Bị Boss Theo Đuổi Sẽ Có Cảm Giác Gì
Chương 7 : Cơ bụng gì gì đó
Vừa tiếp xúc với khí lạnh, Tiểu Mã liền run run, sát khí cũng không bắn ra được nữa, đóng hình thức phẫn nộ, mở hình thức oán niệm.
Phương Tiểu Khởi thầm kêu, lại tới nữa rồi, loại người này khoác mười mấy hắc giáp còn chưa đủ, lại còn ở trước mặt người quen hắc, hắc đến hắc đi cứ như thế mấy câu liền, thực sự là kiếp nạn của lỗ tai đã đến, tâm linh thì bị dày vò, thực sự là phi thường đáng thương! Làm đồng bọn tốt nhất, Phương Tiểu Khởi cũng chỉ có thể im lặng tiếp nhận, quả thực là một hài tử vô cùng thiện lương! Rất đáng được thưởng một xe hoa hồng lớn!!!
Nhìn tờ tạp chí mình mới mua chưa kịp xem đã bị vò nát đến biến hình biến dạng, bảo bảo luôn tiết kiệm chi tiêu liền cảm thấy đau lòng, tốt xấu gì cũng tốn đến hai mươi khối Mao gia gia nha. Kết quả là, Phương Khởi bỏ giấy quảng cáo trong tay xuống, ra sức tách ngón tay của Tiểu Mã ra, một lần lại một lần, thật vất vả mới lấy ra được, Phương Khởi cảm thấy có chút đáng sợ, trong lòng yên lặng vì Hồ boss mà thắp một ngọn nến, không biết phải biết bao nhiêu oán hận mới có thể hạ thủ nặng như vậy!
Tiểu Mã len lén liếc mắt nhìn tờ quảng cáo có chút quen mắt, lực chú ý bị dời đi vài giây, “Ồ? Mày cũng có một tờ?”
Phương Tiểu Khởi thở dài nhẹ nhõm, gật đầu, “Viện trưởng nãi nãi đưa cho tao, bảo tao đi thử xem.”
“Quả nhiên là bà nội của tao, tạo cũng là vốn muốn mày đi thử xem, người hiền lành như mày, lui khỏi giang hồ cũng là quá đáng tiếc!” Lục tham ăn quả nhiên là quên mất chính sự, may là Phong boss cũng không hy vọng gì ở hắn, đồng đội ngu như heo, vừa nhìn là biết sẽ cản trở.
Phương Tiểu Khởi lại vì Tiểu Mã mà thắp thêm một ngọn nến nữa, hài tử đáng thương, nếu biết chính bà nội của mình căn bản là không thèm quan tâm đến hắn, không biết là sẽ phải tốn bao nhiêu nồi canh thập cẩm mới có thể an ủi trái tim thủy tinh yếu ớt của hắn nữa, đến lúc đó, nấu canh an ủi vẫn lại là Phương Tiểu Khởi, ai, lại vì chính mình mà thắp một ngọn nến! Hiệu ứng Domino trong truyền thuyết xuất hiện nha, người bình thường sẽ không hiểu được!
Lần này, Lục Tiểu Mã không dễ dàng bị lừa gạt như trước, hắn lập tức nhớ lại oán niệm của mình, phải chất vấn cơ hữu (bạn gay =))) thật tốt, tiện thể kiếm thêm chút phúc lợi, canh thập cẩm gì đó đã lâu không được ăn, thật là nhớ nhung. Lục tham ăn yên lặng nuốt nước miếng, hẳn nhiên cái đằng sau mới là trọng điểm. Quả nhiên, Phương Tiểu Khởi thông minh liếc mắt liền nhìn thấu được bản chất của kẻ tham ăn, không hổ là sinh viên tài cao từ S đại!
“Hừ hừ…” Lục Tiểu Mã cười lạnh, “Không có gì giải thích sao?” Cằm chỉ bìa tạp chí đầy vết nhăn.
Phương Tiểu Khởi tâm vừa hạ xuống lại ngay lập tức treo lên, cái gì tới vẫn phải tới rồi.
Phương Khởi: “Tao tháng nào cũng mua, cũng không phải chỉ mua mỗi kì này, cũng càng không phải là cố tình để mày nhìn thấy, mày không cần phải suy nghĩ linh tinh.” Nói xong chỉ vào giá thủy tinh trong góc nhà, đó chính là chứng cớ chứng minh mình vô tội, Lục đại hiệp mày tha thứ cho tao đi.
Nhìn mặt Phương Tiểu Khởi vô cùng thành thật và vô tội, mắt to phát sáng, còn thiếu mỗi quỳ xuống nhận sai, lòng hư vinh của Lục Tiểu Mã được thỏa mãn, sảng khoái vô cùng.
Lục Tiểu Mã: “Muốn đọc có thể, nhưng mày phải xé bìa xuống cho tao, tao về nhà treo lên tường làm mục tiêu phi tên.”
Phương Tiểu Khởi đương nhiên là không chịu, một quyển tạp chí tốt như thế, bìa bị xé mất sẽ rất đáng tiếc, yêu sách như mạng đồng thời có chứng cưỡng bách nhẹ, Phương Tiểu Khởi ôm chặt tạp chí, không buông tay.
Phương Tiểu Khởi: “ Người ta hàng năm tốt xấu gì cũng mua của nhà mày rất nhiều loại phần mềm máy vi tính, lớn có, nhỏ có cũng coi như là…” hai chữ “kim chủ” còn chưa nói ra, Phương Khởi mới ý thức ra trong lúc kích động đã nói lỡ miệng, vội vàng pha trò, “À, ý tao là nhân viên người ta nói không chừng đều chơi trò chơi mày thiết kế cũng có thể coi là chiếu cố mày, huống chi Hồ Trạch Thành cũng chưa bao giờ trêu chọc mày, ngay cả người, mày còn chưa thấy mặt, cần gì phải thù hằn nhau như vậy.”
Thành công dời lực chú ý của hắn, Phương Tiểu Khởi nói một hơi rất dài, hoàn toàn không dừng lại. Nói xong liền thở dốc, emma, lượng hô hấp ít quả nhiên là không thể chịu được!
Lục Tiểu Mã cười tủm tỉm, “tri kỉ” đưa cho một cốc nước, “nói mệt rồi nhỉ, điểm này mày nên học tập Thiến Thiến của bọn tao, lượng hô hấp siêu nhiều, người ta nói nhiều như mày còn không thở dốc, tuyệt đối đàn ông, ngày mai tao giới thiệu cho mày gặp?!”
Thận trọng như Phương Tiểu Khởi đương nhiên biết sóng gió sắp đến, cảm thấy mình nói nhiều như vậy lại không giấu được lời nói lúc trước.
“Đại hiệp, tao sai rồi, tao không nên không nói cho mày. Tao nghĩ mày ít nhiều cũng biết tài chính của công ty thế nào rồi!” Ý tứ chính là, ông chủ như mày cũng quá mức đáng trách, khách hàng tiêu thụ mà cũng không biết rõ, loại khách hàng lớn như vậy, gần một nửa mặt hàng đem bán đều đến từ bên kẻ thù, có tốt không?!
Hồ boss thực là đáng thương, làm việc tốt chăm sóc cho sinh ý của người khác lại bị người ta ghét bỏ hoàn toàn!
Lục Tiểu Mã đương nhiên không dễ dàng bỏ qua như vậy, hiếm khi có thể bắt thóp được Phương Tiểu Khởi, không vơ vét đầy đủ sao có thể xứng với sự thông minh như Holmes của mình! Vì vậy, hai tay khoanh trước ngực, hất đầu hừ lạnh, cảm thấy chính mình vô cùng khí phách!
“Được rồi, để thể hiện sự xin lỗi của tao, ngày mai mời mày ăn canh thập cẩm.” Phương Tiểu Khởi vô tội, mình cuối cùng là chọc phải ai vậy, ngay cả giọng điệu cũng ỉu xìu.
“Muốn ăn liền hai ngày” Lục tham ăn quay đầu nhanh như chớp, xòe hai ngón tay, hai mắt thèm thuồng sáng rực, ăn rất ngon, thật tốt, lại có thể cò kè mặc cả!
Phương Tiểu Khởi cảm thấy 囧囧, đại hiệp mày vừa mới ăn no, không cảm thấy trướng bụng sao?
Thế giới của những kẻ tham ăn người bình thường không thể nào hiểu được.
“Không phải ăn ở đây mà là ăn bên ngoài.” Những lời này quả nhiên là chân lý.
Đương nhiên, Lục tham ăn cũng không đắc ý được bao lâu, đợi đến khi Phương Tiểu Khởi trở thành tổng tài phu nhân, hắn có muốn ăn trực Phong boss cũng sẽ không đồng ý. Sau này mới biết nuôi kẻ này lớn thành kẻ thù giả tưởng của Hồ boss, liền vì cúc của Lục Tiểu Mã rơi một giọt lệ cảm thông, chuyện này đương nhiên là cũng sẽ nói đến sau!
Tạm thời Lục tham ăn có đường thăng quan tiến chức rộng mở đang mở sổ sách trước mặt ra, lật tới cuối quả nhiên là có ghi chép về tập đoàn Hồ thị, hơn nữa rõ ràng là có người cố ý ghi chép lại vào đằng sau, chỉ sợ bị Tiểu Mã nhìn thấy!
Quả nhiên là có nội gián, Tiểu Mã phẫn nộ, hơn nữa nội gián chín phần mười là Hạ Nhã Thiến, ai cũng biết là cô cùng Vương phó tổng Hồ thị cấu kết trong tối đã lâu.
Thiến Thiến đang rất thục nữ mà đi hẹn hò lại không thục nữ chút nào mà hắt xì một cái, là ai đang nói xấu lão nương, nhất định là Lục Tiểu Mã kia rồi!
Thiến Thiến vì buôn bán của công ty nên thực ra rất vô tội, làm việc tốt không thể tranh công không tính, lại còn phải đề phòng ông chủ, rất mệt mỏi!
Lục Tiểu Mã mang ghế dựa sang, cùng ngồi với Phương Tiểu Khởi, kì kì quái quái, nói muốn tiết lộ bí mật động trời.
Phương Tiểu Khởi tỏ ra vô cùng phối hợp, nghiêm túc lắng tai nghe, quả là cơ hữu tốt!
Tiểu Mã: “Mày nghĩ thử xem Hồ Trạch Thành cặn bã kia có phải là đang mơ tưởng đến công ty của tao không?”
Phương Khởi cảm thấy 囧囧, nghĩ thầm, người ta vừa có công ty có thể mơ tưởng ở mày cái gì, tự tin của đại hiệp rốt cục là đến từ nơi nào. Đương nhiên những lời này cậu sẽ không nói ra, vì thế dối lòng nói, “Sao có thể như thế được! Tao nghĩ hẳn là hệ thống bảo vệ phần mềm của công ty bọn mày thiết kế tốt, người ta dùng yên tâm, hơn nữa máy tính của bọn mày hàng đẹp giá rẻ, được người ta yêu thích là kinh thiên nghĩa địa. Mày phải biết là so với công ty của mày, có rất nhiều công ty phần mềm khác còn chưa từng kí được hợp đồng với tập đoàn Hồ thị.”
Lời này là Lục Tiểu Mã vô cùng vui vẻ, vì thế hắn ngay lập tức liền nhẹ người, “Nói cũng đúng, chúng ta là ai, tương lai không phải là bá chủ hay sao?! Hồ cặn bã không mua sản phẩm của chúng ta thì mua của ai? Sang năm tao muốn bắt đầu tăng giá, tiền của y không kiếm lời không được, lão tử làm y thiệt thòi chết, ha ha ha ~~~” chống nạnh cười như điên, hẳn việc tiến quân CBD là ngay trong tầm tay rồi.
Biểu tình muốn ăn đòn của Lục Tiểu Mã quả thực là không đành lòng nhìn thẳng, Phương Tiểu Khởi im lặng phun tào, bắt đầu thất thần. Làm sao chuẩn bị sơ yếu lí lịch đây, người như Lục Diêu không thể trông chờ được gì vào hắn đưa ý kiến, không cản trở đã là tốt lắm rồi.
“Ngày mai phải tiếp tục chuẩn bị thêm mười mấy cái máy tính, dành cho Hồ cặn bã kia, coi như tặng quà năm mới cho y.” Lục Tiểu Mã thì thà thì thầm, nghĩ ra kế hoạch, một tay sờ sờ cằm, tự cảm thấy mình thật nham hiểm, kì thực vô cùng… hèn mọn!
Lục Tiểu Mã thực ra cũng không ngốc nghếch, đương nhiên cũng sẽ không dùng máy tính công ty, đùa giỡn người khác nhưng lại chính là Hồ Trạch Thành, nếu như bị y tra IP hắc phấn đến từ công ty Mã Lực, vậy thì nguy to rồi, chính mình gặp xui xẻo không nói, lại còn làm liên lụy đến nhân viên của mình. Có một ông chủ tốt, mọi nhân viên đều cảm thấy cảm động không thôi.
Kết quả là, Lục Tiểu Mã mỗi lần đều dùng hơn mười tài khoản mới, mỗi lần đăng kí một hào, mỗi lần đều sử dụng bên trong một căn phòng nhỏ, tự dùng tự vui vẻ, cảm thấy thật thích. Làm một hắc phấn thâm niên, không nỡ bỏ ra tiền vốn thì sao có thể chơi sảng khoái được! Như vậy mới là làm mất mặt mũi của giới hắc phấn!
Hắn hẳn là không biết lúc hắn làm hành động nhàm chán như vậy, nội bộ tập thể các nhân viên mà hắn tự nhận là khả ái, công chính đều âm thầm khinh bỉ hắn…
“Có cơ bụng là giỏi lắm sao, nếu không lãng phí nhiều tiền đến phòng tập gym thì có thể đắc ý được hay sao? Có nhiều tiền lại rảnh rỗi còn không bằng ăn mấy bữa ăn thật ngon, đúng là phá gia chi tử không biết hưởng thụ.”
“Nếu không phải ỷ vào có cha như thế, làm sao có thể hưởng phúc như vậy. Bên ngoài thì tô vàng nạm ngọc, bên trong bại hoại thối rữa, hừ!”
“Nhiều năm như vậy cũng không có bạn gái, nói không chừng là không cương được, thật là đáng thương!”
Lục Tiểu Mã đắm chìm trong thế giới khinh bỉ không thể tự kiềm chế được, trong đầu, bản hoạt hình của Lục Tiểu Mã đạp bản hoạt hình của Hồ boss, liệt kê từng khuyết điểm một của boss, cảm giác chỉ có thể diễn tả bằng một chữ, sảng khoái!!!
Phương Tiểu Khởi vốn đang thất thần vừa vặn nghe được một câu như thế, nhất thời cảm thấy thật 囧囧, tốc độ chuyển đề tài cứ như thần, suy đoán này cũng logic như thần vậy.
Phương Tiểu Khởi hiền lành thực sự là không nghe nổi được nữa, quyết định bào chữa giúp Hồ boss, Lục tham ăn thỉnh thoảng nguyền rủa như thế, Hồ boss tương lai nói không chừng lại không… cương được, ngẫm lại thật là bi ai!
Phương Khởi: “Mày đừng nói người ta như vậy, kì thật có thể luyện tập ra cơ bụng không dễ tí nào, rất cần nghị lực. Tao không có, cho nên chỉ có một cơ thể gầy gò lộ cả xương sườn, bắp thịt cũng không có luôn.”
Tiểu Mã: “Cơ bụng thì tính làm gì, tao cũng có”. Nói xong vén áo lên, lộ ra cái bụng trắng nõn, bởi vì vừa mới ăn xong, bụng còn hơi phình ra. Lục Tiểu Mã chỉnh chỉnh lại quần áo, tiện thể xoa xoa bóp bóp, giải thích, “Tao vừa mới ăn no xong, cơ bụng bị lấp ở bên dưới, ngày mai sẽ xuất hiện.”
Phương Tiểu Khởi vô lực đỡ trán, mày nghĩ tao là đồ ngu chắc?
Biết lý do này quá… kém thông minh, Lục Tiểu Mã dùng vận tốc ánh sáng nói lảng sang chuyện khác, “Lão tử vậy mà chính là nam thần của D đại!” Kiêu ngạo ưỡn ngực, chạm phải ánh mắt khinh bỉ của Phương Tiểu Khởi, chột dạ bổ sung, “Chẳng lẽ tao nói sai sao? Tuy rằng chỉ có 20 người, nhưng dẫu sao cũng là đứng nhất.”
19 người còn lại đều là những nam sinh điểu ti mắt đeo đít chai, dưới tình huống này, Tiểu Mã quả thật là đẹp trai nhất!
Phương Tiểu Khởi: “Tuy rằng Hồ Trạch Thành đúng là con trai kế nghiệp cha, nhưng y quả thực là không tệ! Mày thử nhìn Cố Nhất Phàm mà xem, hắn mới gọi là con ông cháu cha, cha hắn thật vất vả gây dựng nên công ty mà hắn lại biến thành quả của ông ta thành cái gì.”
Cố Nhất Phàm là thiếu gia tập đoàn Dương Phàm, cha hắn một tay dựng nên tập đoàn phần mềm Internet vốn là cùng nổi danh với Hồ thị, đáng tiếc lại bị đứa con độc nhất phá hoại. Nhưng côn trùng trăm chân, đến chết vẫn còn giãy dụa, Cố Nhất Phàm trong thương giới vẫn còn một vị trí nho nhỏ, ở bảng xếp hạng “Kim cương Vương lão ngũ” cũng đứng tận vị trí thứ 50. Người ngoài mỗi khi nhắc tới Nhất Phàm đều sẽ so sánh hắn với Hồ Trạch Thành, sau đó đương nhiên là cho ra kết luận: có người cha thông minh, mà so với cha, con trai hẳn là cũng quá mức kém thông minh rồi. Mà đồng dạng, mỗi khi nhắc đến Hồ Trạch Thành, Cố Nhất Phàm chẳng là cái gì cả, còn kém mỗi phun ra một búng máu, hận đến nghiến răng nghiến lợi, vẫn luôn tìm cơ hội, cho hắn biết tay!
Thời điểm duy nhất Lục Tiểu Mã khen được Hồ boss, chính là khi nhắc đến Cố Nhất Phàm, quả nhiên bên trong cặn bã còn có kẻ cặn bã hơn. Đều là con ông cháu cha, Hồ Trạch Thành người ta liền mở một “tập đoàn Hồ thị”, tên vô cùng có khí phách, mà tên của Cố Nhất Phàm lại đặt là “công ty Dương Phàm” (dương phàm = giương buồm). Ngọa tào, giương buồm, giương buồm, một công ty chuyển phát nhanh phần mềm Internet lại đặt cái tên như vậy, công ty này còn có thể làm ăn tốt được sao?! Lục Tiểu Mã trước chỉ số thông minh như thần của Cố Nhất Phàm vô cùng muốn quỳ xuống!
Lục Tiểu Mã mắng đã rồi rốt cục cũng tắt hình thức oán niệm đi, đặt tay lên bả vai Phương Khởi, tính toán xem canh thập cẩm hai ngày tới nên cho nguyên liệu gì vào.
Phương Tiểu Khởi khóc không ra nước mắt, nói cơ bụng đâu, cơ bụng đâu! Chỉ biết ăn ăn ăn thôi!!!
Cùng lúc đó, ở khu CBD bên trong vẫn còn ánh sáng đèn. Công ty cuối năm nay ra thị trường đặc biệt bận rộn, chỉnh lý dự liệu thị trường, lại kiểm tra lại trên máy…Nói chung toàn việc lắt nhắt mà phức tạp!
So với Lục Tiểu Mã đã ăn no nê, ngon lành, Hồ boss lại vô cùng đói bụng. Ngẩng đầu lên từ một đống báo biểu, nhìn điện thoại di động, đã là bảy rưỡi tối, bởi vì quá mức tập trung, Hồ boss cũng không cảm thấy đói bụng.
Lười biếng duỗi người, xoa xoa hai bên sống mũi, thả lỏng cơ thể. Click vào trang chủ của Lục mỗ, quả nhiên là lại đăng ảnh mỹ thực, chính là canh nhân sâm gà Phương Khởi nấu cho hắn tối nay, bên cạnh còn có khuôn mặt chảy nước miếng vô cùng đáng yêu. Hồ boss nhếch khóe miệng, vừa nhìn thấy hắn liền muốn cười, hoàn toàn là phản xạ có điều kiện, muốn nhẫn cũng không nhẫn nhịn được, sao lại đáng yêu như vậy cơ chứ! Mở ảnh tốt nghiệp của Lục Tiểu Mã lưu truyền trên mạng kia, thanh tú lại dương quang, khiến cho người ta cảm thấy rất thoải mái, cũng làm cho người ta không nhịn được… muốn trêu ghẹo một chút! Hồ boss phong lưu tà mị, lại rất thú vị nhưng ác độc!
Đương nhiên, Hồ boss vô cùng đặc biệt lén lút chú ý đến Lục Tiểu Mã, cùng một loại đức hạnh với Phong boss. Rốt cuộc đều là cấp bậc tổng tài, lại đều thích loại việc rình xem này!
Tiếng gõ cửa vang lên, Hồ boss bình tĩnh tắt trang web đi, mở bảng điều tra tài vụ ra, khôi phục bộ dáng thâm trầm, ngụy trang dáng dấp vô cùng chăm chú, khiến cho người khác không thể không cảm động, quả là tổng tài tốt nhất Trung Quốc năm nay! Không có chút áp lực nào!
Sự thật là, tuyệt kĩ biến hóa sắc mặt xuất thần nhập hóa này, tuyệt đối là từ cùng một thầy với Phong boss!
Phó tổng Vương Lượng thật có lương tâm, mang đến cho thủ trưởng kiêm huynh đệ một hộp cơm thịt.
Hồ boss nhận lấy bắt đầu ăn, hoàn toàn không để ý đây là loại cơm bình thường nhất, cực kì dễ nuôi.
“Tiểu tử cậu được đó, đường quan rộng mở trước mặt, cẩn thận tinh tẫn nhân vong.”
Vương Lượng không hề câu nệ tiểu tiết, nằm hình chữ đại trên sofa, “Như vậy, thật là hâm mộ Hồ tổng.” Nói xong còn ợ một hơi, thật là sảng khoái!
Hồ boss ghét bỏ đầy mặt, sau đó chau mày, “Tối nay cậu ăn hải sản?!”
“Ngọa tào, mũi cậu như vậy hoàn toàn có thể sánh bằng với rada, tiêu hóa từ lâu rồi mà vẫn còn ngửi thấy được?!” Vương Lượng bội phục.
Hồ boss gầm, “Cậu cút ra khỏi văn phòng của tôi ngay! Không, lăn đi, xịt nước hoa vào chỗ cậu vừa ngồi. Tiện thể, vứt luôn hộp cơm cho tôi. Cảm ơn!”
Loại lợi dụng xong liền đá này, Vương phó tổng vô cùng thương tâm. Bất đắc dĩ, người ta tốt xấu gì cũng là thủ trưởng của mình, ai cũng biết y ghét hải sản tươi, vì vậy xịt nước hoa thơm tho xong cũng là ai oán mà đi. Nhưng hẳn là đi tìm Thiến Thiến kể lể rồi, Thiến Thiến lại vô cùng mừng rỡ mà nghe bát quái!
Không sai! Người mười phân vẹn mười, 360 độ không góc chết Hồ boss trong mắt người khác chỉ có một nhược điểm trí mạng, đó chính là cá! Không hiểu tại sao, y ngửi thấy mùi cá liền cảm thấy buồn nôn, liên quan đến việc không thích hải sản tươi, bởi vì dù sao cũng là có mùi hơi tanh. Hẳn là thời điểm mẹ y mang thai y, vì muốn con được thông minh, mỗi ngày đều ăn canh cá, mình chán ghét không nói, chính con trong bụng mình cũng có bóng ma, thật là đáng thương!
Nếu như bị Lục Tiểu Mã yêu nhất là ăn uống biết được, phỏng chừng sẽ chống nạnh cười to một lúc lâu, cộng thêm khinh bỉ: Ngươi đúng là nhân loại ngu xuẩn không biết hưởng thụ, loại đồ ăn kì diệu như hải sản lại không thích, không thích!! Quả thực là sự sỉ nhục của nhân loại!! Rất đáng mang ra ngoài bắn mười phút!!
Hồ boss ăn uống no nê rồi tiếp tục mở máy tính ra, nhập một đoạn mật mã phức tạp, thành công xâm nhập vào hệ thống máy tính của Tiểu Mã, thuần thục nhìn máy tính riêng của Tiểu Mã, cơ bản đều là ảnh mỹ thực cùng với quán mỹ thực, ngẫu nhiên còn có cả bản phỏng vấn trên Internet của Hồ boss, vì thế tâm tình của Hồ boss liền cực cực tốt!
Đối mặt với lực chiến đấu kinh người của Hồ boss, kỹ thuật hacker của Lục Tiểu Mã hiển nhiên là chênh lệch một đoạn dài! Đùa sao, Hồ boss chính là cao thủ phá chương trình máy tính, từ khi ra nước ngoài tu luyện liền thành đại thần, Tiểu Mã bị giới hạn trong nước, so sánh với đại thần vẫn là còn kém xa!
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
33 chương
87 chương
25 chương
18 chương
99 chương