Bầu trời sao kinh hồn
Chương 2 : cuộc chọi trâu
Triều lập tinh đã phải mất một năm rưỡi học việc ở đây, sau đó mới có thể làm nhân viên đứng quầy như thế này. học việc làm nhân viên mất phí rất lớn, mà thời gian một năm rưỡi đó còn phải làm không công. đó là một quãng thời gian vất vả, cả về sức khỏe và ý chí. nhưng đổi lại, giờ đây triều lập tinh nếm được trái ngọt, không chỉ có được một kho tàng kiến thức khá đồ sộ, hắn còn có một công việc làm đêm có thu nhập cao.
Tối hôm nay là một đêm nhàm chán như phần lớn những đêm khác: không có khách. nếu không phải rạng sáng có một đơn hàng làm ăn lớn cần quản lý ra mặt tiếp khách, nó rất có thể sẽ trở thành một đêm không doanh thu.
Năm giờ sáng, vị quản lý có bộ mặt khá dữ dằn phát tiền lương cho triều lập tinh ngay tại trước cửa tiệm, nói vài câu động viên, xong vẩy tay chào hắn, rồi đóng cửa tiệm.
Cầm mười hai hạt tinh thể 1.0 trong tay, triều lập tinh có vẻ nôn nao, bước chân của hắn không còn thảnh thơi như lúc đi đến.
Tinh thể là một loại khoáng sản hình lục giác đều, to bằng hai ngón tay người trưởng thành, chỉ xuất hiện ở trong bầu trời sao. tinh thể ẩn chứa năng lượng tự nhiên dịu êm, thứ mà tu sĩ có thể dễ dàng hấp thụ. phần lớn tinh thể xuất hiện theo mỏ, giống mỏ vàng, mỏ bạc thông thường, và tu sĩ phải dùng vũ khí đào lấy. theo cấp độ tinh trường thì ứng với cấp độ tinh thể. người xưa gọi tinh thể theo màu tương ứng và mức năng lượng phong phú ẩn chứa bên trong, như xích tinh thể, tử tinh thể, hồng tinh thể… vậy nhưng khi thời đại tiến bộ, sau khi nhân loại đã chế tạo ra các loại máy móc đo mức năng lượng chứa trong tinh thể một cách chính xác, nhân loại tiến hành thay cách gọi, để cách gọi trở thành đơn giản và dễ nhớ nhất. đó là kiểu tinh thể a.b. trong đó a ứng với cấp độ tinh thể, từ 1 tới 7; b ứng với phân mức năng lượng trong cùng cấp tinh thể, xếp theo thứ tự tăng dần từ 0 tới 4.
Hiển nhiên, tinh thể 1.0 là loại kém nhất. với tu sĩ có tu vi thấp, nó là loại tiền tệ thông dùng. còn với người bình thường, đó là một loại vật phẩm đắt đỏ, có thể nói là quý hơn vàng.
Một quãng thời gian đi đường qua đi nhanh chóng, không bao lâu triều lập tinh đã về tới nhà. triều lập tinh cẩn thận mở cửa, vào trong nhà rồi khóa cửa kỹ lại. trị an thành vạn tượng rất tốt, đa số người dân có thể ngủ mà không cần đóng cửa, nhưng triều lập tinh vẫn cẩn thận cực kỳ.
Vào trong phòng của mình, khi đã đóng cửa, triều lập tinh bình tâm trở lại. hắn thở dài một hơi, tâm trạng có chút nặng nề. hắn cứ ngỡ bản thân sẽ kích động, mong chờ, hay vui sướng đón nhận chuyện sắp tới, song giờ phút này lại khác hẳn, cảm xúc của hắn khác hẳn, ra ngoài dự đoán.
Từ một chiếc hộp bàn, hai tay của triều lập tinh nâng lấy một viên đá sẫm màu, to bằng ngón cái. viên đá bấy giờ nằm gọn trong giữa lòng hai bàn tay. đôi bàn tay lúc này của triều lập tinh run run, giống như theo nhịp tâm trạng chập chùng của hắn lúc này đây.
Triều lập tinh nhìn viên đá sẫm màu một lúc lâu, ước chừng khoảng hơn 15 phút đồng hồ. và rồi hắn lại thở dài một lần nữa. lần này, cũng không phải là kích động hay mong chờ, nó mang theo một phần bất cần, một phần quyết đoán.
Lấy ra tất cả tinh thể 1.0 mà bản thân đã tích góp được suốt hai năm qua, tay trái triều lập tinh nâng viên đá sẫm màu, tay phải đưa từng viên tinh thể 1.0 chạm vào nó. những cuộc va chạm quỷ dị giữa hai vật thể hiện lên trong hai đồng tử của triều lập tinh. mỗi khi tinh thể 1.0 chạm vào viên đá sẫm màu, chỉ trong phút chốc, tinh thể 1.0 dần mất đi màu xanh lục nhạt vốn có, sau đó tan biến, hóa thành những hạt ánh sáng li ti, hòa lẫn vào ánh sáng của đèn điện trong phòng, biến mất vô tung vô ảnh.
Một viên, hai viên, ba viên,… con số tinh thể 1.0 tan biến dần dần tăng lên, số tinh thể 1.0 còn lại trên chiếc bàn ngủ dần vơi đi. triều lập tinh như một cỗ máy không cảm xúc, thực hiện thao tác một cách liên tục, không ngừng, như những cỗ máy đã được tự động hóa hoàn toàn.
Viên đá sẫm màu như cái động không đáy, không bao giờ từ chối năng lượng từ các khối tinh thể 1.0. nó như kẻ tham lam và đói khát, không ngừng nuốt trọn tất cả lượng thức ăn được đưa tới, nhất là khi đó có thể là thứ thức ăn duy nhất mà nó ăn được.
Mãi cho đến khi tay phải không còn bốc được viên tinh thể nào, triều lập tinh thoáng trở nên trầm lặng.
“không đủ ?!” - một tiếng thì thào, nhỏ như tiếng muỗi kêu vang lên, biểu hiện lòng của người duy nhất trong phòng không phải bình tĩnh như vẻ bề ngoài.
Triều lập tinh dường như đã có lường trước, cho nên tuy có thất vọng, hắn cũng không quá thất vọng, không mất đi phần tỉnh táo trong lòng. đặt viên đá vào cái hộp tủ, triều lập tinh đóng nó lại, định lên giường đi ngủ. bỗng, trong đầu hắn vang lên một thanh âm có vẻ mỏi mệt: “mang đến tinh trường cấp 1, chọn một nơi bí mật thích hợp, đặt xuống nền bầu trời sao.”
Sau một chút giật mình, triều lập tinh rất nhanh lấy lại bình tĩnh. đây không phải lần đầu hắn nghe được âm thanh này. hắn tự nhiên cũng biết được âm thanh ấy xuất phát từ đâu.
Triều lập tinh đưa mắt nhìn về cái hộp bàn chứa viên đá sẫm màu một thoáng, rồi dời đi ánh mắt, lên giường đi ngủ.
……….
Khi âm thanh kia vang lên trong đầu triều lập tinh, lữ phúc vốn đang ngủ ở căn phòng bên cạnh đột nhiên mở mắt.
“ai dùng linh niệm?”
Nói nhỏ một câu, lữ phúc tản ra linh niệm của bản thân. linh niệm vô hình vô sắc, lấy lữ phúc làm trung tâm, hình thành một vòng sóng nhỏ, lăn tăn tản ra xung quanh, tản ra khắp nhà.
Lữ phúc duy trì linh niệm một thoáng, khi mà không phát hiện được gì qua một quãng thời gian, ông ta thu hồi linh niệm của bản thân lại. linh niệm của lữ phúc lấy tốc độ nhanh hơn tốc độ truyền đi quay trở lại trong cơ thể ông.
Lữ phúc suy tư chốc lát, rồi nhắm mắt lại, tiếp tục giấc ngủ của mình.
Cả căn nhà lại quy về yên tĩnh.
……….
Sáng hôm sau.
Triều lập tinh tới chỗ ngồi nơi phòng học quen thuộc. hắn đánh một cái ngáp dài, đang định nằm xuống ngủ thì người bạn ngồi chung bàn kiệm lời bỗng quanh sang bắt chuyện.
“nghe bảo hai tháng tới thành phố sẽ mở cuộc thí luyện tại tinh trường cấp 1, học sinh luyện khí đều có thể tham gia.”
Giọng nói trầm trầm, mang theo chút hưng phấn của nguyễn quang tiến không làm cho triều lập tinh lên nổi tinh thần. hắn trả lời gọn lỏn: “ừ.”
Nguyễn quang tiến không để ý thái độ của triều lập tinh, dù gì gã cũng đã quen với loại thái độ này. nguyễn quang tiến tiếp tục nói: “phần thưởng rất phong phú, học sinh tham gia thí luyện có thể giữ lại chín thành thu hoạch kiếm được.”
Triều lập tinh vẫn không mấy quan tâm, đôi mắt của hắn giờ có chút mông lung. hắn không muốn tham gia những cuộc thí luyện nửa vời, hại não, hại sức như thế này. địa điểm thì đã được chọn sẵn, tài nguyên khu vực đó thì đã bị các tu sĩ thuộc cấp dọn dẹp sạch sành sanh, tinh thú cũng không khác gì. nó giống như một màn chọi trâu hỗn loạn trong lồng hơn. trong cái lồng an toàn ấy, người ta thả nhiều con trâu nhỏ yếu, một nhóm con trâu bình thường, một vài con trâu khỏe mạnh. sau đó? sau đó người ta cho đám người chọi trâu đi vào. là một đám, một đám có số lượng khổng lồ, nhưng số lượng vẫn chỉ bằng một phần hai đến một phần ba số lượng trâu. kế tiếp là tình cảnh hỗn loạn như đúng tên gọi của cuộc chọi trâu, người đuổi giết trâu, trâu đuổi giết người, nơi đâu cũng là một khung cảnh gà bay chó chạy, tan tác như chim muông.
Còn thu hoạch? triều lập tinh không dám khen tặng. một số lượng tài nguyên nhất định được thả cạnh nơi xích trâu bình thường và trâu khỏe mạnh, nhằm kích thích người chọi trâu tìm cách thu lấy. nhưng mà phần lớn những con trâu thế này đều bị xích ở khu vực đó, người chọi trâu chỉ có thể tìm cách giết trâu thì mới thu được số tài nguyên nhỏ bé kia. nó là một cách rèn luyện người chọi trâu đúng quy đúng cách, qua nhiều năm như vậy mà không có gì đổi mới.
Triều lập tinh đã tham gia qua cuộc chọi trâu một lần, từ đó hắn không hề cảm thấy những cuộc thí luyện này có gì hấp dẫn. tất nhiên là trừ khi hắn có thực lực mạnh mẽ, chiếm đoạt một nửa cho bến toàn bộ tài nguyên “được phân phát” kia, bằng không thì hắn chả lên hứng thú nổi. nói chiếm đoạt phần lớn tài nguyên nghe có vẻ dễ, nhưng một là hắn không có cái thực lực áp đảo quần hùng ấy, hai là bọn học sinh cũng biết kết bầy kết đàn để “ôm” nhiều tài nguyên, bởi vậy hắn đã dẹp cái ý tưởng không khả thi kia đi.
Về phần phần thưởng, đương nhiên là các nhóm mạnh nhận được, sau đó phân phối, chia chác với nhau.
Thời học sinh không tham gia vào được một nhóm, một đoàn thể mạnh là một chuyện hết sức bi ai. thành viên người ta được chia chác, còn có canh mà húp, triều lập tinh với người bạn nguyễn quang tiến của mình ngay cả cặn cũng chưa từng được hưởng.
Có lẽ việc tạo ra những nhóm mạnh đoàn kết là điều tầng lớp thống trị triều quốc, cũng như lãnh đạo, giáo viên các trường học muốn nhìn thấy, muốn đào tạo nên. thế nhưng không phải ai ai đều là “học sinh được đào tạo bài bản”, bởi tính cách con người là muôn hình vạn trạng, luôn sẽ có những người không thích tham gia náo nhiệt, không thích gò bó trong một đoàn thể, giống như triều lập tinh và nguyễn quang tiến.
Nghĩ nghĩ được một chốc, triều lập tinh gục đầu xuống bàn, ngủ khì khò.
Nguyễn quang tiến nhìn thấy triều lập tinh ngủ vùi, gã thì thầm: “thiếu niên mà, mỗi ngày mỗi tiến lên, có thể nào lãng phí thời gian như thế này cơ chứ.”
Main bá; hậu cung hữu dụng; nvp có não; tình tiết không máu chó; không buff quá đà; cốt truyện đặc sắc tại #tới dị giới làm tiểu bạch kiểm. tới dị giới làm tiểu bạch kiểm
Truyện khác cùng thể loại
2025 chương
191 chương
915 chương
228 chương