Bằng Nước Mắt Và Lặng Câm
Chương 18
người dịch: idlehouse
My Gian Xích
Cái tên này hoàn toàn không xa lạ. Thậm chí hình tượng của nó cũng không xa lạ.
Tuy Phương Trì đã rời Cục 19, nhưng chưa từng ngưng theo dõi những diễn biến trong thế giới trên mạng. Đấy dường như đã trở thành bản năng của cô, cắm rễ sâu trong tiềm thức. Thậm chí có đôi khi cô tưởng tượng có một ngày nào đó, cho dù thần kinh của cô sụp đổ hoàn toàn, thì vẫn sẽ còn một sợi ăng ten hướng về thế giới trên mạng.
Cô vừa là một người quan sát vừa là một người tham dự.
Trên mạng có vô số hackers, và tương phản với họ, những hackers mũ trắng, gần giống như hiệp khách, đại biểu cho chính nghĩa. Hackers tấn công những lỗ hổng trong lập trình để trục lợi; hackers mũ trắng thì sẽ công bố lỗ hổng, để các chuyên viên lập trình kịp thời tìm cách ứng phó và phòng chống trước khi hackers tấn công. Hackers thì có ngàn vạn người, nhưng hackers có thể thật sự được quần chúng biết đến, thì chỉ thưa thớt như sao trên trời vào lúc rạng đông. Chẳng hạn như Kevin Mitnick, chỉ với một chiếc máy tính bàn và một bộ modem, đã hack vào được hệ thống chỉ huy phòng không Bắc Mỹ; chẳng hạn như Wither (điêu tàn) người đã đánh cắp báo cáo kiểm tra sức khoẻ của một ứng cử viên tổng thống Nga, dẫn đến thất bại của người đó; chẳng hạn như sin, người sáng lập ra tổ chức hacker Liên Minh Hồng Khách trong nước; chẳng hạn như “Ba Chàng Ngự Lâm” (tam kiếm khách) chỉ mới có mặt trên sân chơi 3 năm đã đoạt được giải nhất trong cuộc đấu hack lớn nhất thế giới, Pwn2Own……. Không phải ai ai cũng có thể thành Kevin Mitnick và Wither. Bao nhiêu năm nay, trong nước vẫn chưa có ai tái tạo được danh tiếng lẫy lừng một thời như của sin và Ba Chàng Ngự Lâm.
Có điều, đến năm nay, trong Maandala xuất hiện một hacker mới, trong vòng 4 tháng ngắn ngủi đã giành được mấy chục tỷ người theo dõi trên Maandala. Tốc độ kinh người như thế, xưa nay chưa từng thấy.
Tấm bảng trắng trong nhà Phương Trì đã theo dõi và đánh dấu hành tung của My Gian Xích trong vòng bốn tháng qua.
Mùng 4 tháng Giêng, một lá thư gửi cho công chúng được điên cuồng truyền phát trong Maandala mang tên “Hình do thám và đánh giá toàn diện về thế hệ mới nhất của kính huyễn thực hiệu O.” Hiệu O là một công ty sản xuất phần cứng với mức độ bảo mật rất cao, trước khi chính thức phát hành sản phẩm, tuyệt đối sẽ không tiết lộ bất cứ thông tin gì liên quan đến sản phẩm, để tạo cảm giác kỳ bí cho sản phẩm.
Trong bức thư nọ, một hacker tên My Gian Xích, với thân phận của một người ngoài, thuật lại rất chi tiết toàn bộ quá trình làm thế nào để thông qua email của hãng O, hack được vào hệ thống của công ty, lấy được thông tin về sản phẩm mới. Bức thư đó cũng tiến hành đánh giá toàn diện về sản phẩm X, rồi còn công khai một số lượng hình do thám, trực tiếp khiến cho hãng O phải đóng hệ thống thông tin của họ hai ngày để tu sửa các lỗ hổng trong hệ thống, đổi thời gian phát hành sản phẩm mới từ tháng Tư lên tháng Giêng. Hãng O gửi cho My Gian Xích một bức thư công khai, cực lực lên án, cùng với một lá thư từ luật sư.
Song, chẳng ai biết rốt cuộc My Gian Xích là người phương nào. My Gian Xích không tiết lộ thông tin cá nhân trong bức thư gửi đến công chúng đó, chỉ đính kèm một dòng chữ ký ở cuối thư:
Lửa trong lòng đất lưu chuyển, đổ dồn; một khi dung nham phun trào, sẽ thiêu rụi cỏ hoang hết thảy, cùng với cây rừng, hơn nữa vì thế không thể thối rữa.
Lúc mọi người trong Maandala đóng bức thư đó lại, một gương mặt với cặp mắt cách nhau một thước tựa như bay lên từ tro tàn. Khuôn mặt đó không có bất cứ bộ phận nào khác ngoài cặp mắt, nhưng cặp mắt đó rất lớn và biết di động, tựa như có sự sống, nhìn vào người ta giữa không trung, nhìn cho đến khi người ta sởn gai ốc. Bất kể là xuất phát từ sự hiếu kỳ hay vì gì khác, số người đọc bức thư đó lên đến mấy chục tỷ, chiếm hẳn 72% số người sử dụng Maandala.
Công ty Maandala nhanh chóng phong toả đoạn mã có thể khiến một bức thư công chúng phát sinh hiệu quả cao ngất như thế, hơn nữa cấm tiệt bức thư đó. Nhưng không ai quên được khuôn mặt ấy, bao gồm cả Phương Trì. Khuôn mặt ấy trở thành biểu tượng cho My Gian Xích.
Ngày 14 tháng Hai, một quốc gia với chế độ độc tài đã đắc ý đăng một tấm ảnh tuyên truyền, trong ảnh là một nhóm chuyên gia khoa học hàng không vũ trụ đứng giữa sa mạc, phía sau lưng là một góc của giàn phóng nhìn rất tân tiến đã được làm mờ. Ba tiếng sau, trong phần bình luận ở dưới tấm ảnh tuyên truyền liền có lời bình luận phân tích tỉ mỉ thời tiết và môi trường xung quanh, dựa vào những gì người trong hình mặc, rồi đưa ra phạm vi kinh độ và vĩ độ của vị trí địa lý, chênh lệch không quá 2 độ; căn cứ vào cấu trúc và góc độ của giàn phóng, đưa ra kết luận đại khái về mục đích của cuộc thử nghiệm cùng với loại cơ khí hàng không đã được thử nghiệm. Chính phủ nọ đã tức tốc xoá tấm ảnh và lời bình luận. Nhưng chúng đã bị chụp hình và lưu trữ, thế là chính phủ nước đó trở thành trò cười cho thiên hạ.
Người để lại lời bình luận: My Gian Xích
Chữ ký: Họ sẽ ôm nhau, sẽ giết nhau
Ngày 27 tháng Ba, một quốc gia ở Châu Âu phát sinh một cuộc tấn công của khủng bố, lãnh sứ quán của Trung Quốc bị nổ, hai nhà ngoại giao Trung Quốc thiệt mạng trong vụ nổ. Một tổ chức cực đoan tuyên bố trách nhiệm đối với sự kiện này. Hai giờ hai mươi ba phút sáng mùng 2 tháng Tư, trang mạng của tổ chức cực đoan đó bị tin tặc tấn công, tất cả mọi thông báo chiêu binh của tổ chức đó trên mạng đều bất chợt biến mất, thay bằng một danh sách với tên của các nhân sự cốt lõi của tổ chức đó.
Người ký tên: My Gian Xích
Chữ ký: Ta sẽ hướng về bóng tối và trôi dạt trong hư vô
Bốn tháng, ba sự kiện, trong Maandala, nhân vật My Gian Xích với hình tượng và phong cách ngôn ngữ tiêu biểu này đã thu được lượng fans tính bằng hàng tỷ. Hiện giờ trong giới hackers, đề tài được bàn tán nhiều nhất mỗi ngày chính là My Gian Xích. My Gian Xích này ra tay chuẩn xác, dứt khoát, giáng đòn trí mạng, khiến mọi người cho rằng người này tuyệt đối không phải người mới, mà là một hacker lão luyện giàu kinh nghiệm. Hơn nữa không ai tìm ra được mạnh mối về nơi người này đăng nhập. Ngoài xác định cơ bản về tiếng Trung là tiếng mẹ đẻ của người này, đồng thời anh ta thông thạo tiếng Anh ra, không ai đoán được bất kỳ tin tức cá nhân nào khác nữa. Có người rảnh rỗi đã mang hết các nhân vật hacker có chút tiếng tăm trong quá khứ ra phân tích một phen, nhưng vẫn không đoán được rốt cuộc My Gian Xích là avatar mới của ai.
Chiếu theo thông tin của Phương Trì, mùng 3 tháng Tư Cục 19 đã bỏ tên My Gian Xích vào danh sách hacker quan trọng cần chú ý, nhưng những phương thức để “chú ý” sau đó — tuyển dụng? Hợp tác? Quan sát? Giám sát? Bắt giữ?…… —-Cuối cùng vẫn chưa có ai chọn phương thức. Ban quản trị của Maandala cũng đã gửi thư mời My Gian Xích, nhưng không nhận được câu trả lời.
Phương Trì đăng nhập vào Maandala. Trong gian phòng của cô, cô điều khiển Lacrimosa kiểm tra hộp thư của mình: trống hoác. Sau tang lễ, cô đã từng lặn xuống web chìm để tìm đoạn phim chiếu quá trình Thịnh Diễm bị giết, nhưng như Hà Tâm Nghị và mẹ cô đã nói, cục trưởng Sử Tranh Vanh của Cục 19 đã quét sạch mạng internet, không để lại bất cứ vết tích nào của đoạn phim đó. Trước đây cô đã từng đăng một yêu cầu, hiện giờ thanh thông tin đã được mã hoá hiển thị 3 tin nhắn, Phương Trì giấu tên và liên lạc người kia, nhanh chóng hiểu ra đối phương đang thả cần câu với cô. Cô cho tên đó vô sổ đen.
Phương Trì kéo danh sách liên lạc xuống, Shi-tô vẫn một màu xám cô đơn. Biểu tượng của Reboot sáng lên, nhưng lại thêm một trạng thái “Bận/chớ quấy rầy.” Cô làm như không thấy trạng thái đó, gửi một tin nhắn qua cho Reboot:
—–Sau đó Shi-tô có lên mạng không?
Reboot trả lời rất nhanh:
—–Không.
Phương Trì tạm yên tâm, song lại thấy mất mát. Tại sao chứ? Đã biết rõ đấy không phải anh, mà vẫn âm thầm hy vọng có thể được thấy Shi-tô lên mạng một lần nữa.
—–Sau đó Rạn Băng có tiến triển gì không? Tớ đã tìm ra tên kia rồi, vài ngày nữa sẽ có thể lấy được hạt giống.
—–Chúa tôi……..Bọn tớ sắp điên tới nơi rồi! Lấy đâu ra thời gian để lo chuyện Rạn Băng?
Giọng nói vừa bấn loạn vừa nóng nảy của Reboot truyền đến. Avatar của anh ta vẫn không động đậy, rõ ràng không mặc thiết bị phản lực hồi tiếp mà đang trong chế độ làm việc.
—–Có chuyện gì thế?
—–Cậu đi ra ngoài nhìn là sẽ biết liền!
Reboot rống lên như thảm thiết!
—–Hệ thống màn hình điện tử huyễn thực của Maandala bị My Gian Xích hack vào rồi!
Lacrimosa đứng phắt ngay dậy! Mở cửa sổ nhìn ra ngoài, quả nhiên những màn hình điện tử trên phố đều đã biến thành gương mặt khổng lồ với cặp mắt cách nhau một thước của My Gian Xích. Màn ảnh phát ra tạp âm lạo rạo giống như bị nhiễu sóng, gương mặt cũng bị nhiễu hình, trông méo mó, vô cùng quỷ dị.
Phương Trì điều khiển Lacrimosa chạy ra ngoài. Trên phố nhấp nhô đầu người, cũng đều là những avatar giống cô, chạy ra xem do tò mò.
“Là My Gian Xích!”
“Lần này anh ta muốn làm gì nhỉ?”
“Chắc chắn là có thông tin quan trọng muốn công bố!”
“Tò mò ghê! Bạn không cảm thấy nội dung của mỗi lần anh ta đăng giữa công chúng đều khiến người ta hả hê sao?”
“Đúng vậy! Tổ chức cực đoan kia hồi trước làm đủ trò xấu xa, lần này còn tìm chúng ta để gây sự! Tôi đã sớm hận không phanh được thây chúng nó ra rồi! My Gian Xích hack vào trang mạng của chúng nó, rồi còn vạch mặt mỗi đứa trong chúng nó dưới ánh mặt trời, đúng là làm được một việc mà ai ai trong chúng ta cũng muốn làm! Quá tuyệt vời!”
Lacrimosa đi dọc theo con phố phồn hoa, chỉ thấy tất cả mọi màn ảnh điện tử đều biến thành khuôn mặt của My Gian Xích, mà phố phường xa hoa nô nức thì đầy rẫy những hộp đèn, biển quảng cáo, những tấm áp phích khổng lồ trong quảng trường với hình minh tinh nổi tiếng nhất…. đều bị dính hết.
Avatar chen chúc nhau trên phố. Phương Trì chưa từng thấy nhiều Avatar tụ tập đông như thế này, ngàn người ngàn khuôn mặt, gì cũng có. Biểu tượng avatar trong Maandala có thể được sửa đổi và thiết kế bằng cách sử dụng xèng, dựa trên mẫu thiết cơ bản ban đầu. Có những người nhiều xèng thì sẽ luôn quần là áo lượt, da dẻ trên khuôn mặt sẽ được nâng cấp thành mịn màng hơn, lông tóc sẽ bay bổng mượt mà chân thật hơn. Còn những người không muốn bỏ tiền ra để tỉa tót cho biểu tượng, lúc đến gần họ, sẽ luôn thấy đường nét của họ mờ nhạt, ở trong dạng pixel thô.
Chợt có một avatar la lên! “Nhìn trên trời kìa!”
Bầu trời cũng bị thay đổi. Khuôn mặt quỷ dị của My Gian Xích rợp kín bầu trời. Đám đông sôi trào. Phương Trì vẫn mở livechat với Reboot, loáng thoáng nghe Reboot giận dữ chửi:
—-Ta fuck!
Bầu trời trong Maandala dĩ nhiên không phải là một bầu trời thật, mà là do hệ thống tạo ra, có mặt trời mặt trăng và tinh tú, cũng có gió mưa sương tuyết. Đã từng có một công ty rất lớn đưa ra một cái giá lên trời, hy vọng được dùng bầu trời trong Maandala chiếu quảng cáo một lần, bị Đằng Hoa một mực từ chối. Nhưng giờ đây, bầu trời đã bị My Gian Xích ung dung giành mất. My Gian Xích đã hack vào hệ thống mô phỏng môi trường.
Giữa bầu trời, cặp mắt khổng lồ của My Gian Xích bắt đầu chớp. Tất cả mọi cặp mắt trên màn hình điện tử cũng bắt đầu chớp, tựa như cả một thế giới đang có ngàn vạn cặp mắt nhìn chằm chằm vào Phương Trì! Cứ nhìn Phương Trì! Ngay đến trái tim chết lặng như nước của Phương Trì cũng cảm thấy rất ma quái và điên cuồng!
My Gian Xích lên tiếng.
“Kẻ uống máu người ……. Xuống ngay địa ngục!”
Âm thanh đó dường như đã bị lọc rất nhiều lần, trở nên vô cùng khàn; không ngừng trầm ngân vang vọng, tựa như giữa những dãy núi trùng điệp. Nhưng nó lại mang tới một cảm xúc rất lạ, có thể khuấy động trái tim của con người, khiến họ bất giác phục tùng. Sau một lúc im lặng, đám đông avatar chợt giơ cao nắm đấm, đồng loạt bùng lên tiếng một tiếng hô:
“Kẻ uống máu người! Xuống ngay địa ngục!”
“Kẻ uống máu người! Xuống ngay địa ngục!”
“Kẻ uống máu người! Xuống ngay địa ngục!”
Khuôn mặt của My Gian Xích nhạt dần nhạt dần, thay vào đó là một đoạn phim. Lacrimosa xem một lúc, sắc mặt dần dần sa sầm.
………
“A Thời, hôm nay may mắn có cậu ở khoa máu, chứ không thì Đinh Ái nó đã…….” Trong điện thoại, người thiếu phụ khóc nghẹn ngào, bên cạnh truyền đến tiếng thở dài nặng nề của lão Đinh.
Tạ Vi Thời vừa xuống khỏi xe buýt, đi bộ trên đường. “Thật ra không phải cháu, nhờ là nhờ…….nhờ có một cô gái, là cô gái mà Đinh Ái nói đấy, ‘chị trẻ tóc dài,’ là cô ấy đã chặn đường kẻ bắt cóc.” Chàng vừa nói vừa suy nghĩ, rồi dặn họ, “Cháu thấy ở chỗ khoa máu rõ ràng có người của Máu Lành Trường Sinh gạ bán các sản phẩm máu hiệu đó, nhất quyết đừng bao giờ mua vì rẻ, cô nhớ nhé.”
Vào đến trong tiểu khu liền thấy bà cụ Cầu, chủ nhà của chàng, đứng trong một góc sân, giống như đang lau nước mắt. Tạ Vi Thời hơi lấy làm lạ. Thường thì giờ này lão ông lão bà đã ở ngoài quảng trường nhảy đầm tập thể dục, hiện giờ mình cụ Cầu đứng ở đây, những người khác thì đã tụ tập ở một mảnh sân nhỏ, nhưng không nhảy đầm, chỉ đứng hoặc ngồi túm năm tụm ba xì xào thảo luận.
Tạ Vi Thời đi ngang qua quảng trường nhỏ, có một bà thím già kéo chàng lại: “Này, cậu, có phải cậu thuê phòng của chị Cầu không?” Bà ấy thập thà thập thò chỉ về phía bà cụ họ Cầu.
Tạ Vi Thời gật đầu, đáp: “Vâng ạ.”
Bà thím haizzz một tiếng, thì thầm nói với Tạ Vi Thời: “Cậu nhỏ à, cậu phải cẩn thận đấy nhé. Cụ ông nhà chị Cầu mới bị khám ra bệnh có chữ A đó!” (AIDS)
Phản ứng đầu tiên trong đầu Tạ Vi Thời chính là: tiêu rồi.
Trong tiểu khu có bệnh xá, sau khi chàng phát hiện ra mầm bệnh, cái bao đựng đầy thuốc giúp làm đông máu đã bị chàng vứt vào trong thùng rác phân loại đang chờ được gom huỷ. Cụ ông nhà họ Cầu cũng mắc bệnh máu không đông, trong nhà không có nhiều thu nhập, toàn dựa vào tiền trả thuê nhà. Hiện giờ thuốc làm đông máu càng ngày càng khó mua, dám chừng cụ bà đã đi lục thùng rác của bệnh xá mang thuốc kia về cho chồng mình dùng?
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
28 chương
146 chương
122 chương