Lãnh Ngạo ưu nhã đứng lên từ trên ghế tiến đến phía trước mặt Đinh Hỏa, tây trang phẳng phiu ôm trọn lấy đôi chân dài của anh.
Đinh Hỏa đang nửa nằm nửa bò trên mặt đất, từ góc độ nhìn của hắn thì Lãnh Ngạo như một vị thần cao cao tại thượng đang đứng từ trên cao nhìn hắn.
Từng ánh mắt cử chỉ của anh đều làm Đinh Hỏa run lên vì sợ hãi bởi sinh mạng bé nhỏ của hắn có giữ được hay không chỉ bằng một lời nói của anh mà thôi.
Đinh Hỏa run giọng mở miệng hỏi :
" Cậu… cậu chính là Thiên Long, lão đại của Thiên Long bang sao?"
Nam Cung Lãnh Ngạo không trực tiếp trả lời mà hỏi ngược lại hắn :
" Mày nói thử xem.
"
Nghe được câu này của anh Đinh Hỏa vội vàng quỳ xuống hai tay nắm chật lấy ống quần anh khiến nó nhăn nhúm, hắn ta vội vã nói :
" Lão Đại tha mạng.
Mong cậu minh xét cho, bang Tam Đầu Xà của tôi và Thiên Long bang của cậu trước nay nước sông không phạm nước giếng.
Bản thân tôi cũng chưa làm gì tổn hại hay ảnh hưởng đến hòa khí hai bang… tại sao, sao cậu lại bắt tôi tới đây? "
Bị hắn tóm lấy chân Nam Cung Lãnh Ngạo khó chịu dẫy mạnh khiến hắn ngã nhào trên mặt đất, rồi anh lại quay trở lại yên vị trên chiếc ghế da màu đen sau bàn làm việc ánh mắt sắc bén vẫn ghim trên người Đinh Hỏa.
" Có thật sự ngươi không làm gì ảnh hưởng đến Thiên Long bang không?, Vụ truy sát của các ngươi trên đường quốc lộ hôm nay không nhỏ.
Trong quá trình truy đuổi dường như ’ Đạn Lạc ’ nên đã phá vỡ cửa kính của một quán Bar thuộc quyền sở hữu của Thiên Long bang ta.
Vậy ngươi nói xem, đã động tới hay là chưa động?." Lam Ảnh lên tiếng hỏi.
Đinh Hỏa : " Chuyện… chuyện này tôi chỉ là bất đắc dĩ mà thôi, tôi sẽ bồi thường.
"
" Hay cho câu ’ bất đắc dĩ ’ ".
Hắc Ảnh vừa dứt lời, cùng lúc đó là một tiếng động lớn vang lên, như là đệm thịt rơi.
Đỉnh Hỏa bị đạp văng ra ngã nhào trên mặt đất đất nôn ra một ngụm máu, đủ biết đòn vừa rồi của Hắc Ảnh không hề nhẹ.
Nội tâm Hắc Ảnh như muốn gào lên ’ Ông đây nhịn này lâu lắm rồi đấy ", Nếu không phải đang có chuyện cần hỏi thì không chỉ là một đạp này thôi đâu.
Đinh Hỏa tức anh ách.
Đinh Hỏa : " Các người đừng hiếp người quá đáng.
" Nghe thấy câu này cơn giận vừa mới nguội đi của Hắc Ảnh lại sôi ngùn ngụt, cậu xắn tay áo lên.
" Một đạp vừa rồi còn chưa no phải không, được ông đây chiều mày…’’ Nhấc chân định bước lên thì Bạch Ảnh cản lại đưa mắt liếc về phía lão đại ra hiệu cho Hắc Ảnh, thấy vậy cậu mới nương theo ánh mắt của Bạch Ảnh bắt gặp ánh mắt của anh cơn thịnh nộ vừa rồi lập tức biến mất, rất nhanh lấy lại vẻ lạnh băng chấp hành nhiệm vụ.
Thiên Long bang có Tứ Đại Hộ Pháp Bạch Ảnh, Hắc Ảnh, Lam Ảnh, Truy Ảnh , cả 4 đều là nhân tài.
Mỗi người đều có một tài năng khác nhau như Thiện xạ, Vũ khí, Võ thuật và Hacker… Nếu như Bạch Ảnh mưu mô xảo quyệt, Lam Ảnh lạnh lùng âm ngoan, Truy Ảnh thâm sâu khó đoán, thì Hắc Ảnh so với họ lại giống như một nam hài có tính tình nóng nảy đôi lúc lại khá trẻ con.
Là một người dễ bị người khác lừa gạt Chính vì sự ’ ngây thơ ’ này mà cậu không biết đã bị Truy Ảnh gạt bao nhiều lần.
" Người mà các ngươi muốn ám sát là ai, dường như thân phận không nhỏ đâu.
" Lam Ảnh tiếp tục truy hỏi.
Đinh Hỏa : " Anh đang nói cái gì mà thân phận thế lực không nhỏ chứ? tôi nghe không hiểu.
Người mà chúng tôi truy sát hôm nay chỉ là con gái của một phú thương mà thôi.
Có người trả cho bang tôi một số tiền lớn để gϊếŧ cô ta còn lại tôi không biết gì hết."
Hắc Ảnh : “ây yo mày còn dám xảo biện…” Nếu không có sự kìm hãm của Bạch Ảnh e rằng Đinh Hỏa lại lãnh đủ.
" Nếu đã không biết thì chính là kẻ vô dụng.
Mà kẻ vô dụng không đáng tồn tại trên cõi đời này.
" Nam Cung Lãnh Ngạo chậm rãi lên tiếng.
Từng câu nói của nha cứ như nhát dao thay phiên nhau cứa vào người Đinh Hỏa và đây chính là án tử dành cho hắn.
Thuộc hạ mau chóng lôi hắn ta đi bị kéo đi hắn mới ý thức được mình sẽ chết, Đinh Hỏa giẫy giụa miệng la lớn…
" Thiên Long lão đại tôi đột nhiên nhớ ra rồi, nhớ ra thật rồi… "
Bạch Ảnh phất tay thuộc quăng hắn xuống rồi lui ra ngoài.
Lãnh Ngạo : " Nói đi ai phái mày đi, và người bị bọn mày ám sát là ai?"
Trước tình hình này Đinh Hỏa thở thôi cũng khó đừng nói gì là trả lời dõng dạc.
" là… Devil.
Thủ li…lĩnh bang Quỷ Đêm.
Chúng tôi phải gϊếŧ…gϊếŧ Huyết Long.
"
Nhận được câu trả lời anh rơi vào trầm tư Huyết Long sao? cô ấy đã đến thành phố T.
" Xóa sổ đi " Giọng anh đã trầm vang lên trong không gian yên tĩnh lại trở nên đáng sợ.
Đinh Hỏa hiểu được ’ Xóa sổ ’ ở đây nghĩ là gì hắn ta gào lên.
" Thiên Long, mày là tên cầm thú ngụy quân tử mày…" Tiếng mắng chửi im bặt bằng một phát đạn.
Tam Đầu Xà + Đinh Hỏa hai cái tên này vĩnh viễn sẽ không bao giờ xuất hiện nữa..
Truyện khác cùng thể loại
66 chương
49 chương
8 chương
66 chương
11 chương
159 chương
108 chương
59 chương