Beast Girl
Chương 2
Đối mặt
~~2 năm sau~~
Hôm nay tại trường Genius High School là một ngày như mọi ngày. Với trời nắng đẹp, khuôn viên rộng, 8 khu nhà hiện đại, cao tầng, với đầy đủ tiện nghi gồm hai khu phòng thí nghiệm, 3 khu phòng học, 1 khu phòng giáo viên, 2 khu nghỉ lao giải trí, cùng sân thể thao rộng lớn. Ngôi trường tuyệt đẹp, học sinh cũng tuyệt đẹp nốt.
Đó là lý do vì sao hôm nay cũng như 7 ngày trước vẫn nhộn nhạo vì có 1 hs mới có một gương mặt rất đặc biệt mà vẫn dc tuyển vào trường này. Một khuôn mặt xấu xí dị dạng đến nỗi nếu quỷ thần có gặp cũng sợ đến mất mật. Mà nhắc mới nhớ, Jame – kẻ đẹp trai kiêu ngạo, đến trường này với 1 nhiệm vụ mật, đã mau chóng đá tên hội trưởng cũ bước lên ghế tân hội trưởng, trở thành hoàng tử của trường cũng chỉ vừa mới chuyển đến đây một tháng trước.
Hắn giờ đang trong phòng nghỉ riêng ở trường , rảnh rỗi vì không có việc làm. Tập tài liệu sinh hoạt trường hắn phê duyệt xong từ lâu rồi , chồng giấy xin cuộc hẹn lãng mạn ,tình củm của mấy cô nàng “fan cuồng”hắn đưa cho đàn em giải quyết thế là cũng xong nốt. Cũng như thường ngày hắn nằm dài như con mèo lười trên ghế sofa tán chuyện với tên Mick đang chăm chăm vào chiếc laptop.
- Chậc dạo này tiếng tăm của mình giảm sút quá
- Cũng phải thôi, cô nàng đeo khuôn mặt “tấn bom “cướp hết sự chú ý của mày rồi còn gì? Chà giờ được đăng ảnh lên mọi góc trong web của trường rồi còn gì? Nổi tiếng ghê thật.
- Vẻ đẹp mê hoặc của mình vẫn không thắng dc cái xấu kinh hoàng của con bé đó cơ đấy ,khủng thật……….
- Hô hô đương nhiên rồi, cái gì xấu xa, hèn kém luôn dc người ta chú ý soi mói hơn mà, à mà nổi tiếng như vậy chắc phải khủng khiếp lắm hả?
- Ừm, tao tò mò quá, chả biết trông như thế nào? - Jame gật gù. Hắn đang tưởng tượng ra một thân hình thùng phi, thấp lùn, khuôn mặt tròn trĩnh, mắt híp cùng với cặp kính cận to tổ chảng, đôi môi kiểu quả nhót đang ngoáy mông, liên tục bắn ra những tiếng hôn gió chụt chụt trông đến tởm. Tưởng tượng đến đâu hắn vã mồ hôi đến đấy! “Gặp phải “nàng”này chắc đi đời nhà ma quá”
- À nếu đã tò mò đến vậy thì còn đợi gì nữa? Bọn mình đến lớp D3 để chiêm ngưỡng “nhan sắc “ của cô nàng này đi! _ Mick nháy mắt đưa ra ý kiến “thiên tai”đẩy thằng bạn xuống 18 tầng địa ngục.
- Trời ơi điên à?? Tao! _hoàng tử cái trường này mà lại chú ý đến “quái vật”của trường ư, đùa à? Mặt Jame tím bầm, gào ầm lên trước ý kiến quái đản của thằng bạn. - Đúng là ”đầu to óc ngu như con chim sẻ” mày đến đấy đâu phải mê gì con bé đó. Chỉ là thỏa mãn trí tò mò thôi mà. Ai chả thế! Tò mò quá, chân tay ngứa ngáy phải đi tìm hiểu giải quyết ngay chứ lại! _ Mick chán nản nhìn thằng bạn ‘chậm tiêu’, rồi lập tức túm cổ lôi tên này xềnh xệch ra ngoài . - Ôi ôi mày đi thì cứ đi, lôi tao theo làm gì? Oái oái …ko ko!! - Jame gào thét inh cả phòng, còn Mick thì cứ làm ngơ giả bộ ko nghe thấy gì, cứ thế lôi Jame như bao rác hung hổ bước đi. Đến giữa khuôn viên trường đông nghịt người, sợ bị mọi người nhìn thấy, hắn hất mạnh tay mick ra, làm điều nhân nhượng - Ok ok! Tao chịu thua, đừng bao giờ kéo cổ tao nữa, mất mặt chết đi được!!! _hắn vừa nói vừa đi lùi về phía sau… Bỗng ………… ”BỐP” Một cú va chạm như kiểu “sao hỏa đâm vào sao băng”. Cả người đâm và người bị đâm đều lăn đùng ra đất. Jame lồm cồm bò dậy, trừng mắt nhìn người vừa bị hắn đâm vào(hắn vốn luôn hành động vô lí lẽ thế đấy). Thì ra là một cô gái! Cô ấy đang cúi đầu nhặt sách bị rơi tứ tung nên ko nhìn rõ mặt. Lập tức hắn lại nhẹ giọng ngọt ngào cứ như con sói gian xảo đang lừa những chú cừu ngây thơ vào tròng(tức là những cô gái yếu đuối si tình ấy) cất tiếng xin lỗi: -Thật ngại quá, tớ ko để ý, thực sự xin lỗi bạn, tớ nhặt sách giúp bạn nhé! Nói rồi hắn cũng khom lưng định cúi xuống nhặt như rất chân thành, ko quên nở một nụ cười “sát thủ”. Nhưng hắn chưa kịp cúi xuống cô gái đã đứng phắt dậy, đứng thẳng người nhìn hắn. Ối cha mẹ ơi!!!!!!!!!!!!! Cô, cô …….cô …..cô ta cao khủng khiếp? Oh no! Chiều cao lý tưởng 1m85 niềm kiêu hãnh của jame đã bị cô ta “đè bẹp”! Cô ta cao gần bằng Jame!!!!!!!!!!!! À ko cao bằng jame rồi!!!!!!!!!! Ko, ko! Cao hơn jame rồi ấy chứ????? Ôi ôi ko biết nữa, mắt hắn nhíu lại ko tỏ rõ sự tức giận (nhưng ai chả biết trong lòng hắn đã nổi lên dông bão, cuồng phong, tức giận lụt đầu hắn rồi) ngay từ mấy giây gặp mặt đã cảm thấy ghét cô gái này vô cùng (đương nhiên rùi thấp hơn con gái tên con trai nào chả tức huống hồ hắn lại mẫu hình dạng “chuẩn” nữa chứ).
Cô ta vừa ngước lên nên đập ngay vào mắt Jame là đôi mắt to tròn, con ngươi màu xanh, lấp lánh như pha lê, sâu thẳm như ko đáy, lạnh tanh như nước đá. Điểm thêm cho đôi mắt tuyệt mỹ đó là cặp lông mi cong vút như một đường cong hoàn mỹ nhất. Trên vừng trán lấm tấm mồ hôi, vài cộng tóc nâu thõng xuống, cô gái để tóc ngắn nhưng cũng đủ để nhận ra mái tóc mượt cỡ nào. Ánh mặt trời chiếu chênh chếch, ánh lên trên tóc màu nâu óng ả, trông y hệt như tóc tơ của mấy đứa trẻ một, hai năm tuổi. Chỉ dựa vào hai đặc điểm này cũng nhận ra cô ta là người ngoại quốc.
“Đúng là chủng tộc ơ rô pê ô it( người da trắng) có khác! Da trắng như tuyết vậy”- Jame thầm nghĩ, cứ ngỡ mình đã gặp một mỹ nhân có một ko hai nhưng……………………đúng là có một ko hai thật nhưng lại ko phải là mỹ nhân…………………..mà là ………….quái vật!!!! Nếu như chỉ nhìn thấy mái tóc , đôi mắt cùng làn da thì đúng như suy nghĩ ban đầu của jame, nhưng khi hắn nhìn tổng thể khuôn mặt thì…….. đôi môi tím ngắt, mỏng như một đường chỉ. Khuôn mặt tròn như cái bánh bao, à mà ko, có khi nhìn cái bánh bao còn đẹp vì ít ra nó còn căng tròn đều , đằng này khuôn mặt còn lồi lõm như quả bóng chưa bị xì hết hơi. Nói chung là quái dị, lại còn trái lập với đôi mắt đẹp nữa chứ,lại càng trở nên kệch cỡm, khó coi. Quả nhiên “đầu đẹp chưa chắc đuôi đã đẹp”. Lúc này jame chỉ muốn vả mấy cái tát vào mồm mình tự dưng lại còn giở cái giọng đầy nịnh bợ ra , ôi còn điệu cười chết người nữa chứ…..hối hận chết mất thôi!!!!!!!!
Cô “quái vật” liếc xéo jame một cái rồi đi thẳng. Sững sờ, bất ngờ, Jame căng tròn mắt ngạc nhiên. Lần đầu tiên trong đời có người ko hề mảy may chú ý đến “nhan sắc”cùng phong độ ngút trời của hắn, đây lại còn là kẻ mang danh “xấu như quỷ” nữa chứ. Cái “TÔI”của hắn bị chà đạp, hành động của cô ta đối với Jame là một sự sỉ nhục. Hóa ra con gái nói nhiều làm Jame thấy phiền phức, con gái trầm lặng lại làm Jame tức điên.
-Này! – Jame gắt lên… cô ta có vẻ như ko quan tâm tiếp tục đi thẳng.
- Cô điếc hả? Tôi gọi cô đó! _ lần này jame bực thực sự, quát ầm lên. Không chỉ riêng cô gái mà tất cả mọi người trong khuôn viên quay lại nhìn. Xoẹt xoẹt …….ánh mắt Jame phóng tia lửa điện về phía cô gái làm cho lũ ruồi bay qua suýt bị cháy thui. Khác hẳn với ánh mắt nảy lửa của Jame, ánh mắt cô ta lạnh tanh ko biến sắc, tỏ vẻ thờ ơ.
- Cô rốt cuộc có văn hóa ko vậy? Tôi xin lỗi mà cô dám ko nói ko rằng bỏ đi như vậy ư? _ Jame lững thững bước lại gần cô gái, lại nở một nụ cười nhưng là nụ cười ranh mãnh.
- Nếu ko phải làm gì? - một lời đáp cụt lủn, ngắn gọn, dễ hiểu đáp lại làm mọi người phải bật cười mà lại ko dám cười to nên cứ bịt chặt miệng mình lại. Từng mớ thịt trên mặt mọi người giật giật, chỉ sợ phụt cười thành tiếng là đi đời nhà ma. Tên mick lại bắt đầu khoanh tay, chờ xem kịch hay.
- Cái gì? Phải làm gì ư? Hahaha! - Jame cười ngạt nghẽo - Đương nhiên là phải lịch sự nói rằng “Ko sao đâu, chuyện nhỏ ấy mà, ko cần phải lo lắng quá đâu!”.
- “Ko sao đâu, chuyện nhỏ ấy mà, ko cần phải lo lắng quá đâu!”, đó là cái cách nói hạ mình cậu vẫn hay nói khi bị người ta va vào ư? - mọi người lần này mặt tím bầm vì thiếu oxi do nhịn cười nhưng cái đầu thắng cái mồm, may mắn ko phát ra âm thanh gì. Tất cả hướng đôi mắt chờ đợi vào cuộc hội thoại dự kiến sẽ rất hay ho này. Còn jame thì cứng đơ vì ko ngờ nhận được câu trả lời như thế, nhưng hoàng tử vẫn là hoàng tử ,thoắt cái jame đã quay về cái giọng ghê rợn.
- Có thể lắm chứ, vì tôi là một con người văn hóa, có giáo dục đàng hoàng , biết tôn trọng người khác, không như ai đó. - Vừa nói hắn vừa liếc về cô gái giọng đầy ẩn ý.
- “Con người văn hóa ,có giáo dục đàng hoàng , biết tôn trọng người khác” là người sẵn sàng quát ầm lên khi người khác ko có hứng nói chuyện với mình sao? - lần thứ hai cô ấy nhăc lại lời của jame, ko quên kèm theo một lời châm chọc. Cuối cùng ko thể nhịn nổi nữa, cả khuôn viên nổ ra đại chiến thế giới thứ ba -“đại chiến cười”. Dường như chẳng muốn tiếp tục cuộc nói chuyện nhàm chán, cô ta quay đầu toan bước đi. Lời nói của cô ta như dội gáo nước lạnh vào người Jame, ánh mắt hắn vằn đỏ tia máu trong rất đáng sợ.
- Này, quái nhân! Lời khuyên miễn phí cho cô nhé, tốt nhất hãy sống và làm việc tại những nơi “đèn mờ” ấy, đó là nơi thích hợp nhất dành cho cô, đừng đến đây làm quỷ đi dọa người khác _ Thấy cô ta bước đi Jame lập tức nói với theo, giọng đầy châm chọc, khinh miệt, đặc biệt nhấn mạnh từ “đèn mờ”.
Như một hiện tượng dị ứng với 2 từ “đèn mờ”, cô ta lập tức quay phắt lại đúng như dự đoán của Jame. Đây là một hiện tượng chung của tất cả các cô gái mà. Hắn cứ nghĩ cô ta sẽ quay lại tiếp tục đấu “ võ mồm” với hắn, kiên quyết giải thích mình ko như thế, thậm chí là khóc lóc biện minh. Tất cả các cô nàng hắn quen đều như thế cả, dùng nước mắt làm vũ khí. Hà hà, thế là hắn sẽ tha hồ xỉa xói, khinh rẻ. Mọi người đều căng mắt quan sát hành động của cô gái. Chỉ thấy cô ấy giơ bàn tay lên cao rồi nhanh như cắt vẽ một đường cong trên không, điểm dừng của bàn tay đó chính là ngay giữa mặt của jame. Tất cả những hành động đó diễn ra với vận tốc ánh sáng chưa đầy 1/10000 giây.
>
Một âm thanh “trong trẻo” vang lên, vang đi vang lại trong khuôn viên. Mọi chuyện đến quá nhanh. Cả khuôn viên im ngắt như tờ. Chẳng ai dám tin vào mắt mình nữa. Jame vừa hoảng hồn ko kịp định thần lại chuyện gì vừa xảy ra, đến khi hoàn hồn thì mặt hắn đã đau rát, hằn in dấu tay đỏ trên mặt. Cả trường mặt tím ngắt, sợ hãi, mắt chữ O mồm chữ A. Tên Mick thì ngạc nhiên “ồ”lên khe khẽ.
Chỉ riêng cô gái là bình thản như ko có chuyện gì.
- Sao cô dám ???????? _ Jame gào lên làm mọi người sợ vỡ mật, âm điệu phía cuối ko ngừng run rẩy. Đôi mắt hắn ta cháy rực trong trong ngọn lửa tức giận. Tất cả những người ở đây cho biết nếu quy ngọn lửa đó ra nhiệt lượng chắc chắn có thể quay chín một con bò. Ánh mắt cô gái tối dần dường như cô ta tức giận ko kém gì Jame nhưng khuôn mặt vẫn lạnh tanh.
- Ko hiểu à ? _ Cô ấy nhếch miệng lên cười nhưng nụ cười đó diễn ra quá nhanh ko ai kịp nhìn thấy. Ngay sau nụ cười nước đá đó……………
Một lần nữa âm thanh đó lại vang lên, to hơn, ngân dài hơn, dấu tay trên mặt Jame lại càng in đậm hơn, đỏ hơn. Cả trăm trái tim trong khuôn viên như muốn rụng khỏi lồng ngực vì sợ hãi. Một phần vì sợ sự tức giận của Jame phần nhiều vì lo cho tính mạng của cô gái có lá gan thép kia. Một vài người còn lo xa cầm sẵn điện thoại sẵn sàng gọi cho bệnh viên nếu như cần thiết……….(ko phải đùa đâu nha , lần này thực sự rất “cần thiết”). Liệu có án mạng xảy ra ko?
Lại một lần nữa jame ko kịp phản kháng vì ai mà ngờ được trong chưa đầy 5 giây bị ăn hai cái tát chứ.
Nhanh như chớp Jame vung nắm đấm lên ko ngần ngại hướng thẳng về cô gái.
“Ko bẻ gẫy xương con bé lếu láo như cô tôi ko phải con người.” _ hắn đã có suy nghĩ như thế đấy. Nếu như nắm đấm đó “đậu” trên gương mặt cô gái đó thì sẽ như thế nào chứ, chắc sẽ nát bét, máu me bê bết cho coi. Chẳng ai lường trước được sức mạnh khủng khiếp trong nắm đấm của Jame. Nhưng điều tưởng tượng kinh khủng đó đã ko xảy ra. Cánh tay to khỏe, cuộn cơ bắp của Jame bị một cánh tay mảnh khảnh, nhỏ bé chặn lại , kìm chặt lại.
Truyện khác cùng thể loại
55 chương
54 chương
15 chương
52 chương
14 chương
25 chương