Bff khác giới

Chương 2 : Chạm mặt - ấn tượng đầu

Xin chào mọi người , Thiên Lam thật thất lễ vì chưa chào mọi người ở chương đầu. Thật sự rất xin lỗi a ( cúi đầu 90 độ ) . Đầu tiên , mình muốn nói là mình thật sự rất hạnh phúc vì đã được các bạn quan tâm và ủng hộ . Mình thấy lời văn của mình còn chưa hay và còn thô , mình mong các bạn có thể cho mình một vài comment để mình rút í kiến. Mình cũng xin lỗi vì tiến độ truyện khá chậm, nhưng mình sẽ không bỏ dở nó đâu,vì vậy , mong các bạn để í giùm xíu . Cảm ơn các bạn , chúc các bạn đọc truyện vui vẻ !______________________________________________ Linh Dương và Thiên Kì bước qua cánh cổng của ngôi trường Tuệ Lâm liền thẳng tiến đến lớp học 10A1. 10A1 là lớp học dành cho các học sinh xuất sắc , và cũng là nơi gồm đa số nam thanh nữ tú của khối 10 . Nhưng không phải nơi này hoàn hảo đến vậy , ba phần năm học sinh của lớp là con ông cháu cha , một phần là học sinh giỏi thật sự , phần còn lại được xếp vào loại đặc biệt , đó là vừa giỏi vừa nhà giàu lại vừa đẹp mã , điển hình như cậu bạn sắp vào lớp đây . Thiên Kì và Linh Dương bước vào thu hút cả 32 cặp mắt . Bộ đôi hotface vừa đi vừa chọc ghẹo nhau khiến không ít người ghen tỵ. Linh Dương an tọa ở bàn thứ ba dãy một , trong khi đó , Thiên Kì lại định vị ở bàn cuối của dãy hai ( nhờ phước chiều cao " khiêm tốn " đó mà " ) . Cả lớp đang nhốn nháo làm loạn hết lên mà không biết rằng đằng sau cái cửa lớp inox trắng tinh khôi kia có một bóng đen mang theo hơi lạnh trừng mắt nhìn vào . " Xoạch ! " một tiếng , cánh cửa chậm rãi mở ra , để lộ một bà cô trong chiếc váy đen dài đến gót chân. Bà ta tầm 42 tuổi , sau chiếc kính cận to đến nửa khuân mặt là cặp mắt ti hí đang phát lửa nhìn bọn trẻ trong lớp tầm 30s mới bước vào. Cả lớp không ai bảo ai đứng bật dậy như đã được huấn luyện sẵn, khuân mặt tái mét hơi cúi xuống . Bà cô kia đến bên bàn giáo viên , rồi gật đầu ra hiệu cho ngồi. Mọi người máy móc làm theo , ai cũng thở phù ra một tiếng như nãy giờ nín nhịn giờ mới xả một tràng . Người này là giáo viên dạy môn văn của lớp 10A1, tên là Nhu Tường , nổi danh khó tính, diện mạo lại khá là không ưa mắt nên hiện giờ vẫn còn đơn chăn gối chiếc, cũng vì thế mà bà Nhu Tường này rất ghét những vụ yêu đương nhăng nhít trong lớp và không chiếm được một tẹo thiện cảm của học sinh. Bà ta lại càng khắt khe với 10A1, có lần Nhu Tường cho cả lớp học đứng chỉ vì mấy đứa quên mang sách và lọ hoa trên bàn bị phủ bụi. - Tất cả mở sách Văn Học Trung Hoa trang 78. - Giọng bà giáo Nhu Tường trầm lạnh vang lên đầy uy lực. Học sinh bên dưới vội vàng làm theo, không ai dám gây ra tiếng động , cũng không dám thở mạnh hay ho khan gì. Cái không khí lúc này thật... yên tĩnh đến đáng sợ ! Thế nhưng...có vẻ có người nào đó đã quên mất bà cô đang đứng trên bục giảng kia là hung thần như thế nào mà mơ mơ màng màng trên bàn học. Linh Dương bắt đầu cảm thấy đôi mắt của mình nặng trĩu, nó cố kháng cự lại cơn buồn ngủ. Cánh cửa sổ được nó mở hờ, gió lạnh từng cơn ùa về nhưng Linh Dương đã khoác bên ngoài một chiếc áo ấm lông cừu nên khá ấm. Cái cảm giác lúc này thật giống với lúc nằm bên giường ngủ...Thoải mái...Không ! Không! Không thể ngủ được ! Nó thầm nghĩ và cố hết sức mở mắt ra. Nhưng rồi, nó nghe thấy một tiếng đàn ghita rất đẹp , và một giọng hát nhẹ nhàng cùng khuân mặt nam thần hiện ra. Là Lay (EXO) ! Linh Dương hạnh phúc nhìn thần tượng no.1 của mình và bỏ ngay cái í định quay về làm con ngoan trò giỏi mà đến bên Lay nói chuyện. Nó đến bên idol , nhẹ bắt chuyện : - Em chào anh ! Lay nghiêng đầu nhìn Linh Dương, nở một nụ cười nhưng không theo kiểu soái ca mà trông nó có gì đó khá đáng sợ. Khuân mặt Lay dần biến dạng , cậu ta vừa cười ha hả vừa hét lên man rợ : - LINH DƯƠNG ! EM THẬT GIỎI QUÁ !!! - Á Á Á Á Á !!!!! Linh Dương mở mắt. Thật đúng là dọa người ! Nó tự nhủ , giấc mơ gì kì vậy, lại dám bêu xấu idol của nó. Sao cũng được , giờ thì hết ngủ rồi. Chỉ là...nãy giờ tự suy nghĩ một mình mà nó không để í đến mọi người xung quanh đang nhìn mình với khuân mặt kinh ngạc. - LINH DƯƠNG ,TỈNH CHƯA HẢ ? DÁM NGỦ GẬT TRONG TIẾT CỦA TÔI , QUẢ NHIÊN LÀ ĂN GAN HÙM MÀ !!! Giọng " ngọt ngào " của bà cô khó tính làm Linh Dương mấy lần suýt té. Nó ngước mắt lên nhìn Nhu Tường không che giấu sự sợ hãi. Khuân mặt bà ta tối sầm lại, nhìn vào như sắp có bão cấp 24. - Ra ngoài quét sân trường ngay ! Em không cần phải học trong giờ của tôi nữa !! Nó bỗng cảm thấy cuộc đời của mình còn tươi đẹp chán. Thứ nhất , nó cực ghét học văn. Thứ hai, may mà bà giáo kia chưa đem ra xử trảm , vẫn cho nó được toàn thây về với cha mẹ. Nhưng mấy cái suy nghĩ vui mừng đó nhanh chóng tiêu tan khi Linh Dương bắt đầu thi hành nhiệm vụ. Bên ngoài, trời lạnh gió bấc , mưa phùn rải rác. Thật sự...không thể nào mà ưa nổi! Lại nói về mục tiêu của nhiệm vụ mà nó phải làm, sân trường của Tuệ Lâm rộng đến hàng trăm mét vuông, ngập trong lá vàng và vỏ đồ ăn nhanh nên thành ra...việc dọn sạch ngôi trường chỉ bằng một người là điều không tưởng ! Linh Dương mệt mỏi nhìn cái mà được gọi là sân trường , bắt đầu cầm chổi lên quét dọn. - Sao ? Có con nhỏ nào tao không tán được trong cái trường...à không...trong cái thành phố này nữa hả ? Một giọng trầm đầy kiêu ngạo vang lên sau một bụi rậm khiến Linh Dương giật thót người bắt đầu liên tưởng đến ma quỷ zombie. Số là hôm nay lớp của nó đi học bồi dưỡng ( nên mấy anh chị đó mới mặc quần áo như z chứ ) , làm gì còn lớp khác đi học . Vậy thì...ai rảnh rang dở hơi đến đây trong cái thời tiết này ?! - Mày đừng tự phụ ! - Giọng người kia lộ rõ vẻ bực tức - Tao sẽ bao mày một chuyến qua Ý nếu mày cưa đổ nhỏ Linh Dương lớp 10A1 . Hôm nay bọn nó học thêm , lát tao chỉ ! Ế !! Tên mình !! Linh Dương ép sát người vào bụi rậm chăm chú lắng nghe tiếp cuộc trò chuyện . Nó bây giờ đã gạt cái nhiệm vụ cao cả sang một bên, chỉ nhớ rằng cái tên của mình được nhắc trong đoạn hội thoại kia. Giọng trầm đầy kiêu ngạo của tên kia lần nữa cất lên xen lẫn tiếng cười thoải mái : - Tao qua Ý nhiều đến phát ngán rồi, nhưng lần này nể mày nên tao sẽ làm . Đứa con gái nào vừa gặp Lâm Đại Khanh này cũng phải đổ hết thôi ! Linh Dương đen mặt . Đứa con gái nào cũng thế á ? Ok , kỉ lục của cậu tàn rồi ! Ngươi muốn chơi , bản cô nương cùng chơi ! Lâm Đại Khanh , xem ngươi làm được gì Hạ Linh Dương này !