Bất Hủ Kiếm Thần
Chương 124 : Bị Chơi, Không Ổn
Sau một khắc đồng hồ, tầng một Luyện Tâm Điện vẫn là một mảnh đen nhánh, các tu sĩ ở bên ngoài không bỏ lòng hiếu kỳ xuống được, tất cả đều muốn biết rốt cuộc bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Đúng lúc này, tầng thứ hai Luyện Tâm Điện của đột nhiên sáng lên ánh sáng quen thuộc, trận pháp tầng thứ hai của Luyện Tâm Điện đã chính thức mở ra.
Các tu sĩ phía ngoài cũng lần nữa thấy rõ tình cảnh ở bên trong, chỉ thấy một đạo thân ảnh chậm rãi đi tới trung tâm của Luyện Tâm Điện, yên tĩnh đứng thẳng ở dó.
Các tu sĩ ồ lên, trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này.
- Tên tu sĩ bên trong làm sao vậy, không ngờ lại đi khiêu chiến Luyện Tâm đại trận trên tầng hai của Luyện Tâm Điện vậy?
- Nhìn dáng vẻ này hình như là vậy, ta còn chưa có nghe nói có tu sĩ nào mới vừa vào tông đã có thể trực tiếp leo lên Luyện Tâm đại trận tầng thứ hai nha.
- Làm sao lại chỉ có mình hắn chứ, một tu sĩ khác đâu rồi? Chẳng lẽ vẫn còn ở trong Luyện Tâm đại trận tầng một?
Những tu sĩ này nghị luận ầm ĩ, trong mắt mỗi tu sĩ đều hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Minh Không thấy ánh sáng của đại trận trên tầng hai Luyện Tâm Điện sáng lên, lại chỉ có một đạo thân ảnh, hơn nữa nhìn thân thể kia khẳng định không phải là Hải Tinh.
Trong lòng Minh Không căng thẳng, nắm lấy tay ngọc của Tô Thất Thất, vội vàng nói:
- Tỷ tỷ, Hải Tinh đâu rồi? Sao không thấy thân ảnh của Hải Tinh cơ chứ? Không phải hắn đã xảy ra điều gì ngoài ý muốn rồi đó chứ? Tỷ tỷ, tỷ đi mở cửa Luyện Tâm Điện, cứu Hải Tinh ra ngoài, có được không?
Lúc nói đến câu nói sau cùng, đôi mắt to như nước trong veo của Minh Không trong tràn ngập vẻ cầu xin, mang theo một tia khóc nức nở.
Sắc mặt Tô Thất Thất rất bình tĩnh, nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Minh Không, ngươi quan tâm quá sẽ bị loạn, dùng sự sủng ái của Mộc Thanh đối với Hải Tinh, sao hắn có thể để Hải Tinh một mình ở trong nguy hiểm được chứ. Ngươi không nên gấp gáp, cứ chờ một chút đi.
Khóe miệng Lăng Dược mang theo ý cười, nhưng trong lòng lại nói thầm:
- Người này có lai lịch gì chứ? Nhẹ nhàng như vậy đã có thể thông qua Luyện Tâm Đại Trận tầng một của Luyện Tâm Điện?
Trên trán của Đường trưởng lão hiện lên tầng một mồ hôi lạnh, hắn len lén nhấc ống tay áo lên, lau trán, sau đó lại thấp giọng nói với Lăng Dược:
- Người này hình như đã thông qua thí luyện nhập môn, một lát nữa chuyện đổ ước, ngươi cần phải giúp ta một chút.
Lăng Dược không có đáp lạ mà chỉ cười ừ nhẹ một tiếng, trong mắt lại hiện lên vẻ khinh bỉ.
Tầng hai Luyện Tâm Điện.
Không lâu sau khi Lâm Dịch đi vào tầng hai, đại trận đã bắt đầu mở ra, một vòng ánh sáng như ngọc sáng lên, tản ra một tia sát khí. Có thể thấy được rõ ràng so với sát khí của tầng một càng dày đặc, càng cô đọng hơn nữa.
Lâm Dịch không để ý, thần thức hơi đảo qua đã tìm được sơ hở của đại trận này. Vài cái mắt trận của đại trận, dưới trận văn huyền ảo phức tạp che giấu cũng không thể chạy thoát khỏi ánh mắt của Lâm Dịch.
Lâm Dịch đi tới, không chút do dự đánh nát linh thạch trong mắt trận, linh khí ầm ầm tán loạn, biến mất trong đại điện.
Ánh sáng của đại trận tầng hai Luyện Tâm Điện cũng dần dần trở nên ảm đạm, cũng không lâu sau, tầng hai Luyện Tâm Điện lần nữa rơi vào trong bóng tối.
Lâm Dịch gọi Hải Tinh đến, hắn trực tiếp đi tới cửa lên trên tầng thứ ba của đại điện.
- Nếu như thí luyện nhập môn là khảo nghiệm hiểu biết đối với trận pháp, Lâm Dịch ta phải dùng tốc độ nhanh nhất để phá hỏng bảy cái đại trận này!
Lâm Dịch ở trong điện phá trận rất nhanh, nhưng trong đám tu sĩ bên ngoài Luyện Tâm Điện lại đột nhiên bộc phát ra từng tiếng gầm một.
- Ta đang nhìn thấy gì vậy? Sao tầng hai của Luyện Tâm Điện cũng rơi vào trong bóng tối chứ, rốt cuộc bên trong đã có chuyện gì xảy ra?
- Người này đã làm gì ở bên trong, vì sao hắn đến chỗ nào thì ánh sáng của đại trận sẽ biến mất chứ?
Đúng lúc này, Đường trưởng lão đột nhiên hét lên một tiếng, hai mắt trừng lớn, tức giận nói:
- Không tốt, Luyện Tâm đại trận đã xảy ra vấn đề!
Tô Thất Thất cau mày hỏi:
- Luyện Tâm đại trận xảy ra vấn đề gì chứ?
Sắc mặt của Đường trưởng lão rất ngưng trọng, chậm rãi lắc đầu, nói:
- Cụ thể ta cũng không rõ ràng lắm, nhưng ánh sáng của đại trận tiêu tán, nhất định là bên trong Luyện Tâm đại trận đã xảy ra chuyện không may, không có khả năng nào khác nữa.
Lăng Dược cũng cười gật đầu, nói:
- Ta tán thành lời nói của Đường trưởng lão, nếu không, bằng vào tu vi tâm tính của hắn thì làm sao có thể thuận lợi leo lên tầng hai Luyện Tâm Điện như vậy chứ? Tô sư tỷ, ngươi sẽ không cho rằng một tu sĩ chỉ có tu vi Ngưng khí tầng năm lại có thể kháng cự lại được sát khí trong Luyện Tâm đại trận gặm nhấm đấy chứ?
- Mọi chuyện không thể nói trước được, chuyện này ai dám chắc chắn chứ? Hồng Hoang đại lục đời này thiên tài xuất hiện lớp lớp, các yêu nghiệt thể chất cũng ào ào xuất thế, ngươi đừng có xem thường bất luận kẻ nào.
Tô Thất Thất lạnh nhạt đáp lại lời nói của hắn.
Chẳng biết tại sao, lúc này Minh Không cũng không lo lắng như lúc đầu nữa, dường như đã yên lòng hơn trước.
Trong lòng Tô Thất Thất khẽ động, nhìn về phía một cái góc trong hư không, chỗ đó là một mảnh hư vô, nhưng trong mắt của nàng lại hiện lên một tia cổ quái.
Lão nhân lôi thôi như vừa mới tỉnh ngủ, người từ trên tảng đá ngoài tông ngồi dậy, mắt nhìn về phương hướng Luyện Tâm Điện, nói thầm:
- Có chút ý tứ...
Đúng vào lúc này, tầng ba của Luyện Tâm Điện đột nhiên sáng lên!
Điều này cũng có ý nghĩa, có người tiến vào tầng ba của Luyện Tâm Điện, Luyện Tâm đại trận lần nữa khởi động.
Quả nhiên, trong lúc mọi người nheo mắt nhìn vào, trên tầng ba của Luyện Tâm Điện xuất hiện một đạo thân ảnh quen thuộc.
Đạo thân ảnh này đi một chút trong tầng ba đại điện rồi dừng lại một chút, thỉnh thoảng ngồi xổm xuống, đụng vào mặt đất bên trong Luyện Tâm Điện.
Nửa ngày sau, ánh sáng của đại trận trên tầng ba Luyện Tâm Điện tán loạn, bên trong lần nữa rơi vào trong bóng tối.
Vốn bên ngoài ồn ào, thế nhưng trong nháy mắt này lại trở nên lặng ngắt như tờ, tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy được. Nhưng thoáng qua lại có tiếng ồ lên, trong phút chốc mọi người như sôi trào, thanh âm ầm ầm như tiếng nổ, so với lúc vừa mới bắt đầu còn tranh cãi ầm ĩ hơn nhiều.
- Người này thật mạnh, không ngờ lại có thể bình yên vô sự thông qua Luyện Tâm Đại Trận tầng thứ ba. Rất nhiều đệ tử nội môn cũng không thể thông qua được tầng ba, rốt cuộc người này có địa vị gì?
- Hắn như vậy mà cũng được coi là thông qua sao, dường như thông qua Luyện Tâm Đại Trận sẽ không xuất hiện tình cảnh ánh sáng của đại trận tiêu tán đâu nhé.
- Ngươi quan tâm việc người ta thông qua thế nào làm gì chứ, có năng lực thì ngươi cũng đi tới tầng ba thử xem!
Đột nhiên Tô Thất Thất nghĩ tới điều gì đó, trong mắt hiện lên ý cười.
Lúc này Đường trưởng lão khẽ cau mày, cúi đầu rơi vào trong trầm tư.
Lăng Dược hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Chắc chắn là Luyện Tâm đại trận đã xảy ra vấn đề, bằng không làm sao sẽ xuất hiện loại tình huống này cơ chứ?
Tô Thất Thất cười lạnh nói:
- Ngươi đi tham gia thí luyện, sao không thấy Luyện Tâm đại trận xảy ra vấn đề cơ chứ? Ồ?
Lăng Dược bị Tô Thất Thất nói một câu, đang muốn phản bác thì tầng bốn của Luyện Tâm Điện đột nhiên có ánh ság sáng lên.
Đạo thân ảnh kia lần nữa đứng ở trong tầng bốn của Luyện Tâm Điện!
Các tu sĩ nín thở ngưng thần, dường như đã quên mất hít thở, cả đám đều đưa ánh mắt tụ tập lên trên tầng bốn của Luyện Tâm Điện.
Thân ảnh này vẫn giống như trước đó, đi một chút dừng một chút, thỉnh thoảng sẽ dừng lại ở một chỗ, ngồi xổm người xuống chạm vào mặt đất. Chỗ khác biệt duy nhất chính là, thời gian thân ảnh này ở lại tầng bốn, rõ ràng so với trước đó còn dài hơn.
Nửa ngày sau, giống như mọi người dự đoán, tầng bốn Luyện Tâm Điện rơi vào trong bóng tối, đạo thân ảnh kia lần nữa biến mất ở bên trong.
Đường trưởng lão đột nhiên ngẩng đầu lên, sắc mặt đỏ bừng, dường như đã bị tức giận không nhẹ, hắn chỉ vào Luyện Tâm Điện rung giọng nói:
- Hắn, hắn hình như... Hình như đang phá giải Luyện Tâm đại trận ở bên trong!
Các tu sĩ bị lời này của Đường trưởng lão làm cho có chút phát ngốc, trận pháp bên trong bị phá giải? Lẽ nào tu sĩ này có thể phá giải được Luyện Tâm Đại Trận tồn tại từ khi lập tông tới nay?
Có tu sĩ nghi hoặc hỏi:
- Luyện Tâm đại trận truyền thừa đã lâu, sao có thể dễ dàng phá giải như vậy chứ? Trong tông môn cũng có mấy tu sĩ nghiên cứu trận pháp, bọn họ đều bó tay chịu trói với Luyện Tâm đại trận này.
- Sẽ không sai, sẽ không sai, nhất định là như vậy!
Thần trí của Đường trưởng lão dường như có chút không rõ, miệng nhiều lần nỉ non:
- Người này đi một chút dừng một chút ở trong Luyện Tâm đại trận, thỉnh thoảng có chạm vào mặt đất, rõ ràng là đang nghiên cứu trận văn trong đại trận.
Đường trưởng lão đột nhiên la lớn:
- Tu sĩ này muốn lừa dối qua thí luyện!
Trong các tu sĩ vây xem có một người trầm giọng nói:
- Dường như Đường trưởng lão nói không sai, quả thực tu sĩ này đang phá giải Luyện Tâm Đại Trận.
- Mỗi một tầng của Luyện Tâm đại trận đều bố trí không giống nhau, uy lực lại tăng lên, lẽ nào tu sĩ này là một trận pháp sư hay sao?
Lúc này trong lòng các tu sĩ này đồng thời hiện lên một suy nghĩ:
- Tu sĩ này đã phá giải trận pháp của bốn tầng, rốt cuộc hắn muốn làm gì?
Minh Không ở bên cạnh rất sợ tình cảnh không đủ loạn, trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn, hân hoan nhảy nhót vỗ tay nói:
- Chơi thật hay, Luyện Tâm đại trận bị phá giải! Ha ha ha ha.
Truyện khác cùng thể loại
49 chương
23 chương
1763 chương
191 chương
40 chương