Băng hỏa phá phôi thần
Chương 7 : Nhóm ba người bị phạt đứng
“Ối!”
Một thảm cỏ xanh bị Houston dùng chân đá văng lên, chuẩn không cần chỉnh văng vào mặt của Arryn.
Nhưng càng làm cho người ta bất ngờ chính là, sau khi thảm cỏ đó rớt xuống từ trên mặt Arryn, hắn vẫn như cũ không có chút dấu hiệu nào là tỉnh dậy, hơn nữa hình như giọng ngáy càng có tiết tấu hơn.
“Giúp ta gọi hắn tỉnh dậy!”
Houston cũng không còn giữ được hình tượng của mình nữa rồi, vừa rồi tên kia nói không biết ước mơ của hắn là gì đã đủ kinh rồi, giờ hắn ta còn dám trực tiếp ngủ gục, chẳng lẽ mình thật sự không tồn tại sao?
“Như thế này cũng dám ngủ, có ý tứ nha!”
Riberio nhất thời hưng phấn lắc mạnh Arryn một trận, thậm chí còn hung hăng đá Arryn một cước.
Arryn khó khăn lắm rốt cuộc cũng tỉnh dậy, có điều hai mắt vẫn còn rũ cụp xuống.
Houston khống chế dòng cảm xúc muốn bạo hỏa của mình, vuốt tóc một cái, trong lòng giận dữ nhưng mặt vẫn cười nói: “Vị bạn học này, ngươi cảm thấy tài nghệ của ta quá kém nên giảng bài có chút nhàm chán sao?”
Vừa nhìn thấy bộ dạng âm hiểm của Houston, phần lớn học sinh đều nghĩ kết quả của Arryn tuyệt đối sẽ rất thê thảm. Nhưng sự thật lại làm cho họ tí nữa té xỉu, không ngờ lúc này Arryn lại còn chưa tỉnh ngủ hẳn, mê mang hỏi lại: “Sao thế?”
“Ngươi vừa rồi vừa ngủ gục!” Houston cố gắng giữ bình tĩnh nhìn Arryn, nói: “Cho nên ta mới hỏi có phải ngươi thấy trình độ của ta quá kém cói, giảng bài quá nhàm chán hay không.”
Arryn lập tức lắc đầu.
Trên thực tế hắn biết chắc là cái huyết mạch lực kia lại giở trò quỷ. Trên đường tới đây hắn đã ăn một bữa sáng no nê, kết quả là vừa rồi một loại cảm giác khó hiểu đột nhiên bộc phát, hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã ngủ say.
“Không phải cảm thấy ta giảng bài quá kém, vậy thì nhất định là đã được học qua nên không cần phải học lại?”
Thấy Arryn lắc đầu, Houston cười lạnh một trận: “Nói như vậy, ngươi lặp lại một lần nữa nội dung ta vừa nói. Khởi đầu lực lượng của một thuật sư, hai bộ phận nào là quan trọng? Nói mau!”
“Lực lượng của thân thể cùng thuật lực…” Arryn trả lời một cách yếu ớt.
“Nói cho rõ ràng, ta còn nói về việc phân biệt thuật sĩ cùng thuật sư!”
“Lực lượng của thân thể chia làm hai bộ phận, một phần là những lực lượng của các phân tử nhỏ trong thân thể, gọi là Thể lực. Còn một phần khác chính là lực lượng của tinh thần và ý chí. Về phần thuật lực, đó là lực lượng đến từ nguyên tố bên ngoài sau khi chúng ta giác tỉnh cảm giác được. Chỉ có thể thông qua động tác thân thể đơn thuần, đem lực lượng của thân thể cùng thuật lực kết hợp. Một người làm được điều này đến một mức nhất định gọi là thuật sĩ. Còn thuật sư chính là người có thể đem lực lượng của thân thể cùng thuật lực luyện thành ‘Thuật nguyên lạp’. Sau đó thông qua ma luyện không ngừng, thậm chí trải qua chiến đấu liên tục có thể mở ra ‘Thuật môn’. Thuật sư có Thuật nguyên lạp càng lớn, mở được càng nhiều Thuật môn thì càng lợi hại.”
“Đối với thuật sư mà nói, còn có một thứ cơ bản quan trọng nhất, đó là gì?”
“Là huyết mạch lực, huyết mạch Cự Nhân thuần khiết có thể lực trời sanh kinh người, lực lượng vô cùng lớn. Huyết mạch Thú Nhân thuần khiết, trời sanh sở hữu cuồng hóa lực, có thể trong nhát mắt bộc phát…”
“Rất tốt.”
Houston không nghĩ tới những thứ này, Arryn đã thuộc làu từ khi ở trấn Colonie. Nhưng thấy Arryn có thể thuật lại đầy đủ rõ ràng như thế, hắn ngược lại cười cười: “Nếu thật sự là ngươi đã học qua thật tốt thì Hỏa Liệt Bạo Quyền đối với ngươi chắc cũng rất đơn giản, ra đây biểu diễn một chút đi.”
“Quỷ lùn thảm rồi.”
Vừa nghe Houston nói thế, Moss tựu có chút hả hê.
Mỗi giáo sư ở học viện Saint Léman tu luyện vũ kỹ cũng không giống nhau, lọai bí kỹ Hỏa Liệt Bạo Quyền này ở học viện cũng chỉ có Houston cùng 1 số ít lão sư tập luyện. Cho nên rất nhiều học sinh ở đây dù cha mẹ cũng là thuật sư, thậm chí trong đó cũng có người đã từng đi học tại học viện Saint Léman nhưng bởi vì học lão sư khác nhau nên học được vũ kỹ cũng khác nhau. Hơn nữa, trên căn bản thì những đứa trẻ vừa được giác tỉnh đã bị đưa đến học viện Saint Léman để xây dựng nền móng rồi. Cho nên Moss có thể khẳng định trong đám học sinh mới này chưa chắc đã có một hai đứa học qua cái loại Hỏa Liệt Bạo Quyền này, lại càng không phải nói cái tên Quỷ lùn đến từ trấn Colonie này.
Arryn mang một vẻ mặt bất đắc dĩ đứng lên, đi tới vùng phía trước mặt dám học sinh mới.
Hắn chẳng qua là chỉ nghe được lúc Houston bắt đầu giảng giải, ngay cả hình ảnh cuối cùng khi Houston đánh ra một quyền hắn cũng hoàn toàn không thấy, lúc đó hắn chính là đã ngủ rồi.
“Bước chân nhanh chóng đạp mạnh xông lên trước… Cố hết sức khởi gió lên… Khi cảm giác được gió đã thổi mạnh, phối hợp niệm chú, nhanh chúng tập trung tinh thần, sử dụng thuật lực…”
Hiện tại thật sự không còn cách nào khác, Arryn chỉ có thể cố gắng. Trong ánh mắt đắc ý của Houston, hắn nhanh chóng nhớ lại giảng giải của Houston về Hỏa Liệt Bạo Quyền sau đó xông tới trước.
“Hỏa Liệt Bạo Quyền!”
Mọi người đều thấy Arryn ngâm một tiếng trầm thấp sau đó trong nháy mắt xuất ra một quyền, từ cánh tay phải của hắn như bùng lên một ngọn lửa nóng sau đó nhanh chóng bao quanh nắm đấm của hắn tạo thành một quả cầu lửa, ầm ầm nổ tung.
“Thành công rồi?”
“Thật sự là có thể bùng ra ngọn lửa a, hắn dùng được Hỏa Liệt Bạo Quyền?”
“Hắn rốt cuộc là có lai lịch ra sao, sao có thể thoáng một cái là lĩnh ngộ loại thuật kỹ này!”
Đám học sinh mới nhất thời nổ tung, trong ánh mắt của rất nhiều học sinh nữ nhìn Arryn thậm chí còn có sắc thái sùng bái.
Moss vài giây trước còn có chút hả hê lúc này đang đần người ra.
Thần sắc đắc ý trên mặt của Houston trong nháy mắt cũng ngưng hẳn lại.
Làm sao có thể!
Mặc dù qua giảng giải thì Hỏa Liệt Bạo Quyền cũng có chút đơn giản, nhưng trong đó có rất nhiều khuất mắc. Nhất là tốc độ vận dụng thuật lực, người mới học nếu không qua tập luyện thường xuyên thì tuyết đối không thể làm được. Cho dù là chính bản thân hắn, năm đó cũng đã trả qua suốt mười ngày tập luyện mới có thể miễn cưỡng dùng Hỏa Liệt Bạo Quyền. Hơn nữa còn không đảm bảo mỗi lần đánh ra đều thành công.
Arryn chính hắn cũng trợn tròn mắt, chẳng qua là nhìn vẻ hoảng hốt ấy thì cảm giác giống như là một chiêu ấy với hắn mà nói cũng không quá khó khăn.
Đây không phải là trùng hợp! Học sinh mới bình thường không thể nào đạt tới tốc độ vận dụng thuật lực như vậy!
Houston bình tâm lại, chỉ có một khả năng duy nhất hính là trước đó Arryn đã học qua Hỏa Liệt Bạo Quyền.
“Lại dám cố ý khiêu khích ta, ngươi nhất định phải chết!”
Trong lòng hắn nghiến răng nghiến lợi quyết định phải đem Arryn chà chà đạp đạp một trăm lần. Nhưng trên mặt lại bày ra một loại thần sắc thưởng thức: “Vị bạn học này, ngươi đã học xong Hỏa Liệt Bạo Quyền, vậy kế tiếp ta sẽ dạy ngươi Toàn Phong Liệt vậy.”
“Bí quyết Toàn Phong Liệt này, chính là đem thuật lực cấp tốc ngưng tự ở hai tay, sau đó phối hộp mười ngón tay xuất ra, hai tay đong đưa, trong nháy mắt xuất ra mười tia gió xoay tròn. Đây là một loại thuật kỹ dùng tốc độ và phạm vi bao phủ để thủ thắng ở một khoảng cách gần. Đối thủ ngang tầm bình thường dù có thể miễn cưỡng ngăn cản cũng sẽ bị thương, nếu so sánh thì kỹ thuật này còn lợi hại hơn Hỏa Liệt Bạo quyền.”
“Xem cho rõ!”
Arryn còn chưa kịp lên tiếng thì Houston đã bắt đầu diễn giải, hai tay như tia chớp vươn ra phía trước.
Bả vai cùng cả người hắn hơi rung động, còn cánh tay thì như hay chiếc roi bỗng nhiên lay động không ngừng,
“Ô!”
Âm thanh trầm thấp phát ra làm da đầu người khác cũng căng ra.
Mười cơn gió lốc mắt thường cũng nhìn thấy được xuất hiện trước mặt hắn, va chạm lẫn nhau tạo ra một loạt tiếng vang như trường tiên quất mạnh.
“Thật lợi hại, cái này so với Hỏa Liệt Bạo quyền còn muốn lợi hại hơn!”
“Bí kỹ thật đẹp!”
“Nhìn giống như trước mặt đột nhiên xuất hiện mấy cái đuôi hồ ly, làm cho người ta không thể chạy thoát, nhất định sẽ bị trúng chiêu a!”
Một loạt tiếng thán phục nhất thời vang lên.
Lúc này Houston nghe tiếng thân phục liền dương dương tự đắc.
‘Thấy rõ chưa? Lần này đến phiên ngươi.” Hắn cười cười híp mắt nhìn Arryn nói.
Ánh mắt của mọi người một lần nữa lại tập trung lên người Arryn.
“Thật lợi hại, ta tới đây!”
Arryn có chút ao ước nhìn Houston một cái, bắt chước bộ dáng của Houston đưa tay ra,
Trong nháy mắt Arryn đưa tay ra, hắn không khỏi cảm thấy có chút cảm giác kì lạ, giống như mình vô luận làm động tác gì, hay học cái gì cũng không nên thông suốt như vậy mới đúng. Vậy mà trong giây lát, hắn cơ hồ sử ra động tác bắt chước của Houston.
Cảm giác giống như suy nghĩ trong đầu hắn lúc này khác với lúc bình thường, làm cho hắn có chút ngây người.
“Toàn Phong Liệt!”
“Ô!”
Trong nháy mắt hắn ngây người, ngón tay của hắn đã tạo ra tiếng gió.
Thuật lực ngưng tụ đến tay hắn sau đó theo ngón tay nhanh chóng tuôn ra, khơi dậy luồn gió, nhưng luồn gió này không xoay tròn giống như của Houston mà có vài cổ bay loạn. Thậm chí có hai cổ trong đó đụng nhau trước mặt hắn, làm cho cuồng phong mạnh lẽ đập lên mặt hắn.
“A” một tiếng, Arryn phát ra một tiếng kêu đau đớn, hai tròng mắt hơi rát thiếu chút nữa làm hắn té xuống đất.
Toàn trường hoàn toàn yên tĩnh.
“Ha ha!” Moss ngẩn ngơ một chút, sau đó không nhịn dược cười phá lên: “Quỷ lùn, ta còn chưa thấy ai bị bí kỹ của chính mình đánh vào mặt, thiếu chút nữa ngã xuống. Ngươi có thể hay không hài hước hơn một chút a?”
“Làm sao có thể!”
Houston vốn đang chắp tay sau lưng dương dương đắc ý, hiện bộ dạng chật vật của Arryn cùng bộ dáng cười ha ha của Moss, sau lưng hắn lại đổ mồ hôi lạnh.
Hắn thấy rất rõ ràng, chẳng qua là lúc cuối ùng tốc độ xuất ra thuật lực ở ke hở giữa hai tay Arryn có vấn đề mà thôi.
Toàn Phong Liệt này khó khăn nhất chính là năm ngón tay phải nhanh chóng đem thuật lực tập trung, sau đó áp suất tới một trình độ nhất định trong thời gian vô cùn ngắn.
Đừng nói là học sinh mới thức tỉnh, coi như là học sinh đã học tập ở học viện Saint Léman nửa năm cũng chưa hẳn có thể làm được điều này. Hơn nữa, mấu chốt chính là, Toàn Phong Liệt này chính là bí kỹ gia truyền của Houston hắn, lúc trước chưa bao giờ hắn truyền thụ cho ai ở học viện Saint Léman.
Chẳng lẽ người này thật sự là một thiên tài?
Nhưng cho dù ngươi là thiên tài, cũng dám ngủ ở trong khóa của ta sao!
“Ngay cả vũ kỹ đơn giản như vậy cũng đánh vào mặt chính mình, ngươi còn dám ngủ gục trong lớp học của ta?” Khóe miệng của Houston có chút phát run, hắn phải tận lực giữ bình tĩnh, nói: “Đi ra ngoài Thạch Lâm đứng phạt cho ta, rồi nghiềm ngẫm cho kỹ lại!”
Chợt thanh âm của Riberio vang lên: “Lão sư, cái Toàn Phong Liệt này vốn cũng khọng phải là vũ kỹ đơn giản gì. Ta xem ở đây chắc cũng không có ai lần đầu tiên là làm được giống như vậy đâu nhỉ?”
“Phải không?”
Nhìn vẻ mặt vọng động cùng hàm ý khiêu khích của Riberio, Houston âm hiểm cười, nhìn về phía đám học sinh mới: “Có ai cảm thấy đây không phải vũ kỹ đơn giản, đứng ra cho ta.”
Đám học sinh mới tất nhiên là nhìn ra tên “Lão sư nhỏ mọn” này là cố ý gây phiền toái cho Arryn, hiện tại thấy hắn nhìn qua, nhất thời trong lòng sợ hãi, làm gì còn có ai dám đứng ra.
“Ngươi nhìn đi, hình như không có ai có cảm giác giống ngươi. Còn nữa, ai cho phép ngươi tùy ý phát biểu?” Houston đưa một ngón tay chỉ chỉ vào Riberio rồi chỉ chỉ ra hướng phía ngoài Thạch Lâm: “Ngươi cũng bị phạt đứng chung với hắn, để cho học sinh bên ngoài nhìn xem vào lớp ta không tuân thủ kỷ luật sẽ có kết quả gì.”
Moss nhất thời có chút hả hê khoái chí, nghĩ thầm ngươi cứ manh động đi, hô hào cho ta liếm chân nữa đi… Nhưng hắn còn chưa cao hứng được vài giây, ngón tay của Houston đã chỉ về phía hắn: “Còn ngươi nữa, tiểu tử tóc đỏ, mới vừa rồi ai cho ngươi cười lớn tiếng như vậy? Đi ra đứng phạt cho ta!”
“Hả?” Moss nhất thời trợn mắt há mồm.
***Chú thích***
(*) Thuật nguyên lạp: như là chakra hay mana ấy.
Truyện khác cùng thể loại
309 chương
99 chương
4707 chương
47 chương
41 chương