Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc
Chương 341
“Nhỏ tiếng chút!” Mục Thiên Dương quát khẽ.
Mục Thiên Thành thống khổ ngồi chồm hổm trên mặt đất: “Chúng em đã quyết trở về rồi chia tay...”
“A...” Cho nên hiện giờ là điên cuồng lần cuối? Khó trách tự nhiên người điên cuồng công việc như Văn Sâm lại bỏ bê công việc đi du lịch!
“10 năm rồi... 10 năm! Anh, anh có hiểu cái này tượng trưng cho cái gì không!” Mục Thiên Thành gần như tan vỡ.
Mục Thiên Dương im lặng, anh còn không biết đoạn tình cảm kia đã được mười năm, nếu mười năm sau, muốn tách anh và Uyển Tình ra, vậy nhất định rất đau, đau đến rụng rời tâm can, anh không có cách nào tưởng tượng được loại thống khổ này.
“Nếu không thì các em có thể làm sao?” Thế giới này có người đồng tính luyến ái, đất nước của bọn họ cũng có, nhưng thế tục không tiếp thụ được.
ở Mục gia, bọn họ phải suy xét đến cảm xúc của ông nội, snag năm ông nội đã 80 tuổi, gần đây đã quyết định không đi du lịch nữa. Chính ông còn biết tuổi tác của mình đã lớn, thì phận làm con cháu như bọn họ, sao có thể không để ý đến cảm xúc của ông? Chuyện này, vốn không có cách nào mở miệng nói với ông, ông không chịu nổi kích thích này!
Đến như Văn Sâm, nhà cậu ta ở quê, nông dân giữ gìn con cái, chuyện nam nữ còn không tiếp nhận được, huống chi là nam nam? Bọn họ mong muốn có người nối dõi tông đường, Văn Sâm này bao nhiêu tuổi, không kết hôn, chắc là người trong nhà cũng điên lên rồi.
“Có thể ra nước ngoài!” Mục Thiên Thành nói: “Nhưng anh ta không đi...”
Mục Thiên Dương im lặng. Đây chính là vấn đề của bọn họ rồi. Hiện giờ người ra nước ngoài nhiều như thế, nếu bọn họ muốn ra, anh tự nhiên không phản đối. Hai người bọn họ ra nước ngoài chỉ là vì ở bên cạnh nhau mà thôi, cũng không phải đi rồi sẽ không quay lại.
“Thôi.” Mục
Thiên Thành đứng lên: “Vài năm nay em có lỗi với anh ta... Tuy cùng nhau, nhưng đối với anh không... anh ta luôn một mình... anh ta thích thế nào thì như thế đi...”
“Được, quyết định cho tốt...” Mục Thiên
Dương nói: “Nên cất giấu ở trong lòng, có thể tranh thủ muốn cố gắng, thật sự không được, cũng không cần phải...”
Đột nhiên Mục Thiên Thành hỏi: “Anh nói, chúng em kết hôn với người khác, sau đó vụng trộm ở cùng một chỗ được không?”
Đột nhiên Mục Thiên Dương muốn đánh anh: “Trong mắt đồng tình luyến ái các người, phụ nữ không phải là người à? Các người gọi cái này là bên ngoài...! Hơn nữa, kết hôn, người lớn sẽ giục có con, người phụ nữ yêu cầu cậu thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, cậu có thể chịu được cậu ta ngủ với phụ nữ xong lại ngủ với cậu không?”
Mục Thiên Thành nghĩ đến tình hình lúc đó, phẫn nộ phun ra ba chữ: “TMD!”
Trong phòng suối nước nóng, Thiên Tuyết đang kể cho Uyển Tình nghe tình hình. Uyển Tình nghe xong, kinh ngạc cười toe toét. Văn Sâm và Mục
Thiên Thành... Cái này có chút hung tàn.
Uyển Tình thấy chuyện đồng tính luyến á này, bản thân cũng thấy kỳ lạ, nhưng vẫn nghĩ chuyện này cách mình rất xa, huống chi cô không nhận thức trên người mình? Mà Mục
Thiên Thành và Văn Sâm cũng bình thường mà, thế nào mà đột nhiên lại cùng nhau?
Cô lắc đầu không tin: “Chắc chắn là cậu hiểu lầm rồi! Về sau không nên nói lung tung, không cần chú ý những tin tức trên sina, cậu trúng độc quá sâu rồi!”
“Mình mới không trúng độc! Bọn họ tay trong tay đó! Lúc ăn cơm cũng không nỡ buông ra! Còn có hai người đàn
ông cùng nhau tới suối nước nóng, cả người liền có vấn đề ấy, mỗi lần
Văn Sâm đến nhà mình ăn cơm, anh họ đều ở đây. Anh họ vừa đến, cũng chỉ đích danh tìm anh ta. Trước kia mình còn thấy quái lạ, anh ấy tìmVăn Sâm làm gì? Còn cho rằng anh ấy theo đuổi em gái người ta! Không nghĩ tới
...
Bị cô nói như vậy, Uyển Tình cũng hiểu được có vấn đề rồi. Vừa mới ăn cơm khi đó, cô nhìn thấy Mục Thiên Thành ăn cơm còn dùng tay trái rất quái lạ, trước kia cũng phát hiện anh có một loại cảm giác dính liền lấy Văn Sâm.
Cô cắn môi, mỗi ngày bị Thiên Tuyết đả kích, không biết an ủi như thế nào. Hiện giờ, cô cũng cần an ủi rồi.
Thiên Tuyết còn nói: “Còn có, vừa mới rồi anh trai mình bào chúng mình đi lên! Mình hoài nghi bọn họ tam giác luyến! Mình nghĩ anh mình không phải đồng tính luyến ái, mà là lưỡng tính. Uyển Tình, thực xin lỗi, cậu đừng theo anh mình, mình giúp cậu chạy trốn!”
“Hí..” Uyển Tình che ngực, cô thực sự cần được an ủi rồi. Vô vì anh mà đan lắc tay, vì anh học nấu cơm, anh lại thích đàn ông!
Sâu xa! Ông trời mau thu cô lại đi, quan hệ này quá hỗn loạn, không có cách nào tiếp nhận được.
Thiên Tuyết ngồi chồm hổm dưới đất, ôm đầu gối xoắn xuýt thật lâu, đột nhiên nói
: “Uyển Tình, nếu không thì chúng ta yêu nhau đi, bọn họ là bọn họ, chúng ta...”
“Cậu câm miệng lại!” Uyển Tình rống to: “Cậu không nên suy nghĩ bậy bạ! Thiên Dương mới không như thế, anh họ cậu cũng không! Cậu nhất định là nhầm rồi!...”
“Cậu cũng nhận ra dấu vết để lại đúng không?” Thiên
Tuyết trực tiếp hiểu lầm phản ứng của cô: “Anh mình thật sự thích đàn
ông... A... mình à không! Mình vẫn cảm thấy họ là nam thẳng, sao có thể cong...?”
Uyển Tình rốt cuộc cũng hiểu rõ vì sao mà Mục Thiên Dương đau đầu vì Thiên Tuyết, cô cũng đau rồi.
Lúc này, có người gõ cửa. Hai người cùng nhìn nhìn, Thiên Tuyết đứng lên: “Mình đi!” Đây là phòng cô.
Mở cửa, nhìn thấy Mục Thiên Dương.
Anh hỏi: “Có thể đưa Uyển Tình trả lại cho anh được chưa?”
Thiên Tuyết nhìn thấy anh liền giận dễ sợ, đẩy cửa nói: “Anh vào đi!” sau đó thở phì phì ngồi xuống bên giường.
Anh đóng cửa lại, không hiểu gì đuổi theo cô: “Sao hai đứa lại thế?” Vẻ mặt gì thế, cãi nhau rồi à?
Thiên Tuyết cả giận nói: “Anh quỳ xuống cho em!”
Con tôm gì thế? Mục Thiên Dương trừng to mắt, quỳ?
Uyển Tình kéo kéo Thiên Tuyết, cô hồi phục lại tinh thần, không được tự nhiên vẫy tay: “Không cần quỳ nữa.”
“Hai người sao thế?”
Mục Thiên Dương khó chịu, nhíu mày, hai tay nắm trong quần, dáng người cao ngất, khí thế vô cùng, khiến hai người cảm thấy ít tự tin đi mấy cm.
Thiên Tuyết vọt lên đứng trước, há miệng thở dốc, đột nhiên ủ rũ, mạnh mẽ đẩy Uyển Tình lên trước: “Cậu hỏi đi!”
Uyển Tình do dự giây lát, nhìn anh: “Thiên Thành và Văn Sâm, không đồng tính luyến ái?”
Kinh ngạc!
Anh tút mạnh tay ra, hoảng sợ trừng mắt nhìn các cô: “Sao hai người biết?”
Hai người sửng sốt, thật sự sao?
“A....” Thiên Tuyết ngã xuống giường kêu lên: “Vì sao vì sao? Anh của em... anh ấy là đàn ông... là đàn oong1”
Cô và Uyển Tình cũng không kỳ thị đồng tính luyến ái, nhưng lựa chọn của người nhà, không duy trì cũng nên tôn trọng, đặc biệt là sau khi bị internet tàn phá, Thiên Tuyết vào cửa hủ, Uyển Tình không hủ nhưng cũng biết được tương đối nhiều về phương diện này, cho nên đều không kỳ thị.
Hiện giờ sở dĩ không tiếp thu được là vì bình thường Mục Thiên Thành và Văn Sâm đều quá đàn ông, đặc biệt là Mục Thiên Thành! Đàn ông đàn oont! Các người luôn nghĩ là hai người đó sẽ kết hôn, cho ra một đời sau, thế nào đột nhiên nói họ bị cong, như thế sao có thể tiếp thu được?
Truyện khác cùng thể loại
157 chương
19 chương
12 chương
11 chương
102 chương
630 chương