Sau khi xử lí xong xuôi Lãnh Ngạo Quay trở lại xem xét tình hình của cô.
" Không sao chứ? "
Băng Tâm : " Chưa chết được.
" Nói xong Băng Tâm hướng đến phía chiếc hộp quan sát ngoại quan thấy không có vấn đề gì đáng ngại, mở mật mã ra thấy đồ bên trong vẫn còn nguyên vẹn mới yên tâm.
Liếc mắt nhìn qua anh hỏi.
" Đây chính là JS008 mà em muốn tìm? " Tiếng nói của Lãnh Ngạo như kéo đám Hắc Ảnh ra khỏi sự sợ rồi. sự xấc xược của Băng Tâm khiến cho bọn họ sợ hãi lão đại sẽ tức giận mà bóp chết cô ngay tại đây.
Cho tôi xin đi, đây là lần đầu lão đại hỏi thăm người khác mà cô ấy lại như vậy… gì chứ trả lời là " Chưa chết được " Hắc Ảnh và Lam Ảnh nhìn nhau hai người nhưng cùng một suy nghĩ.
Bọn họ cùng đưa mắt nhìn người von gái trước mắt này, ánh mắt đó như sùng bái, và cũng là để chờ đợi kết quả.
" Phải.
" dường như Băng Tâm chưa phát hiện ra ngữ điệu cùng cách nói chuyện khá là dễ nghe, khác với thường ngày của Lãnh Ngạo.
Bởi vậy nên sau khi trả lời xong vẫn điềm nhiên nhấc đôi chân dài tiến về phía Devil đang chật vật trên mặt đất.
Băng Tâm thì không phát hiện ra sự khác thương hiệu của Lãnh Ngạo nhưng Hắc Ảnh cùng Lam Ảnh thì lại khác họ lại bốn mắt nhìn nhau dùng ánh mắt trao đổi suy nghĩ.
Lam Ảnh : ’ lão đại mà cũng có lúc nói chuyện dễ nghe không mang vẻ băng lãnh như này sao? ’
Hắc ảnh nhún vai ’ Lần đầu thấy ".
Devil thực sự rất thảm hại mặt mũi tím bầm, máu me be bét, Băng Tâm dơ chân đá mạnh vào bên chân bị Lãnh Ngạo đánh gãy, khiến hắn ta gào lên đau đớn.
" A… đồ đàn bà đê tiện, nếu mày muốn thì có thể gϊếŧ tao ngay bây giờ đi.
"
Băng Tâm : " Gϊếŧ mày.? tao không nỡ đâu. đối với mày bây giờ chết là một điều quá xa xỉ.
Nói tao biết từ đâu mày có được thông tin về lô hàng của tao lần này.
"
Devil : " Thông tin gì chứ mày… mày đang nói gì tao nghe không hiểu "
" A…" Sau khi nhận được câu trả lời nhưng lại không hài lòng Băng Tâm lại dùng thêm chút sức lực ’ Xoa bóp cho chiếc chân bị gãy của hắn ta.
" Băng Tâm hít nhẹ một hơi lười nói nhẹ như lông vũ nhưng vào tai. chả Devil lại như ’ Tiếng sét bên tai.’
" Huyết Lang nếu hắn đã không muốn nói thì cắt lưỡi đi, cắt rồi sẽ không phải nói chuyện, cũng không phải kêu la.
" Băng Tâm cô nhìn hắn thật lâu, đôi mắt cô như xoáy sâu vào trong tâm hồn hắn.
Băng Tâm : ‘’ Mày nên cảm thấy may mắn vì JS008 đã có người mua nên mày sẽ không được sử dụng đâu.
" Devil nghe như ơn tha mạng như chưa vui mừng được bao lâu thì lại nghe cô nói tiếp.
" Mày đã nghe đến Huyết Tử Lệ bao giờ chưa?" Sắc mặt của Devil trở nên trắng bệch dọa người khi nghe đến 3 chữ "Huyết Tử Lệ.
’ Hắn ta vội nói :
" Huyết … Huyết lão đại tôi nói, tôi nói, cái gì tôi cũng nói hết, cô muốn hỏi gì mua biết gì tôi đều nói, tuyệt không dấu nửa lời."
" Không cần nữa rồi.
" Băng Tâm dứt lời đồng thời đạp hắn ra xa.
Huyết Lang đã tiến lên trong cầm con dao nhỏ, bóp miệng hắn ta ra.
Devil : " Không các người… không thể làm như vậy được a…" Bằng một đường dao sắc ngọt Huyết Lang khiến hắn lưỡi một đường mà miệng một nẻo, bây giờ hắn chỉ có thể vô lực mà trợn mắt về phía cô miệng ú, ớ những từ vô nghĩa.
Chuyện chưa dừng lại ở đó Huyết Lang sau khi cắt lưỡi hắn ta liền chụp được lọ thuốc mà Doãn Tuyết ném đến.
Rất cẩn thận mà đổ thẳng dung dịch màu đỏ ấy vào trong miệng của Devil, hắn ta đau đớn quằn quại, nhưng một lát sau vừa khóc vừa cào cấu cơ thể như phát điên thứ chảy ra từ đôi mắt hắn không phải nước mắt mà là máu.
Huyết Tử Lệ sau khi đã xâm nhập vào tế bào của vật chủ thì sẽ tạo cho kẻ đó một cơn đau đớn từ bên trong lục phủ ngũ tạng.
Khiến họ chọn cách làm đau bản thân từ bên ngoài để giảm thiểu nỗi đau bên trong ấy.
Cảm tưởng như có hàng trăm ngàn con rết đang gặm cắn bò trườn trong ngũ tạng của mình.
Devil thấy con dao găm dưới mặt đất dùng hết sức lực còn lại lết đến dùng chính con dao ấy cứa vào da thịt mình.
Máu từ vết thương chảy ra mà trên mặt hắn lại cười như thể rất vui, rất hạnh phúc.
Băng Tâm nhìn thấy một màn trước mắt thì cười tươi, nụ cười ấy vô cùng xinh đẹp nhưng rơi vào trong mắt của nhóm người Thiên Long thì giống như họ đã và đang gặp quỷ.! Họ chỉ có một suy nghĩ
’ Cô gái này sự xinh đẹp của cô ta tỷ lệ thuận với độ độc ác.
’
" Huyết Lang, chuyến giao hàng lần này đích thân anh đi nếu còn xảy ra sơ xuất gì thì anh biết mình nên làm gì rồi đấy.
‘’
" Tôi đã biết thưa tiểu thư.
" Đoạn Băng Tâm quay sang phía Lãnh Ngạo nói :
" Chuyện lần này phải đa tạ Nam Cung lão đại đã giúp đỡ, tôi sẽ không quên đâu, về phần điều kiện mà tôi đã đồng ý với anh chỉ cần anh nghĩ ra ,tôi sẽ không nuốt lời.
" Nói xong cô xoay người rời đi chỉ để lại một câu nói :
" Huyết Phượng dọn rác.".
Truyện khác cùng thể loại
66 chương
49 chương
8 chương
66 chương
11 chương
159 chương
108 chương
59 chương