Bảo Đảm Chất Lượng Tình Yêu
Chương 19
Sau khi hoàn thành [Nhiệm vụ hàng ngày: Đấu trí đấu dũng với Diệp Chuyết Hàn (3/3)], Kỳ Lâm đói bụng.
Khi nãy trong lòng giao chiến một phen xem có nên gọi điện cho Diệp Chuyết Hàn hay không, sau đó lại chế memes, cuối cùng gặt hái được thắng lợi, nhưng bởi vì tốc độ tay không kịp nên lại bị đạp một cú đau.
Cả tinh thần và thể xác đều mệt mỏi, thử hỏi có thể không đói bụng?
Bởi vì tính chất đặc thù của công việc, cảm hứng của Kỳ Lâm thường tới vào ban đêm, cho nên trong nhà thường tích trữ một lượng đồ ăn vặt lớn.
Năm ngoái Kỳ Hãn và chị dâu về nước thăm cậu, bữa ăn đầu tiên cậu chiêu đãi chính là một nồi lẩu tự sôi.
Kỳ Hãn: “…..”
Trần Ngâm: “…..”
“Không phải hai người nói nhớ món lẩu quê hương sao?” Cậu dũng cảm mở cửa tủ, như một quý ông mở hầm rượu quý giá của mình, “Kho đồ ăn của em có thể đủ cho hai người ăn trong một tháng, không trùng lặp.”
“Em thật là!” Kỳ Hãn cạn lời, “Em là chuột hamster thành tinh sao?”
Trần Ngâm cười, “Tiểu Kỳ sao lại là hamster thành tinh chứ? Anh nhìn một đống hộp mù của nó kìa.”
Lời này như đang chọc vào nỗi đau của cậu. Cậu yên lặng đóng cửa tủ lại, “Chị, chẳng lẽ chị không biết vì sao em lại có nhiều hộp mù như vậy?”
Đó là bởi vì em có thể kiếm được tiền từ nó!
Kỳ Hãn: “Ha ha ha ha ha.”
Trần Ngâm: “Ha ha ha ha.”
Chả có gì buồn cười. Chế giễu một người độc thân là hành vi tàn nhẫn.
Chuột hamster thành tinh lúc mới sinh ra cũng không phải hamster thành tinh. Nếu như công việc không bận rộn thì cậu cũng không tích trữ nhiều lẩu tự sôi như vậy.
Đêm nay Kỳ Lâm không muốn ăn lẩu tự sôi nữa.
Cậu vẫn dùng động tác quý ông mở hầm rượu trân quý mở kho lương thực của mình ra, sau đó há hốc mồm.
Mì khô vẫn còn, gạo vẫn còn, bột mì vẫn còn, chỉ có mì ăn liền và lẩu tự sôi là hết. Kho lương thực chỉ còn một nửa.
Diệp Chuyết Hàn đào cái ổ hamster này của cậu a!
Kỳ Lâm cảm thấy hẳn là mình nên tức giận, nhưng có lẽ bởi vì lúc nãy gửi đi meme [Tiểu Mỹ Long nhổ nước bọt.jpg], sự phẫn nộ cộng với nước bọt của Tiểu Mỹ Long đã phun vào mặt Diệp Chuyết Hàn, à không, là nhổ vào, cho nên hiện tại cậu không giận nổi nữa.
Bỏ đi bỏ đi.
Đến kết hôn cũng mơ mơ hồ hồ làm, bị đào ổ có là gì?
Kỳ Lâm vò vò quả đầu rối tung, mở tủ lạnh, chuẩn bị cho mình một cốc sữa bò ấm.
Trong tủ lạnh có hai bình sữa bò tươi, ngày sản xuất là hôm nay. Kỳ Lâm xác định, một tuần gần đây cậu không hề mua sữa bò.
Đổ sữa bò vào trong nồi đun nóng, Kỳ Lâm do dự, móc điện thoại di động trong túi quần ra.
Cậu thề, cậu đang rất bình tĩnh.
Vừa trải qua một cuộc đại chiến memes, cậu không biết Diệp Chuyết Hàn có về nhà hay không.
Tốt nhất là đừng về.
Tiểu biệt thắng tân hôn… không đúng, cậu vốn không hề mong Diệp Chuyết Hàn về.
Nội dung chat ngắn ngủi, lướt một chút đã hết, memes Tiểu Mỹ Long chiếm hơn nửa trong số đó.
Bọn họ tuy rằng đã sớm thêm bạn nhau, nhưng đây là lần đầu chat qua điện thoại.
Kỳ Lâm xem qua, đột nhiên phát hiện một điểm kỳ lạ.
Hình như Diệp Chuyết Hàn không có memes! Nếu không thì tại sao Diệp Chuyết Hàn luôn gửi lại memes cũ của cậu? Liệu có phải ngoài Tiểu Mỹ Long, điện thoại của Diệp Chuyết Hàn cũng chỉ có memes có sẵn của hệ thống?
Kỳ Lâm vui vẻ.
Sữa trong nồi sủi bọt, tim cậu cũng đập lộp bộp như từng cái bong bóng đang nổ.
Dùng thân phận và địa vị của Diệp Chuyết Hàn, làm gì có lúc nào tán gẫu cần dùng memes?
Thần tiên thời xưa ích cốc*.
(*ích cốc: nhiều ngày không cần ăn cơm, thường thấy trong truyện tu chân, tiên hiệp)
Hiện tại thần tiên lại không biết memes là gì.
Có lẽ Diệp Chuyết Hàn bị choáng ngợp bởi một loạt hình ảnh [Tiểu Mỹ Long nghiêm túc.jpg] và [Tiểu Mỹ Long phi.jpg] nên lúc đầu hoang mang không biết phải làm sao? Lại không muốn để lộ nên chậm chạp không trả lời tin nhắn?
Từ một lịch sử trò chuyện ngắn ngửi mà Kỳ Lâm có thể kéo tơ lột kén, nắm bắt trọng điểm, cậu cảm thấy nếu mình không trở thành nhà thiết kế thì có thể làm cảnh sát, phá án như thần.
Lòng tự tin đã trở lại, Kỳ Lâm quyết định tấn công Diệp Chuyết Hàn.
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: [Tiểu Mỹ Long buồn ngủ.jpg]
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: [Tiểu Mỹ Long dùng đuôi ném phân.jpg]
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: [Tiểu Mỹ Long khinh thường.jpg]
Khung thoại hiển thị “đối phương đang nhập vào…”
Kỳ Lâm đổ sửa bò ra ly, chờ.
Nhưng mà chờ cả nửa ngày Diệp Chuyết Hàn vẫn không trả lời.
Kỳ Lâm: “?????”
Có phải là đùa quá trớn rồi không?
Hình ảnh [Tiểu Mỹ Long dùng đuôi ném phân.jpg] quá buồn nôn, ảnh hưởng đến thần tiên ca ca?
Kỳ Lâm dùng hai tay bưng ly sữa, im lặng chờ đợi.
Đôi lúc thần kinh của cậu không nhạy bén cho lắm, một đám người ở Xuất Tẩu ai cũng giống khỉ, mỗi lần đùa đều không cần phải lo lắng gì, mà Diệp Chuyết Hàn lại là một tổng tài, một thần tiên, khả năng là ăn không quen khói lửa nhân gian.
Kỳ Lâm thở dài, đang muốn uống nốt sữa bò thì có thông báo tin nhắn mới.
[.Diệp]: [Tiểu Mỹ Long nhổ nước bọt.jpg]
Kỳ Lâm: “…..”
Đây là đang biểu đạt sự bất mãn với tôi sao?
Ngài biểu đạt bất mãn sao lại dùng meme của tôi?
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Diệp tổng, tôi có chuyện không biết có nên hỏi ngài hay không?
[.Diệp]:?
Sax! Trộm meme của tôi, giờ còn dùng dấu hỏi chấm giả cao lãnh*.
(*cao lãnh: cao quý, lạnh lùng)
Kỳ Lâm thong thả, quên mất phải lau sữa trên miệng, dùng hai tay đánh chữ.
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Trong di động của ngài có phải là không có memes không?
Qua 10 giây sau, Kỳ Lâm nghênh đón từng đợt tấn công của thần tiên ca ca.
[.Diệp]: [Tiểu Mỹ Long lỗ mũi phun lửa.jpg]
[.Diệp]: [Tiểu Mỹ Long miệng phun lửa.jpg]
[.Diệp]: [Tiểu Mỹ Long miệng và lỗ mũi đồng thời phun lửa.jpg]
[.Diệp]: Tôi có.
Kỳ Lâm cười đến nỗi nấc lên.
Cái này gọi là gì? Thần tiên ca ca cứng đầu, quật cường đến giây phút cuối cùng?
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Tất cả Tiểu Mỹ Long đều là tôi gửi cho anh, anh không còn cái nào khác?
[.Diệp]: [Tiểu Hoàng đỏ mặt.jpg]
[.Diệp] đã thu hồi một tin nhắn.
Tay Kỳ Lâm cứng đờ.
Cmn nhanh vậy?
[.Diệp]: Cậu gửi cho tôi sẽ thành của tôi.
[.Diệp]: Tôi không cần cái nào khác.
[.Diệp]: [Tiểu Mỹ Long nghiêm túc.jpg]
Kỳ Lâm: “Không biết xấu hổ!”
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Diệp tổng, nói đạo lý chút, Tiểu Mỹ Long là sản phẩm của Xuất Tẩu chúng tôi, memes Tiểu Mỹ Long là những sản phẩm đầu tiên, bản quyền thuộc về tôi và phòng làm việc của tôi, mặc dù anh là tổng tài, nhưng Diệp Tiểu Mỹ Long không hề thuộc về anh.
[.Diệp]: Diệp Tiểu Mỹ Long?
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: …..
Kỳ Lâm có thể tự tin vỗ ngực nói, đây là lỗi chính tả.
Chỉ là cậu đánh nhiều chữ “Diệp tổng”, “Diệp Chuyết Hàn”, nên quen tay đánh ra dòng “Diệp Tiểu Mỹ Long”.
[.Diệp]: Hóa ra Tiểu Mỹ Long họ Diệp.
[.Diệp]: Vậy thì tôi cũng được nắm bản quyền bản gốc rồi.
[.Diệp]: [Tiểu Mỹ Long nghiêm túc.jpg]
Nhìn meme Tiểu Mỹ Long kia, Kỳ Lâm có cảm giác mình sắp biến thành Tiểu Mỹ Long.
Rốt cuộc vừa nãy tại sao cậu lại chủ động tấn công Diệp Chuyết Hàn, nhất thời nhớ không ra.
[.Diệp]: Cậu đang làm gì?
Kỳ Lâm sửng sốt, nghĩ một lát.
Một là cậu muốn hỏi Diệp Chuyết Hàn, có phải hắn đã mua sữa bò mới.
Hai là nghĩ rắng hắn không có memes, trêu một chút.
Mặc dù trêu chọc không thành công, nhưng cũng không nản lòng, đâu phải không thể trêu tiếp.
Cách một lớp màn internet, Diệp Chuyết Hàn không thể làm gì được cậu. Kể cả bây giờ cậu đi câu cá Diệp Chuyết Hàn cũng không thể nhìn thấy.
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Diệp tổng, anh là đàn ông, tôi vẽ Tiểu Mỹ Long. Anh cứ thế nhận là mình, da mặt không thấy nóng lên như bánh nướng sao?
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: [Tiểu Mỹ Long xấu hổ.jpg]
[.Diệp]: [Tiểu Mỹ Long xấu hổ.jpg]
Kỳ Lâm vui mừng, tiếp tục đánh chữ.
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Tôi hiểu tôi hiểu. Anh đang dùng meme che đậy nội tâm lúng túng.
Là một nghệ thuật gia, trí tưởng tượng của Kỳ Lâm rất phi thường.
Mặc dù không thể nhìn thấy Diệp Chuyết Hàn, trong đầu cậu vẫn hiện ra hình ảnh Diệp Chuyết Hàn lúng túng đến nỗi xoạc chân.
Cảm hứng dâng trào, ngày mai sẽ vẽ Tiểu Mỹ Long xoạc chân, cái mông cong lên.
Không cần phải bình chọn, tạo hình này tuyệt đối kinh diễm, tuyết đối được hoan nghênh, thậm chí có thể kiếm được tiền nhiều nhất.
Diệp Chuyết Hàn như một con cừu lông dày, là nguồn cảm hứng bất tận, khai thác mãi không hết.
[.Diệp]: Tôi không xấu hổ.
[.Diệp]: Tiểu Mỹ Long là giống đực.
Sax!
Tiểu Mỹ Long là giống đực hay giống cái, tổ chúng tôi thảo luận chưa ra kết quả đâu.
Hầu hết nhưng sản phẩm trên thị trường lấy rồng làm cảm hứng đều là giống đực. Nếu Tiểu Mỹ Long là giống cái, chính là một sản phẩm đặc biệt.
Nhưng Tiểu Mỹ Long rất đẹp, ấn tượng đầu tiên của mọi người nhất định sẽ nghĩ đến giống cái, nhưng nếu Tiểu Mỹ Long cố tình là đực thì cảm giác tương phản sẽ càng thêm mãnh liệt.
Tương phản – ở trào lưu thiết kế hiện tại, đây là một yếu tố quan trọng.
Mỗi người một ý, tranh chấp không ngừng.
Phòng làm việc còn chưa lộ tí gió nào ra ngoài, sao Diệp Chuyết Hàn lại biết Tiểu Mỹ Long là giống đực?
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Không nhất định, tôi chưa quyết định giới tính cho nó.
Ý là, anh nịnh tôi đi a.
Nếu nịnh tốt, tôi sẽ xem xét một chút.
[.Diệp]: Tôi quyết định.
Kỳ Lâm còn đang đắc ý, nhìn dòng chữ Hán kia, có cảm giác những chữ này thật lạ lẫm.
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Anh quyết định cái gì?
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: [Tiểu Mỹ Long sợ sệt.jpg]
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: [Tiểu Mỹ Long kiên cường.jpg]
Trong lòng Kỳ Lâm xẹt qua một tia dự cảm không tốt.
[.Diệp]: Quyết định nó là giống đực.
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Tôi mới là người thiết kế.
[.Diệp]: Tôi là tổng tài.
[.Diệp]: [Tiểu Mỹ Long kiên cường.jpg]
Kỳ Lâm ngồi xổm ở góc nhà bếp, ngẩng đầu lên nhìn mặt trăng ngoài cửa sổ.
Ngày hôm nay sao mặt trăng lại to như vậy?
[.Diệp]: Quyết định như vậy đi.
[.Diệp]: Cậu vẫn chưa trả lời, cậu đang làm gì, tìm tôi có việc gì?
Kỳ Lâm không định trả lời, nhưng ngón tay lại tự giác chuyển động.
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Sữa trong tủ lạnh là của anh phải không? Tôi uống rồi.
Khung chat vẫn hiện “đối phương đang nhập vào…”, Kỳ Lâm cảm thấy hơi mất kiên nhẫn, nhìn lại tin nhắn của mình.
“Âu shit…”
[Kỳ Thiên Đại Thánh] đã thu hồi một tin nhắn.
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Sữa trong tủ lạnh là anh mua phải không? Tôi uống rồi.
[.Diệp]: Tôi chụp lại rồi.
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Nếu tôi không block anh, anh có thể xóa đi không?
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: [Tiểu Mỹ Long oan ức.jpg]
[.Diệp]: Có thể.
Kỳ Lâm khiếp sợ.
Sao hôm nay thần tiên ca ca lại thông tình đạt lý như vậy?
[.Diệp]: Dùng “ông xã” đổi.
Kỳ Lâm bình tĩnh suy tính, vụ trao đổi này vẫn có thể làm.
Diệp Chuyết Hàn đơn giản là muốn cậu gửi tin nhắn “ông xã”, chỉ cần tốc độ tay nhanh, Diệp Chuyết Hàn không thể chụp lại được.
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Ông xã!
[Kỳ Thiên Đại Thánh] đã thu hồi một tin nhắn.
Toát cả mồ hôi.
Một khắc vừa rồi, cậu đã bạo phát tốc độ tay của 28 năm độc thân tích lũy được. Cậu không tin Diệp Chuyết Hàn có thể chụp lại được.
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Xóa bỏ cái ảnh uống sữa kia, ngày mai tôi sẽ kiểm tra.
[.Diệp]: [Kỳ Lâm gọi ông xã.jpg]
Đồng tử Kỳ Lâm chậm rãi mở lớn, toàn thân như đang trải qua động đất.
[.Diệp]: Đã xóa uống sữa.
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Anh…!
[.Diệp]: Hả?
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Diệp tổng, tôi đột nhiên phát hiện ra một bí mật của anh.
[.Diệp]: Bí mật gì?
Kỳ Lâm nhanh chóng đánh chữ.
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Anh là hạng người gì, tốc độ tay lại vượt qua cả tôi? Anh thu hồi tin nhắn nhanh hơn tôi, chụp ảnh màn hình cũng nhanh hơn tôi. Tại sao?
Khung chat im lặng.
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Thật thảm! Tôi độc thân 28 năm không có gì trong tay, cực khổ kiếm tiền, đến mức không có thời gian yêu đương. Nhưng anh lại là con cháu hào môn, được sống một cuộc sống độc thân tươi đẹp suốt 29 năm!
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: [Tiểu Mỹ Long ủy khuất.jpg]
Kỳ Lâm đứng lên, vì ngồi xổm lâu mà tê hết cả chân.
Cậu không phải là người chanh chua, nhưng cũng không dễ dàng tha thứ. Cậu là ông chủ của Xuất Tẩu, là một thanh niên về nước ưu tú mẫu mực.
Nhưng kết hôn nửa tháng, cậu bị ức hiếp suốt nửa tháng, dù là trêu chọc cái gì cũng đều là tạo cơ hội cho Diệp Chuyết Hàn. Lần này, coi như tự tổn hại 800, cậu cũng phải giết Diệp Chuyết Hàn.
Di động rung lên.
Đến rồi, tin nhắn mới của Diệp Chuyết Hàn đến rồi!
[.Diệp]: Tôi thừa nhận.
Kỳ Lâm: “Hả?”
Không ngụy biện không phủ nhận, có phải là thần tiên ca ca cao quý kia không?
Kỳ Lâm không tin vào mắt mình, nhắm lại xoa nhẹ, rồi mở mắt ra nhìn lại.
[.Diệp]: Tôi thừa nhận độc thân 29 năm.
Kỳ Lâm im lặng.
Làm sao bây giờ? Tâm tình của thần tiên ca ca hình như đang hạ xuống. Bị tổn thương lòng tự tôn sao?
[.Diệp]: Có vấn đề gì không?
Kỳ Lâm: “Ầy…”
[.Diệp]: Cậu thán phục tốc độ tay của tôi, có muốn cảm nhận thử không?
Kỳ Lâm: “?????”
Đột nhiên lại “nói lung tung*”?
(*Nguyên văn là 开黄腔 – khai hoàng khang: Ý là nói lung tung, nói tay ngang, tự khen mình, nói không có căn cứ. So với cách dùng thẳng thắn trách mắng như “nói bậy”, “nói dối” thì cách nói này bề ngoài nhẹ nhàng bao nhiêu, ý nghĩa lại sâu xa bấy nhiêu. Từ này có nét đặc biệt ở địa phương nhất định, phổ biến ở phía Nam, nhất là Tứ Xuyên, Trùng Khánh, Hồ Nam, Hồ Bắc. Ngoài ra còn có ý chỉ một câu chuyện vô nghĩa. Lúc người Đài Loan nói chuyện trên trời dưới đất thì nói là “khai hoàng khang”, ý chỉ chuyện cười tồi tệ.)
Internet chính là một lớp chắn bảo vệ Diệp Chuyết Hàn.
Trốn sau internet, Diệp Chuyết Hàn có vẻ càng thêm muộn tao*?
(*muộn tao: bề ngoài lạnh lùng tâm hồn nhạy cảm, biến thái ngầm)
Kỳ Lâm hít một hơi thật sâu.
Diệp Chuyết Hàn sai rồi, ngàn vạn lần không nên “nói bậy” với cậu.
Kỳ Lâm này là ai chứ? Đến anh ruột còn không phải là đối thủ của cậu.
Diệp Chuyết Hàn sinh ra ở gia đình hào môn, lớn lên ở hào môn, trình “nói bậy” sao có thể vượt qua người bình thường lớn lên trong hoang dã như cậu?
Còn chẳng đối mặt nhau, Kỳ Lâm không thèm chấp.
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Tôi đang nghĩ, anh có dám “nắm chặt” không?
Nửa phút sau.
[.Diệp]: Cậu chờ đó.
Kỳ Lâm ngơ.
Chẳng lẽ Diệp Chuyết Hàn không tức giận?
Vừa nãy cậu dùng ý tứ khinh thường xúc phạm Diệp Chuyết Hàn, sau ba mươi giây, nhận lại được một câu “cậu chờ đó”.
Thất bại liên tục khiến Kỳ Lâm cảm thấy hơi căng thẳng.
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Diệp tổng, anh bảo tôi chờ cái gì?
[.Diệp]: Chờ tôi về sờ cậu.
Tay Kỳ Lâm run lên một cái.
Đường đường là một thần tiên ca ca, sao lại nói ra những lời như thế?
Diệp Chuyết Hàn bị hack điện thoại rồi à?
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Gửi cho tôi một tấm hình của anh.
[.Diệp]: Cậu muốn làm gì?
Đầy sự cảnh giác.
Kỳ Lâm gửi tiếp tin nhắn.
[Kỳ Thiên Đại Thánh]: Để xem anh có phải là chồng tôi không!!
Qua ít nhất ba phút, Kỳ Lâm chờ đến suýt nữa nhịn không nổi mới nhận được thông báo mới.
Không ngờ lại là lời mời trò chuyện video.
Kỳ Lâm: “…..”
Nhận hay không nhận? Không nhận thành ra cậu đang chột dạ.
Kỳ Lâm quyết đoán bấm đồng ý, camera lung lay nhẹ, một gương mặt lạnh lùng xuất hiện giữa màn hình.
Kỳ Lâm nhận ra, khuôn mặt của Diệp Chuyết Hàn chính là tử huyệt của cậu.
Đồng thời cậu bắt đầu tự hỏi, mấy phút vừa rồi, hình như Diệp Chuyết Hàn đi soi gương?
Xung quanh tối đen, nhưng vẫn có thể sơ sơ nhìn ra không gian này là một phòng khách.
Kỳ Lâm đoán đây là một trong những biệt thự cao cấp của Diệp Chuyết Hàn.
Môi mỏng của Diệp Chuyết Hàn khẽ chuyển động, “Nhìn thấy chồng chưa?
Kỳ Lâm: “…..”
Thấy rồi.
Trong video, Diệp Chuyết Hàn nghiêng người về phía camera, nhìn có vẻ đang cẩn thận quan sát gì đó.
Hình ảnh của Kỳ Lâm cũng bị camera thu lại đầy đủ.
Bỗng nhiên Diệp Chuyết Hàn cười rộ lên, âm thanh trầm thấp, nghe vào tai Kỳ Lâm thành đang trào phúng.
Kỳ Lâm không vui, “Anh cười cái gì?”
Diệp Chuyết Hàn vươn đầu lưỡi, liếm liếm môi dưới.
Cái động tác này, con mẹ nó, gợi cảm đến đáng chết mà. Kỳ Lâm nổi hết da gà toàn thân.
Muốn làm gì? Video play*?
(*video play = chat sex qua video:)))
Đại ca, chúng ta chưa đi tới được bước đó đâu!
Diệp Chuyết Hàn: “Lúc uống sữa cậu dùng nhiều sức như vậy à?”
Kỳ Lâm: “A?”
Diệp Chuyết Hàn: “Trên môi có một vòng bọt mép.”
Kỳ Lâm cứng đờ một giây, nhanh chóng lau sạch, “Diệp tổng, tôi muốn đi ngủ. Tạm biệt.”
Diệp Chuyết Hàn: “Chờ chút.”
Không chờ không chờ!
Kỳ Lâm không nhìn mặt Diệp Chuyết Hàn, tắt video.
Nháo một trận, hết sờ đến nói bậy, cái gì cũng nói qua.
Toàn thân Kỳ Lâm đổ mô hôi ướt sũng, cảm thấy nóng hơn cả lúc chạy bộ nửa tiếng trên máy tập. Diệp Chuyết Hàn chính là khảo nghiệm mà ông trời gửi xuống cho cậu.
Một ngày mệt mỏi đấu trí đấu dũng.
Tắm xong, Kỳ Lâm thấy tin nhắn mới.
[.Diệp]: Ngủ rồi?
[.Diệp]: [Tiểu Mỹ Long buồn ngủ.jpg]
[.Diệp]: Ngủ ngon. Mai gặp lại.
Kỳ Lâm chép miệng, nhét di động xuống dưới gối đầu.
Thần tiên ca ca cuối cùng cũng nói tiếng người,
Nhưng tại sao lúc nào cũng làm tổn thương cậu xong mới có thể nói tiếng người?
*** Hết chương 19
Truyện khác cùng thể loại
93 chương
15 chương
45 chương
433 chương
14 chương
7 chương
5 chương
100 chương
115 chương