Bầu trời sao kinh hồn
Chương 11 : cây thuốc
Học sinh tẩy tủy ra tinh trường cấp 1, còn sống trở về là chuyện đáng để ý. nếu chỉ xét riêng trong đám học sinh, nó là chuyện lý thú hấp dẫn bàn tán, là một loại vinh quang. người như vậy có thể nở mặt nở mày với cả trường học.
Triều lập tinh trầm tính, tuổi nhỏ chịu nhiều đau khổ, trải qua rất nhiều chuyện không vui, hắn không để ý đến những cái hư danh. cả cuộc đời của hắn chỉ có một cái mục tiêu là tu luyện để mạnh hơn. không cần phải quá mạnh, chỉ cần trở thành trúc cơ, tu vi hơn phúc bá của hắn. miễn sao đủ mạnh để giúp phúc bá hưởng phúc cả đời là được rồi.
Tu luyện gian nan, có tu luyện rồi mới biết tu luyện khó khăn thế nào.
Mỗi cảnh giới đều có năm giai đoạn, mỗi giai đoạn đều không phải đơn giản ngồi tu luyện theo công pháp là có thể thành. tu luyện không chỉ cần tài nguyên, còn cần căn cơ, ngộ tính.
Triều lập tinh hắn có cái gì đây? gia cảnh trung bình, tài nguyên tất nhiên không đủ. hắn là thủy linh căn 1.2, làm thế nào có thể đi xa được? hắn càng không phải thiên tài, không phải người học một biết mười, tu luyện làm sao nhanh được?
Cảm khí làm triều lập tinh cảm thấy bối rối, dẫn khí làm triều lập tinh gặp khó, tẩy tủy làm triều lập tinh thấy được gian nan. khi tu luyện rồi, triều lập tinh biết mục tiêu trúc cơ của hắn là quá xa vời.
Tu luyện khó khăn làm triều lập tinh cảm thấy tuyệt vọng. trong lúc hắn tuyệt vọng, âm thanh lão hồ vang bên tai mang tới hi vọng mới cho hắn. từ cái lần ấy mới có hai năm tích lũy tinh thể, mới có đau khổ ngày hôm nay.
Không khác gì mọi ngày đi học, triều lập tinh gục ngủ tại chỗ ngồi. đến trưa, hắn đi gặp thầy giáo chủ nhiệm.
Thầy giáo chủ nhiệm lớp triều lập tinh tên là phan quang nam, tu vi trúc cơ, tuổi không rõ. ông sinh ra là dành cho cái nghề gõ đầu trẻ này, bề ngoài của ông giống như một thư sinh, tính cách lịch sự và tao nhã, rất được lòng học sinh.
Triều lập tinh đi tới văn phòng, nơi làm việc của thầy chủ nhiệm, đưa tay gõ cửa.
“mời vào.” - âm thanh trầm ấm từ trong căn phòng truyền ra.
Ngoài phúc bá, ngôn bá, vi bá, người thầy giáo chủ nhiệm lớp gắn bó với triều lập tinh hơn năm năm này là người mà hắn tôn kính. thầy nam rất tận tâm với học trò, kể cả là với một kẻ lạc loài trong đám trẻ như triều lập tinh. thầy luôn dành tình cảm chân thật cho học sinh của mình. tình cảm của thầy dành cho hắn làm hắn biết ơn.
Triều lập tinh hít sâu một hơi, vặn tay nắm cửa, đẩy nhẹ và đi vào.
Thầy giáo chủ nhiệm nhìn thấy triều lập tinh, khá bất ngờ, ông hỏi: “lập tinh đó à. hôm nay con lên đây có việc gì?”
Triều lập tinh nhìn thầy nam, khom nhẹ người, nói: “con muốn xin nghỉ chiều nay.”
Một người thầy giáo tốt sẽ biết tính cách và thói quen học sinh của mình, qua đó biết rõ cách ứng xử thế nào cho phù hợp với tâm lý của học sinh nhất.
Triều lập tinh ngủ gục trên bàn đã hai năm, đây là sự bất thường. qua tìm hiểu, phan quang nam biết được lý do xảy ra tình trạng này của triều lập tinh. không phải là lý do thật sự, chỉ biết hắn đi làm thêm ở chợ đêm. nhiều lần khuyên răn nhưng triều lập tinh không thay đổi quyết định, ông cũng rất bất đắc dĩ. thầy giáo nói trắng ra là người ngoài, học sinh chưa hẳn nghe lời người thân, lời người ngoài chúng không nghe vào cũng là bình thường.
Nghề giáo viên phải quản lý nhiều học sinh, ông không thể vì một học sinh mà bỏ bê những học sinh khác. ông có thể thiên vị, quan tâm một học sinh nhiều hơn những đứa khác, nhưng ông không thể đặt trọng điểm của mình vào một học sinh. trong lớp làm chủ nhiệm, ông còn có nhiều học sinh có tình trạng tệ hơn triều lập tinh, những học sinh như thế mới cần ông phải quan tâm nhiều hơn.
Tính cách triều lập tinh khá ổn, việc học và tu luyện của người học sinh này từng có giảm xuống, như còn không đến nỗi nào. lúc triều lập tinh mới sa sút, ông còn đặt trọng điểm lên người triều lập tinh, đến giờ tuy vẫn có quan tâm, nhưng không còn nhiều như xưa.
“ừm, được thôi.”
Năm năm làm chủ nhiệm lớp triều lập tinh, triều lập tinh trong mắt ông gần như không nghỉ buổi nào. hôm nay đứa học sinh này đến gặp trực tiếp ông để xin nghỉ, ông có lo lắng, nhưng không quá lớn, nên ông đồng ý. nếu là một đứa học sinh xưa giờ ăn chơi bề bộn, nghỉ học triền miên để đi chơi, ông sẽ không dễ dàng đồng ý.
“dạ, con xin phép.” - nhận được sự đồng ý của người thầy, triều lập tinh khom người cảm ơn, sau đó nhanh chóng rời đi.
Đợi cho triều lập tinh đi xa, phan quang nam lấy điện thoại ra, bấm số, gọi cho lữ phúc. hôm nay tình trạng cơ thể của triều lập tinh không tốt lắm, không biết là do điều gì. ông tự hỏi chẳng lẽ triều lập tinh ngã bệnh?
Nghĩa vụ làm thầy khiến ông không thể không gọi phụ huynh tìm hiểu xem sao. đương nhiên lúc nãy ông có thể trực tiếp hỏi triều lập tinh, nhưng làm vậy thật ra không phải tốt. ông gặp qua lữ phúc nhiều lần, biết rõ lữ phúc là người tin tưởng được, nên ông mới gọi cho lữ phúc.
Không tới nguyên anh, không thể dùng công pháp truyền âm ở khoảng cách xa, bởi nguyên anh trở lên mới có thần thức. tu sĩ tất nhiên là có thể dùng nguyên khí tiến hành phi kiếm truyền thư, nhưng nó lại cực kỳ bất tiện. truyền tin là việc tốn hao một lượng lớn nguyên khí và thời gian. không ai bỏ ra một lượng lớn nguyên khí để nói chuyện, trao đổi với nhau, họ thường để số nguyên khí đó tu luyện. trên cùng một hành tinh còn đơn giản, truyền tin theo phương pháp truyền thống từ hành tinh long nguyên đến hòn đảo long nguyên trên biển sao trời là hành vi tự chuốc cực khổ. kim đan không biết có đủ nguyên khí chèo chống cho một lần truyền tin hay không, nói chi là một trúc cơ nho nhỏ như phan quang nam.
Có người bắt máy, phan quang nam nói: “alo, anh phúc đó hả?”
“vâng, là tôi.” - giọng lữ phúc từ trong điện thoại truyền ra, giọng lữ phúc qua điện thoại nghe không giống giọng nói bên ngoài, có chút chát chúa.
“là thế này, hôm nay triều lập tinh xin nghỉ học buổi chiều, tôi thấy nó hình như không được khỏe lắm, không biết là chuyện gì?” - phan quang nam dùng lời uyển chuyển.
“làm phiền thầy quá. hôm qua cháu nó ra biển, trở về đã là tình trạng như vậy. nó không có việc gì, chỉ là tâm lý còn chưa vững, thầy cứ yên tâm.” - lữ phúc không định giấu giếm. lữ phúc biết mình có che giấu việc này, đợi đến lúc học sinh đi thí luyện, trạng thái triều lập tinh tất nhiên trở nên bất thường, sẽ lọt vào mắt mọi người, phan quang nam rồi sẽ biết ông nói dối.
Một triều lập tinh có trạng thái bất thường khi ra biển là hết sức nguy hiểm, lữ phúc không thể đi theo để bảo vệ. lúc này đây, ông ta nói thật để người thầy giáo chủ nhiệm chuẩn bị sẵn tinh thần, khi đó còn giúp đỡ một, hai cho triều lập tinh.
“vâng, tôi biết rồi, tôi sẽ quan tâm đến cháu nhiều hơn. vậy tôi xin phép cúp máy.” - nghe được câu trả lời bất ngờ, phan quang nam sững sờ trong giây lát. ông nhanh chóng lấy lại tinh thần, kết thúc cuộc gọi.
Đào sâu câu chuyện ra biển của triều lập tinh là không thể nào, phan quang nam biết rõ lữ phúc không thể biết chi tiết chuyện ra biển ấy để chia sẻ với mình. chuyện này cũng không thể hỏi trực tiếp triều lập tinh, chỉ có thể quan sát, tìm hiểu dần dần từ hành vi của triều lập tinh.
Phan quang nam thoáng chốc rơi trầm tư.
……….
Triều lập tinh rời phòng học, về nhà cất cặp sách, đóng cửa rồi chạy bộ ra ngoài thành.
Vũ tiên sinh chọn triều lập tinh làm người hợp tác với trại thiếu nhi không phải là không có lý do. một người cố chấp với mục tiêu sẽ không đơn giản từ bỏ cơ hội. trong số những người thuộc dạng này, những người sống có nguyên tắc càng cố chấp, cứng nhắc. chỉ cần không vượt ra ngoài nguyên tắc sống và giới hạn chịu đựng, họ sẵn sàng trả bất cứ cái giá nào để đạt đến mục đích.
Đừng nhìn triều lập tinh có vẻ trầm tính mà lầm. để tu vi tăng lên, mặt dày vô sỉ hắn có thể thể hiện nhuần nhuyễn. giả như chỉ cần cởi truồng chạy quanh thành vạn tượng là tu vi có thể tăng lên tới trúc cơ, đừng nói là cởi truồng nhất thời, cho dù cả đời thì triều lập tinh nhất định sẽ làm.
Cái lão hồ bảo triều lập tinh tìm kiếm ba loại cây thuốc cho ông ta. ba loại cây thuốc này không giống với tinh dược, triều lập tinh có thể khẳng định chín mươi phần trăm. hắn là nhân viên tiệm chợ đêm, đa phần tinh dược hắn đều nhận ra.
Hắn đã hỏi quản lý tiệm, quản lý bảo không phải tinh dược.
Nói theo cách của lão hồ đó, tinh dược ông ta sẽ gọi là kỳ hoặc là tinh dược luôn, sẽ không gọi bằng cây thuốc.
Tên gọi chung là cây thuốc, không phải tinh dược, không có tên riêng của ba loại cây thuốc trong tờ giấy, có vẻ khó hiểu.
Chẳng lẽ ba loại cây thuốc này không có tên?
Triều lập tinh bác bỏ suy nghĩ này.
Cái gì cũng cần có tên để phân biệt, trừ khi lão hồ kia không biết tên chúng.
Có thể ghi chú rõ đặc điểm từng cây, có cả hình vẻ, nói lão hồ không biết tên thuốc là không hợp lý.
Rất có thể lão hồ không muốn ghi chú thêm cái tên vào.
Vì cái gì?
Chẳng lẽ cái tên mà lão hồ ghi ra sẽ không giống với cái tên của chúng ở trên hành tinh long nguyên? khả năng này rất cao.
Cũng có thể vì mục đích gì đó, lão già kia không ghi tên ba loại cây thuốc ra.
Triều lập tinh ngẫm nghĩ, đánh giá, nhưng không kết luận được gì. nó giống như các giả thuyết về biển sao trời, tất cả chỉ và giả thuyết, không có gì có thể chứng minh được chúng là đúng hay, là sai.
Cây thuốc, cây thuốc…
Suy nghĩ cả đêm qua, đến tận giờ, triều lập tinh chỉ có thể kết luận rằng nếu chúng không phải tinh dược, chúng có thể là những cây thuốc mà phàm nhân sử dụng.
Hẳn là vậy. lão hồ sẽ không bắt hắn tìm thứ mà hắn không thể tìm được.
Main bá; hậu cung hữu dụng; nvp có não; tình tiết không máu chó; không buff quá đà; cốt truyện đặc sắc tại #tới dị giới làm tiểu bạch kiểm. tới dị giới làm tiểu bạch kiểm
Truyện khác cùng thể loại
501 chương
150 chương
1564 chương
40 chương
78 chương
18 chương
115 chương
1509 chương