Bênh vực người mình
Chương 36 : Bênh vực người mình
Editor: Hana
Nại Nại hưng phấn gửi ảnh cho Dương Gia văn: “Anh xem hai người này, bọn họ giống nhau chứ nhỉ.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dương Gia Văn nhìn ảnh chụp với ánh mắt cực kỳ phức tạp, một bức là Cố Duật Ninh nhảy lên ném bóng rổ, một bức khác là chân dung một thiếu niên, mặc chiếc áo sơ mi trắng sạch sẽ thoải mái, khóe môi mỉm cười hướng về phía mặt trời.
Một là thiếu niên ngây ngô, một là đàn ông thành thục ổn trọng....
Nhưng bởi vì chênh lệch tuổi tác cho nên diện mạo của hai người nhìn có cảm giác giống thật mà lại là giả, nói giống thì lại không giống, nói không giống.....thì gương mặt này đúng thật có chút hao hao.
Có vẻ Nại Nại đang rất nóng lòng trong lúc Dương Gia Văn mở laptop, “Bọn họ giống nhỉ.”
Dương Gia Văn: “Không giống.”
Nại Nại: “Hả?”
Dương Gia Văn nghiêm mặt lặp lại: “Không giống!”
Khóe miệng Nại Nại giật giật: “Anh, anh chắc chắn? Anh nhìn kỹ lần nữa đi mà.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dương Gia Văn là người cộc lốc, dù sao cũng chỉ có hai chữ: “Không giống!”
Thấy hắn khẳng định như thế, Nại Nại cũng bị ảnh hưởng, cúi đầu cẩn thận so sánh hai bức ảnh, lải nhải: “Em cảm thấy rất giống mà, là ảo giác của em sao.”
“Ai nha, mặc kệ.” Nại Nại nói với Dương Gia Văn: “Anh dùng phần mềm công nghệ cao kia đi, giúp em so sánh đặc điểm diện mạo của hai người này, chắc chắn máy tính sẽ không nhận sai.”
Dương Gia Văn bình tĩnh mở máy tính, tải hai bức ảnh lên phần mềm, sau đó lại bùm bùm bùm gõ một chuỗi code mà Nại Nại không hiểu, cuối cùng phần mềm bắt đầu phân tích khuôn mặt hai người.
5%, 35%, 78%, 100%.......
Theo tiến độ chậm rãi chạy đầy thanh, lòng Nại Nại cũng khẩn trương theo.
Hồi hộp quá.
Cuối cùng, thanh tiến độ đã đầy, kết quả so sánh đã có.
Dương Gia Văn thì thầm: “Diện mạo thì tương tự 90%, nhưng cấu tạo ngũ quan hoàn toàn khác biệt, kết quả cuối cùng cho thấy đây không phải một người.”
Nại Nại ghé vào trước máy tính, cẩn thận đọc từng chữ ở phần kết quả, mỗi một chữ nói có sách mách có chứng mà phân tích đôi mắt, cái miệng, cái mũi khác nhau ở từng chi tiết, nhìn qua có vẻ rất thuyết phục.
Trái tim treo cao của Nại Nại được thả về đúng vị trí, tuy có hơi thất vọng nhưng hình như lại cảm thấy.....chuyện vốn nên thế.
Vốn dĩ suy nghĩ của cô đã kỳ là lắm rồi, sao Cố Duật Ninh có thể là Cố Trường Sinh được. Một người là lão đại quyết đoán quyền uy trong giới giải trí, một người là minh tinh chật vật rời khỏi showbiz với vết nhơ.....
Điểm duy nhất giống nhau giữa hai người, chắc có lẽ là cùng họ Cố.
Nại Nại than một tiếng, nói: “Chuyện hôm nay đừng nói cho ai biết nha, cần phải bảo mật!”
Dương Gia Văn làm động tác dùng băng dính dán miệng.
Nại Nại yên tâm xoay ngươi lên lầu.
Dương Gia Văn lau đi giọt mồ hôi trên trán, vừa nãy sửa code dưới mí mắt của cô gái nhỏ để ảnh hưởng đến kết quả so sánh cuối cùng, này thật là....quá khảo nghiệm kỹ năng chuyên nghiệp và tố chất tâm lý của hắn rồi.
Lòng bàn tay hắn đầy mồ hôi, cầm lấy di động, nhắn một tin cho Cố Duật Ninh: “Tiên sinh, công việc này quá khó khăn QAQ.”
*
Hai ngày sau, Nhiễm Minh Nguyệt gọi điện thoại cho Nại Nại, quan tâm đến công việc và cuộc sống của cô giống hệt một chị gái thiện tâm.
Nhưng Nại Nại biết, trước kia Nhiễm Minh Nguyệt hờ hững với cô, chỉ là từ sau khi nếm trải ma lực của bữa sáng tình yêu mà Dương Gia Văn làm thì thay đổi thái độ ngay lập tức, kéo theo thái độ với Nại Nại chuyển biến tốt đẹp hơn nhiều.
Mười phần thì đến tám, chín phần là nể mặt Dương Gia Văn.
Nại Nại nhìn trợ lý Dương sắc mặt âm trầm, vui vẻ hớn hở tán gẫu với Nhiễm Minh Nguyệt:
“Tối nay chị Nhiễm có muốn đến đây ăn cơm không?”
“Không thành vấn đề không thành vấn đề, có trợ lý Dương ở đó, chị sẽ được thưởng thức bữa cơm ngon lành anh ta làm!”
“Chị có tình báo quan trọng muốn nói với em? Được được! Quyết định thế nhé.”
Nại Nại mỹ mãn cúp điện thoại, Dương Gia Văn không vui, nói: “Tôi là trợ lý, bảo mẫu, vệ sĩ của cô, nhưng chỉ là của mình cô thôi.”
Nại Nại đẩy hắn vào phòng bếp, làm nũng: “Coi như em mời bạn bè đến nhà ăn cơm đi, trợ lý Dương ủy khuất làm một bữa nha.”
Người khác thì tạm chấp nhận, chứ Nhiễm Minh Nguyệt kia vừa nhìn thấy hắn là đôi mắt cứ đảo quanh người hắn như kẻ cướp, điều này khiến hắn thật sự khó chịu!
“Trợ lý Dương, chờ em lăn lộn tốt rồi thì tiền lương của anh chẳng phải cũng sẽ tăng sao!” Nại Nại chắp tay trước ngực, thành kính mà khẩn cầu nói: “Làm ơn làm ơn, giúp đỡ em đi mà.”
Dương Gia Văn xị mặt, hùng hổ mặc tạp dề gấu Winne, thở phì phò đi nấu cơm.
Nếu không phải tiên sinh để ý cô gái này thì còn lâu hắn mới bán sắc giúp cô lấy tình báo nhé!
Dương Gia Văn mê hoặc Nhiễm Minh Nguyệt đến thần hồn điên đảo, cô ta hoàn toàn phản bội Thư Ninh, gia nhập vào trận doanh của Nại Nại. Hiện tại có chương trình hay đoàn phim nào phát thông cáo cho Nại Nại hay hành động kế tiếp của Thư Ninh.....cô đều biết hết.
Đối với Nại Nại mà nói, chuyện này thật sự quá quan trọng.
Trước mắt, cô không thể thoát khỏi studio Tinh Tuyết nên chỉ đành giặc tới thì đánh, nước lên nâng nền, nhưng không thể mù quáng, trong công ty có một nội ứng như Nhiễm Minh Nguyệt thì tuyệt đối có lợi với cô.
Khả năng......phải hy sinh nhan sắc của trợ lý Dương một chút.
*
Buổi tối, Nhiễm Minh Nguyệt mặc một chiếc váy màu đỏ xinh đẹp, đi giày cao gót đến nhà Nại Nại.
Dáng người của Nhiễm Minh Nguyệt cũng khá tốt, nhưng có lẽ do tính cách nên trời sinh đã có gương mặt khắc nghiệt.
Cô ta bước vào nhà, trên bàn đã bày bữa tối phong phú, thậm chí Nại Nại còn cắm thêm giá nến, tạo dựng bầu không khí lãng mạn.
Dương Gia Văn thì mặc bộ tây trang màu đen vừa người, ngồi một bên bàn ăn, thấy Nhiễm Minh Nguyệt đến thì lễ phép gật đầu với chị ta, nở một nụ cười tương đối khó coi.
Vốn dĩ là đàn ông mặt than cười không nổi, khi miễn cưỡng cười thì giống hệt hiện trường xe cộ.
Cũng may, Nhiễm Minh Nguyệt đã rơi vào bể tình, tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, nhìn hắn chỗ nào cũng thuận mắt.
Nại Nại ngồi cạnh Nhiễm Minh Nguyệt, liên tục gắp đồ ăn cho cô ta:
“Chị Nhiễm, tới, nếm thử cái này, sở trường của trợ lý Dương đấy.”
“Đủ rồi đủ rồi.”
“Không đủ không đủ! Mau ăn nhiều một chút.”
“Đúng rồi, rượu vang đỏ, trợ lý Dương mau rót rượu vang đỏ cho chị Nhiễm đi!”
Dương Gia Văn vẻ mặt u oán trừng Nại Nại, không biết cái trừng của hắn đã khiến người Nại Nại thủng bao nhiêu lỗ rồi, biết sao được, hắn chỉ có thể rót rượu cho Nhiễm Minh Nguyệt.
Rượu quá ba tuần, gương mặt của Nhiễm Minh Nguyệt ửng hồng, được hầu hạ chu đáo, ăn uống no đủ, bắt đầu kéo Nại Nại nói chuyện chính:
“Biết không, hai ngày trước nhãn hiệu Lair đã tìm tới, muốn mời cô làm người đại diện cho sản phẩm nội y phong cách thiếu nữ mùa xuân của họ.”
Nhãn hiệu Lair này chính là sấm bên tai Nại Nại, một nhãn hiệu nội y nước Pháp cao cấp mà xa xỉ, mấy năm trước tiến vào thị trường Trung Quốc, phổ biến một thời, cực kỳ được hoan nghênh, thậm chí còn lưu truyền một câu quảng cáo:
“Mỗi tủ quần áo của một người phụ nữ, hẳn lên có một bộ Lair.”
Bởi vì phong cách từng quý của Lair khác nhau nên mỗi khi đưa sản phẩm ra ngoài thị trường thì sẽ cần một nữ minh tinh khác làm người đại diện.
Quốc nội có không ít nữ minh tinh vì tranh đoạt làm người đại diện cho Lair mà có thể nói là đánh nhau vỡ đầu, cạnh tranh cực kỳ kịch liệt.
Có thể thấy nhãn hiệu Lair này được hoan nghênh như thế nào, có thể làm đại ngôn cho nó, mặc dù không có thù lao thì cũng có người muốn làm, càng đừng nói đến tập đoàn Lair giàu nứt đố đổ vách, phí đại ngôn đều là giá trên trời.
Nhãn hiệu Lair có thể chủ động tìm tới cửa, nói muốn mời Lâm Nại Nại làm người đại diện thì đối với Nại Nại tuyệt đối là chuyện vui bất ngời ngoài mong đợi.
Chẳng qua, cô biết nhất định sẽ có "nhưng mà".....
Quả nhiên, Nhiễm Minh Nguyệt tiếp tục nói: “Lúc ấy Thư tổng trực tiếp nói với Lair, cô đang bận rộn với việc học, không thể sắp xếp được nên không cách nào làm người đại diện cho họ.”
Nại Nại biết ngay Thư Ninh sẽ không để cô dễ dàng đạt được nguyện vọng.
Nhiễm Minh Nguyệt hiện tại đứng ở trận doanh của Nại Nại, nên trong lòng cũng đầy căm phẫn: “Còn hành động nào ghê tởm hơn nữa không! Bà ta đưa ảnh chân dung của Lâm Tuyết Nhu cho Lair xem, nói rằng tuy hai chị em lớn lên có bảy tám phần giống nhau, nhưng Lâm Tuyết Nhu có thời gian làm người đại diện cho Lair. Trợ lý Dương, anh nói xem, đây chẳng phải là cướp đoạt trắng trợn sao!”
Dương Gia Văn vẫn duy trì hình tượng bình tĩnh lạnh lùng của mình, chỉ gật gật đầu.
Nại Nại thì lại không ngạc nhiên lắm, từ nhỏ cô đã quen rồi, đồ tốt nhất trong nhà đều là của chị.
Dương Gia Văn vỗ bả vai Nại Nại, tựa như đang an ủi cô.
Nại Nại cười cười với hắn, tỏ vẻ mình không sao.
Sớm muộn sẽ có một ngày cô mạnh mẽ lên, lúc ấy, bất cứ kẻ nào cũng không thể đoạt đi đồ vật của cô!
Nhiễm Minh Nguyệt nói tiếp: “Nại Nại, cô đừng nản chí, chuyện này chưa chắc không còn đường cứu vãn.”
Nại Nại nhìn cô ta: “Chị Nhiễm nói thế là ý gì?”
“Lúc đàm phán ấy tôi cũng có mặt, nhìn ý tứ của bên Lair thì vẫn rất muốn cô. Bởi vì từ dáng người đến các phương diện khác của cô đều phù hợp với sản phẩm nội y loli quý xuân của bọn họ.”
Nại Nại cúi đầu nhìn dáng người như học sinh tiểu học của mình, nói thẳng không cố kỵ: “Ách, bọn họ muốn sân bay (ngực phẳng) của tôi?”
Đùa gì chứ, chẳng lẽ quảng cáo nội y không phải đều mời nữ tinh siêu cấp lớn sao! Sân bay của cô thì làm người đại diện cái gì?
Dương Gia Văn hiếm khi bị Nại Nại chọc cười, khóe miệng khẽ cong, nhưng rất nhỏ.
Nhiễm Minh Nguyệt ngơ ngác nhìn hắn, nụ cười này, đúng là quynh quốc khuynh thành!
Khụ khụ, khắc chế! Khắc chế!
Nhiễm Minh Nguyệt an ủi trái tim nhỏ kích động của mình, tiếp tục nói: “Bọn họ cảm thấy dáng người của Lâm Tuyết Nhu, ừm.......quá mượt mà, quá trưởng thành, hơn nữa khí chất của cô ta rất khó mang đến cảm giác thiếu nữ cho người xem. Bởi vậy, Lair vấn hi vọng có thể hợp tác với cô.”
Nại Nại nhún vai: “Nhưng mà Thư Ninh vẫn từ chối đúng không?”
Nhiễm Minh Nguyệt gật đầu: “Ừ, Lair tỏ vẻ khá tiếc nuối, nói hi vọng bên công ty sẽ suy xét nhiều hơn, bọn họ thực sự mong có thể hợp tác thành công.”
“Bà ta sẽ không suy xét.” Nại Nại thở dài, cô rất hiểu tính tình của Thư Ninh, Lâm Tuyết Nhu cũng tuyệt đối không cho phép Nại Nại cướp đi những thứ mà chị ta coi trọng.
“Nhưng không phải không có chút hi vọng nào.” Nhiễm Minh Nguyệt nói với Nại Nại: “Nếu cô lén tìm đến công ty Lair, nói cho bọn họ cô nguyện ý làm người đại diện cho sản phẩm mùa xuân này....”
Dương Gia Văn ngắt lời cô ta: “Thế thì vi phạm hợp đồng rồi.”
“Không, không lén ký hợp đồng thì không có tính là vi phạm. Theo tôi được biết, lần này nhà thiết kế chính - tiên sinh Tịch Diễn, hắn chỉ đích danh muốn Nại Nại, thái độ rất kiên quyết. Vì thế, nếu Nại Nại có thể tìm được hắn và trực tiếp nói nguyện ý hợp tác thì có thể để Lair ra mặt giao thiệp với studio Tinh Tuyết, phần thắng vẫn rất lớn.”
Dương Gia Văn lại hỏi: “Sao cô chắc chắn studio Tinh Tuyết sẽ ngoan ngoãn nghe Lair nói mà đồng ý để Nại Nại làm người đại diện?”
Nhiễm Minh Nguyệt tự tin trả lời: “Làm đại ngôn cho Lair, không biết bao nhiêu minh tinh dù không có catse cũng muốn làm. Mỗi quý bọn họ sẽ tìm một người đại diện khác, mà Lâm Tuyết Nhu quý nào cũng đi casting, mong chờ đã lâu, tôi nghĩ....Thư Ninh dù có chán ghét Nại Nại thì cũng tuyệt đối không dám đắc tội Lair, cho nên có Lair ra mặt, xác suất Nại Nại giành được đại ngôn này là 90%.”
Mắt Nại Nại lóe sáng: “Cho nên, vấn đề hiện tại là làm thế nào để gặp được nhà thiết kế chính, Tịch Diễn.”
Nhiễm Minh Nguyệt mỉm cười nhìn Dương Gia Văn: “Cái này....phải xem bản lĩnh của trợ lý Dương đến đâu rồi.”
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
55 chương
16 chương
37 chương