Miêu Miêu hì hì cười, nói: "Nó là giảo hoạt nhất, hay khi dễ các bảo bối nhi khác. Đặc biệt là thích khi dễ Điềm Điềm. Nhân danh Hi Vân ta triệu hoán ngươi ra đi sủng vật của ta Quan Quan." Hồng quang léo lên trên tay Miêu Miêu, quang mang lập lòe, một con tiểu trư xuất hiện trong lòng Miêu Miêu, tiểu trư toàn thân màu hồng nhạt, mới vừa xuất hiện đã nằm trong lòng Miêu Miêu lắc lắc cái mông tròn lẳn, thân thể nó còn chưa lớn bằng lão thử Điềm Điềm, chỉ dài khoảng ba mươi phân. Niệm Băng nhìn thấy tiểu trư màu hồng đáng yêu không nhịn được thốt: "Làm là lợn sữa nướng thì quá ngon!" Lời vừa ra khỏi miệng, hắn nhất thời đón nhận ánh mắt phẫn nộ. Miêu Miêu căm tức nhìn Niệm Băng, "Ca ca, ngươi đang nói cái gì? Không cho ngươi chạm tới Quan Quan. Nó đáng yêu như vậy, ngươi, ngươi lại muốn nướng nó để ăn. " Niệm Băng ngượng ngùng: "Xin lỗi Miêu Miêu, đó là thói quen nghề nghiệp của ta mà thôi. " Miêu Miêu hừ một tiếng nói: "Quan Quan là đáng yêu nhất khi nó sinh ra đã phi thường sạch sẽ đáng yêu cái tai thỉnh thoảng lại dựng thẳng đứng lên giống như một tiểu trư quan ( ND: không hiểu, đoán là giống mũ của quan), ta liền gọi nó là Quan Quan, Quan Quan đừng sợ có tỷ tỷ bảo vệ ngươi không có ai dám xúc phạm tới ngươi "Tiểu trư rúc đầu trong lòng Miêu Miêu chỉ lộ ra chiếc mông tròn xoe đang lúc lắc. Nghe Miêu Miêu nói xong, lá gan của nó tựa hồ lớn thêm một chút ló đầu ra khỏi lòng Miêu Miêu, khi cặp mắt híp tịt nhìn thấy Phượng Nữ ngạc nhiên là lại không hề sợ hãi tựa hồ còn có chút hưng phấn trong cặp mắt híp xuất hiện một vầng đỏ sậm. Phượng Nữ trong mắt toát ra vẻ kinh ngạc, nói: "Miêu Miêu, sủng vật này của ngươi có nguồn gốc thế nào? ". Miêu Miêu hì hì cười đáp: "Đương nhiên là do ba ba nuôi dưỡng, bất quá chúng hình như còn chưa hoàn toàn thành hình, ta sợ một mình đi tịch mịch, nên đã đem chúng theo cùng. Dù sao chúng với ta cũng có khế ước. Nhân danh Hi Vân ta triệu hoán ngươi. Ra đi, sủng vật của ta, Đạm Đạm." Miêu Miêu triệu hoán sủng vật còn lại, thân thể to lớn của nãi ngưu ( ND: trâu sữa/bò sữa) vừa xuất hiện nhất thời che mờ ba sủng vật còn lại rống ò ò hai tiếng rồi đi tới gần bên Miêu Miêu. Nghe được tiếng nãi ngưu kêu, hồ ly Na Na vẫn đang dựa trên lưng lão thử Điềm Điềm đột nhiên ngẩng đầu, cặp mắt nhỏ lộ vẻ tục tĩu. Nhoằng một cái, thân ảnh đỏ rực nhất thời đã nằm ở dưới bụng nãi ngưu, khi nhìn kỹ thì thấy nó nằm dưới một đầu v* của nãi ngưu, đang mút chùn chụt. Miêu Miêu bất mãn nói:"Na Na, ngươi là không thông minh nhất." Một đầu trư, một đầu ngưu, thêm một hồ ly cùng một lão thử, cấu thành tứ đại triệu hoán thú của Miêu Miêu mặc dù nhìn từ bề ngoài những sủng vật này cũng không có cái gì đặc biệt. Nhưng Niệm Băng lại mơ hồ cảm giác được, triệu hoán thú này không phải là đơn giản. Phượng Nữ đi lấy một bao gạo từ trù phòng. Rồi vung ra nền đất, hôi sắc lão thử cùng phấn sắc tiểu trư Quan Quan cơ hồ đồng thời chạy đến, ở lì trong đám gạo không ra. Nãi ngưu phẫn nộ đích rống lên, muốn quẳng hồ ly xuống, nhưng lúc này hồ ly đã nắm chặt lấy bụng nó, mặc cho nó nỗ lực thế nào, cũng vô pháp ngăn cản sữa không ngừng chui vào bụng hồ ly. Miêu Miêu an ủi: "Đạm Đạm. Ngươi thông minh một chút đi, nơi này không có gì mà Na Na có thể ăn được để nó uống sữa của ngươi, ngươi có muốn ăn gạo không?." Cặp mắt bò thao láo tràn ngập vẻ vô tội, Niệm Băng lại nghi ngờ, nếu hiện tại hồ ly nằm trên mặt đất nó sẽ lập tức một cước giậm chết hồ ly rồi. "Niệm Băng, chúng ta bắt đầu đi "Thanh âm bình tĩnh của Phượng Nữ đột nhiên vang lên bên tai Niệm Băng. Niệm Băng nhìn về phía nàng, Phượng Nữ cũng đang nhìn hắn. Nỗi buồn ly biệt tràn ngập trong lòng Niệm Băng, hắn gật đầu, đáp:" Vậy thì làm phiền ngươi rồi." Phượng Nữ nhẹ nhàng bật lên lóe một cái đã tới cạnh chú tạo lô ( ND: lò rèn) ở cạnh tường, Cửu Ly đấu khí màu đỏ sậm che lấp mái tóc dài màu đỏ. Khẽ quát một tiếng, chú lô nhìn cực kỳ nặng nề đã bị nàng nhấc lên, loáng một cái, đã đi tới giữa sân, đặt lô xuống, nhìn Niệm Băng, nói:"Chờ ta một chút." Một lát sau, các loại tài liệu đã được đặt dưới chú tạo lô hiển nhiên là dùng để đốt, cũng giống như Phượng Nữ không hiểu trù nghệ, Niệm Băng đối với chú tạo cũng nhất khiếu bất thông, chỉ có thể đứng ở một bên yên lặng chờ đợi. Miêu Miêu ở một bên cùng của sủng vật của nàng chơi đùa, lão thử Điềm Điềm cực kỳ tham ăn một túi gạo thì đã có tám phần chui vào trong bụng nó, tiểu phấn trư Quan Quan mặc dù ăn ít hơn một chút, nhưng nó thủy chung vẫn còn đang ăn ngay cả ngẩng đầu cũng không thèm ngẩng. Hồng quang chợt lóe, khí tức quen thuộc khiến Niệm Băng chú ý, Chính Dương đao chẳng biết lúc nào đã nằm trên chú lô, ở chuôi Chính Dương đao, điêu khắc hình một cái lỗ, hình dạng giống hệt Hỏa Diễm thần chi thạch của mình, nét điêu khắc có vẻ hơi thô ráp, hiển nhiên là do hỏa long giác này quá cứng rắn. Phượng Nữ đem Ly Thiên kiếm ra, hướng về phía Niệm Băng gật đầu, nói:" Ngươi kéo ống bễ cho ta, nhớ kỹ, động tác phải ổn định một chút." Chúng ta bây giờ bắt đầu. Phượng Nữ toàn thân tản ra khí tức nóng rực may là Niệm Băng ở phía bên đối diện, mới không bị ảnh hưởng bởi nhiệt khí trên người nàng. Hồng sắc quang mang mãnh liệt xuất hiện quanh thân thể nàng, tay chỉ về phía trước, một đạo hồng quang lập tức bắn vào trong lô. Hỏa diễm bốc lên rừng rực, nhưng cũng không phải hồng sắc hỏa diễm bình thường, mà là bạch sắc, chiếu sáng khắp cả sân. Mọi thứ cũng giống như trước đây luyện chế Thần Lộ đao, chỉ bất quá, lúc này Phượng Nữ có vẻ thong dong hơn nhiều so với Hoa Thiên trước kia, rất rõ ràng Cửu Ly đấu khí của nàng phải trên cả Hoa Thiên. Khẽ quát một tiếng, Ly Thiên kiếm rời khỏi vỏ, một làn sóng lửa nóng rực từ Ly Thiên kiếm bắn lên chuôi Chính Dương đao, bạch sắc hỏa diễm từ phía dưới bốc lên mạnh mẽ, lúc nó gặp quang mang từ Ly Thiên kiếm, lập tức biến thành màu xanh. Không cần Phượng Nữ nhắc nhở, Niệm Băng vội vàng bắt đầu kéo ống bễ, ống bễ trong tay hắn được kéo theo quy luật, khiến cho bạch sắc hỏa diễm thủy chung vẫn duy trì trạng thái bình ổn. Ánh mắt Phượng Nữ vững vàng nhìn Chính Dương đao trong lô hỏa Đột nhiên, nàng khẽ quát một tiếng "Cửu Ly thiên hỏa" Bỏ qua bước " Dĩ huyết vi dẫn " trước đây Hoa Thiên đã dùng, Cửu Ly đấu khí trong nháy mắt đã chuyển từ màu đỏ sang màu xanh như mực, trong quang mang lập lòe, từ mũi Ly Thiên kiếm trực tiếp phóng vào lỗ rỗng trên chuôi Chính Dương đao. Niệm Băng một tay kéo ống bễ tay kia từ không gian chi giới lấy ra Hỏa Diễm thần chi thạch hướng về phía Phượng Nữ quát:"Tiếp lấy." Hồng quang lóe lên, Hỏa Diễm thần chi thạch bay về hướng Phượng Nữ. Đôi mắt trong xanh như bầu trời kia của Phượng Nữ sáng ngời mặc lục sắc đấu khí trong nháy mắt biến thành diễm hồng sắc quang mang. Khi Hỏa Diễm thần chi thạch tiếp xúc với đấu khí trên thân thể nàng, phảng phất đã biến thành một bộ phận trên thân thể nàng, lóe ra u lam sắc hỏa diễm, hỏa nguyên tố vô cùng khổng lồ phát ra rót vào trong lô hỏa. Cho dù Niệm Băng có năng lực của hỏa hệ ma pháp sư, lại nhiều năm giữ hỏa diễm chi thạch trên người cũng chịu không nổi cái nóng bất thình lình này, phát ra một lam sắc băng thuẫn cấp thấp ngăn cản trước thân, hắn lập tức buông ống bễ, liên tiếp lùi về phía sau vài bước. Miêu Miêu lúc này cũng đã có động tác. Hai tay khua nhanh trong miệng không ngừng thấp giọng nói gì đó, bốn con triệu hoán thú bảo bối lần lượt biến mất trong màn hồng sắc quang mang, hiển nhiên nàng là sợ cái nóng của hỏa diễm làm tổn hại đến triệu hoán thú của mình. " Dung hợp ".Phượng Nữ quát một tiếng, Hỏa Diễm thần chi thạch hình hỏa diễm trượt trên Ly Thiên kiếm dài ba thước bảy tấc, chính xác khảm vào lỗ hổng trên chuôi Chính Dương đao, lúc Hỏa Diễm thần chi thạch cùng đao hợp làm một, trên các đường nét thô ráp nhất thời phát ra quang hoa. Hỏa long giác cứng rắn phảng phất đã thần phục u lam sắc hỏa diễm phát ra từ hỏa diễm chi thạch đã hoàn toàn vây chặt lấy nó. Dung vào một thể, tựa hồ chúng vốn nên ở cùng một chỗ. Ánh mắt lăng lệ của Phượng Nữ nhìn thoáng qua thân hình Niệm Băng, Ly Thiên kiếm trong tay chuyển động hướng Niệm Băng bổ tới. Niệm Băng trong lúc vội vàng lập tức niệm động chú ngữ đưa cánh tay phải lên. Hắn niệm chú ngữ, mục đích cũng không phải để phòng ngự mà là để kìm hãm xúc phát ma pháp quyển trục trong ngực khiến chúng không thể hoạt động. Kiếm quang hiện lên. Tiên huyết bắn ra, nhưng không có một giọt lãng phí đều được Cửu Ly đấu khí dẫn rơi lên trên chuôi Chính Dương đao. Cả Chính Dương đao hoàn toàn biến thành màu đỏ lửa khí tức nóng rực bốc lên hồng sắc đao quang bốc lên như vầng thái dương lúc rạng đông phát ra tiếng rít mãnh liệt tựa hồ như đao đang ngâm xướng, Niệm Băng đứng tại chỗ không hề động, ánh mắt nhìn chằm chằm lên Chính Dương đao, từ trên thân đao, hắn như đang thấy lại được thân ảnh của Tra Cực. Trong tiếng rít trầm trầm, Phượng Nữ lui ra phía sau vài bước, thì thào:"Hỏa nguyên tố lực thật khổng lồ! Đáng tiếc nó đã nhận chủ rồi. Nếu không phải là khối Hỏa Diễm thần chi thạch này, thay bằng bảo thạch bình thường tuyệt đối vô pháp tương khảm lên hỏa long giác. Thật không nghĩ tới. Một thanh bảo nhận cấp bậc thần khí đã sản sinh trong tay ta nhanh như vậy." Niệm Băng lúc này đã quên hết thảy, trong mắt hắn, chỉ có Chính Dương đao đang lóe lên hồng sắc quang mang mãnh liệt, từng bước hướng về phía lô, tiếng rít của Chính Dương đao tựa hồ kêu gọi hắn, dường như Niệm Băng không hề cảm nhận được khí lưu nóng rực chung quanh lô hỏa, đưa tay ra trực tiếp chộp tới Chính Dương đao đang nằm giữa màn lửa. Thanh âm rít gào đột nhiên tăng mạnh, Niệm Băng cũng đã nắm được chuôi Chính Dương đao, trong phút chốc quang mang màu đỏ sậm phóng lên cao, hỏa ma pháp lực trong cơ thể Niệm Băng trong nháy mắt đã phát ra dày đặc thân cùng đao hoàn toàn hợp làm một, đinh một tiếng vang nhỏ vốn Thần Lộ đao nằm trong không gian chi giới trung lại xuất hiện không hề dự báo trước, phong ấn ma pháp trận phía trên đã bị thanh lam sắc quang mang phá vỡ khí tức băng lãnh mạnh mẽ bức khí tức nóng rực của Chính Dương đao sang bên phải. Niệm Băng đưa tay trái ra nắm Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức trong tay, vỏ đao bắn sang một bên, băng hỏa hai luồng năng lượng khổng lồ không ngừng giao thoa trong cơ thể hắn vốn băng hỏa đồng nguyên toàn qua đang xoay tròn khuyết trương ra ngoài với tốc độ vô cùng lạ thường, da tay Niệm Băng lúc lam lúc hồng không ngừng biến hóa băng nguyên tố và hỏa nguyên tố trong không khí giống như thiêu thân lao đầu vào lửa hướng về phía hắn, lam sắc Thần Lộ cùng hồng sắc Chính Dương hình thành một đối lập rõ ràng. Xoạt một tiếng, y phục trên người Niệm Băng đã không chịu được bị hai loại ma pháp lực khổng lồ mà đối nghịch xé toạc, trong tiếng kinh hô của Phượng Nữ cùng Miêu Miêu thân thể rắn chắc của Niệm Băng hiện ra lồ lộ. Từng tấc da thịt trên thân thể đều không ngừng lóe ra hồng, lam lưỡng sắc quang mang nhìn qua thật là quỷ dị. Lúc này Phượng Nữ cùng Miêu Miêu đều đã xoay người sang chỗ khác, Phượng Nữ sợ khí tức phát ra trên người Niệm Băng thương tổn tới Miêu Miêu, khẽ điểm chân trên mặt đất, trong màn Cửu Ly đấu khí đậm đặc bay tới bảo vệ trước người Miêu Miêu kéo nàng núp trong lồng ngực mình. "Tỷ tỷ, Niệm Băng ca ca làm sao vậy? Hắn sao lại phải cởi quần áo?." Miêu Miêu thấp giọng khuôn mặt nhỏ nhắn đã đỏ bừng bừng. Khuôn mặt Phượng Nữ cũng đỏ chẳng kém chỉ bất quá vì do có màu sắc của Cửu Ly đấu khí màu đỏ trên mặt nàng cũng không hiển lộ rõ ràng, ho khan một tiếng, đáp:" Yên tâm đi, Niệm Băng ca ca của ngươi không có việc gì, hắn là ma pháp sư, bảo thạch trên hai thanh đao lại đều là ma pháp bảo thạch cao cấp nhất, Chính Dương đao mới thành lập khi hỏa diễm thạch giao phó linh hồn cho thân đao liền tự nhiên phát ra năng lượng khổng lồ đánh động tới thanh băng đao, lúc này mới khiến cho ma pháp nguyên tố trở nên mãnh liệt xé rách y phục trên người hắn, đợi một hồi năng lượng thân đao ổn định trở lại là xong. Lúc này, hắn chắc là đang có thu hoạch không nhỏ." Đúng như lời Phượng Nữ, cơ duyên như thế khiến Niệm Băng hấp thu được ma pháp nguyên tố từ trong không khí rồi chuyển thanh ma pháp lực của chính mình với tốc độ gấp mấy chục lần tốc đích bình thường, ma pháp lực từ từ đích tăng trưởng, khiến cho năng lực của hắn không ngừng trở nên mạnh mẽ, đồng thời cũng khiến tiếp cận gần với nguy cơ băng hỏa đồng nguyên khuynh trát lẫn nhau. Băng Thần tháp. Băng Tuyết nữ thần tế tự đang minh tưởng mở choàng hai mắt, "Lại xuất hiện rồi, lần này còn có một năng lượng đáng ghét tồn tại cùng, chẳng lẽ, chẳng lẽ là bị người của Hoa Dung đế quốc chiếm được? Băng Tuyết nữ thần chi thạch, ta cuối cùng sẽ tìm được ngươi." Lam quang lóe lên, Băng Tuyết nữ thần tế tự đột nhiên biến mất khỏi lam sắc lục mang tinh. Hồng, lam lưỡng sắc quang mang rốt cục cũng từ từ yếu đi, Niệm Băng cũng từ cảm giác kỳ dị nọ thanh tỉnh lại, tốc độ của băng hỏa đồng nguyên toàn qua trong cơ thể rõ ràng đã nhanh hơn vài phần so với trước kia, có thể cảm giác được sự tăng cường ma pháp lực, có thể xoay tròn chính là chuyện tốt, hắn thầm thở phào nhẹ nhõm, nhìn Chính Dương đao không ngừng phát ra hỏa lực mênh mông trong tay, không khỏi khen: "Hỏa Diễm Chi Thần Đích Bào Hao quá tốt, năng lực của ngươi tuyệt kém Thần Lộ!." Tiếng ho khan vang lên, " Niệm Băng, ngươi trước tiên nên tìm thứ gì che đậy thân thể đi." Niệm Băng ngây ra một lúc, rồi mới phát hiện y phục trên người đã biến mất, da tay bóng loáng toàn phơi bày ra ngoài đầu óc nóng rực sắc mặt nhất thời đỏ bừng, lập tức triệu hoán ra một bộ bố y tay chân luống cuống mặc lên người.