Trình Ngư đúng là được như mong ước...!lại ăn gà rồi.
Vừa đánh xong ván game cậu liền gửi tin nhắn cho Trần Du.
[Cá mắm]: Cảm ơn sếp đã dẫn em đi nhảy dù, sếp ngày mai vẫn chơi được chứ?
[Chuyên gia bắt cá]: Khả năng không có thời gian...!Gần trường mới mở một quán cá nướng, mai tôi định đi ăn thử.
[Cá mắm]:?! Ở đâu đấy? Lần sau đi với nhá?
[Chuyên gia bắt cá]: À thì, địa chỉ hơi rắc rối...!Hay là mai cậu đi cùng tôi rồi tính, dù sao tôi cũng chỉ có một người.
Đi ăn cá nướng một mình thì có ý nghĩa gì chứ! Còn đâu nữa linh hồn của cá nướng!!
Trình Ngư trả lời thần tốc: Được.
Thằng cả cắn một miếng đào bước lại gần: "Bé Ngư, trông vui vẻ thế?".
"Vui chứ!!", hôm nay ăn gà ba lần đấy.
Thằng cả ra chiều đã hiểu vỗ vỗ vai cậu: "Vui thì tôi yên tâm rồi".
Sau đó lại bồi thêm một câu: "Chúc mừng nhé".
Thằng hai thằng ba đang làm bài tập với chơi game: "Chúc mừng nhé".
Trình Ngư: "...!Làm gì đến nỗi thế, cũng chỉ là ăn may thôi mà".
Từ đầu đến cuối đều ở trong vòng bo*.
*Thuật ngữ game PUBG, chỉ nơi an toàn.
Những người khác: "Không hề, là vì cậu rất xuất sắc đấy".
Nếu không làm sao theo đuổi được hot boy khoa chứ?
Trình Ngư: "...!Chủ yếu vẫn là Trần Du, cái người giỏi giỏi khoa bên cạnh ấy".
Những người khác nghe được, mới yêu đương đã tung hô người ta rồi, liền vội phụ họa: "Đúng đúng đúng, cậu ta cũng rất xuất sắc".
Trình Ngư: "...!Mọi người cũng từng chơi game với cậu ta rồi à?".
Những người khác nghe được, đây là đang ghen hả, liền vội lắc đầu nguầy nguậy: "Không không, bọn tôi chưa nói gì hết".
Trình Ngư: "...", sao cứ có cảm giác có gì đó sai sai.
_____
*Nói thật là nếu biết bộ này nhiều thuật ngữ game thì t cũng không ôm đâu, khóc vl..
Truyện khác cùng thể loại
143 chương
104 chương
97 chương