ôn nhu, còn có nồng đậm nuối tiếc.” Tần Dịch Tắc: “……” Tưởng tượng thành Lạc Ninh, vậy càng không quay nổi có biết không? Cevi nói: “Cẩn thận suy nghĩ lại đi.” Tần Dịch Tắc xoay người nghĩ tới nghĩ lui, cân nhắc mãi cứ cảm thấy có gì đó không ổn, nếu tưởng tượng “vợ” trong kịch bản thành Lạc Ninh, đừng nói là không nỡ, hắn còn ước gì có thể rời xa đối phương kìa, diễn thành vậy chẳng phải còn kỳ quái hơn sao? Thà cứ cố gắng tập trung vào nhân vật còn hơn. Ngày đầu tiên bấm máy chỉ quay phần diễn của vai phụ cộng với cảnh đơn của Lâm Tô, Tần Dịch Tắc luôn cố gắng tìm cảm giác. Đến ngày thứ hai, ngày thứ ba, vẫn chỉ quay đơn, cùng với phần diễn của vai phụ, phân cảnh ôn nhu hiếm thấy trong kịch bản của hai vị vai chính, bị đạo diễn đẩy hết vào ngày quay thứ ba. Vừa vặn sáng sớm Lạc Ninh ghé thăm, Cevi liền kêu Tần Dịch Tắc đến, vô cùng thần bí nói: “Hôm nay có khách quý đến hỗ trợ, phân cảnh ngọt ngào giữa con và nữ chính, nhất định có thể quay trong một lần.” Tần Dịch Tắc đầy mặt nghi ngờ: “Khách quý nào vậy?” Cevi đẩy mạnh hắn vào phòng hóa trang cá nhân, săn sóc đóng cửa lại. Tần Dịch Tắc vừa vào cửa, liền đối diện với một đôi mắt cười híp, cong cong như trăng lưỡi liềm, khóe miệng còn có một cái lúm đồng tiền nhỏ xíu —— chẳng phải là nụ cười “lương thiện vô hại” của nhị hoàng tử điện hạ đây sao? Tần Dịch Tắc khóe miệng co quắp dữ dội: “Cậu tới làm gì?” Lạc Ninh rất thản nhiên nói: “Tham ban!” Tần Dịch Tắc: “…………” Vất vả lắm mới tách ra được, kết quả mới qua hai ngày, Lạc Ninh đã chạy tới đoàn phim tham ban? Có để hắn tập trung đóng phim không đây! Chú thích: (1) Tàu sân bay hay hàng không mẫu hạm, là một loại tàu chiến được thiết kế để triển khai và thu hồi lại máy bay — trên thực tế hoạt động như một căn cứ không quân trên biển, trong bối cảnh tinh tế các bạn cứ tưởng tượng thành căn cứ quân sự trong không gian là được. <img alt="" src="https://cuuhocsinhphuyencom.files.wordpress.com/2016/07/12.jpg" data-pagespeed-url-hash=2729232460 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>