Cuối cùng Long Vương bệ hạ trải qua suy xét hồi lâu, vẫn không đồng ý việc Ngao Túc ngày mai cùng đến Phượng Tộc, đi từ hôn đã xấu hổ lắm rồi, nếu để Phượng Vương phát hiện mình đường đường Đông Hải Long Vương lại bị con trai xách mũi đi, thật sự không còn mặt mũi mà lăn lộn với mấy lão già ở Tiên giới. Long Vương ở một bên thở ngắn than dài, mày ủ mặt ê nghĩ ngày mai phải ứng phó với lửa giận của Phượng Vương như thế nào, Long mẫu thì không ngại ngần chập nhận chuyện yêu đương của Ngao Túc, so sánh với lần biết Tiểu Cửu thích đàn ông phải chua xót gả đi, lần này chuyện Ngao Túc bà chấp nhận nhanh như chép miệng. Thật ra cẩn thận ngẫm lại cũng có thể lý giải, Ngao Túc và Tiểu Cửu khác nhau, Tiểu Cửu là gả, Ngao Túc lần này là cưới, cảm nhận của cha mẹ lần này cũng khác, càng quan trọng là, Tiểu Cửu là bảo bối bà vẫn luôn cưng chiều trong tim, bị người ta bắt được đương nhiên sẽ đau lòng, mà Ngao Túc —— đệ nhất zai tân Long Cung, tìm được đối tượng, chuyện này khắp chốn vui mừng vượt xa cả việc quan tâm đó là nam hay nữ, Tiên hay Ma, bảo vật giữ quán với hàng thanh lý đương nhiên là khác nhau. (   (つ﹏