Băng Hỏa Ma Trù
Chương 112
"Thật không? Bất luận là như thế nào, thà rằng giết nhầm còn hơn bỏ sót. Ngươi trước tiên theo chúng ta về Băng Lan thành rồi nói sau, nếu tra ra ngươi quả thật không phải là gian tế chúng ta sẽ không làm khó dễ ngươi."
Niệm Băng lạnh nhạt nói: "Cùng với các ngươi trở về? Các ngươi muốn giam lỏng ta sao? Thực xin lỗi, ta còn có việc phải làm, nếu các ngươi vẫn cố ý muốn dẫn ta đi, các ngươi trước tiên hãy xem cái này đi." Vừa nói, hắn đưa cánh tay phải của mình ra, huy chương của ma pháp sư công hội xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Kỵ sĩ kia thấy Niệm Băng lấy ra huy chương không khỏi sửng sốt: "Ma pháp sư? Ngươi là một gã ma pháp sư?"
Niệm Băng nói: "Nói đúng lắm, ta là ma pháp sư của Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội. Ta nghĩ, tấm huy chương này đã có thể đại biếu hết thảy rồi chứ."
Kỵ sĩ do dự một chút rồi lắc lắc đầu nói: "Chúng ta rời đi đế quốc được một thời gian rồi, ai biết huy chương của ngươi từ đâu mà đến, mời đi theo chúng ta một chuyến, chúng ta cần phải xác nhận một chút về tính chân thật của miếng huy chương này rồi nói sau."
Niệm Băng trong mắt hiện lên vài phần lãnh ý: "Nói như vậy là các ngươi vẫn muốn dẫn ta về Băng Lan thành phải không? Tôn nghiêm của ma pháp sư không thể để cho các ngươi khinh nhờn như thế được. Thực xin lỗi, ta không thể trở về cùng với các ngươi."
Kỵ sĩ nở nụ cười: "Ma pháp sư? Ngươi cũng chỉ là một gã ma pháp sư của ma pháp sư công hội mà thôi, ngươi nghĩ rằng thân phận của mình rất cao quý hay sao? Tại các đế quốc khác thì có lẽ đúng là như vậy nhưng tại Băng Nguyệt đế quốc, ma pháp sư công hội chỉ là một đám lệ thuộc mà thôi, trừ phi ngươi có dấu hiệu của Băng thần tháp, nếu không cho dù là hội trưởng các ngươi ở chỗ này cũng phải đi theo chúng ta một chuyến."
Nghe đến đó, Niệm Băng rốt cuộc cũng hiểu được Long Trí lúc trước vì cái gì mà phải cùng với mình thỏa hiệp rồi, địa vị của Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội thật sự là quá thấp. Một tên đội trưởng của kỵ sĩ đoàn cũng xem thường như vậy, cái này có thể thấy được đám quan lại quý tộc thế nào lại có thái độ tốt với công hội đây? Kỳ thật, tên kỵ sĩ kia cũng không có nhìn kỹ, nếu hắn nhận ra trong tay Niệm Băng chính là biểu tượng huy chương của trưởng lão thì hắn nhất định sẽ không kiêu ngạo như vậy. Thân phận trưởng lão đại biểu thực lực đã là ma đạo sĩ, hắn chỉ là một gã kiếm sư, cùng với ma đạo sĩ khiêu khích không phải là muốn tìm chết sao?
"Vũ nhục ma pháp sư chính là một hành vi đáng xấu hổ, các ngươi sẽ phải trả giá." Lần đầu tiên, Niệm Băng đồng thời lấy ra Thần Lộ đao và Chính Dương đao. Theo chuôi đao, hai thanh tuyệt thế thần nhận muốn thể hiện ra chính là công hiệu thứ hai của nó. Cho nên, phải gọi bọn chúng là Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức và Hỏa Diễm Chi Thần Đích Bào Hao mới đúng.
Kỵ sĩ hừ lạnh một tiếng, mặc dù mặc áo giáp nhưng tốc độ lại không chậm tí nào, trực tiếp hướng về Niệm Băng chộp tới.
Một hỏa cầu lớn bằng nắm tay theo Hỏa Diễm Chi Thần Đích Bào Hao phát ra, hỏa pháo lóe lên nghênh đón bàn tay của kỵ sĩ kia chộp tới. Thuấn phát nhất giai ma pháp đối với Niệm Băng mà nói không có gì khó khăn, đối với kỵ sĩ này mà nói, nhất giai ma pháp căn bản không thể phá được phòng ngự của hắn. Nhưng là công kích của Niệm Băng lại đơn giản như vậy sao? Đáp án chính là không phải, thời điểm hỏa cầu xuất hiện, Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức đồng thời cũng huyễn hóa ra một cái băng trùy, bởi vì hình dáng bên ngoài có điểm đặc biệt khiến cho khối băng trùy càng có lợi cho phi hành, khi hỏa cầu tiếp xúc với bàn tay của kỵ sĩ, trong nháy mắt băng trùy phi tới cùng với hỏa cầu đánh vào cùng một chỗ.
"Ầm - " nương theo tiếng nổ một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, vốn tên kỵ sĩ tưởng rằng nhất định thắng lợi đã mất đi cánh tay phải, đồng thời áo giáp trên người cũng trở thành tro bụi, băng cùng hỏa nổ mạnh khiến cho hắn lui lại vài bước, ngã người về phía sau, toàn thân không ngừng run rẩy.
Mấy ngày nay, Niệm Băng tiếp xúc nhiều nhất chính là võ sĩ, hắn một mực nghĩ, chính mình như thế nào mới có thể cũng với võ sĩ am hiểu cận chiến chống lại đây? Ma pháp quyển trục đuơng nhiêm là lựa chọn tốt nhất nhưng là quyển trục cũng có hạn, có một ngày mình hết đi quyển trục để bảo vệ thì phải làm như thế nào? Cho nên hắn bắt đầu nghiên cứu kỹ lưỡng, từ ngày bắt đầu rời đi Băng Tuyết thành, hắn đã nghĩ ra một biện pháp tốt nhất đó chính là phải lợi dụng nguyên vẹn băng hỏa đồng nguyên. Trụ cột của băng hỏa đồng nguyên chính là băng cùng hỏa bình hành, hai cái ma pháp thi triển ra phải có năng lượng ngang nhau thì mới có thể xuất ra hiệu quả bộc phát. Về điểm này Niệm Băng hiểu được rõ ràng cho nên vào lúc thi triển băng hỏa đồng nguyên ma pháp, làm sao để cân bằng uy lực của hai loại ma pháp là làm hắn đau đầu nhất. Từ sau khi cùng với Miêu Miêu tách ra, Niệm Băng đột nhiên nghĩ thông suốt một chuyện, ma pháp phải theo đuổi cao giai mới có thể phát ra uy lực cường đại sao? Không, cái này cũng không phải là tuyết đối, chính mình có được đặc thù năng lực là băng hỏa đồng nguyên, nếu có thể dựa vào loại năng lực này lấy đê giai ma pháp phát huy ra, vậy nhất định sẽ xuất hiện hiệu quả đồng dạng.
Bắt đầu từ ngày đó, Niệm Băng không ngừng tiến hành thí nghiệm, thông qua thí nghiệm, hắn phát hiện đê giai ma pháp kết hợp băng hỏa đồng nguyên sinh ra hiệu quả so với cao giai ma pháp càng dễ dàng hơn nhiều, thực tế bây giờ đúng như hắn nghĩ, đồng thời sử dụng Thần Lộ đao và Chính Dương đao, chỉ cần xuất ra một cái nhất giai ma pháp, trạng thái năng lượng của chúng càn bằng, đem hai cái nhất giai ma pháp này va chạm một chỗ có thể xuất ra uy lực của tam giai ma pháp bạo viêm thuật, loại oanh tạc này có lẽ đối với vũ kỹ cao thủ mà nói có lẽ không tính là cái gì, nhưng là đối phó với môt gã kiếm sư lại có chút dư thừa, nhất là thời điểm đối thủ chủ quan khinh địch. Mà đáng sợ chính là, Niệm Băng sau khi nghiên cứu thành công, bắt đầu cân nhắc theo như lời Long Trí lúc trước về tính chất đắc biệt của băng hỏa đồng nguyên, tựa như chế biến thực vật thì phải đem tất cả hương vị của thực vật hoàn toàn phô bày ra, đồng dạng băng hỏa đồng nguyên ma pháp cũng phải đem đặc tính của băng và hỏa toàn bộ biểu hiện ra, chỉ có như vậy mới thật sự là uy lực chân chính của băng hỏa đồng nguyên.
Phụ thân của Miêu Miêu Hi Lạp Đức đồng dạng đã cấp cho Niệm Băng một đề nghị như vậy, làm cho hắn thức tỉnh. Niệm Băng không hề theo đuổi đại ma pháp mà là phát triển tiểu ma pháp, chỉ có từ nhỏ phát triển lên, sau khi có thể làm tiểu ma pháp hoàn toàn xuất ra uy lực của băng hỏa đồng nguyên thì đại ma pháp mới có thể bộc phát ra uy lực lớn hơn nữa. Cho nên mấy ngày nay hắn rất ít sử dụng băng hỏa đồng nguyên tiến hành tu luyện mà là phân biệt đơn độc tu luyện từng loại ma pháp, nhận thức đầy đủ tính chất đặc biệt của chúng nó.
Ngày đó, khi Niệm Băng nghiên cứu, người thứ nhất hi sinh chính là Như Ý. Khi đó vì che giấu thân phận của chính mình, Niệm Băng chỉ xuất ra băng ma pháp, nếu là trước kia, bạo phong tuyết của hắn mặc dù đồng dạng chấn thương Như Ý nhưng cũng tuyệt đối sẽ không phải là trí mạng, nhưng hôm đó lại không giống, bạo phong tuyết nguyên vẹn đem đặc tính của băng xuất ra, năng lực băng hệ cường đại, trực tiếp đem hàn độc đẩy vào cơ thể Như Ý suýt nữa lấy đi tính mạng của nàng.
Mà hôm nay là lần đầu tiên Niệm Băng thì nghiệm thành quả nghiên cứu nhất giai băng hỏa đồng nguyên của mình. Lực nổ mạnh hủy đi cánh tay của kỵ sĩ, trong nháy mắt, băng cùng hỏa hai loại năng lượng cực đoan dưới tinh thần lực cường hãn của Niệm Băng khống chế đồng thới tiến vào thân thể của tên kỵ sĩ kia, bất luận là băng vào trước hỏa hay là hỏa vào trước băng, cái loại tư vị này nhất định sẽ không hề dễ chịu. Hai loại năng lượng cực đoan dung hợp cùng một chỗ so với đơn độc một loại còn muốn đáng sợ hơn nhiều, kỳ thật trong cơ thể tên đội trưởng đang bị băng độc cùng hỏa độc thẩm thấu, mặc dù chỉ là bùng nổ làm mất một cánh tay nhưng hắn cũng đã mất đi năng lực tái chiến, phát ra một kích này, NIệm Băng rốt cuộc cũng chính thức bước vào cánh cửa băng hỏa đồng nguyên.
Nhìn thấy đội trưởng của mình bị thương, chín tên kỵ sĩ còn lại đồng thới vọt tới, mặc dù bọn họ không có thực lực kiếm sư nhưng là vương bài kỵ sĩ của Băng Nguyệt đế quốc, là một trong các chiến sĩ của Thiết Huyết kỵ sĩ đoàn, bọn họ cũng có được băng lực của cao cấp chiến sĩ, nhất là khả năng phối hợp của bọn họ, trài qua nhiều năm huấn luyện và sống chết cùng nhau nên sớm đã ăn ý như một.
Chín chuôi kiếm đồng thới hướng tới Niệm Băng công kích, mặc dù bọn họ không có đạt tới trình độ phóng thích đấu khí ra ngoài nhưng là chín tên cáo cấp chiến sĩ đồng thới công kích hơn nữa chiến trận ăn ý, cho dù là một gã đại kiếm sư ở chỗ này trong khoảng thời gian ngắn tuyệt đối không thể làm gì được bọn họ.
Đáng tiếc, chín tên cao cấp chiến sĩ này gặp không phải là một gã võ sĩ, võ sĩ cùng võ sĩ trong lúc chiến đấu vĩnh viễn không thể so sánh với lúc ma pháp sư cùng võ sĩ chiến đấu.
Nhất giai ma pháp tiêu hao pháp lực đối với một gã đại ma pháp sư mà nói là phi thường nhỏ, đồng thới không cần phải ngâm xướng ma pháp chú ngữ, chỗ tốt lớn nhất là có thể liên tiếp phát ra không ngừng, hơn mười hỏa cầu giống như pháo đạn liên phanh không ngừng thông qua Chính Dương đao tăng phúc bay ra.
Hỏa hệ bảo thạch cao cấp nhất, cũng không phải vì Niệm Băng tiết kiệm ma pháp lực mà lúc hắn thi triển ma pháp sử dụng bảo thạch có thể làm cho tính ngưng tụ của ma pháp càng mạnh, uy lực công kích càng lớn hơn nữa.
Như là nhất giai hỏa cầu thuật trước kia không làm gì được gã kiếm sư, chúng nó cũng không làm gì được mấy gã cao cấp chiến sĩ này, nhưng mà nhất giai hỏa cầu thuật đi theo phía sau là một mảng lớn băng trùy, hết thảy đều trở nên bất đồng.
Niệm Băng chính là người đầu tiên làm được, hắn nắm giữ rõ ràng mỗi một cái biến hóa của hỏa cầu và băng trùy, nếu là một người không hiểu ma pháp sẽ cho rằng một gã đồng nguyên ma pháp sư sẽ tương đương với một gã băng hệ ma pháp sư đồng cấp và một gã hỏa hệ ma pháp sư đồng cấp, điều này tuyệt đối không chính xác.
Một gã băng hệ ma pháp sư gặp phải một gã hỏa hệ ma pháp sư, nếu bọn họ đều dùng đồng dạng một ma pháp lực phát ra một cái nhất giai ma pháp va chạm cùng một chỗ sẽ sinh ra hiệu quả gì?
Rất đơn giản, hai cái ma pháp bởi vì cực đoan mà triệt tiêu, mà đặc điểm lớn nhất của băng hỏa đồng nguyên ma pháp sư là có thể làm cho loại tình huống này phát sinh biến hóa, dưới sự khống chế của tinh thần lực, dưới tình huống cảm thụ đầy đủ hai loại ma pháp do mình phát ra, hắn hoàn toàn có thể sinh ra bất kỳ biến hóa gì, mà cái Niệm Băng muốn là bây giờ đúng là hủy diệt.
Hơn mười tiếng nổ vang lên, vô số khói bụi bốc lên, chiến mã đều kinh hoàng chạy sang một bên, không thể không thừa nhận, những chiến mã được huấn luyện này tố chất cực kỳ cao, mặc dù bị kinh hoảng nhưng chúng vẫn như trước không có chạy ra xa. Đáng tiếc chính là chủ nhân của chúng đã không còn khả năng cưỡi chúng nữa, máu tươi chảy ra xung quanh hiện lên một bức tranh thảm thiết, chín tên cao cấp chiến sĩ, chín tên chiến sĩ của Thiết Huyết kỵ sĩ đoàn không còn có thể nhìn thấy ánh mặt trời nữa.
Niệm Băng nhắm mắt lại, hắn chưa bao giờ sợ hãi khi giết người, bắt đầu từ lần đầu tiên dùng băng hỏa ma pháp hủy diệt Liêu Tam đối với hắn mà nói chỉ là một quá trình phóng thích, nhưng mà tình cảnh trước mặt lại tràn ngập huyết tinh.
Mặc dù khi hắn đồng thới lấy ra hai thanh tuyệt thế thần nhận là lúc hắn nhất định không lưu lại người nào sống, nhưng bây giờ trái tim hắn vẫn còn cảm thấy có chút nặng nề.
Xoay người lại, đối mặt với khuôn mặt không biết là bởi vì tự thân đau đớn hay là bởi vì đồng bạn tử vong mà trở nên móp méo, hắn nhàn nhạt nói: "Hà tất phải bức ta làm chi? Ngươi còn cho rằng ma pháp sư là phế vật không? Bây giờ ngươi còn có thể xem thường Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội không?"
"Không, không, ngươi….ngươi là ác ma?"
Là một đội trưởng của kỵ sĩ đoàn, tố chất tâm lý hắn vốn không kém như vậy nhưng mà hết thảy phát sinh trước mặt làm hắn khó có thể giải thích được, hắn thậm chí cũng không rõ vừa rồi xảy ra cái gì, chín tên đồng bạn của mình đã mất đi tính mạng.
"Đúng vậy, ta là ác ma, đối với những người làm cho ta chán ghét mà nói, ta đúng là ác ma. Bọn họ đã chết, ngươi là đội trưởng của bọn chúng, dưới địa ngục bọn chúng còn cần ngươi tới dẫn đường, hẹn gặp lại." Vừa nói, hắn theo con đường lớn phương xa đi tới. Lúc này, có lẽ bởi vì là giữa trưa nên trong lúc đánh nhau, trên đường không có một ai đi qua.
Hỏa cầu màu đỏ cùng băng trùy màu lam từ trên trời giáng xuống, những tiếng nổ liên tiếp vang lên, kết thúc một cái tính mạng cuối cùng Niệm Băng cũng không có ý định dừng lại, bạo phong tuyết nâng thân thể hắn lên cao. Niệm Băng phát hiện, chính mình giết người ngày càng trở nên thuận tay, tựa hồ thân phận ma sát sứ này dần dần xâm nhập vào tâm tình hắn.
Lần này nếu là làm ma pháp thí nghiệm, không thể nghi ngờ, hắn thu được thành công thật lớn, đối với những gì có khả năng uy hiếp chính mình hắn tuyệt đối sẽ không nương tay. Nhưng mà hắn lại hồn nhiên chẳng biết, bởi vì hành động của hắn lần này khiến cho Băng Nguyệt đế quốc chậm mấy ngày mới biết được tin tức chiến sự tiền phương, làm cho Áo Lan đế quốc tổn thất thảm trọng cho nên hai nước vốn có quan hệ ngoại giao tốt đẹp xuất hiện một vết rách thật sâu.
Bay ở giữa không trung, Niệm Băng cố gắng không hồi tưởng lại tình cảnh mình giết người, lần đầu tiên giết Liêu Tam, Liêu Tam tất cả đều bị mà pháp cắn nuốt, hắn cũng không có cảm thụ rõ ràng, nhưng vừa rồi tình cảnh huyết nhục văng ra như thế để lại cho hắn ấn tượng thật sâu, hắn cũng là một người bình thường, trước ngực cảm thấy vô cùng khó chịu, cố nén lại cảm giác ác tâm, đem ý niệm chuyển tới trên những ứng dụng của ma pháp.
Chân chính băng hỏa đồng nguyên sỡ dĩ có thể phát huy ra uy lực mạnh đến như vậy đuơng nhiên là bởi vì tính đặc thù của băng hỏa đồng nguyên, nhưng nếu không có hai thanh tuyệt thế thần nhận, không có Hỏa Diễm Chi Thần Đích Hào Bao và Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức thì không có khả năng phát huy uy lực lớn như vậy. Theo sự lĩnh ngộ của mình về hỏa hệ ma pháp cùng băng hệ ma pháp thì uy lực chính thức của hai khối bảo thạch này dần được hiển lộ, đặc điểm lớn nhất của chúng là đồng dạng dưới tác dụng của một ma pháp lực thông qua chúng nó có thể xuất ra uy lực hoàn toàn bất đồng, loại tình huống này đối với ma pháp càng cao cấp càng thể hiện rõ ràng, mà hai khối bảo thạch này dường như có thể tự thân mình hấp thu ma pháp nguyên tố trong không khí, trong đó chứa đựng năng lượng vô cùng vô tận, nhất là bây giờ làm cho chúng cùng thân đao kết hợp hoàn toàn, loại cảm giác này lại càng thêm mãnh liệt.
*Hỏa Diễm Chi Thần Đích Hào Bao: tiếng rít gào của Hỏa Diễm Chi Thần
**Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức: tiếng thở dài của Băng Tuyết Nữ Thần
Truyện khác cùng thể loại
1245 chương
734 chương
126 chương
2897 chương
54 chương
1800 chương
1040 chương
1391 chương