Theo ánh sáng, Jaejoong nhìn về phía phòng khách. Từng ngọn nến xếp thành một trái tim thật to, cơ hồ chiếm toàn bộ phòng khách. Yunho đứng ở một bên tiếp tục đố nến, ánh sáng lung linh soi rõ mỉm cười trên khuôn mặt Yunho, mắt Jaejoong lại đỏ. Vì không cho nước mắt rơi ra, Jaejoong hấp hấp mũi, ngẩng đầu để ngăn mình khóc, nhưng lại thấy bóng bay che kín toàn bộ trần nhà. Nước mắt liền cứ thế rơi ra. “Yunnie…” Yunho nghe thấy Jaejoong gọi mình, liền sốt ruột hoàn thành nốt mấy ngọn nến cuối cùng, chạy đến bên người Jaejoong. “Ah…” Ngốc ngốc sờ sờ tóc. Jaejoong kéo tay Yunho, để Yunho ngồi xuống. “ Mấy thứ này đều là anh làm sao?” Tuy rằng biết, nhưng Jaejoong vẫn muốn hỏi vấn đề này. “Uh…” Yunho có điểm ngại ngùng, mặt cũng hồng hồng. “Seul Hee đâu?” Jaejoong uống một ngụm rượu vang. Yunho nhìn bộ dáng Jaejoong uống rượu rất yêu mị, nuốt nước miếng. “Anh nhờ vợ chồng bác hàng xóm chăm sóc bé.” Yunho thầm bổ sung trong lòng: Chăm sóc bé cả đêm. Jaejoong cầm dao nĩa, chuẩn bị ăn, đột nhiên dừng lại. “Anh đã nói lúc ăn bít tết sẽ cắt giúp em.” Cảm giác có điểm làm nũng, Jaejoong nhìn Yunho bằng ánh mắt ngập nước. “A!” Kỳ thật Yunho muốn giúp Jaejoong cắt bít tết, nhưng không dám. Càng kinh ngạc hơn, Jaejoong nhớ rõ lời nói lúc trước của mình… Vẫn nhớ rõ lần đó mình đưa Jaejoong đi ăn cơm Tây, hôm đó Jaejoong tâm tình không tốt, cố ý nhõng nhẽo, nói cái này cái kia không thể ăn. Tuy rằng khi đó mình rất bất đắc dĩ, nhưng vẫn chiều theo ý Jaejoong. Khi đó Jaejoong cáu kỉnh nói, về sau nếu còn ăn cơm tây, mình nhất định phải cắt bít tết cho Jaejoong. Thật không nghĩ tới Jaejoong còn nhớ rõ… “Trước kia anh chưa bao giờ làm vậy.” Jaejoong hưởng thụ Yunho phục vụ, thoải mái đặt tay lên bàn, mở to mắt nhìn Yunho. Yunho thấy vậy đổ mồ hôi lạnh, không ngừng lau. “Ah… Anh đi uống nước!” Vội vàng đứng lên, chạy đến tủ lạnh uống nước, thân thể lại càng thêm nóng. Yunho đứng lên, Jaejoong cũng theo, từ phía sau ôm lấy Yunho. “Yunnie… ~” Thanh âm này quả thực…! Yunho hoàn toàn bội phục mình, như vậy mà vẫn nhịn được. Quần nơi đó rõ ràng đã nổi lên một chiếc lều nhỏ, Jaejoong lại còn ở sau lưng cọ cọ mũi… Rốt cuộc nhịn không được, xoay người, dùng sức bắt lấy môi tiểu bảo bối. “Ah…” Jaejoong lập tức phản ứng lại, đặt tăn lên ngực Yunho. Nghe được Yunho nói Seul Hee đã nhờ vợ chòng hàng xóm trông nom, Jaejoong lại càng lớn mật. Kỳ thật rất muốn thân thiết với Yunho, nhưng cảm thấy có điểm xấu hổ, nên cũng không dám làm gì. Hiện tại có cơ hội tốt như vậy, đương nhiên phải hưởng thụ một chút… Yunho buong Jaejoong ra, hơi thở gấp gáp cho thấy hắn đã nhẫn nhịn đến mức nào. Mà Jaejoong cũng thở rất kịch liệt, đã lâu không hôn nên Jaejoong dường như không thích ứng với nụ hôn kịch liệt như vậy. “Jaejoong…” Dường như đang hỏi ý kiến, Yunho ôm bả vai Jaejoong, vẻ mặt chân thành. Jaejoong hai má đỏ bừng, hơi hơi gật đầu. “Được…”