Bé trở thành con gái ruột của vai ác
Chương 28 : Bé trở thành con gái ruột của vai ác
“Chuyện gì?” Tiếng nói Lục Quân Hàn mang theo khàn khàn sau khi tắm gội, nghe có chút không kiên nhẫn.
“Ngài có thể ra tới một chút được không?”
Giọng quản gia nói chuyện lại rất nhẹ rất nhẹ, như là sợ quấy nhiễu: “Có chuyện này, khả năng yêu cầu ngài tự mình tới xử lý.”
Lục Quân Hàn hơi hơi nhíu mày, mặt mày lộ ra bực bội nói không nên lời, anh đi mở cửa, biểu tình lạnh như băng nói: “Rốt cuộc có chuyện gì…”
Bỗng dưng nhìn thấy một cơ thể nhỏ nhắn đang cuộn tròn ngồi ngủ trước cửa phòng mình, Lục Quân Hàn lập tức dừng lại vế sau.
Trên người cô bé vẫn mặc váy ngủ hai dây hình cá chép, trời đêm lạnh mà còn mặc mỏng như vậy, mày nhíu càng chặt.
Lông mi thật dài rũ ở mí mắt, gương mặt trắng nõn nhìn mũm mĩm thực mềm, miệng nhỏ khẽ nhếch, hô hấp nhẹ nhàng, ngủ rất say sưa, xinh đẹp lại tinh xảo, như búp bê.
Bé dựa đầu nhỏ vào cạnh cửa, trong lòng ngực ôm một cái gối lớn, cứ như vậy cuộn tròn cơ thể một góc trước phòng.
Một con mèo con nho nhỏ đáng thương như không có nhà để về. Làm người không dám quấy rầy bé, cũng không đành lòng đánh thức bé dậy.
Lục Quân Hàn môi mỏng bậm thật chặt, đột nhiên nhớ lại con nhóc này nhõng nhẽo đòi ngủ chung với anh, chỉ là anh không để ý đến, hơn nữa từ trước đến nay anh không có thói quen ngủ với người khác.
Huống chi là một cô bé.
Dù con bé có là con gái ruột của anh đi chăng nữa cũng không được!
Quản gia mím môi, anh có con gái, cũng là người làm ba, đương nhiên liếc mắt một cái là nhìn ra Lục Lê muốn ngủ chung với Lục thiếu, anh mở miệng thở dốc.
“Trước đó tôi có đi ngang qua phòng của tiểu tiểu thư, không thấy được người, sau đó lại phát hiện con bé ngủ ở chỗ này, tôi nghĩ là tiểu tiểu thư muốn ngủ chung với thiếu gia, rốt cuộc trẻ con đều không có cảm giác an toàn…”
Anh có thể nhận đứa nhỏ này đã là nhượng bộ lớn nhất hôm nay rôi. Hiện tại còn muốn ngủ chung với anh?
Nghĩ cũng đừng nghĩ.
Giường anh là người nào cũng có thể leo lên sao?
Lục Quân Hàn mặt mày lạnh nhạt: “Cho giường riêng mà không muốn… Nếu thích ngồi ở cửa như vậy thì cứ để con bé ngồi, mặc kệ nó!”
Quản gia vẻ mặt khó xử: “Này… Buổi tối độ ấm trong Dinh thự rất thấp, hơn nữa tiểu tiểu thư mặc cũng không nhiều lắm, ngủ một đêm tại đây… Chỉ sợ tiểu tiểu thư sẽ chịu không nổi…”
Lục Quân Hàn bậm môi mỏng, chợt xoay người, trầm giọng lại căn dặn: “Ôm con bé trở về phòng của nó đi.”
Quản gia còn chưa nói hết lời, vốn đang giả bộ ngủ, cô bé lập tức bị lời này của anh làm doạ tỉnh!
Thật ra bé đã ngủ rồi, chỉ là chú quản gia tới gần, làm bé tưởng là người xấu nào lại muốn hại ba nữa, lập tức bừng tỉnh… Sau đó nghe được tiếng ba mở cửa, cho nên bé không mở mắt, giả vờ ngủ.
Thấy ba xoay người muốn đóng cửa phòng, cô bé nghiêng ngả lảo đảo bò dậy, tay nhỏ nắm lấy gấu mép áo tắm dài của Lục Quân Hàn, phảng phất giây tiếp theo sẽ khóc ra tới: “Ba … Con không muốn trở về! Lê Lê muốn ngủ chung với ba cơ!”
Lục Quân Hàn nào còn nhìn không ra bé giả bộ ngủ, lạnh lùng nhìn về phía quản gia: “Mang con bé về phòng.”
“Ba, con không muốn…”
Nói nói, khóe mắt cô bé nhiễu từng giọt từng giọt xuống, gương mặt nhỏ tinh xảo xinh đẹp như búp bê Tây nhuộm đầy đáng thương, bé hít hít cái mũi đỏ bừng, hít hí hà hà tkhóc lóc nói: “Xin ba đó… Đừng đuổi con đi được không?”
“…”
Cô bé xoa đôi mắt khóc lớn: “Ô hu hu hu! Ba, ba ơi…”
“…”
Năm phút sau.
Lục Quân Hàn đen mặt, lấy một cái chăn mới cuộn dài đặt ở giữa giường lớn Châu Âu, phân chia ranh giới, tiện đà nâng lên con nhóc đen tối sâu thẳm, nhìn chằm chằm vào cô nhóc đang ngủ ở bên phải, giọng nguy hiểm uy hiếp bé: “Nhóc ngủ bên này, không cho phép vượt qua ranh giới.”
Cô bé có thể ở chung với ba đã rất vui vẻ, bé chớp đôi mắt to còn có chút đo đỏ, lông mi thật dài chớp chớp như cánh quạt, ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ, ba.”
Biểu tình hạnh phúc nho nhỏ đó, nhìn không ra vừa rồi còn bi thương khổ sở, ủy khuất đáng thương.
“…”
Anh vô cùng hoài nghi, vật nhỏ này lại ăn vạ anh tiếp.
Lục Quân Hàn lạnh mặt, nằm xuống vị trí thuộc về mình, bé nghiêng đầu nằm lên cái chăn ranh giới, mở đôi mắt to xinh đẹp trong suốt, âm thanh thanh thúy của bé gái hỏi anh: “Ba ơi, ba có muốn nghe chuyện cổ tích trước khi ngủ không?”
Hết chương 28
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
20 chương
10 chương
73 chương
43 chương