Bảo Bối Của Chủ Tịch
Chương 18
Lăng gia.....
“Chào thím! “ Thím Trần vừa ra mở cửa thì đã thấy Hà Tư Diệp. Rốt cuộc cô ta đến đây làm gì?
“Có Hạ Tử Di ở nhà chứ ạ?”
“À.... Có thưa Hà tiểu thư! “ Nghe thím Trần nói vậy cô ta đi thẳng vào trong nhà nhìn xung quanh.
“Thím có thể mời.... Cô ấy xuống đây được không? Tôi có chuyện cần nói! “ Nhìn Hà Tư Diệp có vẻ nghiêm túc nên thím Trần vội chạy lên phòng gọi Hạ Tử Di.
“Thiếu phu nhân.... Có Hà tiểu thư đến tìm cô!!”
“Hà tiểu thư? “ Hạ Tử Di hơi ngạc nhiên, cô không quen biết ai họ Hà cả.
“Thôi được rồi.... Tôi xuống ngay!!!”
-----------Lát sau-----------
“À..... Chào cô Hạ! “ Hà Tư Diệp thấy Hạ Tử Di từ trên lầu đi xuống liền mỉm cười như đã rất thân thiết.
“Cô là.... “ Hạ Tử Di vẫn chưa nhớ ra cô ta là ai nên Hà Tư Diệp vội ngắt lời.
“Tôi là Hà Tư Diệp! Hôm trước cô cũng có mặt ở bữa tiệc sinh nhật của tôi đúng không? “
“Tiệc sinh nhật?..... À cô là vị tiểu thư hôm đó! “ Đến bây giờ Hạ Tử Di mới biết cô ta là ai.
“Đúng! Là tôi..... Hôm nay tôi đến đây và có việc muốn nói rõ với cô!”
“ Việc gì mà Tiểu thư phải đến tận đây?”
“ Nếu đã như vậy thì tôi không ngại nói cho cô biết......tôi là vợ sắp cưới của Lăng Thiên!”
“Vợ sắp cưới? “ Hạ Tử Di ngạc nhiên, vậy anh ta còn muốn cưới mình. Hay là nhân cơ hội này từ chối anh ta.
“Đúng! Tôi biết cô đang có ý đồ gì với Lăng gia..... tôi là vợ sắp cưới của anh ấy cho nên tôi khuyên cô hãy bỏ ý định gả vào Lăng gia đi!”
“Tôi có ý đồ??? Tiểu thư à.... Tôi chẳng có ý đồ gì với Lăng gia cả? Chính Lăng Thiên..... “ Hạ Tử Di chưa kịp giải thích thì cô ta đã ngắt lời.
“Không có ý đồ gì???” Hà Tư Diệp cười giễu “ Cô đừng hòng gạt người.... tôi không dễ dàng bị cô lừa gạt đâu! Hôm nay tôi cảnh cáo cô thôi.... Nếu cô không biết rút lui thì đừng trách tôi độc ác? “ Vừa nói xong Hà Tư Diệp vội quay đi.
“Cô......” Hạ Tử Di ngồi xuống sofa đăm chiêu suy nghĩ về chuyện lúc nãy Hà Tư Diệp nói. Cô ta là vợ Lăng Thiên? Nếu đã như vậy thì anh ta có ý đồ gì với mình?
“Thiếu phu nhân! Cô không sao chứ? “ thím Trần cắt ngang dòng suy nghĩ.
“Hả???” Hạ Tử Di giật mình hỏi.
“Cô không sao chứ? Hà tiểu thư đã nói gì với cô à? “
“Không......không có gì cả? “ Hạ Tử Di cười nhưng trong lòng lại thắc mắc. Mình có nên hỏi thím Trần về cô ấy không nhỉ? Chắc chắn thím Trần biết rõ chuyện này!
“À....nếu không có gì thì thiếu phu nhân cứ ở nhà nghỉ ngơi đi! Tôi ra ngoài mua ít đồ! “
“Ơ.....thím Trần.... Thím ra ngoài à? “ Nghe thím Trần nói, cô nghĩ đã ở Lăng gia lâu như vậy rồi mà chưa ra ngoài! Hay là mình cũng theo thím ấy ra ngoài rồi về thăm mẹ.
“Dạ..... Thiếu phu nhân có gì cần mua à?”
Cô vội xua tay: “Không! Chỉ là tôi muốn ra ngoài mua ít đồ dùng cá nhân thôi! “
“À.....vậy thiếu phu nhân cần gì? “
“Tôi muốn tự đi mua!!!” Hạ Tử Di vào thẳng vấn đề. Cô rất nhớ nhà, nhớ ba mẹ. Mặc dù họ đã dùng cô để đổi sự tự do. Dù sao họ cũng là người đã sinh ra cô, cho cô cuộc sống mà nhiều người mơ ước.
“Nhưng mà.... Thiếu phu nhân..... Thiếu gia dặn tôi không được để cô ra khỏi nhà! Nếu không cậu ấy sẽ giận....”
“ Thím Trần à......Có cần phải như vậy không chứ? Dù sao thì thím cũng đi cùng tôi mà....” Hạ Tử Di cố nài nỉ.
“Thiếu phu nhân à..... Tôi! Hay là cô gọi cho thiếu gia đi! Biết đâu khi cô chịu nói chuyện với cậu ấy thì...cậu ấy sẽ đồng ý! “
“Gọi cho Lăng Thiên? Tôi........ “ Cô ngập ngừng không muốn gọi cho anh.
“Nếu thiếu phu nhân không gọi thì...... Tôi không có cách nào đưa cô ra ngoài.... “
“Thôi được rồi!....... Tôi gọi..... “ Cô chạy lên lầu thay đồ sau đó thì giả vờ cầm điện thoại như đang nói chính với ai đó rồi cúp máy.
“Vậy....... Thiếu phu nhân! Bây giờ chúng ta đi thôi! “
Trung Tâm Thương Mại....
Sau khi mua đồ xong.
“Thím ở đây chờ tôi nha........tôi đi vệ sinh một lát! “ Hạ Tử Di thấy đây là thời điểm tốt để về nhà thăm cha mẹ.
“Để tôi đi với thiếu phu nhân..... “
“Không! Tôi lớn rồi mà...... Không sao đâu? Tôi sẽ trở lại ngay!” Cô cười rồi chạy về hướng nhà vệ sinh. Sau đó lén lút chạy ra lối thoát hiểm ở trung tâm thương mại.
**~~~Lát sau....~~~**
“Thiếu phu nhân! Cô ở đâu vậy? “ Thím Trần thấy đã lâu rồi mà Hạ Tử Di chưa ra nên vội chạy vào nhà vệ sinh tìm nhưng vẫn không thấy đâu Không lẽ đã xảy ra chuyện gì? Không được..... Phải làm sao đây? Có nên gọi cho thiếu gia không?
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
79 chương
26 chương
9 chương
84 chương