Báo cáo boss, anh bị loại!
Chương 22 : cố đình thâm:
"Về phần hôn sự của cô ta và Long gia, mẹ tự đi nói đi!"
Ông Cung cũng chẳng buồng nhìn sắc mặt Cung lão phu nhân ra sao nữa, nắm tay Cung Ninh rời khỏi nhà chính.
"Bố, khiến bố khó xử rồi."
Thời khắc ra khỏi nhà chính kia, Cung Ninh cảm thấy không khí cũng trở nên mới mẻ hơn.
"Đứa ngốc này, con là con gái bố để trong lòng mà cưng chiều, bố không cho phép bất cứ ai bắt nạt con.", ông Cung cưng chiều xoa đầu Cung Ninh: "Chuyện này vốn là do bà con không đúng, bố biết nhất định là do con không nhịn nổi nữa mới nói ra những lời đó."
Cung Ninh hỏi: "Bố không tức giận sao?"
"Tại sao lại phải tức giận, con gái của bố đã lớn, cũng học được cách bảo vệ mình rồi."
"Tiểu Ninh, bố biết con muốn vào ngành giải trí nhưng tình hình ngành giải trí quá phức tạp, chứa đủ loại chuyện mà con khó tưởng tượng nổi nhưng bố cũng biết tính tình con di truyền từ mẹ con, rất bướng bỉnh, chuyện đã quyết sẽ không thay đổi."
"Nên bố cũng không ngăn cấm con nhưng con nhớ kỹ những lời bây giờ bố nói với con nếu như ở đó con bị bắt nạt con nhất định phải nói với bố, bố làm chủ cho con."
"Hoặc, chờ đến một ngày nào đó con thấy mệt mỏi thì quay về, bố nuôi con."
"Con là công chúa nhỏ của Cung gia, là con gái bảo bối của Cung Trường Văn này."
Lần đầu tiên sau khi sống lại hốc mắt Cung Ninh ửng đỏ, hai tay cô ôm lấy eo ông Cung, ngữ khí có phần nghẹn ngào: "Con biết rồi."
Đã bao lâu rồi.
Cô đã bao lâu chưa được nghe những lời như vậy từ bố mình.
Đời trước vì Sử Phỉ Phỉ hãm hại khiến ông Cung không biết bao nhiêu lần thất vọng vì cô lại thêm tính cách cô vốn bướng bỉnh không muốn đi giải thích nên mới dẫn đến trước khi chết thậm chí còn không gặp được bố lần cuối.
Phải đau lòng đến nhường nào mới có thể thất vọng vì con gái bảo bối luôn đặt trong lòng mà yêu thương chứ!
Cung Ninh thề, đời này cô sẽ không để bố mình thất vọng thêm nữa.
"Lớn như vậy rồi còn khóc sùi sụt bị người khác nhìn thấy có xấu hổ không hả.", ông Cung vỗ vỗ lưng Cung Ninh, cười nói.
Cung Ninh xoa khóe mắt đầy nước: "Bố, bố trêu con."
"Ừm, còn chưa ăn cơm tối, về nhà với bố, bố nấu cơm cho con ăn."
"Dạ."
*
*
*
Lúc Cung Ninh rời khỏi Cung gia về biệt uyển Phạm Cảnh đã là tám giờ tối.
Vừa vào cửa đã thấy Cố Đình Thâm đang an vị trên ghế sô pha, đang đọc tài liệu.
Tới khi đến gần, cô mới trêu chọc nói: "Cố tổng, anh thật sự không chịu lãng phí một chút thời gian nào à."
Người đàn ông đặt tài liệu trong tay xuống, nhấc mắt nhìn cô: "Ăn cơm tối chưa?"
"Ăn rồi."
"Ngồi xuống đi, tôi có việc muốn nói với em."
"Ồ.", Cung Ninh ngồi đối diện với Cố Đình Thâm.
Cố Đình Thâm: "..."
"Nếu em dự định debut thì cần phải ký kết với công ty quản lý sau đó mới có thêm nhiều tài nguyên nên em đã nghĩ kỹ nên ký kết với công ty quản lý nào chưa?"
"Nghĩ kỹ rồi...", Cung Ninh nhìn chằm chằm vào mắt Cố Đình Thâm, người kia dường như không thích bị nhìn chằm chằm như vậy, nghiêng đầu.
"Ký kết với giải trí Phồn Thịnh dưới cờ Cố thị đó, nước phù sa không chảy ruộng ngoài mà!"
"Anh là boss lớn nhất, hẳn sẽ không bạc đãi tôi về phương diện tài nguyên, đúng không?"
Cố Đình Thâm: "..."
"Em lại muốn tôi mở cửa sau cho em?"
"Không phải đâu.", Cung Ninh nói: "Tôi sẽ dựa vào chính mình để ký kết với giải trí Phồn Tinh, chút tự tin ấy tôi vẫn có."
"Trước khi "Thiên Thương" chưa công chiếu, em hẳn biết rõ em chưa có bất kỳ danh tiếng gì."
"Nên, Cố tổng, anh tham ô chút tài nguyên cho tôi nổi danh đi!"
Cố Đình Thâm: "..."
Rốt cuộc dạng tự tin gì mới có thể khiến Cung Ninh cảm thấy anh thật sự sẽ ngoan ngoãn phục tùng cô vậy?
Được rồi, anh thật sự sẽ đồng ý.
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
1379 chương
102 chương
20 chương
143 chương
51 chương