Trong một căn phòng tối, Kaylee nằm dài trên giường lớn vừa đắp mặt nạ dưỡng da vừa nghe nhạc, tâm trạng vô cùng thư thái và nhàn nhã. Nhưng sự rảnh rỗi của cô không kéo dài được bao lâu. Giữa không gian im lặng và tĩnh mịch chỉ có âm thanh của máy điều hòa bỗng nhiên có một âm thanh rất nhỏ vang lên. Kaylee hơi hé mắt nhìn chiếc laptop đặt ngay trên bàn liên tục nhấp nháy ánh sáng màu xanh, cô thở dài đầy chán nản. Lại đến nữa rồi.
Kiểm tra lại chiếc mặt nạ dưỡng da của mình, cảm thấy đã ổn Kaylee liền bước xuống giường dễ dàng di chuyển trong bóng tối, tiến về phía chiếc bàn không xa. Cô ngồi xuống ghế, đeo tai nghe rồi bật laptop lên. Từ phần mềm hệ thống của tổ chức PHs hiện lên một thông báo mới. Cô hơi nhíu mày, nhìn lại đồng hồ ở góc phải màn hình. Hai giờ sáng. Tổ chức cũng thật biết cách làm phiền người khác.
Kaylee kết nối mạng rồi khởi động phần mềm. Sau khi gõ một dãy mật khẩu dài cô đặt ngón tay cái của mình vào bộ phận kiểm tra vân tay ở góc trái bàn phím rồi chờ tín hiệu kết nối. Không bao lâu sau, Kaylee liền đăng nhập được vào hệ thống. Ngay lập tức một khung trò chuyện hiện lên màn hình với tên người gửi là Boss Khu Vực kèm theo tin nhắn.
"Kay, có nhiệm vụ mới. Liên lạc với tôi ngay lập tức."
Đọc dòng tin nhắn vừa được gửi trước đó năm phút, Kaylee có chút tò mò. Dù là nhiệm vụ mới cũng không cần quá hấp tấp như thế chứ. Nhưng cũng không chần chờ thêm nữa, cô liền ấn nút gọi thoại. Chưa đầy ba giây, cuộc gọi đã được kết nối.
"Kay, cô đang ở đâu?"
Không trả lời câu hỏi ngay lập tức, Kaylee nhìn ra cửa sổ. Bên ngoài là một không gian cổ kính với lối kiến trúc châu Âu đậm chất La Mã cổ đại. Cô suy nghĩ một lúc rồi trả lời.
"Ý. Tôi vừa đến đây buổi trưa thôi. Nhiệm vụ của nhà Smith vừa hoàn thành một ngày trước. Cho tôi nghỉ ngơi một thời gian được không?"
Nghe âm thanh lật giấy liên tục và những tiếng thở hắt ra từ Boss Khu Vực, Kaylee im lặng chờ câu trả lời. Qua những tiếng động đó cô liền cảm thấy mệt mỏi. Có lẽ lời đề nghị nghỉ ngơi sẽ không có hiệu lực.
"Bây giờ không phải lúc." - Nhận được câu trả lời, Kaylee thờ dài. Cô đoán không sai mà.
"Có một nhiệm vụ mới nhưng trong toàn bộ tổ chức chỉ có cô mới đủ điều kiện để thực hiện. Hơn nữa cũng khá gấp. Bối cảnh và yêu cầu của khách hàng lần này hơi đặc biệt. Để tôi gửi file hồ sơ qua cho cô."
Nghe đến nhiệm vụ, Kaylee liền gỡ xuống thái độ lười biếng của mình, hết sức tập trung vào tập hồ sơ được gửi đến. Cô đọc thật kĩ từng thông tin dữ liệu vừa được gửi đến, bên tai vẫn lắng nghe lời giới thiệu của Boss.
"Vợ chồng chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Sky bị một băng nhóm xã hội đen hiểu lầm xích mích. Bây giờ bọn họ chưa tìm được chứng cứ minh oan nên một thời gian nữa sẽ bị truy sát gắt gao trên toàn thế giới. Tổ chức chúng ta đã cử người bảo vệ rồi nhưng còn một vấn đề nghiêm trọng khác. Bọn họ có một cậu con trai 18 tuổi ở Việt Nam nhưng vì một số điểm không tiện nên không thể đi theo họ được. Nhưng cũng không thể bỏ mặc cậu ta đơn độc. Như thế sẽ vô cùng nguy hiểm. Vì vậy chúng ta phải cử một người khác sang Việt Nam để hỗ trợ nhưng lại không được cho cậu ta biết được tình hình hiện tại. Bọn họ muốn con trai mình có thế sống vô lo không phải lo nghĩ."
Kaylee vừa đọc hồ sơ vừa gật đầu, cô đã hiểu một phần câu chuyện. Trên màn hình là toàn bộ những thông tin cần biết về thiếu gia tập đoàn Sky. Cô đọc qua một lượt rồi âm thầm ghi nhớ một vài điểm quan trọng.
Tên: Trần Đình Dương
Giới tính: Nam
Tuổi: 18
Nhóm máu: O
Tính cách: Ít nói, thường xuyên hành động riêng lẽ.
Học sinh trường trung học Royal. Đội trưởng đội bóng rổ nam. Hoàng tử trường học. Đứng đầu bang Blood của trường.
Và còn nhiều chi tiết nhỏ không quan trọng khác.
Ấn vào file hình ảnh đính kèm, Kaylee phút chốc bị choáng ngợp bởi bức hình chân dung vừa hiện lên màn hình. Một chàng trai với ánh mắt lạnh nhạt và hờ hững. Gương mặt điển trai với đôi mắt màu nâu đậm, chiếc mũi cao và đôi môi mỏng hơi nhếch. Mái tóc màu đen và hơi rối khiến Đình Dương toát ra một nét thu hút kì lạ. Nhưng ánh mắt của hắn lại làm cho người khác cảm thấy rõ ràng sự đơn độc, không quan tâm đến mọi thứ xung quanh mình, khiến người đối diện cảm nhận được vỏ bọc vô hình không muốn chủ động đến gần.
"Đẹp trai nhỉ? Cũng khá nổi tiếng ở trường. Nhưng cậu ta có vẻ là mẫu người theo chủ nghĩa cá nhân." - Kaylee đưa ra lời nhận xét đầu tiên về Đình Dương, khách hàng mới của mình, người cô sẽ bảo vệ trong thời gian sắp tới. Nhưng vẫn còn điểm cô chưa rõ ràng.
"Nhưng tại sao lại chọn tôi cho nhiệm vụ lần này?" - Kaylee hỏi.
"Cũng vì bố mẹ cậu ta không muốn con mình bị tình huống nguy hiểm làm ảnh hưởng nên không dám thuê hẳn vệ sĩ. Kay, cô đáp ứng đủ các yêu cầu cần thiết. Cô chỉ thua Đình Dương một tuổi, có thể bên cạnh cậu ta không chút nghi ngờ, lại có thể học cùng trường. Đi theo cậu ta mọi lúc. Quá ổn đúng không? Cô có ba ngày ở Ý, sau đó phải về Việt Nam gặp bố mẹ cậu ta một lần."
Trong đầu Kaylee bắt đầu tính toán thân phận lần này của mình. Đọc lại hồ sơ của Đình Dương thật kĩ rồi phân tích những điểm quan trọng. Chỉ sau năm phút, cô đã đưa ra quyết định cuối cùng. Ngón tay mảnh mai gõ nhẹ lên mặt bàn, Kaylee chầm chậm cất tiếng.
"Boss, chuẩn bị hồ sơ cho tôi nhé. Trước khi lên máy bay tôi sẽ ghé qua trụ sở ở Ý để nhận. Hộ chiếu, giấy khai sinh, quyền sử dụng súng, bằng lái và một số giấy tờ cần thiết khác. Tôi sẽ dùng ba ngày để ôn lại tiếng Việt. Thân phận là người hầu của nhà Đình Dương. Tên Vũ Thụy Du."
Đáp lại Kaylee chỉ là những âm thanh gõ phím lạnh lùng, cô cũng không phiền mà thong thả chờ đợi. Có lẽ lúc này là phần nhập dữ liệu để làm giấy tờ.
"Thật ra nhiệm vụ này rất an toàn. Chỉ là phòng hờ thôi chứ khả năng Đình Dương bị tấn công cũng không cao, trừ khi bọn xã hội đen không đủ kiên nhẫn nữa mới bắt cậu ta làm con tin. Việt Nam không phải là một nơi có thể dễ dàng rút súng, giấy phép thì vẫn đưa cho cô nhưng tuyệt đối trừ trường hợp bất đắc dĩ thì không được dùng. Về phần vũ khí sang văn phòng bên Việt Nam để nhận."
"Cảm ơn. Tạm biệt."
Kaylee kết thúc cuộc gọi rồi vào phòng tắm để tháo mặt nạ, rửa lại mặt bằng nước sạch. Sau đó cô thả mình lên giường, chuẩn bị đi ngủ quăng hết mọi công việc ra sau đầu. Kaylee chui vào chiếc chăn dày ấm áp. Ngày mai cô sẽ vô cùng bận rộn vì ôn lại tiếng Việt. Cũng may chỉ cần ôn bởi vì cô đã biết trước đó. Năm 7 tuổi, tổ chức nhận nuôi Kaylee từ một cô nhi viện ở Việt Nam. Cô là người Việt nhưng từ khi vào tổ chức liền nhập quốc tịch Canada. Với 7 năm sống ở Việt Nam, Kaylee không thể nào không biết tiếng Việt, chỉ có điều lúc này cô không đủ tự tin để giao tiếp nên chọn làm một cô gái câm cho dễ sống, không cần mở miệng nói nhiều.
Kaylee chùm kín chăn, chán nản nghĩ ngợi. Cô chỉ có ba ngày để làm chính mình, sau đó lại phải đóng giả một thân phận mới.
Vũ Thụy Du, người hầu của thiếu gia tập đoàn Sky, Đình Dương... Kaylee nhẩm lại thân phận mới của mình rồi dần dần thiếp đi.
Truyện khác cùng thể loại
27 chương
53 chương
35 chương
35 chương
42 chương
91 chương
9 chương