Bé trở thành con gái ruột của vai ác
Chương 50 : Bé trở thành con gái ruột của vai ác
Nói là nói như vậy, nhưng lòng Lưu Tuệ Lan lại vô cùng nặng nề.
Trên tay ông già này chỉ có 15% cổ phần, mở miệng là cho thằng con hoang này 5%…
Vậy con trai của bà làm sao bây giờ?
Còn có cháu trai của bà…
Dựa vào cái gì mà Lục Quân Hàn tùy tiện ở một đêm lại được cho nhiều cổ phần như vậy, cháu trai Lục Thiên Hoa của bà thì cái gì cũng không có, 1% cổ phần cũng không!
Quá không công bằng!
Lục Quân Hàn dừng lại bước chân, ngước mắt nhìn về phía ông nội của mình, lạnh lùng trả giá: “7%.”
“…”
Ông nội Lục giận tím mặt, đập mạnh chén trà xuống bàn: “5% đã là nhượng bộ lớn nhất của tao rồi, thằng nhóc thúi này, mày đừng được một tấc lại muốn tiến một thước!”
Lục Quân Hàn mặt không đổi sắc: “8%.”
“Mày ——!” Ông nội Lục tức đến mặt đều đỏ lên.
“9%.”
“Được! 7% thì 7%.”
Ông nội Lục nghiến răng nghiến lợi: “Không khác gì thằng cha của mày, đều là thứ ôn dịch gì đâu…”
“9%.” Lục Quân Hàn chọn hạ mi, nhàn nhạt nói.
“Không thương lượng.”
“…”
Ông nội Lục hít sâu một hơi, nhìn như sắp bị tức chết, cuối cùng bất đắc dĩ vẫy vẫy tay, trầm giọng nói: “Được, được, được, coi như ông thiếu mày! Nhưng mày phải đế lại cho cháu cố gái của tao, cấm nuốt! Dù sao cũng là đứa bé đầu tiên của mày…”
Lưu Tuệ Lan nắm mười ngón tay thật chặt thành đấm.
Không phải ông già này trọng nam khinh nữ sao?
Tại sao lại…
Lục Quân Hàn nghiêng đầu tặng cho Tống Thanh Uyển một ánh mắt.
Tống Thanh Uyển hỏi ngược lại: Thật sự không có chuyện gì?
Lục Quân Hàn không nói chuyện, chỉ là vỗ vỗ đầu cô bé, cong môi nhàn nhạt nói: “Mau, lấy kẹo cho heo của nhóc cho ông cố nội ăn đi.”
Trước lúc bước vào, cô đã nhắc nhở bé rất nhiều lần, rằng đừng nói chuyện hay ra tiếng ở trước mặt ông cố nội, ông sẽ không thích, sẽ mắng bé.
Cho nên, tuy rằng Lục Lê rất muốn nói chuyện với ông cố nội, nhưng lại không dám hé răng. Hiện tại ba đã nói như vậy, vì thế nên cô bé vô cùng vui vẻ ôm kẹo đi qua.
“Thật sự không sao?” Tống Thanh Uyển vẫn là không yên tâm.
“Cô nói là ông già hay là con nhóc?” Lục Quân Hàn cúi đầu nhìn di động, đầu cũng không nâng nhàn nhạt nói.
Tống Thanh Uyển không thể hiểu được: “Đương nhiên là Lê Lê!”
“Con bé sẽ không có việc gì.”
Lục Quân Hàn nhìn bóng dáng cô bé, nâng mi: “Còn ông già có việc gì hay không thì con không biết.”
Tống Thanh Uyển: “???”
*****
“Con chính là cháu cố gái của ông?” Ông nội Lục nhăn mày, tầm mắt sắc bén tỉ mỉ xẹt qua mỗi một tấc da thịt trên người cô bé.
Con nhóc này nhìn ra sao cũng thấy yếu ớt mỏng mmanh, giống như gió thổi qua cũng bay theo luôn, một chút cũng không chắc nịch như con trai.
Trong giọng nói khó tránh khỏi mang theo chút ghét bỏ.
Sao không phải cháu cố trai kia chứ?!
Nếu là con trai thì tốt biết bao!
Sau này ông còn có thể quăng vào trong quân đội rèn luyện thể chất.
Vừa mới nãy cô đã dạy bé xưng hô, cho nên bé gật đầu, hai chùm đuôi ngựa nhỏ lay động lay động, vui vẻ nói: “Dạ phải ạ, con chào ông cố nội, con là cháu cố gái của ông đó nha.”
“Con tên là gì?” Ông nội Lục mày nhăn càng chặt.
Ngay cả âm thanh nói chuyện cũng yếu ớt, không mạnh mẽ chút nào!
Nhưng con nhóc này không sợ ông sao?!
Điểm này không tệ, nhưng vẫn không bằng con trai.
“Lục Lê! Là họ Lục của ba con, Lê là hoa lê ạ!” Cô bé nói xong, từ trong túi móc ra một đống kẹo sữa.
“Ông cố nội, ăn kẹo đi ạ. Ba con nói, kẹo này ăn rất ngon đó!”
Tuy rằng ông nội Lục cũng không thích loại đồ ngọt này, nhưng lại không quên, vừa rồi Lục Quân Hàn đúng là ngậm kẹo trong miệng, kêu nó nhổ ra, nó cũng chưa chịu.
Chẳng lẽ kẹo này thật sự ăn ngon đến như vậy?
Ngay cả thằng nhóc thúi Lục Quân Hàn cũng…
Nếu thật là như vậy, lát nữa ông kêu quản gia mua một ít để trong nhà.
Ông nội Lục dùng gương mặt nghiêm túc lấy một viên kẹo từ trong bàn tay nhỏ của cô bé, xé bỏ vỏ kẹo, nhét vào trong miệng, lại nhìn chữ ghi trên vỏ kẹo, là một thương hiệu nước ngoài ông chưa thấy qua, vì thế hỏi: “Đây là kẹo gì?”
Cô bé nghĩ nghĩ, gương mặt nhỏ vô cùng nghiêm túc, thành thành thật thật nói: “Dạ thưa, ông cố nội! Đây là kẹo cho heo ăn.”
“Khụ khụ khụ…”
Ông nội Lục sặc đỏ mặt, âm thanh cất cao vài nốt: “Con… Con nói đây là kẹo gì?!”
Cô bé có chút khó hiểu nhìn ông, mắt to đen nhánh tràn ngập hoang mang: “Heo ăn.”
“…”
Hết chương 50
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
20 chương
10 chương
73 chương
43 chương