Băng Hỏa Ma Trù
Chương 445
Nếu không có đám cao thủ Bán Thần Cấp ở phía trước ngăn cản, thì có lẽ tổn thất của đám Thần Nhân còn lớn hơn nữa. Đương nhiên, gần ngàn tên Thần Nhân chết đi cũng không chỉ là do Tru Thần Nỗ tạo thành. Đến một khoảng cách nhất định, đám Thần Nhân đã hoàn toàn phân tán, không cho cơ hội Tru Thần Nỗ phát huy uy lực lớn nhất nữa. Mà ngay sau lúc đó, hai Kỵ sĩ đoàn mạnh nhất Đại lục của Hoa Dung Đế quốc thiêu đốt ngọn lửa vinh dự trong lòng bọn họ liền xông ra, thoát khỏi chiến trận xông tới trước.
Thực lực của Thần Nhân lại một lần nữa thể hiện trước mặt mọi người. Mỗi một gã Kiếm sư của Hỏa Diễm Ma Long Kỵ sĩ đoàn đều được tuyển chọn rất kỹ càng. Bọn họ có Long Thương, còn cưỡi Địa Long. Hỏa Diễm Sư Tử Kỵ sĩ đoàn là kỵ binh mạnh nhất của Ngưỡng Quang Đại lục, vận mệnh của bọn họ bây giờ như thế nào? Rất đơn giản, đó là hai chữ Tử Vong.
Hai Kỵ sĩ đoàn, chỉ phát động có một lần công kích, thì cái giá phải trả đó là bị tiêu diệt hoàn toàn. Trước mặt trăm cao thủ Thần Cấp, đám Kiếm sư căn bản không có một chút cơ hội nào. Bọn họ chỉ có thể dựa vào lực trùng kích mãnh liệt cướp đi tính mạng của mấy trăm tên Thần Nhân, thì đã vĩnh viễn biến mất trên vùng đất khô cằn này.
Kỵ sĩ đoàn xuất sắc nhất của Hoa Dung Đế quốc, hao tốn vô số tinh lực và tâm huyết của Hoa Dung Đế quốc mới bồi dưỡng ra đã bị hủy diệt như vậy. Dung Thân Vương mới vừa khôi phục được chút nguyên khí thấy cảnh này không khỏi hộc máu, lập tức hôn mê.
Hơn hai ngàn tên Thần Nhân, tổn thất gần gàn tên, hầu hết đều bị chết bởi Tru Thần Nỗ. Mà chiến tích mà hai Kỵ sĩ đoàn tinh nhuệ này đạt được lại rất đáng thương. Lúc này, Chiến sĩ nhân loại đều giơ Vũ khí của bọn họ lên, không một ai lùi bước. Bọn họ đều nghĩ đến người nhà của mình, nếu như để đám Thần Nhân như Lang như Hổ này đi đến Ngưỡng Quang Đại lục, thì sẽ là tình cảnh gì. Cho nên, bọn họ mặc dù biết mình sẽ chết, nhưng vẫn giơ binh khí của mình lên. Hướng đám Thần Nhân phát động chống cự như tự sát. Đến lúc này, thực lực của bản thân đã thể hiện ra. Mặc dù chỉ có một ngàn hai trăm tên Thần Nhân, nhưng bọn họ mang đến chính là tiếng gọi của Tử thần.
Chiến sĩ nhân loại đang giảm đi, lúc bắt đầu giao chiến, đám Thần Nhân cơ hồ không tổn thất gì. Đám cao thủ cấp Bán Thần này đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Mỗi một lần công kích đêu cướp đi tính mạng của hơn mười Chiến sĩ nhân loại. Đến lúc này, bọn họ giết đỏ cả mắt, oán độc bị Ma pháp và Nỗ tiến áp chế vừa rồi đã hoàn toàn phát ra. Trong lòng bọn họ, chỉ có thể dùng máu mới có thể rửa sạch oán hận trong lòng.
Nhưng, đám Thần Nhân càn rỡ cũng không duy trì được bao lâu. Chiến trường từ một phía chuyển thành cân bằng. Bởi vì, tinh nhuệ của Huyết Sư giáo đã xuất hiện. Hai ngàn tinh nhuệ của Huyết Sư giáo, bao gồm năm trăm Huyết Vệ đang sử dụng Tru Thần Nỗ và một trăm tên cao thủ Băng Nguyệt Đường, dưới sự chỉ huy của bảy vị Trưởng lão và năm vị Đường chủ của Huyết Sư giáo, xuất hiện trong đám Chiến sĩ Ngưỡng Quang Đại lục. Sự xuất hiện của bọn họ, lập tức khiến cho tốc độ bị giết của các Chiến sĩ Ngưỡng Quang Đại lục giảm đi, số lượng một ngàn hai trăm tên Thần Nhân bắt đầu giảm bớt.
Trong đó, hiệu quả rõ ràng nhất không phải là những cao thủ có cấp bậc Vũ Thánh. Bởi vì, kể cả Huyết Sư giáo Thất Lão, những cao thủ này đều đón nhận những cao thủ Bán Thần Cấp còn mạnh hơn mình vài phần. Bọn họ dùng phương pháp lấy mạng đổi mạng, mới có thể miễn cưỡng ngăn cản được công kích của đối phương. Mà phía Ngưỡng Quang Đại lục bắt đầu đoạt được mạng của kẻ địch, chính là năm trăm tên Huyết Vệ được bồi dưỡng bằng máu.
Huyết Vệ chưa bao giờ mặc áo giáp, bọn họ vĩnh viễn mặc áo Võ sĩ màu đỏ sậm. Như Vũ khí của bọn họ vĩnh viễn đều là Thứ Kiếm sắc bén. Thứ kiếm của bọn họ không chỉ có khả năng xuyên thấu mãnh liệt, đồng thời còn có chất độc. Bọn họ gia nhập, là ác mộng của đám Thần Nhân. Đám Thần Nhân cấp Thần phó bị các Huyết Vệ đánh lén, thương vong không ngừng tăng lên.
Trong mắc các Huyết Vệ, vì đạt được mục đích, bất cứ thủ đoạn nào cũng có thể sử dụng. Thường thường, khi một gã Chiến sĩ nhân loại bị Thần Phó giết chết thì thanh kiếm của bọn họ đã lặng lẽ từ sau lưng Chiến sĩ nhân loại đâm ra. Dùng toàn lực đâm ra, cho dù là thân thể của mình bị Vũ khí của đám Thần Phó đâm thủng, công kích của bọn họ cũng không hề dừng lại, chỉ cần còn một hơi thở, công kích sẽ không hề dừng lại.
Hỏa Diễm Ma Long Kỵ sĩ đoàn và Hỏa Diễm Sư Tử Kỵ sĩ đoàn mặc dù là cường giả trong chiến tranh, bọn họ có lực trùng kích cường đại. Nhưng khi cao thủ đối quyết, lực trùng kích của bọn họ không có tác dụng quá lớn. Trong chiến đấu vừa rồi, chính bởi vì đám cao thủ Bán Thần Cấp ở phía ngoài cùng khắc chế hoàn toàn lực trùng kích của bọn họ, nên mới khiến bọn họ bị tiêu diệt hoàn toàn mà không đạt được tác dụng lớn nhất. Nhưng Huyết Vệ thì khác, bọn họ là lực lượng tinh nhuệ nhất của Huyết Sư giáo. Trong chiến đấu trước kia, mục tiêu của bọn họ đều là ám sát một ít cường giả mạnh hơn bọn họ. Vì vậy, chiến thuật đối phó đám Thần Nhân này của bọn họ là hiệu quả nhất.
Đám Huyết Vệ như một con rắn độc giảo hoạt, vĩnh viễn giấu mình trong góc tăm tối. Nhưng đột nhiên phóng ra, đều có được thu hoạch, chính là tính mạng của kẻ thù. Vì thu hoạch này, có đôi khi phải dùng mạng mình để đánh đổi.
Có sự gia nhập của Huyết Vệ, cục diện lâm vào thế bí. Mười vạn Đại quân Ngưỡng Quang Đại lục cùng với hơn một ngàn tên Thần Nhân chém giết lẫn nhau. Mặc dù bọn họ gây ra thương tổn rất nhỏ cho đám Thần Nhân, nhưng vì bảo vệ Ngưỡng Quang Đại lục, khiến cho bọn họ không hề sợ hãi khi đối mặt đám Thần Nhân cường đại này. Nếu Thần Nhân không có sự tồn tại của hơn trăm tên cao thủ Bán Thần Cấp thì có lẽ đã sớm bị tàn sát hết. Nhưng, thực lực tuyệt đối khiến cho Đại quân Ngưỡng Quang Đại lục cũng không chiếm được ưu thế gì. Bọn họ cứ giết được một mạng Thần Nhân, thì phải trả giá bằng vài người, thậm chí vài chục người, trên trăm mạng người. Đây còn là kết quả của cuộc loạn chiến.
Chiến đấu vẫn đang tiến hành, ba phương diện không ngừng xuất hiện thương vong. Thương vong trên không trung hiển nhiên là ít nhất. Bị tác dụng của Tinh thần lực Niệm Băng làm suy yếu, hai bên chỉ có thể khiến đối phương bị thương chứ không thể lấy mạng được. không ai có thể nói tính chất quyết định của trận chiến là ở đâu. Nhưng có thể nói, bất cứ một phương diện nào phân được thắng bại, đều sẽ ảnh hưởng đến toàn cục.
Gần sáu ngàn tên Thần Nhân đang bị Long Tộc tàn sát mà giảm bớt. không có cao thủ trên cấp Bán thần hỗ trợ, bọn họ đối mặt với Cự Long thì không có cơ hội gì. Phòng ngự chắc chắn của Cự Long khiến cho bọn nó căn bản không bị thương tổn trí mạng, nhưng bất kể là Thổ tức hay là thân thể mạnh mẽ của bọn nó, đều là cơn ác mộng đối với đám Thần Nhân trước mặt.
Đúng là thế cục đã tiến vào hỗn loạn. Ở bên cạnh Lạc Nhu, một âm thanh trầm thấp vang lên. Âm thanh không lớn, hoàn toàn bị tiếng chém giết trên chiến trường che đi. Nhưng gần một gàn tên Thần Nhân còn lại không hề biết rắng, âm thanh này sẽ quyết định vận mệnh của bọn họ.
Một tầng sương mù màu xanh biếc tràn ngập cả không trung, bao phủ quân đội Ngưỡng Quang Đại lục, cũng bao trùm lấy đám Thần Nhân. Điều này làm cho hai bên đang chiến đấu xuất hiện một tia kinh ngạc. Đám Thần Nhân cẩn thận lui về phía sau một chút, nhưng bọn hắn rất nhanh phát hiện, làn sương mù màu xanh biếc đầy tà ác này cũng không có ảnh hưởng gì với bọn họ. Thử mấy lần, bọn họ lại lộ ra vẻ dữ tợn, lại tiến vào chiến trường, tiếp tục giết chóc. Nhưng, rất nhanh bọn họ ý thức được có điều không ổn.
Từng thi thể không đầy đủ đứng lên trên mặt đất, có Hỏa Diễm Ma Long Kỵ sĩ đoàn và Hỏa Diễm Sư Tử Kỵ sĩ đoàn đã chết, cũng có Chiến sĩ các nước Ngưỡng Quang Đại lục cùng với đám Huyết Vệ. Khí tức của bọn họ trở nên rất âm lãn. Có kẻ trên người còn đang chảy máu, khí tức âm tà nhất thời tràn ngập cả chiến trường. Chiến sĩ nhân loại theo mệnh lệnh Lạc Nhu lui về phía sau thật nhanh. Mà đám đám Chiến sĩ lại đứng lên một lần nữa lại lao về phía trước. Đối mặt với công kích của đám Thần Nhân, bọn họ không biết đâu đớn, phương pháp sử dụng đều là Đồng Quy Vu tận. Trừ phi thân thể hoàn toàn bị đánh nát, nếu không chỉ còn có cái đầu, bọn họ cũng muốn cắn đối thủ. Lực chiến đấu trong nháy mắt tăng mạnh. Đám Thần Nhân không chỉ bị đả kích về thân thể, mà trái tim bọn chúng cũng đang run lên. Kẻ công kích bọn họ, còn có cả đồng bọn lúc trước của mình, đây là cái gì? Những thứ này là gì? Bị ảnh hưởng của màn sương mù màu xanh lục, chiến đấu đã nghiêng về phía Lạc Nhu.
U U mặt mày trắng bệch đứng trong đám người. Đầu của nàng không cao, ngoại trừ Bình Triều đang hộ vệ bên cạnh nàng ra thậm chí cả Chiến sĩ Ngưỡng Quang Đại lục cũng không biết tất cả những điều trước mặt này đến từ thực lực của cô gái này. Màn Sương mù màu xanh biếc đó đúng là do U U phóng thích ra. Nàng không muốn dùng đến Ma pháp này, nhưng sự thật chứng minh, nàng phải sử dụng, bởi vì người chết đã quá nhiều.
- A. Đây là Vong Linh Ma pháp, phải tìm được tên Vong Linh Ma Pháp sư kia
Một gã Bán Thần sợ hãi kêu lên.
Bọn họ có thể dễ dàng giết chết Chiến sĩ nhân loại, nhưng muốn biến đám người này thành mảnh nhỏ lại không dễ dàng. Huồng hồ, số lượng Vong Linh Đại quân này lại có mấy vạn. Mấy vạn người này tất cả đều chết trong tay bọn họ, nhưng bây giờ đã lại trở thành kẻ thù của bọn họ. Oán khí ngập trời không ngừng bốc lên, Vong Linh Đại quân căn bản không biết đến cái chết, điên cuồng trùng kích khiến cho đám Thần Nhân bắt đầu lui bước. Bọn họ bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
Lạc Nhu lại nâng tay lên một lần nữa. Nàng cầm tín vật mà lúc trước Niệm Băng đưa cho mình. Hai ngàn tinh anh mà Niệm Băng giao cho nàng bây giờ không còn đến một ngàn năm trăm người. Năm trăm Huyết Vệ chỉ còn có hai trăm người còn sống. mặc dù thương vong trầm trọng, nhưng cái chết của Huyết Vệ rất đáng tự hào. Bởi vì mỗi một Huyết Vệ đều ít nhất giết được một gã Thần Nhân có thực lực cao hơn bọn họ rất nhiều.
Lạc Nhu nhắm hai mắt lại, khi nước mắt chảy từ hai gò má của nàng xuống đất, nàng lập tức ra lệnh:
- Tru Thần Tiễn, mục tiêu phía trước, băng Hỏa song trọng bạo sát, bắn!
Tổng cộng hai trăm cây Tru Thần Nỗ, bởi vì nhân viên thương vong, nên bây giờ chỉ có hơn trăm cây phát huy được uy lực. Dũng sĩ Huyết Sư giáo chỉ biết chấp hành mệnh lệnh. Dù là mục tiêu sát thương của Tru Thần Tiễn còn có cả huynh đệ của mình đã chết đi. Trọng Nỗ khổng lồ giựt lại, siêu cấp Nỗ Tiễn đặt trên Nỗ Ky, theo cái phất tay của Lạc Nhu, Nỗ tiến cấp bậc cấm chú phát ra uy lực vốn có.
Có kính ngắm mà Tích Lỗ thiết kế, tất cũng tiến không hề sai lệch, chúng đã hoàn thành nhiệm vụ của mình. Hào quang Ma pháp bộc phát ở giữa mấy vạn Chiến sĩ Vong Linh và mấy trăm Thần Nhân, uy lực của Cấm chú nhất thời hình thành một mảnh đất trống.
Mấy trăm tên Thần Nhân còn lại đã hoàn toàn bị Vong Linh Chiến sĩ bao vây. Mà trên đầu bọn họ lại đột nhiên lại bị Ma pháp bộc phát mạnh mẽ như thế, bọn họ rốt cuộc không chống đỡ được nữa. Mấy trăm thi thể ngã xuống, chỉ có mấy tên Bán Thần với thực lực mạnh mẽ có thể thoát khỏi chiến trường. Số lượng chỉ có hơn trăm người mà thôi. Một trận, bọn họ tổn thất hai ngàn Thần Nhân tinh nhuệ.
Vong Linh Đại quân được sự chiếu cố đặc biệt của các dũng sĩ Huyết Sư giáo, nên chỉ có những Chiến sĩ ở bên trong cùng mới bị Cấm chú bộc phát ảnh hưởng. Vong Linh Chiến sĩ còn lại vẫn còn hơn hai vạn người. Bọn họ không hề do dự, theo sự dẫn đường của màn sương mù màu xanh biếc, đánh về phía đám Thần Nhân đang ẩu đả với Long Tộc. công kích tự sát chỉ cần bắt đầu, thì sẽ không hề ngừng lại. Cho đến khi tất cả Chiến sĩ Vong Linh mất đi tính mạng của mình mới thôi.
Chiến sĩ Vong Linh, khi còn sống càng cường đại thì khi hóa thành Vong Linh càng cường đại. Ở trong đám Chiến sĩ Vong Linh này, lúc này đã có hơn ngàn Vong Linh là Thần Nhân, bị màn sương mù màu xanh biếc bao phủ, bọn họ nhất thời lao về phía đám Thần Nhân còn lại.
Đúng lúc này, một tiếng Long Ngâm chợt vang lên, trong đó âm thanh phẫn nộ và không cam lòng, thân thể khổng lồ của Long Thần từ từ rơi xuống, ở trái tim hắn bị cắm một thanh trường đao màu vàng.
Hi Giới đứng trước mặt Long Thần, ngực hắn không ngừng phập phồng. há mồm ra hít từng ngụm không khí, lúc này, thất khiếu của hắn đồng thời chảy máu, thân thể run lên, quần áo trên người đã sớm rách nát, lộ ra cơ thể rắn chắc như sắt thép. Nhìn thấy đôi mắt đầy phẫn nộ của Long Thần, hắn oán hận nói:
- Ngươi có hối hận hay không?
Long Thần dùng ánh mắt gần như đã chết nhìn hắn:
- không, ta tuyệt đối không hối hận. Bởi vì chỉ có thể như thế, mới có thể khiến cho Long Tộc chúng ta một lần nữa trở lại quang minh. Hi Giới, ngươi sẽ không thành công. Dũng sĩ nhân loại sẽ hoàn toàn hủy diệt những kẻ hèn hạ đến từ Thần Chi đại lục các ngươi
Hi Giới nhìn Long Thần thật sâu, bị hắn công kích không ngừng, cho dù Long Thần có Long Thần Tâm quyết cũng bị thương tích đầy mình. Mà nội tạng của hắn cũng bị một đao ẩn chứa Đấu khí cuồng bạo của mình đánh nát. Nhưng mà, ánh mắt của hắn vẫn rất kiên định. Đúng, hắn không hề hối hận. Đối mặt vị Long Thần vạn năm này, Hi Giới dấy lên cảm giác kính phục. Mạnh mẽ rút Kim đao của mình ra, để mặc cho Long huyết bắn lên người. Hắn không đành lòng phá hủy thân thể của Long Thần.
Bảy tiếng Long Ngâm bi phẫn vang vọng. Bảy vị Long Vương trên không trung, kể cả Gia Lạp Mạn Địch Tư bị trọng thương đều như không muốn sống phát động công kích đối thủ trước mặt. Trong tiếng Long ngâm của bọn họ, tất cả Cự Long đều điên cuồng phát lên tiếng bi phẫn, lực công kích trong nháy mắt tăng lên gấp đôi. Đám Cự Long của Long Tộc, như Chiến sĩ Vong Linh vậy. Rốt cuộc không để ý đến thương tích của bản thân, phát động công kích điên cuồng. Mục tiêu chỉ có một, chính là xông về phía Long Thần.
Hi Giới chỉ quét qua chiến trường một chút, hiểu được đã xảy ra chuyện gì. Một đạo đao mang màu vàng chém mạnh ra, Đao mang không ngừng mở rộng trên không trung, lao thẳng đến đám Chiến sĩ Vong Linh. Tiếng ấm vang vang trời, trên vạn tên Chiến sĩ Vong Linh ở phía trước bị công kích đánh cho dập nát.
Hi Giới oán hận nhìn Đại quân nhân loại ở xa xa, phẫn nộ hét lên:
- Lui lại
Đại quân Thần Nhân thật sự muốn rút lui, không ai có thể ngăn cản được. Nhất là khi Hi Giới phát uy. Nhưng Long Tộc có thể để cho bọn họ lui lại sao? Nhìn thấy Long Thần bị thương trí mạng, đám Cự Long tập kích đám Thần Nhân từ phía sau đều trở nên điên cuồng. Bọn họ căn bản không quan tâm mình không thể khiến Hi Giới bị thương, phát công kích có tính tự sát nhằm vào hắn.
Khi con Cự Long thứ sáu chết dưới Kim đao của Hi Giới thì, một tiếng Long Ngâm thanh thúy vang lên:
- Để bọn họ đi
Từ lân phiến Long Tộc không ngừng tràn máu tươi. Nhưng âm thanh của nó rất ổn định. Hắn liếc nhìn Hi Giới, ra mệnh lệnh cuối cùng với Tộc nhân của mình. Cự Long điên cuồng vì Long Thần, cũng biến mất vì Long Thần. Bọn họ sao có thể đành lòng cự tuyệt mệnh lệnh cuối cùng mà Long Thần phát ra được chứ. Tất cả Cự Long đều bay lên, kể cả Tiểu Kết Ba mà Miêu Miêu đang cưỡi.
Tiểu Kết Ba huy động đôi cánh màu vàng kim, mang theo Miêu Miêu bay theo đám Cự Long thẳng lên bầu trời. Tất cả Ma Thú đều đã bị Miêu Miêu thu hồi. Lúc trước trong trận chiến, đám Ma Thú mặc dù phát huy lực sát thương rất cường đại. Nhưng bây giờ, con Cửu Trảo Độc Tri Chu đã chết, vì thân thể nó tương đối yếu. Mà đám Ma Thú khác cũng bị thương nặng nhẹ khác nhau. Đấu khí của đám Thần Nhân không đơn giản chỉ có đẹp mắt.
Đám Chủ Thần đang giao thủ với bọn Niệm Băng nhận được mệnh lệnh của Hi Giới liền lập tức phát động công kích mãnh liệt. Nhưng làm cho bọn hắn kinh ngạc là bảy Long Vương trước mặt dường như đều không muốn sống. Dùng thân thể ngăn cản công kích của bọn họ. Sau khi một gã cao thủ Thần Cấp mất mạng, bọn họ mới thoát khỏi chiến trườn. Hội hợp với Hi Giới ở bên dưới rồi thoát đi. Đám Thần Nhân đến cũng mau, đi cũng mau, chỉ trong chốc lát mà thôi.
Bốn ngàn Thần Nhân còn lại cũng toàn bộ bỏ chạy, lưu lại đầy máu và xác chết. Chiến trường lâm vào tĩnh lặng, trong miệng Gia Lạp Mạn Địch Tư nôn ra một búng máu, nhưng hắn không hề dừng lại nhằm về phía dưới bay xuống. Đi đến bên cạnh cha mình. Bảy Long Vương đều đã yên lặng xuống theo.
Niệm Băng cùng với tất cả cường giả của Ngưỡng Quang Đại lục đều chuyển đến bên cạnh thân hình như ngọn núi của Long Thần. Lạc Nhu ở phía xa xa quay người lại, không đành lòng nhìn cảnh này nữa. Ra lệnh cho các tướng quân bắt đầu tiến hành chỉnh đốn lại liên quân Ngưỡng Quang Đại lục.
Đám Cự Long của Long Tộc cũng đã từ không trung hạ xuống, vây quanh bảy Long Vương. Bọn họ đều cúi thấp cái đầu xuống, Long khu khổng lồ phủ phục trên mặt đất, yên lặng phát ra bi thương của mình.
Gia Lạp Mạn Địch Tư đứng trước mặt Long Thần, cầm lấy trảo trước khổng lồ của Long Thần:
- Cha, người nhất định phải kiên trì. Người không có việc gì đâu. Long Tộc chúng ta cần sự lãnh đạo của người
Ánh mắt của Long Thần trở nên ôn hòa, nhìn người con trước mặt, nói:
- Gia Lạp Mạn Địch Tư, ngươi bị thương
Gia Lạp Mạn Địch Tư dùng sức lắc lắc đầu mình nói:
- không, con không có việc gì. Cha, người cũng không có việc gì. Địch Mạn Đặc Đế, Niệm Băng, các ngươi mau lên, mau cứu cha ta
Cùng lúc hắn mở miệng, hai đạo hào quang màu vàng đã bao phủ trên người Long Thần. Dưới tác dụng của Ma pháp Quang hệ chữa trị, vết thương khủng bố trên người Long Thần đã không hề còn chảy máu.
Long Thần lắc lắc đầu, hắn lúc này đã không còn sức mà đứng lên, nhìn thấy đám Long Vương và bọn người Niệm Băng trước mặt, hắn than nhẹ một tiếng nói:
- không cần phải phí sức. Long Thần chúng ta khác với Nhân loại. Cơ thể chúng ta có thuộc tính kháng ma rất mạnh và lực phòng ngự cực cao. Nội tạng của ta đã hoàn toàn tổn hại. Bây giờ là Long Phách duy trì để ta có thể nói chuyện với các ngươi. Các ngươi nên hiểu được, Ma pháp chữa trị không có tác dụng gì với ta
- không, không, không. Tuyệt đối không. Cha, Ma pháp lực của Niệm Băng rất mạnh, hắn nhất định có biện pháp trị liệu cho người
Gia Lạp Mạn Địch Tư điên cuồng hét lên.
Mặc dù Tinh thần lực bây giờ của Niệm Băng suy yếu rất nhiều, nhưng hắn đang dùng hết toàn lực thi triển Ma pháp chữa trị là Thủy Hệ và Quang Minh. Sinh Mệnh Chi Cầu trên ngực tản mát ra khí tức Sinh mệnh không hề keo kiệt. Nhưng, hắn phát hiện rất nhanh, đúng như lời Long Thần nói, Ma pháp chữa trị của mình căn bản không có tác dụng gì. Sinh mệnh lực của Long Tộc rất cường đại, nhưng bây giờ Sinh mệnh lực của Long Thần đang trôi đi rất nhanh. Dù mình bổ sung như thế nào cũng không giảm được tốc độ trôi đi này.
Long Thần giống như một cái túi thủng trăm ngàn lỗ không thể tu bổ. Nhưng hắn lại không phải Thần. Hắn biết, cho dù Tạp Áo ở đây cũng không cứu mạng được Long Thần:
- Được rồi, Gia Lạp Mạn Địch Tư không cần phải làm khó Niệm Băng nữa. Hắn bây giờ đã rất yếu. Dừng việc chữa trị đi. Nhân lúc ta còn chưa hoàn toàn tử vong, ta có vài câu muốn nói đối với ngươi và Tạp Tiệp Áo Tây Tư
Nước mắt, từ trên mặt Gia Lạp Mạn Địch Tư chảy xuống. Lúc trước khi cha coi trọng Tạp Tiệp Áo Tây Tư, hắn không rơi lệ. Khi Địch Mạn Đặc Đế, người mà mình yêu nhất chọn Tạp Tiệp Áo Tây Tư, hắn cũng không rơi lệ. Vị trí Long Thần vốn do mình kế vị đã cho Tạp Tiệp Áo Tây Tư. Hắn như trước vẫn là chính mình, hắn như là Thiết hán không bao giờ rơi lệ. Nhưng bây giờ hắn khóc, khóc vì bi thương bởi cha sắp mất. hai chân mềm nhũn. Gia Lạp Mạn Địch Tư quỳ rạp trước mặt Long Thần. Cầm chặt lấy Long trảo của cha, lệ bi thương không ngừng rơi xuống.
Tạp Tiệp Áo Tây Tư đã đi đến trước mặt Long Thần, vẻ mặt hắn mặc dù bình tĩnh, nhưng trong đôi mắt tràn ngập bi thương. Long Thần đã cho hắn rất rất nhiều. Trong lòng hắn, người mà hắn kính trọng nhất chính là Long Thần. Chính Long Thần đã dạy hắn nên như thế nào để trở thành một Cự Long vĩ đại, làm thế nào để trở thành sự tự hào của Tộc Nhân. Ân huệ của Long Thần đối với hắn, hắn biết mình dù thế nào cũng không đền đáp được.
Nước mắt, cũng đã từ trong mắt vị Hắc Ám Long Vương vẻ ngoài lạnh như băng này chảy xuống. Nhìn hai tròng mắt khổng lồ màu đỏ kim của Long Thần, hắn nói:
- Long Thần Đại nhân, người có gì phân phó?
Long Thần phát ra tiếng cười, vào lúc này, hắn lại nở nụ cười:
- Biết không, Tạp Tiệp. Lúc trước khi ta chọn ngươi, ta còn cảm thấy có chút mạo hiểm. Ta không phải chỉ chọn ngươi trở thành người thừa kế Long Thần, mà là cho ngươi trở lại Long Tộc. Dù sao, một mạch ĐỊa Ngục hắc Long các ngươi đã làm rất nhiều chuyện sai lầm. Nhưng bây giờ ta có thể kiêu hãnh đứng trước TỘc Nhân mà nói: Lựa chọn của ta đã không sai. Sau khi ta chết, Long Tộc sẽ giao cho ngươi. Ta tin rằng, dưới sự lãnh đạo của ngươi, Long Tộc chúng ta sẽ càng phồn vinh. Sau khi ta dẫn theo Chiến sĩ bổn tộc đi vào Đại lục này, thì những trẻ nhỏ, phụ nữ của bổn tộc cũng đã xuất phát. Theo mệnh lệnh của ta, bọn họ sẽ quanh quẩn ở sau chiến trường hội hợp với các ngươi. Ngươi phải tìm một nơi thích hợp, cho Tộc nhân chúng ta sống yên ổn. Để cho Long Tộc chúng ta một hoàn cảnh sinh tồn thích hợp, Tạp Tiệp, mấy cái này giao cho ngươi
- Long Thần Đại nhân, ta….
Giọng nói của Tạp Tiệp Áo Tây Tư trở nên nghẹn ngào, không thể nói ra thành lời. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Long Thần nói:
- Được rồi, ngươi bây giờ đã trở thành người kế vị chức Long Thần của ta. Trước mặt Tộc nhân chúng ta, ngươi phải kiên cường, bởi vì vận mệnh của bọn họ đều nắm giữ trong tay ngươi. Tin ta, cũng như tin vào chính mình. Ngươi nhất định sẽ là một Long Thần hợp cách. À, được rồi. Còn có Áo Tư Tạp con trai ngươi. Tiểu tử Tạp Tạp này rất được, tương lai hắn sẽ có thành tựu hơn ngươi. Ta thật may mắn lúc trước không trừng phạt hắn. Ý kiến của ta không hề thay đổi, chờ khi ngươi già, hắn sẽ kế nhiệm vị trí Long Thần đợt tiếp theo
- Long Thần gia gia, con ở đây
Áo Tư Tạp hóa thành hình người bay đến trước mặt Long Thần, quỳ rạp xuống bên cạnh cha mình.
Thời gian lúc Niệm Băng ở trên Thần Chi đại lục, Áo Tư Tạp vẫn đi theo học tập Long Thần. Long Thần giao cho hắn rất rất nhiều thứ, để cho hắn tăng tốc độ phát triển. Nhìn thấy Long Thần biến thành hình dạng này, trong lòng hắn rất bi thương. Nhưng Linh hồn tương liên với Niệm Băng nên hắn biết Long Thần đã không thể cứu được nữa.
Long Thần liếc nhìn Niệm Băng nói:
- Cố gắng tu luyện đi. Lúc trước, thân thể của ngươi bị hủy, cũng không phải là một chuyện xấu. Nó giúp ngươi và Niệm Băng ở cùng một chỗ. Niệm Băng là người xuất sắc nhất của nhân loại mà ta đã gặp qua. Tương lai sẽ có một ngày ngươi nhất định sẽ xuất sắc như cha ngươi. Trở thành người đứng đầu của Long Tộc
Tạp Tiệp Áo Tây Tư lau nước mắt trên mặt mình, đứng thẳng lên, tay phải đặt lên trên trán mình, ngưng trọng nói:
- Ta, Hắc Ám Long Vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư lấy danh nghĩa Long Thần thề. Vì sự phồn vinh hưng thinh của Long Thần, ta sẽ cống hiền toàn bộ lực lượng của mình, cho đến khi chết
Long Thần cũng dùng giọng nói ngưng trọng nói:
- Ta lấy thân phận Long Thần đời trước, ban cho ngươi vinh quang của Long Thần. Long Tộc dưới sự lãnh đạo của ngươi sẽ vĩnh viễn nhìn về phía Quang minh
Hào quang màu đỏ kim nhàn nhạt trên trán Long Thần phát sáng, một khối tinh thể nhỏ màu vàng bay ra, dừng ở trên Mi tâm của Tạp Tiệp Áo Tây Tư. Kim quang nhàn nhạt trong nháy mắt trở nên mãnh liệt. Lúc hào quang thu lại, thì tinh thể màu vàng cũng đã biến mất. Trên người Tạp Tiệp Áo Tây Tư tản mát ra một khí thế Vương giả. Kế thừa tinh phách của Long Thần, hắn bây giờ đã chính thức trở thành Long Thần.
Long Thần thả ra tinh thể màu vàng nên càng yếu hơn, hắn nhìn Tạp Tiệp Áo Tây Tư thật sâu, rồi đưa ánh mắt đặt lên người con trai mình đang không ngừng khóc:
- Gia Lạp Mạn Địch Tư, ngươi phải học Tạp Tiệp Áo Tây Tư thật nhiều. Ta thấy ngươi đã trở thành một Nam tử hán chính thức. Hỏa hệ Cự Long một mạch chúng ta sau này sẽ do ngươi lãnh đạo. Con trai, ngươi có thể nói cho ta biết, ngươi còn hận ta không?
Gia Lạp Mạn Địch Tư nhìn cha mình thật sâu:
- không, con đã sớm không còn hận người. Khi con chính thức lớn lên, con đã hiểu được nỗi khổ tâm của người. Người lựa chọn Tạp Tiệp Áo Tây Tư không hề sai. Hắn thích hợp trở thành người thừa kế Long Thần hơn con rất nhiều. Ở tất các mặt hắn đều mạnh hơn con. Chỉ là con vì tôn nghiêm của mình mà không thừa nhận thôi. Con…
Long Thần ngắt ngang lời hắn nói:
- Được rồi, ý của ngươi ta hiểu. Thực ra đối với ta mà nói, ngươi và Tạp Tiệp Áo Tây Tư đều là con của ta. Tính về thiên tư thì ngươi không thua hắn là mấy. Nhưng ngươi có biết vì sao ta vẫn đối tốt với Tạp Tiệp Áo Tây Tư hơn ngươi không?
Gia Lạp Mạn Địch Tư mờ mịt lắc lắc đầu nói.
Long Thần nói:
- Quốc vi, ngươi có ta là cha. Nhưng mà Tạp Tiệp Áo Tây Tư là cô nhi. Ngươi nên biết, một mạch Địa ngục hắc long bản tính cô độc, nếu ta không quan tâm hắn nhiều một chút, không đối xử với hắn như con ruột của mình, thì hắn sao có thể phát triển theo con đường chính xác chứ? Ta quả thật làm ngươi thua thiệt. Nhưng trong lòng ta, ngươi vẫn là người qua trọng nhất. Nhìn thấy hình dáng của ngươi bây giờ, ta thật sự rất vui mừng. Ngươi không hổ là con ta, ta cảm thấy tự hào vì ngươi
Nước mắt vừa mới ngừng lại của Gia Lạp Mạn Địch Tư lại chảy xuống. Tạp Tiệp Áo Tây Tư nhào đến trên người Long Thần khóc lớn. Đúng thế, hắn đã coi Long Thần như cha của mình. Giống như lời Long Thần nói, từ sau khi hắn trở lại Long Tộc, Long Thần đối xử với hắn còn tốt hơn con ruột nhiều. ân tình này, hắn làm sao quên dược chứ.
Long Thần ôn hòa nhìn hai người con trai của mình, thở dài một tiếng nói:
- Thực ra, ta sớm đã biết kết quả ngày hôm nay. Nhưng, không thể tránh được. Hi Giới quả thật quá mạnh mẽ. Nếu không phải hắn, thì hôm nay đã phân được thắng bại rồi. Cho nên, ta không thể không làm như vậy. Con trai, ta hy vọng các ngươi có thể hiểu ta. Vì Long Tộc, cũng vì Ngưỡng Quang Đại lục, sự hy sinh của ta là đáng giá. Niệm Băng, ngươi đến đây
Truyện khác cùng thể loại
8 chương
207 chương
11 chương
360 chương
34 chương
494 chương
21 chương