Bảo hộ
Chương 53 : chương 53
Ấm áp, thoải mái, tỉnh dậy từ trong cái ôm mềm mại, Snape chậm rì rì thò tay ra khỏi cái chăn ấm áp che lên mắt, lông mày hơi hơi chau lại, giống như chưa thể thích ứng được tia sáng đột nhiên chiếu tới kia, cùng với đó thì môi bị hơi lạnh mềm chạm lấy, lười biếng quay người, cảm nhận ma lực quen thuộc đang bao lấy trên cơ thể, không tự giác mà dựa vào phiến ấm mát kia …….
Đợi đã! Ma lực! Lập tức mở mắt, Snape nhìn Harry cả gương mặt cười đến rực rỡ còn hơn cả ánh nắng, không còn cảm giác hơi hơi trong suốt của hôm qua nữa, thậm chí càng ngưng kết hơn, Snape nghi ngờ một đêm hắn đã ngủ qua này, Harry rốt cuộc đã trải qua cái gì.
Harry chọn mi, nghe thanh âm mềm mại mang theo một tia khàn khàn vang lên bên tai, hai tay không thành thực mà ở trong chăn vuốt ve, khêu gợi trên cơ thể trần trụi của nam nhân trong lòng.
‘Hồi phục rồi, thậm chí còn tốt hơn——sau khi tôi ngủ xong một giấc. ’.
Snape hơi hơi yên tâm lại, cùng với đó thì nắm được ‘từ có vấn đề’ trong lời nói của, ngủ? Merlin! Snape biết, Harry chưa từng ngủ, cơ thể linh hồn không cần ngủ, mà bây giờ, tối quá, tên hỗn đản này thế nhưng lại ngủ rồi, dưới trạng thái ‘bị thương’ kia!
Giống như biết được sự kinh ngạc của Snape, Harry dừng lại việc‘quấy nhiễu’, vô cùng tự nhiên mà lấy chiếc áo ngủ ở một bên choàng lên nam nhân đang chầm chậm ngồi dậy.
‘Tôi cũng rất kinh ngạc, tôi vốn tưởng rằng sẽ đau đớn cả một đêm hoặc là lâu hơn nữa, nhưng không thể không nói, Sev, sau nửa đêm tôi đã ngủ rồi, không phải hôn mê hoặc là gì đó khác thế, chính là ngủ, tuy rằng chỉ khoảng hai ba tiếng đồng hồ, tôi thầm chí còn có một giấc mơ!’
Đầu mày Snape hung hăng chau lại, rất nhanh mà rời giường, thẳng đến giá sách ở phòng khách, ở đó có rất nhiều giương sách về linh hồn mà hắn thu thập, Harry ngây người một lúc, rồi gấp gáp chạy đi theo sau nam nhân, mà sau khi nhìn thấy nam nhân chỉ là mặc áo ngủ thậm chí còn đi chân đất mà đứng trên mặt đất cầm lấy một cuốn sách dầy nhanh chóng lật đọc, thì cảm thấy có chút chua sót kì lạ.
Harry đi tới, trực tiếp ôm ngang eo nam nhân không hề biết lạnh là gì, chặt chẽ áp chế sự giãy dụa của người kia, vùi đầu vào giữa mái tóc đem mềm mại rồi hỗn loạn dụi lên, người cậu yêu, trong tình yêu thì đơn thuần, cố chấp như thế, không còn sự tồn tại nào tốt hơn hắn.
Snape chầm chậm dừng lại giãy dụa, đặt sách xuống bụng dưới, đẩy ra cái đầu đang nhảy loạn trên cổ hắn của Harry, nhìn đôi mắt tràn đầy các loại tình tự..
“Kẻ ngốc, buông tôi xuống, tôi nghĩ tôi có thể tìm một chút ……”.
‘Không, Sev, không cần, sự tồn tại của tôi chính nó đã là một ví dụ đặc biệt, những điều đã xảy ra ở tôi căn bản không có tư liệu để tìm, hoặc là chúng ta có thể đi tìm người chế tạo ra đá phù thủy, Nicolas Flamel, nhưng không phải là bây giờ, cũng không cần anh cực khổ như thế này, anh chỉ cần khỏe mạnh, ở bên người tôi, ở nơi mà tôi có thể nhìn thấy. ’
Snape trầm mặc, một lúc lâu, hơi hơi tránh mặt đi, lại dùng ngón tay trúc trắc, nhè nhẹ vò lên mái tóc của Harry, cảm nhận mát trượt mềm mại kia..
“Gryffindor làm việc theo cảm tình, cậu nên chứa vào đầu cậu một số thứ thực sự hữu dụng đi. ”
Harry nhìn Snape quay đầu lộ ra vành tai đỏ bừng, không khống chế được mà chồm tới ngậm cắn lấy.
Snape dường như không thể khống chế nhiệt độ đang lan ra trên mặt, tên gia hỏa hỗn đản chết tiệt này, quả thực đã kế thừa truyền thống quang vinh của nhà Potter——không có da mặt!
“Sevu ……oh oh! Tôi nghĩ tôi đến không đúng lúc rồi? Tôi chỉ là muốn nói, có lẽ mấy người đồng ý đến đại sảnh dùng bữa sáng? ”
Snape cứng đơ đơ, từng chút từng chút quay đầu qua, trừng cái đầu màu trắng thò ra từ trong lò sưởi, cảm giác cơ thể bản thân nháy mắt trở nên cứng ngắc giống như một viên đá cuội, cơ hồ là tay chân thừa thãi, cứ ngây đơ đơ như vậy mà ở trong lòng Harry, dùng tư thái kỳ dị, bị ôm lấy.
Harry thở dài, nhè nhẹ buông xuống Snape đã hoàn toàn cứng ngắc, đưa tay buộc lại dây áo chùng căn bản chưa thắt kia, sau đó cười cười với Dumbledore đang cười híp mắt, chỉ lộ ra một cái đầu từ trong lò sưởi——rất khó khăn..
‘Chúng em sẽ lập tức đi Albus, bây giờ, em nghĩ chúng em cần phải chuẩn bị một chút. ’
“Đương nhiên, đương nhiên, vậy thì một lúc nữa gặp, ha ha, tuổi trẻ thật tốt mà~”.
Lão vu sư cười tới ý vị bất minh rời đi, Harry cố gắng nuốt xuống vài cái, vô cùng cẩn thận mà nhìn Snape mặt vô biểu tình, lấy lòng mà vuốt vuốt tay áo hoàn toàn không có chút nhàu của nam nhân, thẳng tới khi Snape đẩy ra cánh tay của cậu, sải bước đi vào phòng tắm, tiếng đóng cửa ‘rầm’…….
Đi theo bên người Snape đang khí áp điên cuồng, Harry mang theo bộ dáng hoàn toàn không thương tích ở trong đại sảnh Hogwarts, thẳng tới lúc ngồi trong văn phòng của Dumbledore uống trà, cậu vẫn không hề nhận được một sắc mặt tốt nào của Snape, nhìn Snape ngồi ở một bên sắc mặt âm trầm, Harry thở dài, trực tiếp đưa tay nắm lấy bàn tay đang đặt trên tay ghế sô pha, áp chế cử động nho nhỏ muốn giãy ra của Snape, đối với nam nhân này, vừa cứng vừa mềm mới là con đường có được thắng lợi.
Snape giãy ra vài cái không ra, hung hăng trừng tên linh hồn đang cười híp mắt nào đó, buông tha việc lãng phí thể lực vào việc vô vị, trực tiếp chĩa họng súng nhắm thẳng vào Dumbledore.
“Albus, tôi nghĩ nguyên nhân chúng ta ngồi ở đây sẽ không phải là vì thầy muốn trình diễn những đồ ngọt đang được xếp đầy trên bàn khiến người ta buồn nôn kia! Bây giờ, hỏi thứ thầy muốn hỏi! Chết tiệt thật, một tiếng sau tôi còn phải giúp cho những tiểu cự quái cần tôi nhét những kiến thức đối với bọn chúng mà nói là vô cùng khó khăn kia vào trong cái đầu không hề lớn hơn con kiến của bọn chúng! Thật lòng cầu nguyện Merlin, điều đó sẽ không khiến cái đầu của bọn chúng nổ ra giống như cái nồi gang. ”
Lão vu sư vừa chịu đựng thiên tai bất ngờ rồi run run chòm râu, vừa giấu diếm lại vừa nhanh chóng cất đi đám kẹo được bày ở trên bàn.
“Ha ha, thầy vẫn là nóng vội như thế, Severus, được thôi được thôi, chúng ta cùng nói chuyện tối qua một chút, Harry, em đã hồi phục rồi đúng không? ”
Harry rất là thoải mái an tâm mà nhìn Dumbledore thay mình gánh chịu tất cả, gật gật đầu.
‘Đúng thế, Albus, em chỉ có thể nói, còn tốt hơn so với trước đây. ’
Dumbledore dường như thở phào một hơi, đẩy đẩy gọng kính, rút ra đũa phép nhè nhẹ gõ xuống mặt bàn, trước mặt cậu và Snape xuất hiện một cốc hồng trà nóng.
“Rất tốt, vậy thì nói một chút đi, Harry, em cho rằng những thứ kia rốt cuộc là chuyện gì. ”…….
Đợi đến khi Harry đem những phân tích hôm qua cùng với Snape nói lại một lần, lão vu sư nhè nhẹ dựa vào lưng ghế, ngón tay nhè nhẹ đặt trên tay ghế gõ gõ..
“Oh, những điều em nói không phải không có thể, thậm chí những đứa trẻ tối qua, rất rõ ràng, bọn chúng không hề biết điều gì, nên là các bùa chú đoạt hồn và Obliviate, nếu ép buộc hồi phục kí ức có thể gây thương tổn rất lớn với bọn chúng ……”
Harry cong lên khóe môi, không có dự định sẽ nói ra việc hai học sinh Slytherin năm 6 kia không hề bị khống chế, vào thời khắc như thế này, nói ra sẽ không tốt thêm chút nào, chỉ có thể khiến mọi việc càng vướng tay thêm, lại nói thế nào, hai kẻ đó mới chỉ là đứa trẻ, đang ở độ tuổi dễ bị xúi giục, dễ bị mê hoặc, hoặc là tăng thêm gia tộc của bọn chúng.
Snape thở hắt, không hề khách khí mà đánh gãy sự trầm mặc ngắn ngủi..
“Tôi tưởng rằng, Albus, thầy sẽ tăng cường thêm liên hệ với những kẻ gọi là quý tộc? Vào thời khắc quá mức căng thẳng này, những đứa trẻ đem qua, nếu trí nhớ của tôi không có sai, thì không hề có hiện diện vào của phù thủy máu lai và Muggle!”
Dumbledore ngừng một chút, gật gật đầu.
“Đúng thế, Severus, tôi nghĩ tôi cần phải liên hệ những gia tộc của những đứa trẻ đó, ngoài ra, Harry, tôi nghĩ tôi cần sự giúp đỡ của em. ”.
Harry có chút kinh ngạc, không rõ Dumbledore đã gặp phải việc khó giải quyết nào mà phải nhờ tới cậu, mà không phải là sự thương lượng gần như là mệnh lệnh kia.
‘Nếu em có thể, Albus, không vấn đề. ’
Dumbledore không hề nói ra yêu cầu của mình tiếp theo lời của Harry, chỉ là thở dài một tiếng, lắc đầu nói với cánh cửa phòng nghỉ bên cạnh.
“Ra đi……Gellert. ”
Snape dường như vô cùng kinh ngạc, cơ thể hắn nháy mắt thắt lại, ngón tay bị Harry nắm lấy phản xạ mà co chặt, mà Harry ngồi bên người hắn lại là kéo dài miệng, giống như có thể nhét vào cả một quả trứng ngỗng, hai người cùng quay đầu, nhìn cánh cửa chầm chậm được đẩy ra.
Mái tóc vàng pha lẫn những sợi trắng, mượt mà tự nhiên mà dán lên vầng trán, tuy rằng tuổi già nhưng lại anh tuấn vô tổn, chỉ là thêm vào một tia sâu sắc do năm tháng trầm tích lại, cơ thể thon gầy thẳng tắp mà đứng, giống như một cây lao, ẩn giấu mà tỏa ra khí tức cường đại mà nguy hiểm, lão nhân——Hắc ma vương đời thứ nhất, Gellert Grindelwald tự nhốt mình trong nhà lao, đã xuất hiện trong văn phòng hiệu trưởng tại Hogwarts.
Dumbledore vẫy vẫy đũa phép, bên cạnh bàn làm việc xuất hiện một chiếc sô pha giản đơn nhưng nhìn lại rất thoải mái, Gellert nhìn nhìn, hơi cười mà ngồi xuống, gật gật đầu với Snape Harry.
“Vậy thì cho phép tôi giới thiệu, Gellert Grindelwald, là——bạn cũ của tôi. ”.
Snape dường như đã bình tĩnh trở lại, thận trọng mà gật đầu tôn kính với ma vương đời trước ngồi ở đó, Harry lại là nhè nhẹ vuốt ve ngón tay Snape, như cười như không mà đánh giá qua lại giữa Dumbledore và Gellert..
“Vậy, hai—— vị, không tự giới thiệu một chút sao? ”
Thanh âm thấp trầm êm dịu phát ra từ miệng ma vương đời trước, lão nhân ưu nhã mà hơi mỉm cười, nhìn Snape và Harry.
“Severus Snape, giáo sư ma dược Hogwarts, viện trưởng đương nhiệm Slytherin, rất vinh hạnh được gặp ngài, ngài Grindelwald. ”.
‘Harry,linh hồn ở Hogwarts, người yêu của Severus Snape, rất vinh hạnh được gặp ngài, ngài Grindelwald. ’
Thỏa mãn mà gật đầu với Snape đang đứng dậy hơi hơi cong người cúi chào, ánh mắt của Gellert cũng dừng lại ở trên người Harry đang ngồi xuống cùng Snape.
“Oh, Harry, ha ha, không thể không nói, sự tồn tại của cậu, thật là một—— kỳ tích. ”
Harry không để ý mà cười cười.
‘Có lẽ, có điều tôi thật sự cảm tạ Merlin để tôi đến nơi này.’
Gellert chọn mi, nhìn Harry quay đầu mỉm cười với Snape, trong mắt lóe qua một tia gì đó rồi biến mất, sau đó trầm lắng lại rồi biến mất.
“Vậy thì chúng ta bắt đầu đi, tôi nghĩ sẽ không có ai vui vẻ lãng phí thời gian mà nói chuyện bằng những lễ nghĩa quá mức tẻ nhạt kia, còn với nguyên nhân tôi đến đây, không thể không nói, cứu thế chủ của các người, đích xác khiến người ta đau đầu. ”
Snape nheo mắt lại, nhìn Gellert vẻ mặt mây nhạt gió nhẹ, muốn làm rõ hàm ý trong lời nói của lão nhân này, mà Harry chớp chớp mắt, dường như đã tìm ra nguyên nhân.
‘Vì …… trong đầu tiểu Harry’
Gellert đồng ý mà gật gật đầu, theo đó thì chuyển ánh mắt tới Dumbledore vẫn luôn trầm mặc, mà người kia thì bưng lên cốc hồng trà nhấp một ngụm
“Đúng thế, Harry, lien quan tới ‘phiền phức nhỏ’ trong đầu tiểu Harry, Gellert dường như đã tìm được cách giải quyết. ”
‘Mà cái cách giải quyết này có liên quan tới em. ’
Khẳng định, Harry tiếp lời, sau đó xoa dịu mà nắm nắm ngón tay đột nhiên cứng ngắc của Snape.
Gellert không để ý mà động động ngón tay, một cốc hồng trà nháy mắt xuất hiện bên tay, bưng lên chầm chậm uống một hớp, giống như cảm nhận dư vị mà khép hờ đôi mắt.
“Trong đầu cứu thế chủ có một cái, à không, hoặc là nói một mảnh, nói cho cùng linh hồn vỡ vụn tuyệt đối không phải biểu hiện nên có của một linh hồn hoàn chỉnh, nếu thật sự hoàn chỉnh, vậy thì cứu thế chủ của các vị đã sớm không còn sống được. ”
Hai mắt Snape từng chút từng chút trở nên trống rỗng, đó là chứng minh của bế quan bí thuật được vận hành, Harry an ủi mà càng lại gần thêm một chút, cánh tay vòng qua cái eo quá mức thon gầy của nam nhân, nhẹ chậm mà xoa dịu.
‘Tôi nghĩ phán đoán của ngài không hề sai, ngài Grindelwald, vậy thì tôi nghĩ ngài đã tìm ra dược cách giải quyết rồi? ’
Gellert gật gật đầu, khóe miệng hơi cười rộng thêm một chút.
“Đúng thế, qua nhiều lần thử nghiệm và kiểm tra, cách duy nhất——trong tình huống không làm tổn thương tới cứu thế chủ, do người thân cậu ấy tin tưởng nhất tiến hành ……”
“Liên kết linh hồn, để linh hồn cường đại hơn một chút tiến vào trong cơ thể, tiêu diệt thứ không nên tồn tại kia. ”
Giọng nói khô khốc tiếp theo lời còn chưa hết của Gellert, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung lên người Snape đang hơi hơi cúi đầu, Harry cảm giác cơ thể đang bắt đầu hơi hơi run rẩy của nam nhân trong lòng, chau mày, dứt khoát mà ôm lấy cả người vào trong lòng mình. .
‘Sev, làm sao rồi? ’
Gellert chọn chọn mi, nhìn về phía Dumbledore.
“Albus, xem ra dường như tôi không ra tay thì vấn đề này cũng sẽ được giải quyết.”
Dumbledore nhìn Snape được Harry ôm trong lòng, nhìn gương mặt lại lần nữa trở nên không thay đổi không tức giận kia, thở dài.
“Gellert……”
Truyện khác cùng thể loại
72 chương
95 chương
36 chương
5 chương
110 chương
16 chương