Hai người đang nói, hội trường đột nhiên xôn xao. Bọn họ đồng loạt quay đầu lại , ở cửa một người toàn thân âu phục màu đen bước vào. Phía sau còn có vài người đi theo, đeo kính mắt đen, chỉ khác với ông chủ của họ ở bộ trang phục màu đen, vừa nhìn liền biết là vệ sĩ. Tử Khê cảm thấy buồn cười, đây là buổi tiệc chụp hình của xã hội đen sao? Ăn mặc như vậy, còn mang theo vệ sĩ, không phải là đi dự tiệc sao?
Lâu Ngọc Đường đi ra tiếp đón, Lâu Tử Hoán cũng buông lỏng cô ra, kéo tay cô đi qua. Cô thầm nghĩ muốn bỏ ra, hắn tiếp khách thì kéo cô theo lam cái gì cơ chứ ?
“Cô tốt nhất là nghe lời cho tôi!” Khi Lâu Tử Hoán nói những lời này, vẻ mặt vô cùng dữ tợn.
Thấy vậy cô cũng đoán được những người này có thân phận không tầm thường ,
Tử Khê không thèm trả lời. Lâu Tử Hoán tự nhiên muốn lôi kéo cô đi gặp người kia, còn ở trước mặt người khác nói cô là em gái của hắn, giây phút này cô cảm thấy lo lắng vô cùng nhưng vẫn cùng hắn đi lên phía trước.
“Hắc tiên sinh, đã lâu không gặp!” Lâu Tử Hoán mỉm cười, lễ phép vươn tay ra cùng hắn bắt tay.
Tử Khê ở gần xem, thân mình trở nên cứng ngắc. Cô không nghĩ tới, sau nhiều năm như vậy còn có thể gặp lại người này.
“Lâu đổng, đã lâu không gặp!” Hắc Diệu Tư đưa tay ra nắm lại, ánh mắt vô cùng nguy hiểm, chỉ có khóe môi nhếch lên cười nhẹ.
“Hắc tiên sinh, đây là con gái tôi, Tử Khê!” Lâu Ngọc Đường lập tức giới thiệu,“A Tử, còn không mau chào hỏi Hắc tiên sinh đi!”
Thì ra Lâu Ngọc Đường đã có chủ ý này, thật là đã tính sai rồi, không có ai biết rõ Hắc Diệu Tư hơn cô. Cô vừa ngẩng đầu, lập tức bắt gặp ánh mắt diều hâu của hắn, đường nét trên mặt hắn rõ nét, sống mũi cao thẳng, bờ môi mỏng. Cô theo bản năng muốn chạy trốn, đau đớn ở bụng cô lại bắt đầu phát tác, may mắn Lâu Tử Hoán còn ôm thắt lưng của cô, nếu không cô sợ chính mình đã ngã xuống sàn rồi. “Xin chào, Hắc tiên sinh!
Hắc
Diệu Tư nhíu mày, sắc mặt của cô tái nhợt, né tránh ánh mắt của hắn.
Miệng hắn bất giác cười càng sâu:“Lệnh thiên kim quả thật xinh đẹp, nhìn rất quen mắt.”
Cô biết rõ hắn đang nói dối, hắn rõ ràng biết cô là ai nhưng lại cố ý cùng Lâu ngọc Đường ăn nói vui vẻ. Trong lòng bất giác đề phòng, cô cảm thấy lo lắng vô cùng, nhưng trong trường hợp này, cô căn bản không thể nói được cái gì.
Lâu Tử Hoán cũng cảm giác được , chân mày không khỏi nhíu lại. Hắn cười nói: “Hắc tiên sinh cảm thấy nhìn quen mắt cũng là bình thường, Tử Khê là người mẫu, bình thường còn quảng cáo một vài sản phẩm. Trong thành phố này chỉ cần có xem tivi là có thể thấy được nó.”
“Thì ra là thế!” Hắc Diệu Tư tuy rằng đáp lại Lâu Tử Hoán, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm Tử Khê. Cô né tránh ánh mắt của hắn, làm cho hắn cảm thấy buồn cười, chẳng lẽ cô nghĩ mình là cô gái nhỏ bé sợ mình tới vạch trần? Nhưng mà, phản ứng của cô cũng thật là thú vị, cô không đến cầu xin hắn ngược lại còn trốn hắn.
Lâu Ngọc Đường tự nhiên nói với người ngoài cô là tiểu thư của Lâu thị, thật là có ý tứ, làm cho hắn cảm thấy tò mò.
Tử Khê có thể cảm nhận được ánh mắt nghiền ngẫm của hắn, bụng của cô lại đau đớn hơn, đến nỗi cả lục phủ ngũ tạng đều bị đảo lộn, cô đau tới không thể thở nổi.
“Tử Khê, cô làm sao vậy?” Lâu Tử Hoán thấy sắc mặt cô không bình thường, lại thấy cô ôm bụng, thầm nghĩ có lẽ chứng đau bụng của cô lại tái phát.
“Tôi cảm thấy không được khỏe.” Cô cố gắng làm cho giọng nói của mình nghe giống như bình thường, “Hắc tiên sinh, thật có lỗi, tôi muốn đi nghỉ ngơi trước!”
Lâu Tử Hoán không chịu buông cô ra, hắn sợ buông lỏng tay cô lập tức sẽ ngã ngã xuống mặt đất. “Hắc diệu tư, tôi đưa em gái tôi đi nghỉ trước, anh cứ tự nhiên!”
Hắc Diệu Tư gật đầu, đôi mắt đen lóe lên. Em gái? Trò chơi này thật đáng mong đợi. Hắn phát hiện chính mình có phần mong chờ, Lâu Tử Hoán, An Tử Khê, trăm ngàn lần đừng để cho ta cảm thấy thất vọng!
Truyện khác cùng thể loại
23 chương
65 chương
7 chương
118 chương
35 chương
3 chương