#BooMew
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu mày nói.
Bốn cục thịt nhướng nhướng mày cười như không cười nhìn Đỗ Dương Xuân Hy im lặng.
Đỗ Dương Xuân Hy mím mím môi khó chịu không thèm nói chuyện nữa.
Hai mắt cô nhắm chặt trong lòng tức giận Khổng Bắc Trình không thôi.
" Tên đàn ông xấu xa... tên đàn ông chết tiệt, tất cả là tại anh... nên bây giờ bốn đứa con xem mami là trời cũng cảm thấy bất lực khi có tính cách giống tôi, đồ xấu xa. "
Đỗ Dương Xuân Hy cứ hì hục mắng Khổng Bắc Trình mà không hề hay biết cô đã bị bao vây.
Bốn cục thịt nhìn mami của mình lại giở chứng trẻ con ra làm nũng khẽ lắc đầu mỉm cười mà ôm chặt lấy cô.
" Hmm... mami lại làm nũng nha. "
" Mami như vậy là không được đâu. "
" Hở một cái là giận là đau buồn là không được nha. "
" Con yêu mami và các anh nhiều nhiều... chụt. "
Hai mắt Đỗ Dương Xuân Hy dần dần mở liếc liếc nhìn bốn cục thịt xung quanh.
" Hứ! Các người không muốn giống tôi còn gì huhu? " nói xong Đỗ Dương Xuân Hy còn vờ khóc.
Như một thói quen, Đỗ Đức Trí kéo đầu Đỗ Dương Xuân Hy vào lồng ngực nhỏ bé của bé vỗ vỗ đầu cô nói.
" Mami Hy Hy ngoan, không khóc nha! Bọn con không hề không muốn giống mami. "
Đỗ Đức Nghĩa lại nói.
" Thà giống tính của mami nói nhiều một chút nhây một chút còn hơn từ sáng đến tối mặt lạnh nha. "
" Mami khóc nhè à! Bốn đứa con yêu thương mami nhiều nhiều nè. " Đỗ Đức Nhân cũng nói.
Đỗ Đức Xuân Nghiêng phồng má hầm hực nói.
" Khi nào gặp chú ấy con sẽ đánh chú ấy! Mami đừng buồn. "
Đỗ Dương Xuân Hy trong lòng cười thầm, há há nhìn xem bốn cục thịt nhà cô rất yêu thương cô đó nha.
- ---
Khổng Thị.
" Chuẩn bị một bàn làm việc bên trong phòng của tôi đi. " Khổng Bắc Trình nhíu mày nhìn chằm chằm màn hình máy tính trầm giọng nói.
Lâm Hà Quân vừa vào đưa cho Khổng Bắc Trình ký giấy tờ thì cứng đờ người lại.
" Boss... cần bàn làm việc thêm hay sao? "
" Ngày mai Hy Hy đến đây có chỗ để làm việc ấy. " Khổng Bắc Trình khẽ nói.
" Nhưng phòng giám đốc bên kia... "
" Tôi bảo cậu chuẩn bị thì cứ chuẩn bị đi còn hỏi nhiều làm gì? " Khổng Bắc Trình nhíu mày nói.
Lâm Hà Quân gật nhẹ đầu một cái rời đi.
Khổng Bắc Trình nhướng nhướng mày cười khẽ.
Chỉ cần Đỗ Dương Xuân Hy làm việc trong đây thì sẽ sớm... à ừm...
Truyện khác cùng thể loại
102 chương
103 chương
24 chương
17 chương
68 chương
108 chương
874 chương
55 chương