Nhưng cho dù đại thế hai tông cùng nhau trấn áp, trên Vong Sinh hoang nguyẻiỊ Lục Thanh vần ngồi xếp bằng bất động như núi toàn thân như một con cự long uốn khúc, đại thế của Kiếm Ý vô hình đứng vững dưới lực trấn áp của đại thế hai tông. Tuy rằng ở vào thế hạ phong, nhưng cũng không hề có dấu hiệu bại lui. Dùng lực một mình chống lại đại thế hai tông, uy thế hiện tại đã thâm nhập vào lòng Kiếm Tôn cái thế các tông. Lần này tới quan sát cuộc chiến chỉ có Kiếm Tôn cái thế các tông, dù là Tông sư Kiếm Đế, không có đủ thế thiên địa bảo vệ lấy mình, cũng khó lòng giữ cho khỏi bị thương trong đại chiến như vậy. Trước năm mới một ngày. Kiếm Tôn cái thế các tông đã đến đông đủ ngay cả ba người Lạc Tâm Vũ cũng đã tới. Bất quá ba người cũng chỉ ở cùng một chỗ với hai người Nhược Thủy, không tới quấy rầy Lục Thanh. Trận chiến này hung hiểm phi thường, chẳng những là trận chiến cầu siêu thoát của Lục Thanh, cũng là trận chiến dương danh của Kim Thiên tông từ khi lập tông tới nay. Nếu thắng, ngày sau ắt hẳn Kim Thiên tông bọn họ đại thế ngút trời, không gì ngăn nổi. Dù là thiên địa quay ngược lại. Kim Thiên tông bọn họ cũng có thể sánh ngang với năm đại tông môn cấp Tử Hoàng, không rơi vào thế hạ phong. Đương nhiên theo cách nhìn của ba người Lạc Tâm Vũ, quan trọng nhất vẫn là Lục Thanh. Trên bầu trời Vô Vọng Kiếm cốc, tử khí vờn quanh, thủy chung không có dấu hiệu gì lên tiếng, chỉ có đại thế màu đỏ tím bốc lên không ngừng, trong đó lại chất chứa một luồng sức mạnh bao la khó hiểu làm kinh sợ thiên hạ. Luồng sức mạnh to lớn này chỉ có Kiếm Tôn cái thế các tông mới có thể cảm ứng được. Đó là lực Tiểu Thế Giới thuộc về Kiếm Tổ Tuyệt Thế. Kiếm Tổ Tuyệt Thế độ Tâm kiếp, mà cửa ải Tâm kiếp từ trước tới nay đều do Vực Ngoại Ma giới nắm giữ. Vực Ngoại Ma giới vô ảnh vô hình, dù là Kiếm Tổ Tuyệt Thế cũng khó lòng truy tìm được mảy may. Mà ba tầng Tâm kiếp, mỗi tầng là một Ma Thần. Kiếm Tôn cái thế thông thường trải qua một lần cho dù là không chết cũng bị tâm ma nhập thể, nếu không thành ma, vậy sẽ đạo tiêu thân tử. Ba tầng Tâm kiếp, tầng sau mạnh hơn tầng trước, theo như kiến thức mà Lục Thanh tìm hiểu được từ Xà Ma, ba tầng Tâm kiếp của Kiếm Tổ Tuyệt Thế cho tới bây giờ đều bị ba đại Ma Thần nắm giữ trong tay. Ba đại Ma Thần này chính là ba nhân vật đứng đầu của Vực Ngoại Ma giới. Đó là Tinh Ma Thần. Khí Ma Thần cùng với nhân vật đứng hạng nhất là Thần Ma Đại Đế. Ba đại Ma Thần này cai quản Tâm kiếp của Kiếm Tổ, cho dù là Thánh Giả Kiếm Đạo cũng không thể can thiệp. Ba đại Ma Thần được thế giới Thiên Đạo che chở, bắt cứ kẻ nào muốn bắt chúng ắt sẽ bị Thiên Đạo chém giết, dù là Thánh Giả cũng không chịu nổi. Mà bảy Ma Thần còn lại thì có thể bị Thánh Giả bắt, nhưng cũng không thể hủy diệt, nếu không chắc chắn sẽ bị Thiên Đạo khiển trách- Lúc trước nếu không phải Lục Thanh thi triển kiếm khí Thời Không không thua gì kiếm khí Thiên Đạo, Xà Ma cũng không chịu cúi đầu thần phục. Đương nhiên tuy rằng ba đại Ma Thần không thể bắt lấy, không thể hủy diệt, nhưng vẫn có thể bị Ma Thần khác ở Vực Ngoại Ma giới thế chỗ. Mặc dù theo lời Xà Ma kể lại, trong mười vạn năm qua, chưa từng có Ma Thần nào thành công, nhưng Lục Thanh vẫn có chút hy vọng sau khi hắn siêu thoát, tia ma niệm cuối cùng được Xà Ma cắn nuốt nói không chừng có thể làm cho ma niệm của y tăng lên một độ cao không thể tưởng tượng. Đến lúc đỏ, nếu Xà Ma có thể thay thế địa vị của một tên Ma Thần Tâm kiếp, ích lợi đạt được tự nhiên không cần phải nói. Cảm ứng được lực Tiểu Thế Giới bên trong tông vực hai tông bốc lên không ngừng. Lục Thanh vẫn bình tâm tĩnh khí nhắm mắt bất động, không hề có động tác gì, dường như đã mất đi tất cả sức sống. Nếu không phải lúc này không gian xung quanh hắn vạn dặm uốn khúc vặn vẹo. Kiếm Tôn cái thế các tông đã cho rằng hắn đã tọa hóa mà đi. Hai luồng lực Tiểu Thế Giới xoay vần trên không, tuy không trấn áp xuống dưới, nhưng áp lực do Kiếm Tôn cái thế các tông mang tới cũng không kém hơn ý chí thiên địa. Lực Tiểu Thế Giới chính là lực mà Kiếm Tổ Tuyệt Thế dẫn động ra sau khi vượt qua tầng Tâm kiếp đầu, viên mãn Lĩnh Vực. Đến lúc này, Lĩnh Vực của Kiếm Tổ Tuyệt Thế sau khi trải qua ngưng luyện thế thiên địa vô tận, rốt cục nhiễm một tia khí tức của Thiên Đạo. Mà khí tức Thiên Đạo này sẽ khiến cho Lĩnh Vực của Kiếm Tổ Tuyệt Thế chân chính có được uy năng của một vùng trời đất. Tuy rằng rằng cực hạn của nó kém hơn Lĩnh Vực Tiểu Thế Giới, lực Tiểu Thế Giới của Kiếm Tổ Tuyệt Thế so ra kém thế giới Thiên Đạo bên ngoài nhưng thế giới Lĩnh Vực đã biến hóa hoàn toàn vẫn vượt xa uy năng của thế thiên địa. Vả lại, Kiếm Tổ Tuyệt Thế mượn lực Tiểu Thế Giới còn có được một loại thần thông Kiếm Đạo tuyệt thế nhờ vào vạn vật trên đời mà sinh ra! Bất quá dù rằng lực Tiểu Thế Giới hùng mạnh, không có một tên Kiếm Tổ Tuyệt Thế nào dám tùy tiện tiêu hao. Cho dù Lĩnh Vực viên mãn, lực Tiểu Thế Giới sinh sôi không ngừng, nhưng trong cuộc đấu tranh giữa Kiếm Tổ Tuyệt Thế, cho dù chênh lệch một chút lực Tiểu Thế Giới, cũng đủ để quyết định thắng bại của một trận chiến. Mà lúc này, tuy rằng tên Kiếm Tổ Tuyệt Thế của Thi Kiếm Tông thả ra lực Tiểu Thế Giới cùng tạo áp lực, nhưng không hề toát ra Kiếm Ý. Không giống như bên trong Vô Vọng Kiếm Cốc có một cỗ Kiếm Ý Sát Lục sinh tử mơ hồ đè ép. Hiển nhiên tên này muốn tọa sơn quan hồ đấu, để có thể nắm được thực lực của Lục Thanh. Nếu nói từ một góc độ khác, chính là không nắm chắc, tên Kiếm Tổ Tuyệt Thế của Thi Kiếm Tông không nắm chắc có thể địch nổi Lục Thanh. Nếu không, với ý chí và địa vị của Kiếm Tổ Tuyệt Thế, e rằng lúc Lục Thanh vừa tới Vong Sinh hoang nguyên, y đã hiện ra chân thân, trấn áp Lục Thanh một lần nữa. Thực lực của Lục Thanh trong trận chiến Lăng Tiêu tông, thật sự nghe hết sức ghê người. Kiếm khí Thời Không xé rách Thời Không, đánh cho Thời Không quay ngược. Lăng Phá Thiên phải quay lại nguyên hình. Sức mạnh Thời Không ẩn chứa Kiếm Ý Thời Không luân chuyển, dù là Kiếm Tôn cái thế các tông cũng chưa từng nghe qua. Chuyện này cũng làm cho lần đầu tiên kiếm khí Thời Không hoàn toàn xuất hiện trước mắt Kiếm Giả trên đại lục. Thanh danh của nó dĩ nhiên càng hùng mạnh hơn cả ba đại kiếm khí tối cao trên đại lục. Đối mặt với kiếm khí quỷ dị như vậy, dù là Kiếm Tổ Tuyệt Thế cũng không dám coi thường chút nào. Kiếm Tổ Tuyệt Thế của Thi Kiếm Tông đang chờ. Kiếm Tôn cái thế các tông cũng đang chờ. Bọn họ chờ trận chiến giữa Lục Thanh và Quân Mạc Lâm diễn ra, trận chiến này nếu Sinh Tử môn thắng, đương nhiên quá tốt. Nếu như không thắng, bị trấn áp, vậy bọn họ sẽ suy xét cho cẩn thận về quan hệ với Kim Thiên tông trong tương lai. Đặc biệt là mười ba đại tông môn trong đó có mười lăm tên Kiếm Tổ Tuyệt Thế lúc trước trấn áp Lục Thanh. Năm mới tới rất nhanh. Ngày đầu năm mới tuyết bay đầy trời biến Vong Sinh hoang nguyên thành một vùng trắng xóa. Tuyết trắng tới nhanh, đi cũng nhanh, chỉ trong vòng mấy ngày đã tan chảy không còn. Mặt trời lên cao, không ngờ dưới lớp bùn đất lại có những mầm xanh nhú lên. Vong Sinh hoang nguyên vốn hoang vu hàng vạn năm qua, không ngờ lúc này phát sinh biến hóa, khiến cho Kiếm Tôn cái thế các tông cũng phải ngạc nhiên. Nhưng khi bọn họ nhìn về phía bóng người đang ngồi ở giữa hoang nguyên, càng thêm kinh sợ hơn nữa. Ai thành đạt, đó là kẻ trên. Dù là tuổi tác Lục Thanh còn rất trẻ, nhưng với thực lực Kiếm Đạo của hắn hiện tại cũng đã đứng trên đỉnh đại lục. Cho dù là Kiếm Tôn cái thế, nhìn hẳn cũng không khỏi sinh lòng kính sợ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull. vnĐến khi tuyết đọng hoàn toàn tan rã, Vong Sinh hoang nguyên vốn uốn khúc vặn vẹo, bất chợt hồi phục lại bình thường. Hai tiếng kiếm ngâm vang lên trong trẻo giữa đất trời. Lúc đầu, hai tiếng kiếm ngâm này giống như mưa phùn rả rích kéo dài nhưng chỉ trong nháy mắt, hai tiếng kiếm ngâm dường như đã hóa thành hai con cự long, hư ảnh hai thanh cự kiếm nháy mắt đứng sừng sững giữa đất trời. Chín tầng Cương Phong gần như bị xé toạc ra, khiến cho ánh sao chiếu xuống, tràn ngập toàn bộ Vô Vọng Kiếm cốc. Vốn Vô Vọng Kiếm cốc hàng năm bị tử khí bao trùm, giờ phút này được ánh sao chiếu rọi không ngờ có dấu hiệu mở ra, bất quá cũng chỉ là dấu hiệu mà thôi. Biển tử khí đen ngòm đột nhiên tách ra ở giữa, một cỗ Kiếm Ý vô hình mạnh mẽ xông lên. Mặt đất sụp xuống sâu mấy trượng, một khe nứt có chiều rộng chừng trăm dặm lan dài tới chỗ Lục Thanh đang ngồi giữa Vong Sinh hoang nguyên. - Lục Thanh, bản tổ chưa xong! Kiếm Ý linh hoạt sắc bén mang theo giọng nói từ trong biển tử khí vang lên. Giọng nói này vừa vang lên. Kiếm Ý vô hình kia cũng ngưng tụ, hóa thành một con Tam Mục Bạch Hổ cao vạn trượng. Tam Mục Bạch Hổ hai màu đen đỏ, thân có hoa văn như kiếm văn, bốn chân như cột chống trời mắt hổ sáng như đuốc, toát ra ánh máu hai màu đen đỏ rực rỡ. Đuôi hổ đập mạnh xuống đất mấy trăm dặm, khiến cho mặt đất sụp xuống vô số hố to, nứt nẻ. Địa Hỏa bốc lên cuồn cuộn. - Rống... Miệng to như chậu máu của nó hướng về phía Lục Thanh, phun ra một luồng tử khí lan tràn, Vong Sinh hoang nguyên vừa mới sinh ra những mầm xanh, lập tức bị tiêu diệt hoàn toàn. Tam Mục Bạch Hổ do Kiếm Ý ngưng Tụ mà thành này cất lên tiếng gầm long trời lở đất, nhưng Lục Thanh ngồi giữa hoang nguyên vẫn không nhúc nhích, giống như không hề cảm ứng được. Lúc này, con mắt dọc nằm giữa của Tam Mục Bạch Hổ đột ngột bừng mờ, màu đỏ máu luân chuyển bên trong. Một luồng ma khí hùng mạnh như muốn giam cầm trời đất toát ra, bất chợt lại bị một luồng kiếm quang linh hoạt sắc bén không gì sánh kịp diệt mất. - Vút... Kiếm quang hai màu đen đỏ xuyên qua vạn dặm, giống như một đạo lưu quang hai màu đen đỏ ngưng tụ thành một kiếm trụ như thực chất. Trên kiếm trụ toát ra một đạo Hỗn Độn màu xám kéo dài vạn dặm, nhắm thẳng vào Mi Tâm của Lục Thanh. Dù là Kiếm Tôn cái thế các tông dùng thần niệm nằm bắt, cũng không thể bắt kịp tốc độ của đạo kiếm quang này. Tốc độ của nó thật sự quá nhanh, chỉ sau một lần hô hấp đã có thể xuyên qua hàng vạn dặm. Tốc độ như vậy, một khi Kiếm Tôn cái thế bị tập trung, căn bản không có cách nào chạy khỏi. Dù là bộ pháp của Kiếm Nguyên Công Hoàng giai sinh ra Bộ Ý, sau đó rót thế thiên địa vào, cũng tuyệt đối khó có thể đạt tới tốc độ như đạo kiếm quang này. Làm sao Lục Thanh tránh né được? Vì không theo kịp tốc độ kiếm quang, gần như ngay tức khắc, ánh mắt của Kiếm Tôn cái thế các tông lập tức tập trung vào người Lục Thanh. Mà lúc này, đạo kiếm quang hai màu đen đỏ kia đã ngưng lại ngay trước Mi Tâm Lục Thanh. Không phải là Không Gian cấm cố, mà trong không gian xung quanh, bất kể là thiên địa nguyên khí, linh khí hệ thuộc tính hay pháp tắc hệ Chư Thiên, một khoảng không gian có chu vi một tấc đã hoàn toàn trở nên vặn vẹo.