An Dạ Vũ không rõ Tử Khê vì sao đột nhiên nhắc tới Hắc Diệu Tư, vẻ mặt khẽ biến sắc né tránh: "Mày vì sao đột nhiên hỏi chuyện này?"
"Lấy thân phận Hắc Diệu Tư , mẹ làm sao có thể tìm đến ông ta để làm tình nhân. Mẹ, nói cho con biết, mẹ cùng Hắc Diệu Tư có phải là tình nhân cũ hay không?" Tính tuổi ra, Hắc Diệu Tư cũng chỉ kém mẹ cô sáu tuổi, nói là tình nhân cũ cũng không phải không có khả năng.
"Mày lo nhiều như vậy làm cái gì? May là ảnh chụp không không thấy rõ mặt, bây giờ người đó muốn mày liên lạc với hắn, mày nhanh gọi điện thoại cho hắn!"
An Dạ Vũ đưa điện thoại cho cô, vẻ mặt gần như điên loạn.
Tử Khê lúc này bình tĩnh tĩnh ngồi xuống, cô đã biết đối thủ là ai, hiện tại nghĩ xem nên dùng biện pháp gì đối phó với hắn. Cô buông tay: "Con sẽ không gọi, trừ khi mẹ nói cho con biết, mẹ cùng Hắc Diệu Tư rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì ? Nếu không, con sẽ không gọi điện thoại."
An Dạ Vũ đưa tay tát cô một cái: "Mày điên rồi sao? Nếu ảnh chụp này truyền ra ngoài, tao bị hủy hoại, mày cũng bị hủy hoại, Lâu gia cũng sẽ bị mang tai mang tiếng. Mày không phải yêu Lâu Tử Hoán sao? Chẳng lẽ mày muốn Lâu Tử Hoán về sau không có mặt mũi nào gặp người khác?"
"Ai nói con yêu Lâu Tử Hoán, con cho tới bây giờ không hề yêu anh ta." Cô vội vàng phủ nhận, "Mẹ, từ lúc con bước vào cửa Lâu gia ngày đó, cuộc sống của con cũng đã như vậy , con không cần làm cho nó trở nên hỏng bét hơn nữa."
An Dạ Vũ lại tát cô một cái, gương mặt bà ta trở nên đỏ hơn, môi thì trắng bệch: "Tao chỉ biết, trông cậy vào mày thì vô dụng . Tao làm sao có thể sinh ra cái thứ lòng lang dạ sói như mày chứ, đối với mẹ mình thấy chết mà không cứu."
Tử Khê thật ra không muốn phản kháng, mẹ của cô đánh rất đau, nhưng cô cũng không để ý, cô không có tâm tình cùng mẹ cãi nhau, cô ngẩng đầu hỏi lại: "Con có thể giúp mẹ, nhưng muốn mẹ nói cho con biết, mẹ cùng Hắc Diệu Tư rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
An Dạ Vũ biết An Tử Khê rất cố chấp, chính là có đánh chết cô, cũng không thể làm cô thay đổi. Bà ta bình tĩnh lại, ngồi xuống cạnh con gái: "Mày nói đúng, tao cùng Hắc Diệu Tư từng có một thời gian qua lại."
"Lúc 18 tuổi, khi tao là gái bao trong hộp đêm, lần đầu tiên nhìn thấy Diệu Tư, hắn cũng mới 18 tuổi. Hắn đến hộp đêm với đám bạn học, hắn chỉ tên tao, tao theo hầu hắn uống rượu. Đêm đó, tâm tình của hắn rất xấu, hình như là cãi nhau với cha hắn. Sau đó tao đi ra ngoài với hắn, vào một khách sạn, dĩ nhiên là cùng lên giường. Về sau, chỉ cần có thời gian, hăn sẽ đến hộp đêm, thậm chí còn bao tao. Hắn nói tao là người đàn bà đầu tiên của hắn, hắn thích tao, muốn kết hôn với tao. Tao thật sự rất vui sướng, cho là tao thật sự sắp hết khổ rồi.
Cho đến một ngày, má Tang nói có người chỉ tên tao, muốn gặp tao. Tao đến gặp một người, ông ta mặc quân phục, vẻ mặt nghiêm túc. Lúc ấy tao rất sợ, vừa mới đi đến liền thấy sợ hãi đến muốn chạy trốn. Thư ký của
ông ta muốn tao ngồi xuống, cũng nói cho tao biết ông ta là cha của Hắc
Diệu Tư, lúc ấy cha hắn là Bộ trưởng Bộ Công an. Giọng nói của ông ta rất vang rất kiên định, mỗi một câu nói ra, tao căn bản không có dũng khí cãi lại. Ông ta nói cái gì tao đều không nhớ rõ , duy nhất nhớ rõ là ông ta muốn tao rời khỏi Hắc Diệu Tư, cũng đáp ứng cho tao một số tiền. Kỳ thật tao đã sớm biết, gia đình Diệu Tư hẳn là không đơn giản. Lại chưa bao giờ nghĩ đến, hắn lại là con của một cán bộ cao cấp, gia thế lớn như vậy. Trong một khắc tao biết, tao cùng hắn là không có khả năng . Tao lớn hơn hắn 6 tuổi, hắn còn chưa trưởng thành, nếu rời khỏi Hắc gia, tao cùng hắn căn bản sống không nổi. Vì thế tao nhận tiền của cha hắn, cũng đáp ứng rời khỏi hắn."
Tử Khê khiếp sợ nói không ra lời, cô chưa bao giờ biết mẹ của mình còn có một mối tình buồn đẹp đến thế, đối tượng lại là Hắc Diệu Tư. "Vậy mẹ đã làm như thế nào để cho Hắc Diệu Tư rời khỏi mẹ ?" Với tính cách của Hắc Diệu Tư, thì sẽ không dễ dàng buông tay.
An Dạ Vũ cười khổ: "Còn có thể làm biện pháp gì, tao tính thời gian hắn đến. Bảo má Tang lúc hắn đến, nói cho hắn tao đang tiếp khách . Hắn vội vàng lao đến, tao đang ở cùng người khác... cùng khách hàng làm tình. Tao thân thể trần truồng bò xuống khỏi người đàn
ông khác, sau đó làm nhục hắn. Tao nói cho hắn, tao căn bản không có yêu hắn; Tao nói cho hắn, tao nhận tiền của cha hắn, lại nói cho hắn, hắn là một thằng nhóc con vô dụng, căn bản không thỏa mãn được tao. Vì thế, hắn cho tao cái một tát, rời đi, không còn tới nữa."
Truyện khác cùng thể loại
23 chương
65 chương
7 chương
118 chương
35 chương
3 chương