Bẫy trong bẫy
Chương 2 : Kỳ dực
Nói đến Hạ gia thì Vương Y Sa cũng biết được đôi chút. Chính là cái sự kiện mười lăm năm trước làm chấn động toàn thành phố H. Chỉ vỏn vẹn trong một đêm Hạ gia liền trở thành gia tộc có thế lực mạnh mẽ, nắm trong tay việc kinh doanh đá quý của thành phố H.
Sau đó có vài thông tin không xác thực được tung ra, gia chủ Hạ gia chính tay giết chết vợ và con gái của mình, sau đó kết hôn với con gái Khương gia để đổi lấy vị trí như hiện tại. Nhưng vài ngày sau lại có thêm tin là vợ và con của gia chủ Hạ gia chính là trong một tai nạn mà mất, ông ta sau đó mới kết hôn với người của Khương gia.
Vô số tin đồn tràn khắp các trang báo nên cô cũng không để tâm. Bây giờ lại nghe Cố Vân Hi bảo rằng mình là người Hạ gia, chẳng lẽ… Cô là đứa con gái trong tin đồn năm đó…!?
“Viên Hoà Uyển” – toà nhà cách trung tâm thành phố khoảng ba con đường. Vương Y Sa cũng đã rất khó khăn mới tìm được một nơi yên tĩnh lại có dịch vụ bảo vệ nghiêm ngặt phải có giấy thông hành mới có thể tiến vào.
Suốt từ đường chính cho đến hành lang toà nhà, ánh mắt mọi người đều đổ dồn lên một cô gái. Chiếc áo lông trắng khoác trên người chẳng những không khiến cô bị lu mờ giữa nền tuyết trắng mà còn khiến cô nổi bật hơn, thật giống một thiên sứ.
Cố Vân Hi nhẹ đưa tay lên chỉnh lại chiếc mũ beret làm lộ ra ngũ quan vô cùng sắc sảo, chỉ là đôi mắt đâu đó vẫn mang chút lạnh lẽo dù là cô đang cười. Hành động kia khiến cho vài người choáng ngợp, có người đứng không vững ngã ra cả đất.
Nếu trên đời thật tồn tại yêu quái, con nhóc này có biết bản thân có mấy phần giống hồ ly tinh trong truyền thuyết không chứ. Đi đến đâu là rải hoa đào đến đó!! – Vương Y Sa thầm cảm thán.
“Được rồi, em nghỉ ngơi cho tốt, tối nay chị sẽ đến đón em. Chị về văn phòng trước đây.”
“Được.” Cố Vân Hi từ lúc trở về vẫn trong trạng thái trầm tĩnh như thế.
Sau khi sắp xếp ổn thoả cho Cố Vân Hi, đồng thời còn nhắc với cô lịch trình tối nay thì Vương Y Sa cũng nhanh chóng rời khỏi. Về sự việc ban nãy cô không hề hỏi đến lần nào nữa.
Vừa ra khỏi cổng, Vương Y Sa nhận một cuộc gọi từ dãy số lạ.
“Thế nào?”
“J xuất hiện rồi.”
Thanh âm người bên kia không nhanh không chậm, ngữ điệu của hắn qua điện thoại chính là có sử dụng máy biến âm nên không thể nghe ra giọng thực.
“Tôi biết rồi, còn gì nữa không?”
Bên kia nói thêm vài câu, Vương Y Sa sắc mặt không thay đổi như là đang tiếp một cuộc gọi thông thường, chậm chậm mở cửa xe, ngồi vào đó.
“Được rồi. Tiếp tục theo dõi.”
Ngắt đi cuộc gọi, Vương Y Sa nhanh chóng vứt bỏ chiếc sim trong điện thoại và thay bằng cái mới. Hoàn tất mọi việc, cô lái xe rời khỏi như chưa có gì xảy ra.Ở bên phía Cố Vân Hi.
TingMàn hình điện thoại sáng lên, Cố Vân Hi mở ra, từ ánh sáng hiện ra dòng tin:[“X”, đánh cắp tài liệu của Hắc Sát bang, mục tiêu là chiếc nhẫn trên tay của thủ lĩnh Hắc Sát, Kỳ Dực.]Không phải chứ, lúc nào không phát nhiệm vụ mà bây giờ lại phát. Tối nay cô còn có việc phải làm đấy.
Chờ đã… Hắc Sát bang?
Không phải là cái tổ chức vài năm gần đây đột nhiên vươn lên trở thành một trong những bang phái đứng đầu ở thế giới ngầm kia đó chứ.
Đại ca, anh định đùa chết tôi à! Hắc Sát bang có được vị trí này đã đắc tội không ít người, nhưng lần này như nào mà lại để lộ ra tin tức cơ mật này dễ dàng vậy chứ?
Để xem tiếp còn gì không.
Ting[Nhà hàng Vạn Cửu, 8 giờ tối nay, mục tiêu ở đó!]Vạn Cửu? Là nơi tối nay cô có hẹn với Thịnh Lâm mà.
Ngẫm nghĩ một hồi cô liền quyết định nhấn vào phía dấu X trên màn hình biểu thị tiếp nhận nhiệm vụ. Đây mới chính là thân phận ẩn của cô, cũng giải thích vì sao năm đó khi cô gặp Vương Y Sa ngay trong tình trạng bị truy sát.
Cô là người của tổ chức mật vụ ở hắc đạo, mười bốn năm trước cô đã được một người đưa đến đây. Vì muốn điều tra sự việc năm xưa nên cô ẩn nhẫn, chịu đựng. Sau vài năm đã trở thành một trong những người đứng đầu tổ chức. Chính vì bản thân cô nhận ra phải có thực lực thì mới có thể làm mọi việc, cũng nhờ vậy mà cô cũng dần thu thập được nhiều manh mối hơn.
“Ài, nếu như có chị ấy ở đây thì tốt rồi!”
Người cô nhắc đến chính là trợ thủ đắc lực của cô trong các nhiệm vụ trước đây. Bọn họ lúc nào cũng ở cạnh nhau, cô luôn gọi người đó là J.
Cố Vân Hi ngã người lên giường, mắt nhìn trần nhà.
Đành vậy, nếu tổ chức đã phát nhiệm vụ, vậy thì cũng chỉ hy vọng nó sẽ giúp cô có thêm manh mối về cái chết của mẹ mình.
“Mẹ…!” Nhắc đến người này Cố Vân Hi liền không nhịn được lửa giận trong lòng. Từ lúc cô tỉnh lại sau vụ tai nạn mười bốn năm trước, cô đã thề sẽ tìm cho bằng được kẻ đứng sau gây ra chuyện này. Cô bắt đầu lần theo dần dấu vết còn sót lại, từng bước trở thành hacker hàng đầu thế giới ngầm. Nơi đâu xuất hiện X đều khiến đối phương không kịp trở tay.
Đã nhiều năm vậy rồi, cứ mỗi lần cô tưởng như mình đã tìm thấy thì manh mối lại đứt đoạn. Một lần trong lúc thực hiện nhiệm vụ cô đã bị đối phương phục kích lừa vào bẫy. Dù may mắn thoát được nhưng cũng nhận lại một viên đạn trên vai từ kẻ bắn lén cùng với sự ra đi của đồng đội.
Sau đó cô vẫn như cũ, vẫn ta truy ngươi đuổi. Cứ thế một thời gian cũng gần một năm, cô lại thêm một lần thất thủ. Trên đường trốn chạy thì cô gặp được Vương Y Sa và được cô ấy cứu thoát. Vương Y Sa tạo cho cô một thân phận mới, trở thành diễn viên dưới quyền quản lý của cô và giờ đây đã là con át chủ bài của truyền thông Song Tinh.
-----Xoay một hồi thì trời cũng tối, xe của Vương Y Sa đã đến chờ trước cổng.
Tối nay Cố Vân Hi diện chiếc đầm ngắn màu bầu trời đơn giản hở hai vai, những lọn tóc uốn lượn xoã xuống, mềm mại đung đưa trong gió, đôi giày màu xanh biển cũng hợp với chiếc đầm kia.
Sải bước nhanh chóng ngồi vào xe, lại nghe thấy Vương Y Sa liến thoắng cả một quãng đường. Nào là gặp nhân vật thế nào, ra sao, mình cần phải cố tạo ấn tượng tốt với người nà…. Cả một tràng chữ nghĩa dài như tờ sớ cứ thế mà nhét vào đầu cô.
Vươn tay che lại cái miệng nhỏ đang hoạt động hết tần suất của Vương Y Sa, cô chen vào:
“Không phải chỉ là làm quen, bàn công việc thôi sao. Cũng không phải ra mắt nhà chồng, sao chị lắm chuyện thế?”
“Nhà chồng cái mông nhà em, chị đây là sợ em sẽ không cẩn thận mà đắc tội với họ biết chưa.”
“Rồi rồi, thì ra là quan tâm cho em chứ không phải chuẩn bị gặp mặt mẹ chồng.”
Khoé miệng cô nhếch lên nụ cười ranh mãnh khiến Vương Y Sa mặt đang nghiêm túc cũng phải nổi điên không thể nhịn mà đấm cô vài cái cho đỡ tức.
Đến điểm hẹn, Vương Y Sa cùng Cố Vân Hi bước vào sảnh chính.
Cũng lúc đó, đến sau cô là chiếc Cadillac màu đen, cô quay lại nhìn thầm cảm thán: Là nhân vật thế nào mà có cả xe hộ tống thế này.
Nhưng rồi cũng nhanh chóng vứt ra sau đầu, bởi cô đã bị Vương Y Sa kéo thẳng một mạch vào trong.
-----Không thể không nói Vạn Cửu quả thật là nơi thích hợp cho những cuộc gặp mặt đàm phán. Bảo mật mọi thông tin về khách hàng và an toàn cho họ chính là ưu tiên hàng đầu của người ở đây. Đến cả một căn phòng bình thường cũng được kiểm tra vô cùng nghiêm ngặt.
Dù cô biết truyền thông Thịnh Lâm cũng có danh tiếng nhưng không đến nổi phải chọn một nơi như vậy chứ. Vương Y Sa này có làm quá mọi việc lên không?
“Chị đang tính toán gì vậy? Thường ngày có đối mặt với người máu mặt hơn nữa cũng không thấy chị bày trận như vậy.” Bình thường Vương Y Sa bên ngoài là con cáo già vạn năm, điều này ai cũng phải công nhận, ngay cả bản thân Cố Vân Hi. Tất cả những gì bọn họ đạt được hiện nay đều nhờ những chiêu trò của Vương Y Sa mà đoạt được. Nhưng cũng không thể không nói, nếu bản thân Cố Vân Hi không có thực lực thì cho dù đoạt được thì cũng phải nhổ ra.
“Chị nói em nghe, Cao Chính Nghiêm này chị cực kỳ hiểu rõ. Ông ta mặc dù có năng lực, có nguyên tắc, có địa vị nhưng lại ưa sĩ diện. Lần này làm ra trận này chính là để cho ông ta thấy chúng ta xem trọng ông ta. Còn có nắm bắt được cơ hội hay không phải xem biểu hiện của em rồi!”
Vương Y Sa nháy mắt một cái, trên mặt chỉ thiếu mỗi bốn chữ “chị tin tưởng em” nữa thôi.
“Nếu em không thành công thì sao?” Cố Vân Hi hỏi ngược lại, nghe điệu bộ Vương Y Sa khi nhắc đến Cao Chính Nghiêm thì cô thật không biết là kiểu người thế nào mà làm La Sát nữ vương này phải tạo thế cục lớn như này.
Bản thân cô tất nhiên là tự tin trong việc thu nạp lòng tin, nhưng lần này Vương Y Sa chơi lớn quá rồi. Cô biết bản thân bây giờ cần phải ngày càng lớn mạnh, nhưng đột ngột như vậy cô thật có chút không thích ứng kịp.
“Em dám thất bại thử xem.” Dù nói như thế nhưng Vương Y Sa biết rõ Cố Vân Hi sẽ làm được. Từ lúc nghe được mục đích của Cố Vân Hi thì Vương Y Sa liền tìm mọi cách giúp cô mạnh mẽ hơn nữa. Suy đi tính lại, chỉ có Thịnh Lâm mới là con đường ngắn nhất thôi.
Ngồi được một lúc thì ngoài cửa có người bước vào, là đoàn người của Thịnh Lâm, đi đầu là một người đàn ông trung niên ngoài bốn mươi. Ông ta là Cao Chính Nghiêm, biên kịch của truyền thông Thịnh Lâm.
“Cao chủ biên, xin chào, hân hạnh được gặp. Hẹn gặp các ngài muộn thế này thật ngại quá!” Vương Y Sa đứng ra mở lời trước.
“Không phiền, Song Tinh các cô chọn một nơi như Vạn Cửu để gặp chúng tôi cũng thật quá xem trọng chúng tôi rồi. Vả lại tôi cũng muốn xem thử người có thể khiến lão Vương thưởng thức đến nỗi bỏ qua các diễn viên tài năng khác mặt mũi như nào đây.”
Cao Chính Nghiêm bày ra nụ cười thương nghiệp điển hình, người này quả thật biết cách ăn nói. Những người trước đây bọn họ từng gặp đều là những kẻ nhìn người khác bằng nửa con mắt, Cao Chính Nghiêm này lại khác, không coi thường cũng không quá xem trọng, ông ta giữ đúng chừng mực giữa người với nhau.
“Sao có thể chứ, tôi cũng chỉ có chút may mắn nhỏ nhoi nên mới lọt được vào mắt xanh của đạo diễn Vương mà thôi.” Cố Vân Hi cũng không thể cứ ở một bên mà im lặng mãi, cô bước đến đưa tay làm động tác chào hỏi, cũng không quên cười nhẹ một cái.
“Xin chào Cao chủ biên, tôi là Cố Vân Hi.”
“Ra là Cố tiểu thư, hân hạnh. Quả là thanh thoát, sắc sảo, thảo nào lão Vương cứ khen cô với tôi suốt thôi.” “Cao chủ biên quá khen rồi. Mời ngồi.”
“Được.”
Khi tất cả ổn định vị trí, Vương Y Sa cũng bắt đầu vai trò quản lý của mình. Cố Vân Hi cứ thế để Vương Y Sa một mình tiếp chuyện với bọn họ, lâu lâu thì đáp lại vài câu lấy lệ. Cô lúc này hết nhìn đồng hồ rồi lại nghĩ đến nhiệm vụ không rõ ràng lần này.
“Điều kiện của chúng tôi là như vậy, không biết ý Song Tinh các cô thế nào?” - Giọng của một vị vang lên cắt ngang mạch nghĩ của Cố Vân Hi, tiếp đó cô lại nhận một cú huýt nhắc nhở của Vương Y Sa.
“Chúng tôi không có vấn đề gì. Mọi chuyện cứ theo sắp xếp của Cao chủ biên.” Thấy vậy bản thân Cao Chính Nghiêm cũng rất hài lòng về bọn họ, sau khi bàn thêm một vài chi tiết vì vậy mà Cố Vân Hi cứ thế bị giữ chân them gần hai tiếng. Nếu không phải điện thoại của cô có chế độ thông báo thì có khi đến bản thân cô cũng đã quên mất việc cần làm rồi.
Truyện khác cùng thể loại
99 chương
8 chương
501 chương
23 chương
10 chương
58 chương