Băng hỏa phá phôi thần
Chương 12 : Nhóm năm người đáng sợ
"Ngươi đã nghe chưa, có một tân sinh mang huyết mạch Cự thực quái đó!"
"Ngươi đùa chắc, xưa nay ta chưa bao giờ nghe thấy có ai có huyết mạch Cự thực quái cả!"
"Thật mà, nghe nói là Sổ đen lão sư Houston chính miệng tiết lộ... hơn nữa đồn rằng tân sinh đó còn rất lợi hại, hôm qua lúc đứng lớp Houston lão sư còn cố ý chỉnh hắn, đem ra cả mấy ngàn cái đùi gà ép hắn ăn, ai ngờ cuối cùng tân sinh đó lại thật sự ăn sạch khiến Houston lão sư vô cùng mất mặt. Hiện tại ngay cả Houston lão sư cũng không dám tìm hắn gây rắc rối nữa rồi..."
...
Moss vô cùng buồn bực rảo bước trên đường tới Mãnh thú huấn luyện quán, cứ nghe được những tiếng xì xầm như thế ở dọc đường thì hắn lại luôn trào lên loại cảm giác muốn uất ức tới muốn ói máu.
Chỉ mới qua một ngày mà chuyện Arryn ăn sạch bách một xe đùi gà khiến Houston hoảng loạn kích động mất cả phong độ cũng đã xôn xao toàn bộ Học viện St.Léman, lời đồn đại càng lúc càng khuếch đại từ mấy trăm đùi gà cho tới giờ đã biến thành mấy ngàn cái rồi.
Cự thực quái chỉ là một loại quái vật cấp độ thấp có sức ăn cực kỳ khủng khiếp sinh sống ở rừng rậm phía nam, căn bản không có khả năng tồn tại huyết mạch di truyền cùng Huyết mạch lực, nhưng do Houston cuối cùng bị Arryn làm cho nửa điên nửa khùng hô loạn một câu "Chẳng lẽ ngươi là Cự thực quái sao?" nên hiện giờ trong học viện rất nhiều người cũng tự nhiên mà rỉ tai nhau rằng Arryn có huyết mạch Cự thực quái.
Nếu cứ một đồn mười mười đồn trăm tiếp như thế này thì cuối cùng chuyện tình không biết sẽ còn thành cái gì nữa cơ.
Mấu chốt nhất chính là hắn căn bản cùng Arryn, còn có cả cái gã tân sinh luôn không có việc gì mà cũng một bộ tràn đầy manh động Ribeiro thật ra không hề có một chút quan hệ nào cả, nhưng Houston lại luôn cho rằng hắn cùng hai thằng này chính là một bọn, đi học chính là để cố ý làm trò cười trên lớp. Moss cũng chẳng thể hiểu nổi tại sao Houston lại một mực nghĩ như vậy, nhưng hắn có thể khẳng định rằng cái gã nam nhân âm hiểm có biệt danh Sổ đen lão sư kia mà càng để cho hắn ở bên ngoài nghe được các kiểu lời đồn rằng hắn mất mặt thế nọ thế kia thì sau này khi lên lớp sẽ càng bày ra nhiều thủ đoạn biến thái để trả thù bọn họ.
Vốn hôm nay không có chương trình học nào cả, Moss đi Mãnh thú huấn luyện quán là vì nghe nói có đệ tử năm thứ ba tiến hành "Chiến Thú khảo hạch". Cũng giống như phần lớn các học viện trên đại lục, Học viện St.Léman cũng bắt về rồi nuôi dưỡng một vài loại quái vật cùng quái thú hung ác, để tới một ít đệ tử thuộc khoa chiến đấu thuật sư khi bắt đầu năm thứ ba phải tiếp nhận huấn luyện cùng với những quái vật cùng quái thú này.
Loại huấn luyện này là bắt buộc, bởi vì bất luận khu vực hoang vắng nào của Vương quốc như rừng rậm, đồng hoang, nhất là một ít địa phương tại biên giới ít người lui tới... đều có số lượng lớn quái vật cùng quái thú tồn tại. Thuật sư nếu thi hành nhiệm vụ tại những khu vực này thì lúc nào cũng có thể sẽ phải chiến đấu cùng những quái vật, quái thú đó.
Mà chiến đấu cùng những quái vật, quái thú này trong học viện cũng thuận tiện có thể bồi dưỡng dũng khí chiến đấu cho các đệ tử. Đương nhiên "Chiến Thú khảo hạch" cũng là một môn thi trọng yếu mà các học sinh của các hệ khoa chiến đấu thuật sư nhất định phải thông qua trong kỳ thi cuối năm, nếu không thông qua môn thi này hoặc biểu hiện quá mức kém cỏi thì sẽ bị đào thải đến các hệ khoa khác, sau này chỉ sợ vĩnh viễn cũng không còn khả năng trở thành những dũng giả như trong truyền thuyết nữa rồi.
Đệ tử năm dưới cũng có thể tham gia quan sát "Chiến Thú khảo hạch ", trên thực tế ở Học viện St.Léman thì rất nhiều khảo hạch của đệ tử năm trên cũng mở cửa cho phép đệ tử năm dưới đứng ngoài quan sát, như vậy cũng có thể sớm tích lũy một ít kinh nghiệm. Trong đó một ít khảo hạch bởi vì bình thường căn bản là rất hiếm gặp, nhất là loại môn thi cuối năm như "Chiến Thú khảo hạch" này đối với phần lớn đệ tử năm dưới trước nay chưa từng được thấy quái vật cùng quái thú mà nói là vô cùng mới lạ kích thích... cho nên dần dà ngày này cũng dường như biến thành một ngày lễ trong Học viện St.Léman. Đám đệ tử Học viện St.Léman thậm chí còn gọi "Chiến Thú khảo hạch" là "Quái thú lễ".
Nghe nói lần này dùng để khảo hạch các học sinh của hệ khoa chiến đấu thuật sư Học viện St.Léman là một loại quái vật gọi là "Behemoth". Loại quái vật này chỉ vừa mới được phát hiện tại vùng biên giới giữa vương quốc Archer cùng với vương quốc Winter, đừng nói là học sinh học viện St.Léman mà ngay cả toàn bộ thành St.Lauren cũng không có mấy thuật sư biết được loại quái vật này hình dạng ra làm sao nữa.
Ước mơ của Moss chính là trở thành một gã chiến đấu thuật sư lợi hại tới mức có thể đi qua bất kỳ địa phương hiểm nghèo nào, trở thành dũng giả nổi danh toàn bộ đại lục... vậy nên thường ngày hắn cũng đã rất có hứng thú tìm hiểu các loại quái vật chứ đừng nói tới háo hức như hôm nay. Nhưng khi nghe được những tiếng xì xầm dọc đường thì tâm tình của hắn lại càng lúc càng như đi đưa đám, dần dần ngay cả đối với việc đi quan sát "Chiến Thú khảo hạch" cũng sắp không còn hứng thú nổi nữa rồi.
"Vị bạn học này, làm ơn cho hỏi đường tới Khu Piacenza?"
Ngay khi Moss còn ủ rũ cúi đầu lo lắng về tao ngộ bi thảm sau này trên lớp thì một thanh âm đột ngột truyền vào tai hắn.
"Hả?"
Moss theo phản xạ ngẩng đầu lên, lúc này hắn mới thấy có năm người đang đi tới trước mặt mình.
Năm người này đều không mặc đồng phục màu xanh của Học viện St.Léman, một đoàn đều vừa đi vừa nhìn đông ngó tây quan sát xung quanh... Lên tiếng hỏi Moss chính là một nam sinh với mái tóc dài màu vàng kim buộc thành đuôi ngựa sau gáy, nhìn qua dáng vóc cùng tuổi tác cũng chỉ tương đương Moss mà thôi, hắn vô cùng anh tuấn, trên mặt mang theo nụ cười mê người.
Nhưng chỉ mới bắt gặp ánh mắt của nam sinh tóc vàng anh tuấn này thì một cảm giác áp lực trầm trọng cùng sợ hãi cực kỳ mãnh liệt đột nhiên tràn ngập cơ thể Moss. Thân thể hắn chợt cứng ngắc, sống lưng không tự chủ được mà đổ ra từng đợt mồ hôi lạnh, hô hấp cũng trở nên hết sức khó khăn.
Loại cảm giác này thật giống như đứng trước mặt hắn lúc này không phải là một nam sinh vóc người chỉ từa tựa mình mà là một đầu mãnh thú có thể dễ dàng xé nát bản thân!
"Sao có thể có cảm giác như vậy chứ?"
"Đây là chuyện gì!"
Nhất thời, Moss chỉ cảm thấy tay chân mình cũng bắt đầu lạnh như băng, nếu không phải lúc này hắn kiệt lực khống chế thì thân thể chỉ sợ đã run lẩy bẩy rồi.
"Vị bạn học này, ngươi có biết đường tới Khu Piacenza hay không vậy?"
Thấy Moss nhất thời chưa trả lời, nam sinh tóc vàng này lại hỏi lại một lần.
"Cứ đi theo hướng này là tới." Moss chật vật giơ tay lên chỉ một hướng nói.
"Vậy cám ơn nhé." Nam sinh tóc vàng cười cười cảm ơn, sau đó không nói gì thêm mà cùng bốn người còn lại vượt qua Moss, đi về phía vừa được chỉ.
Phải một lúc lâu sau khi năm người nọ đi khỏi thì Moss vốn đứng cứng ngắc rốt cục mới khôi phục bình thường, há to miệng thở hắt ra, cả người mồ hôi lạnh xoay lại, không thể tin nổi nhìn theo bóng lưng họ.
"Những người này rốt cuộc là đệ tử học viện nào chứ?!"
"Người kia rốt cuộc là ai?."
Năm người này không một ai mặc đồng phục của Học viện St.Léman, lại không biết Khu Piacenza ở đâu, mà vốn Khu Piacenza là nơi Học viện St.Léman dùng để cho khách cùng đệ tử bên ngoài trường ký túc đấy, hơn nữa tuổi tác của đối phương cũng chỉ trạc tuổi mình... cho nên Moss cơ hồ hoàn toàn có thể khẳng định rằng năm người này nhất định là đệ tử của học viện khác.
Trong năm người thì nam sinh tóc vàng lên tiếng hỏi đường gây ra cho hắn áp lực thật sự quá mạnh mẽ, thậm chí còn khiến hắn không cách nào hô hấp bình thường nổi, tim cũng tựa hồ muốn ngừng đập tới nơi... nên căn bản Moss cũng không chú ý nổi bộ dạng của bốn người khác ra sao nữa.
Áp lực như vậy... chỉ có thể nói rõ rằng thực lực của người này hơn hắn thật sự quá xa.
Người này khẳng định không chỉ đã thành công ngưng luyện ra "Thuật nguyên lạp" để trở thành thuật sư đúng nghĩa mà hơn nữa ở trong giới thuật sư khẳng định cũng đã là một nhân vật phi thường lợi hại, thậm chí còn có khả năng đã luyện thành bí kỹ cường đại nào đó.
Ở đâu đột nhiên xuất hiện ra một gã đệ tử kinh khủng như vậy chứ.
Năm người! Giải thi đấu giữa các học viện – Cup Tinh Không Dũng Giả!
"Chẳng lẽ năm người này, chính là tiểu đội dự thi của Học viện South Cliff sao?!"
*South Cliff: học viện Gió mùa phương Nam
Bỗng nhiên ngay lúc đó, trong óc Moss thoáng hiện lên một ý nghĩ như vậy, rồi sau đó thì toàn thân hắn càng trở nên lạnh như băng, thân hình cũng không thể áp chế nổi mà run rẩy.
Ngày mai sẽ là cuộc thi đấu loại trực tiếp giữa Học viện St.Léman và học viện South Cliff, chỉ có chiến thắng Học viện South Cliff thì Học viện St.Léman mới có tư cách tham gia vòng loại chính thức. Học viện South Cliff chỉ là một học viện tầm tầm chẳng mấy tiếng tăm nằm ở phía nam thành St.Lauren, trước đây cũng không có thành tích xuất sắc gì mấy... bằng không cũng sẽ không phải tiến hành thi đấu sơ loại với Học viện St.Léman rồi.
Moss biết rõ chỉ có học sinh năm thứ ba hoặc thứ tư của Học viện St.Léman mới có tư cách trở thành thành viên của tiểu đội dự thi đại biểu cho học viện, bọn họ nhất định lợi hại hơn mình rất nhiều lần, thậm chí trong đó có những người đã có thực lực đủ để áp đảo một số lão sư nữa. Nhưng Moss cũng đã gặp Christine có biệt hiệu "Thiếu nữ như thần" rồi đấy, mà kể cả lúc đối mặt với nàng thì hắn cũng không cảm thấy áp lực kinh khủng như vừa rồi được.
Nhìn theo năm thân ảnh đã dần dần biến mất trong tầm mắt, Moss đang lạnh lẽo toàn thân bỗng cảm thấy rằng tiểu đội dự thi của Học viện St.Léman căn bản là không có khả năng chiến thắng tiểu đội như thế kia rồi.
...
"Học viện St.Léman hoàn cảnh thật tốt, hơn nữa còn rộng hơn so với học viện của chúng ta nữa."
Nhóm năm người khiến cho Moss sợ hãi lạnh cả người đi dọc theo con đường rải đầy sỏi nhỏ, chậm rãi đi về hướng Khu Piacenza phía sau Học viện St.Léman. Nam sinh tóc vàng rất tự nhiên móc ra một cái son môi quệt quệt lên môi, ra vẻ hết sức nhàm chán nói: "Vậy mà chẳng thấy nổi đứa nào thú vị hay lợi hại một chút nữa, thật sự là mất hứng quá đi mất."
"Turkingham, ngươi không nên quá coi thường Học viện St.Léman!" Trong bốn người cạnh hắn thì một nam sinh vóc người khôi ngô cao lớn, chân mày rậm rạp lạ thường, lông tóc đỏ rực trầm giọng nói: "Mấy người như đám Thiếu nữ như thần Christine cùng với Kieran vẫn khá mạnh đấy."
"Mạnh? Đó là so với những người bình thường như Hartson đội trưởng các ngươi thôi, đối với thiên tài như ta mà nói thì lại chẳng đáng kể chút nào. Ha ha ha!" Tóc vàng nam sinh vuốt vuốt mái tóc, phô ra một nụ cười mê người nói.
"Ngươi không thể khiêm tốn chút sao?"
Nam sinh cao lớn mày rậm cùng ba người khác hẳn là đã quá quen thuộc với thái độ kiểu này của nam sinh tóc vàng nên nghe hắn nói vậy cũng chỉ trừng mắt liếc hắn một cái, lẩm bẩm như vậy.
"Những nữ sinh xinh đẹp của học viện này nếu thấy được thực lực của ta xong nhất định sẽ gào thét lên đòi trao thân cho ta!"
Nhưng nghe thấy câu tự nhủ tiếp theo này của nam sinh tóc vàng thì bốn người kia cũng không chịu nổi mà nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đá văng thằng này vào lỗ cống bên vệ đường.
"Ngươi đã nghe chưa, có một tân sinh mang huyết mạch Cự thực quái."
"Ngươi đùa chắc, xưa này ta chưa bao giờ nghe thấy có ai có huyết mạch Cự thực quái cả!"
"Thật mà, nghe nói là Sổ đen lão sư Houston chính miệng tiết lộ... hơn nữa đồn rằng tân sinh đó còn rất lợi hại, hôm qua lúc đứng lớp Houston lão sư còn cố ý chỉnh hắn, đem ra cả mấy ngàn cái đùi gà ép hắn ăn, ai ngờ cuối cùng tân sinh đó lại thật sự ăn sạch khiến Houston lão sư vô cùng mất mặt. Hiện tại ngay cả Houston lão sư cũng không dám dễ dàng tìm hắn gây rắc rối nữa rồi..."
...
Moss vô cùng buồn bực rảo bước trên đường tới Mãnh thú huấn luyện quán, cứ nghe được những tiếng xì xầm như thế ở dọc đường thì hắn lại luôn trào lên loại cảm giác muốn uất ức tới muốn ói máu.
Chỉ mới qua một ngày mà chuyện Arryn ăn sạch bách một xe đùi gà khiến Houston hoảng loạn kích động mất cả phong độ cũng đã xôn xao toàn bộ Học viện St.Léman, lời đồn đại càng lúc càng khuếch đại từ mấy trăm đùi gà cho tới giờ đã biến thành mấy ngàn cái rồi.
Cự thực quái chỉ là một loại quái vật cấp độ thấp có sức ăn cực kỳ khủng khiếp sinh sống ở rừng rậm phía nam, căn bản không có khả năng tồn tại huyết mạch di truyền cùng Huyết mạch lực, nhưng do Houston cuối cùng bị Arryn làm cho nửa điên nửa khùng hô loạn một câu "Chẳng lẽ ngươi là Cự thực quái sao?" nên hiện giờ trong học viện rất nhiều người cũng tự nhiên mà rỉ tai nhau rằng Arryn có huyết mạch Cự thực quái.
Nếu cứ một đồn mười mười đồn trăm tiếp như thế này thì cuối cùng chuyện tình không biết sẽ còn thành cái gì nữa cơ.
Mấu chốt nhất chính là hắn căn bản cùng Arryn, còn có cả cái gã tân sinh luôn không có việc gì mà cũng một bộ tràn đầy manh động Ribeiro thật ra không hề có một chút quan hệ nào cả, nhưng Houston lại luôn cho rằng hắn cùng hai thằng này chính là một bọn, đi học chính là để cố ý làm trò cười trên lớp. Moss cũng chẳng thể hiểu nổi tại sao Houston lại một mực nghĩ như vậy, nhưng hắn có thể khẳng định rằng cái gã nam nhân âm hiểm có biệt danh Sổ đen lão sư kia mà càng để cho hắn ở bên ngoài nghe được các kiểu lời đồn rằng hắn mất mặt thế nọ thế kia thì sau này khi lên lớp sẽ càng bày ra nhiều thủ đoạn biến thái để trả thù bọn họ.
Vốn hôm nay không có chương trình học nào cả, Moss đi Mãnh thú huấn luyện quán là vì nghe nói có đệ tử năm thứ ba tiến hành "Chiến Thú khảo hạch". Cũng giống như phần lớn các học viện trên đại lục, Học viện St.Léman cũng bắt về rồi nuôi dưỡng một vài loại quái vật cùng quái thú hung ác, để tới một ít đệ tử thuộc khoa chiến đấu thuật sư khi bắt đầu năm thứ ba phải tiếp nhận huấn luyện cùng với những quái vật cùng quái thú này.
Loại huấn luyện này là bắt buộc, bởi vì bất luận khu vực hoang vắng nào của Vương quốc như rừng rậm, đồng hoang, nhất là một ít địa phương tại biên giới ít người lui tới... đều có số lượng lớn quái vật cùng quái thú tồn tại. Thuật sư nếu thi hành nhiệm vụ tại những khu vực này thì lúc nào cũng có thể sẽ phải chiến đấu cùng những quái vật, quái thú đó.
Mà chiến đấu cùng những quái vật, quái thú này trong học viện cũng thuận tiện có thể bồi dưỡng dũng khí chiến đấu cho các đệ tử. Đương nhiên "Chiến Thú khảo hạch" cũng là một môn thi trọng yếu mà các học sinh của các hệ khoa chiến đấu thuật sư nhất định phải thông qua trong kỳ thi cuối năm, nếu không thông qua môn thi này hoặc biểu hiện quá mức kém cỏi thì sẽ bị đào thải đến các hệ khoa khác, sau này chỉ sợ vĩnh viễn cũng không còn khả năng trở thành những dũng giả như trong truyền thuyết nữa rồi.
Đệ tử năm dưới cũng có thể tham gia quan sát "Chiến Thú khảo hạch ", trên thực tế ở Học viện St.Léman thì rất nhiều khảo hạch của đệ tử năm trên cũng mở cửa cho phép đệ tử năm dưới đứng ngoài quan sát, như vậy cũng có thể sớm tích lũy một ít kinh nghiệm. Trong đó một ít khảo hạch bởi vì bình thường căn bản là rất hiếm gặp, nhất là loại môn thi cuối năm như "Chiến Thú khảo hạch" này đối với phần lớn đệ tử năm dưới trước nay chưa từng được thấy quái vật cùng quái thú mà nói là vô cùng mới lạ kích thích... cho nên dần dà ngày này cũng dường như biến thành một ngày lễ trong Học viện St.Léman. Đám đệ tử Học viện St.Léman thậm chí còn gọi "Chiến Thú khảo hạch" là "Quái thú lễ".
Nghe nói lần này dùng để khảo hạch các học sinh của hệ khoa chiến đấu thuật sư Học viện St.Léman là một loại quái vật gọi là "Behemoth". Loại quái vật này chỉ vừa mới được phát hiện tại vùng biên giới giữa vương quốc Archer cùng với vương quốc Winter, đừng nói là học sinh học viện St.Léman mà ngay cả toàn bộ thành St.Lauren cũng không có mấy thuật sư biết được loại quái vật này hình dạng ra làm sao nữa.
Ước mơ của Moss chính là trở thành một gã chiến đấu thuật sư lợi hại tới mức có thể đi qua bất kỳ địa phương hiểm nghèo nào, trở thành dũng giả nổi danh toàn bộ đại lục... vậy nên thường ngày hắn cũng đã rất có hứng thú tìm hiểu các loại quái vật chứ đừng nói tới háo hức như hôm nay. Nhưng khi nghe được những tiếng xì xầm dọc đường thì tâm tình của hắn lại càng lúc càng như đi đưa đám, dần dần ngay cả đối với việc đi quan sát "Chiến Thú khảo hạch" cũng sắp không còn hứng thú nổi nữa rồi.
"Vị bạn học này, làm ơn cho hỏi đường tới Khu Piacenza?"
Ngay khi Moss còn ủ rũ cúi đầu lo lắng về tao ngộ bi thảm sau này trên lớp thì một thanh âm đột ngột truyền vào tai hắn.
"Hả?"
Moss theo phản xạ ngẩng đầu lên, lúc này hắn mới thấy có năm người đang đi tới trước mặt mình.
Năm người này đều không mặc đồng phục màu xanh của Học viện St.Léman, một đoàn đều vừa đi vừa nhìn đông ngó tây quan sát xung quanh... Lên tiếng hỏi Moss chính là một nam sinh với mái tóc dài màu vàng kim buộc thành đuôi ngựa sau gáy, nhìn qua dáng vóc cùng tuổi tác cũng chỉ tương đương Moss mà thôi, hắn vô cùng anh tuấn, trên mặt mang theo nụ cười mê người.
Nhưng chỉ mới bắt gặp ánh mắt của nam sinh tóc vàng anh tuấn này thì một cảm giác áp lực trầm trọng cùng sợ hãi cực kỳ mãnh liệt đột nhiên tràn ngập cơ thể Moss. Thân thể hắn chợt cứng ngắc, sống lưng không tự chủ được mà đổ ra từng đợt mồ hôi lạnh, hô hấp cũng trở nên hết sức khó khăn.
Loại cảm giác này thật giống như đứng trước mặt hắn lúc này không phải là một nam sinh vóc người chỉ từa tựa mình mà là một đầu mãnh thú có thể dễ dàng xé nát bản thân!
"Sao có thể có cảm giác như vậy chứ?"
"Đây là chuyện gì!"
Nhất thời, Moss chỉ cảm thấy tay chân mình cũng bắt đầu lạnh như băng, nếu không phải lúc này hắn kiệt lực khống chế thì thân thể chỉ sợ đã run lẩy bẩy rồi.
"Vị bạn học này, ngươi có biết đường tới Khu Piacenza hay không vậy?"
Thấy Moss nhất thời chưa trả lời, nam sinh tóc vàng này lại hỏi lại một lần.
"Cứ đi theo hướng này là tới." Moss chật vật giơ tay lên chỉ một hướng nói.
"Vậy cám ơn nhé." Nam sinh tóc vàng cười cười cảm ơn, sau đó không nói gì thêm mà cùng bốn người còn lại vượt qua Moss, đi về phía vừa được chỉ.
Phải một lúc lâu sau khi năm người nọ đi khỏi thì Moss vốn đứng cứng ngắc rốt cục mới khôi phục bình thường, há to miệng thở hắt ra, cả người mồ hôi lạnh xoay lại, không thể tin nổi nhìn theo bóng lưng họ.
"Những người này rốt cuộc là đệ tử học viện nào chứ?!"
"Người kia rốt cuộc là ai?."
Năm người này không một ai mặc đồng phục của Học viện St.Léman, lại không biết Khu Piacenza ở đâu, mà vốn Khu Piacenza là nơi Học viện St.Léman dùng để cho khách cùng đệ tử bên ngoài trường ký túc đấy, hơn nữa tuổi tác của đối phương cũng chỉ trạc tuổi mình... cho nên Moss cơ hồ hoàn toàn có thể khẳng định rằng năm người này nhất định là đệ tử của học viện khác.
Trong năm người thì nam sinh tóc vàng lên tiếng hỏi đường gây ra cho hắn áp lực thật sự quá mạnh mẽ, thậm chí còn khiến hắn không cách nào hô hấp bình thường nổi, tim cũng tựa hồ muốn ngừng đập tới nơi... nên căn bản Moss cũng không chú ý nổi bộ dạng của bốn người khác ra sao nữa.
Áp lực như vậy... chỉ có thể nói rõ rằng thực lực của người này hơn hắn thật sự quá xa.
Người này khẳng định không chỉ đã thành công ngưng luyện ra "Thuật nguyên lạp" để trở thành thuật sư đúng nghĩa mà hơn nữa ở trong giới thuật sư khẳng định cũng đã là một nhân vật phi thường lợi hại, thậm chí còn có khả năng đã luyện thành bí kỹ cường đại nào đó.
Ở đâu đột nhiên xuất hiện ra một gã đệ tử kinh khủng như vậy chứ.
Năm người! Giải thi đấu giữa các học viện – Cup Tinh Không Dũng Giả!
"Chẳng lẽ năm người này, chính là tiểu đội dự thi của Học viện South Cliff sao?!"
*South Cliff: học viện Gió mùa phương Nam
Bỗng nhiên ngay lúc đó, trong óc Moss thoáng hiện lên một ý nghĩ như vậy, rồi sau đó thì toàn thân hắn càng trở nên lạnh như băng, thân hình cũng không thể áp chế nổi mà run rẩy.
Ngày mai sẽ là cuộc thi đấu loại trực tiếp giữa Học viện St.Léman và học viện South Cliff, chỉ có chiến thắng Học viện South Cliff thì Học viện St.Léman mới có tư cách tham gia vòng loại chính thức. Học viện South Cliff chỉ là một học viện tầm tầm chẳng mấy tiếng tăm nằm ở phía nam thành St.Lauren, trước đây cũng không có thành tích xuất sắc gì mấy... bằng không cũng sẽ không phải tiến hành thi đấu sơ loại với Học viện St.Léman rồi.
Moss biết rõ chỉ có học sinh năm thứ ba hoặc thứ tư của Học viện St.Léman mới có tư cách trở thành thành viên của tiểu đội dự thi đại biểu cho học viện, bọn họ nhất định lợi hại hơn mình rất nhiều lần, thậm chí trong đó có những người đã có thực lực đủ để áp đảo một số lão sư nữa. Nhưng Moss cũng đã gặp Christine có biệt hiệu "Thiếu nữ như thần" rồi đấy, mà kể cả lúc đối mặt với nàng thì hắn cũng không cảm thấy áp lực kinh khủng như vừa rồi được.
Nhìn theo năm thân ảnh đã dần dần biến mất trong tầm mắt, Moss đang lạnh lẽo toàn thân bỗng cảm thấy rằng tiểu đội dự thi của Học viện St.Léman căn bản là không có khả năng chiến thắng tiểu đội như thế kia rồi.
...
"Học viện St.Léman hoàn cảnh thật tốt, hơn nữa còn rộng hơn so với học viện của chúng ta nữa."
Nhóm năm người khiến cho Moss sợ hãi lạnh cả người đi dọc theo con đường rải đầy sỏi nhỏ, chậm rãi đi về hướng Khu Piacenza phía sau Học viện St.Léman. Nam sinh tóc vàng rất tự nhiên móc ra một cái son môi quệt quệt lên môi, ra vẻ hết sức nhàm chán nói: "Vậy mà chẳng thấy nổi đứa nào thú vị hay lợi hại một chút nữa, thật sự là mất hứng quá đi mất."
"Turkingham, ngươi không nên quá coi thường Học viện St.Léman!" Trong bốn người cạnh hắn thì một nam sinh vóc người khôi ngô cao lớn, chân mày rậm rạp lạ thường, lông tóc đỏ rực trầm giọng nói: "Mấy người như đám Thiếu nữ như thần Christine cùng với Kieran vẫn khá mạnh đấy."
"Mạnh? Đó là so với những người bình thường như Hartson đội trưởng các ngươi thôi, đối với thiên tài như ta mà nói thì lại chẳng đáng kể chút nào. Ha ha ha!" Tóc vàng nam sinh vuốt vuốt mái tóc, phô ra một nụ cười mê người nói.
"Ngươi không thể khiêm tốn chút sao?"
Nam sinh cao lớn mày rậm cùng ba người khác hẳn là đã quá quen thuộc với thái độ kiểu này của nam sinh tóc vàng nên nghe hắn nói vậy cũng chỉ trừng mắt liếc hắn một cái, lẩm bẩm như vậy.
"Những nữ sinh xinh đẹp của học viện này nếu thấy được thực lực của ta xong nhất định sẽ gào thét lên đòi trao thân cho ta!"
Nhưng nghe thấy câu tự nhủ tiếp theo này của nam sinh tóc vàng thì bốn người kia cũng không chịu nổi mà nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đá văng thằng này vào lỗ cống bên vệ đường.
Truyện khác cùng thể loại
309 chương
99 chương
4707 chương
47 chương
41 chương