Bàn Tròn Trí Mạng Full
Chương 94
CHƯƠNG 93: Giao tiếp
Edit: Foxpii
Giang Vấn Nguyên tin tưởng trí nhớ của mình cũng không xuất hiện rối loạn, Mạc Phàm là người thật. Chứng cứ vô cùng đầy đủ, chính là nhờ Mạc Phàm ban tặng, Giang Vấn Nguyên mới nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt hơn mười ngày mới tỉnh lại. Cho nên sự tồn tại của Mạc Phàm bị xóa sổ khỏi trí nhớ của người chơi khác, không thể nghi ngờ đã từng xảy ra.
Vậy ai là người gây ra vụ việc?
Trạng thái tinh thần của Mạc Phàm vô cùng dị thường, trước khi gặp Giang Vấn Nguyên và Trần Miên phỏng chừng cũng không ít lần làm chuyện xấu. Trong trò chơi vòng trước không ai biết bộ mặt thật của Mạc Phàm, hắn một mình vào trò chơi, đương nhiên sẽ không tồn tại đồng bạn của hắn vì giúp hắn bảo trụ danh dự mà sử dụng con rối có thể làm xáo trộn trí nhớ xóa đi trí nhớ của người chơi khác về Mạc Phàm, thay hắn bảo trụ thể diện cuối cùng. Về phần những người chơi khác, xóa bỏ ký ức liên quan của Mạc Phàm sẽ không mang đến cho bọn họ bất kỳ chỗ tốt nào, muốn bọn họ lãng phí con rối, đó hoàn toàn là chuyện không có khả năng.
Dùng phương pháp loại trừ loại trừ loại bỏ những người không thể, cuối cùng chỉ còn lại Trần Miên, cùng với trò chơi bàn tròn. Ký ức liên quan đến Mạc Phàm biến mất, hoặc là tin tức Trần Miên để lại cho Giang Vấn Nguyên, hoặc là cạm bẫy mà trò chơi bàn tròn đặt ra cho cậu.
Giang Vấn Nguyên ngủ mê man hơn mười ngày, tinh thần lại không được thả lỏng và tĩnh dưỡng, chẳng qua là mất chưa đến hai giờ đi xem bài viết phân tích tin tức mà thôi, nhưng cậu liền cảm giác được đầu óc giống như bị người ta dùng dùi đục băng đấm vào trong, đau đến đầu váng mắt hoa, trán đầy mồ hôi lạnh.
Đợi đến khi cơn đau đầu giảm bớt một chút, Giang Vấn Nguyên không chút thay đổi lau đi mồ hôi lạnh trên trán. Trải nghiệm gần chết trong trò chơi bàn tròn chắc chắn đã mang lại nỗi sợ hãi bóng tối cho Giang Vấn Nguyên. Giang Vấn Nguyên không trốn tránh những cảm xúc tiêu cực này, cậu nghĩ rất rõ ràng, bất kể trạng thái của cậu như thế nào, có một số việc không tránh được, việc nên tới luôn sẽ đến.
Giang Vấn Nguyên vuốt ve chiếc nhẫn bạch kim trên ngón trỏ tay phải, chiếc nhẫn này là quà sinh nhật Trần Miên tặng cho cậu khi lưu lại con rối vô diện cho cậu. Lần đó thiếu chút nữa làm mất chiếc nhẫn bạch kim này trong trò chơi, Giang Vấn Nguyên không mang nó vào trò chơi nữa. Sau đó Giang Vấn Nguyên thành công dùng kí hiệu thay thế nhẫn bên ngoài, buộc người chơi phản bội từ lúc tiến vào trò chơi nhất định phải rời xa người chơi bình thường, cậu lại đeo nhẫn bạch kim một lần nữa, không còn lấy xuống nữa. Khi Trần Miên không thể làm bạn bên cạnh Giang Vấn Nguyên, chiếc nhẫn bạch kim này đã cho Giang Vấn Nguyên rất nhiều sức mạnh.
Vừa rồi Giang Vấn Nguyên có chút hoảng hốt, kỳ thật bình tĩnh suy nghĩ, ý chí của trò chơi bàn tròn can thiệp vào trò chơi có hạn chế, sự can thiệp của nó vào trò chơi cơ bản đều tập trung vào người chơi trước khi tiến vào trò chơi, đối với số lượng người chơi và lựa chọn người, quyết định ai là kẻ phản bội. Khi người chơi bước vào trò chơi, nó can thiệp tối thiểu vào sự phát triển của trò chơi. Nếu không lấy trò chơi bàn tròn cùng Giang Vấn Nguyên, Trần Miên hai bên không chết không thôi đối địch, trò chơi bàn tròn đã sớm lợi dụng lực can thiệp cường đại của nó vào trò chơi giết chết hai người bọn họ trong trò chơi, nào bọn họ còn có cơ hội phản kháng.
Xóa bỏ ký ức của những người chơi khác về Mạc Phàm, là kết quả của sự can thiệp của lực lượng cường đại, không phải là bút pháp hạn chế của trò chơi bàn tròn. Như vậy người dẫn đến kết quả này, cũng chỉ có thể là Trần Miên.
Giang Vấn Nguyên thở dài một hơi, dùng giấy bút mà cậu chuẩn bị trước để viết vẽ.
Hiện tại chính là lúc khảo nghiệm sự ăn ý của cậu và Trần Miên.
Trần Miên xóa sạch ký ức của những người chơi khác về Mạc Phàm, cũng là khoảng thời gian Trần Miên giết chết Mạc Phàm đến khi trò chơi kết thúc. Lúc ấy Giang Vấn Nguyên đã rơi vào trạng thái gần chết với nhiều phát súng trong người, Trần Miên khẳng định sẽ không kéo dài thời gian.
Trong thời gian rất ngắn, chuyện quan trọng duy nhất Trần Miên làm chính là chuyện họ đã ước định trước đó, khi lấy được con rối bác sĩ, lập tức kích hoạt năng lực đặc biệt của nó. Ở trò chơi bàn tròn sinh ra con rối, trực tiếp kích hoạt con rối đó, một điều chưa từng có trước đây trong trò chơi bàn tròn. Bọn họ đồng ý rằng hoàn thành điều này trong trò chơi tiêu thụ một lượng lớn con rối chắc chắn sẽ mang lại lợi ích. Sự thật chứng minh, ký ức về Mạc Phàm biến mất, nhất định không thoát khỏi liên quan đến việc kích hoạt con rối bác sĩ.
Giang Vấn Nguyên từ lý luận thông tin của bài đăng đến đây, không thể tránh khỏi phân ra hai khả năng.
Thứ nhất, là năng lực đặc biệt của búp bê bác sĩ có thể xóa đi ký ức về Mạc Phàm.
Hai năm sau khi Tả Tri Ngôn qua đời, Trần Miên tuy rằng không khuyên Giang Vấn Nguyên rời khỏi trò chơi, nhưng Giang Vấn Nguyên có thể cảm giác được sâu trong nội tâm Trần Miên vẫn hy vọng cậu có thể rời xa vòng xoáy nguy hiểm của trò chơi bàn tròn. Nếu con rối bác sĩ thật sự có khả năng xóa sạch trí nhớ, Trần Miên rất có thể sẽ dùng nó để xóa sạch ký ức của Giang Vấn Nguyên, để Giang Vấn Nguyên dùng con rối vô diện rời khỏi trò chơi bàn tròn. Nhưng Trần Miên lại dùng con rối bác sĩ xóa sạch ký ức về Mạc Phàm, đây chính là đang nói cho Giang Vấn Nguyên biết, tình cảnh của hắn đã nguy hiểm đến mức phải được Giang Vấn Nguyên giúp đỡ.
Thứ hai, là Trần Miên thông qua kích hoạt năng lực đặc biệt của con rối bác sĩ mà tìm được chân tướng "hộp thủy tinh sinh thái" của bọn họ, sau đó Trần Miên sử dụng chân tướng hắn nắm giữ, trực tiếp can thiệp vào đại não của người chơi khác, xóa sạch trí nhớ về Mạc Phàm.
Nếu sức mạnh xóa bỏ ký ức về Mạc Phàm đến từ chính Trần Miên, vậy chứng minh "hộp thủy tinh sinh thái" có liên quan chặt chẽ đến bản thân họ, thậm chí họ còn ảnh hưởng đến "hộp thủy tinh sinh thái" kia. Khả năng này tất nhiên đối với Giang Vấn Nguyên và Trần Miên vô cùng có lợi, nhưng năng lượng con rối mà Trần Miên nuốt vào không còn bao nhiêu, nếu hắn can thiệp vào trí nhớ của người chơi, rốt cuộc cần tiêu hao bao nhiêu năng lượng. Cậu có thể gặp Trần Miên trong trò chơi bàn tròn không?
Bất kể là khả năng thứ nhất hay thứ hai, Giang Vấn Nguyên đều rất lo lắng cho tình cảnh của Trần Miên.
Giang Vấn Nguyên đốt mấy tờ giấy vẽ chi chít, bất kể là kết quả gì, hiện tại điều duy nhất cậu có thể làm chính là mau chóng dưỡng tốt thân thể, Trần Miên cần cậu.
Tố chất thân thể của Giang Vấn Nguyên đã trải qua thử thách lâu dài của trò chơi bàn tròn, hơn nữa nhiều năm qua không ngừng rèn luyện nền tảng cơ thể, cậu tích cực phối hợp với bác sĩ và chuyên gia dinh dưỡng, buông bỏ tất cả công việc trong tay, ngủ sớm dậy sớm, không lăn qua lăn lại, hoạt động thích hợp, rất nhanh đã khỏe lại.
Ngày Giang Vấn Nguyên xuất viện, Lý Na vẫn tránh gặp Giang Vấn Nguyên rốt cục đã chủ động tới tìm cậu.
Hai người đến văn phòng thuộc về lão đại Thanh Điểu, đóng cửa lại, kéo rèm cửa sổ, tắt camera giám sát, ngăn cách tất cả những thứ rình mò bên ngoài. Giang Vấn Nguyên ngồi đến vị trí bàn làm việc của Tả Tri Ngôn rất ít khi chạm vào, nhìn thẳng vào Lý Na đang đứng ở trước bàn làm việc, "Bây giờ em tới tìm tôi, đã nghĩ ra đáp án rồi sao?"
Hai chân Lý Na run rẩy rất nhỏ, sắc mặt cũng có chút tái nhợt, cô đã lâu không khẩn trương như vậy, mặc dù đối mặt với quỷ quái khủng bố trong trò chơi, áp lực của cô cũng không lớn như bây giờ. Lý Na run rẩy môi, "Em, em đã nghĩ về nó. Em đồng ý trở thành lão đại thứ ba của Thanh Điểu!"
Giang Vấn Nguyên hai tay chống lên bàn, thân thể hơi nghiêng về phía trước kéo gần khoảng cách với Lý Na, "Rất tốt, là đáp án tôi muốn. Như vậy nguyên nhân tôi lựa chọn em làm lão đại nhiệm kỳ ba của Thanh Điểu, em đã hiểu chưa?"
Lý Na mở quyển sổ tay da cứng to bằng bàn tay vẫn nắm trong tay ra, từ sau khi Giang Vấn Nguyên đề nghị cô làm lão đại thứ ba của Thanh Điểu, cô đã viết rất nhiều thứ trên đó, nghĩ đến cái gì, cuối cùng cắt giảm, đưa ra mấy lý do Giang Vấn Nguyên lựa chọn cô.
Lý do đầu tiên, Giang Vấn Nguyên hy vọng lão đại thứ ba của Thanh Điểu có thể có cảm giác mãnh liệt thuộc về Thanh Điểu, đối với lão đại đầu tiên của Thanh Điểu tràn ngập đồng cảm. Như vậy lão đại thứ ba của Thanh Điểu chỉ có thể lựa chọn giữa Dịch Khinh Chu, Lữ Kỳ Diệu và cô.
Lý do thứ hai, Dịch Khinh Chu về cơ bản không thích hợp làm lãnh đạo.
Lý do thứ ba, Lữ Kỳ Diệu là đại lão trò chơi xếp thứ hai của Thanh Điểu, đầu óc cũng đủ thông minh, chấp hành cũng rất mạnh. Nhưng Lữ Kỳ Diệu trước mắt còn chưa trưởng thành, sự trưởng thành sớm của cô là do bất hạnh của gia đình tạo thành, cũng không phải trưởng thành chân chính, tổ chức quản lý có rất nhiều nhân tình thế thái, Lữ Kỳ Diệu không có năng lực xử lý tốt.
Nói đến lý do thứ tư, Lý Na khép lại quyển sổ tay, vẻ mặt nghiêm túc nói với Giang Vấn Nguyên những lời lặp đi lặp lại trong đầu cô. "So sánh với Dịch Khinh Chu, Lữ Kỳ Diệu, ưu thế của em rất rõ ràng.
Điểm đầu tiên, em biết cách đối phó với các mối quan hệ giữa các cá nhân hơn họ, trong Thanh Điểu mối quan hệ của em với mọi người rất tốt, chất lượng trò chơi cũng vượt qua, ở một mức độ nhất định có thể đóng vai trò là sự gắn kết của Thanh Điểu.
Điểm thứ hai, Dịch Khinh Chu thích em, sau khi em trở thành lão đại, Dịch Khinh Chu chắc chắn sẽ nguyện ý vì em mà làm việc chăm chỉ, bảo đảm năng lực vận hành tài chính cường đại của Thanh Điểu.
Điểm thứ ba, em cho rằng lão đại của Thanh Điểu cuối cùng vẫn phải dựa vào thực lực nói chuyện, nếu như sau này em có thể trở nên càng thêm cường đại, như vậy vị trí lão đại thuộc về em, nếu như thực lực của em thủy chung không cách nào đứng ở thượng nguồn Thanh Điểu, vậy thì Lữ Kỳ Diệu tương lai trưởng thành chính là đường lui của em, em có thể giống như anh Giang, đem vị trí lão đại giao cho Lữ Kỳ Diệu.
Anh Giang, trên đây là tất cả những phân tích của em."
Lý Na có thể suy nghĩ rõ ràng lý do, đích xác là nguyên nhân mà Giang Vấn Nguyên suy nghĩ kỹ càng cuối cùng khi lựa chọn cô để tiếp nhận vị trí lão đại thứ ba của Thanh Điểu. Nhưng Giang Vấn Nguyên sao lại cảm thấy hình như có chỗ nào không đúng?
"Chờ một chút." Giang Vấn Nguyên ra hiệu tạm dừng với Lý Na: "Em không cảm thấy có gì kỳ quái sao?"
Lý Na có chút khó hiểu nhìn Giang Vấn Nguyên, "Là em nói có vấn đề gì sao?"
"Em nói đều đúng, nhưng từ khi nào em biết Dịch Khinh Chu thích mình?!" Giang Vấn Nguyên đã sớm biết Dịch Khinh Chu thích Lý Na, nhưng không phải Lý Na vẫn không rõ tình cảm của Dịch Khinh Chu dành cho cô sao. Lý Na đến tột cùng khi nào biết tâm ý của Dịch Khinh Chu đối với cô, còn biểu hiện như hoàn toàn không biết. Hai năm nay, Lý Na bề ngoài càng ngày càng ngự tỷ, tâm cơ cũng tăng lên theo tỷ lệ.
Lý Na nhếch khóe miệng cười cười: "Thì ra chuyện anh Giang nói là Dịch Khinh Chu thầm mến em. Em cũng không phải là khối gỗ, ở chung thời gian dài sẽ nhìn ra manh mối. Vốn em mơ hồ nhận thấy Dịch Khinh Chu đối với em cùng với những cô gái khác có khác nhau, có một lần em từ trong trò chơi trọng thương trở về, vài lần bệnh nguy kịch, khi đó em cảm giác được có người trông chừng em ba ngày ba đêm, nói với em rất nhiều chuyện, thật sự đem em từ quỷ môn quan kéo trở về. Em biết người trông chừng em là Dịch Khinh chu, là hắn cùng em vượt qua khoảng thời gian khó khăn nhất. Vào thời điểm đó, em cảm thấy, ah, người đàn ông này yêu em."
"Vậy vì sao em không cùng Dịch Khinh Chu đến với nhau, còn lựa chọn bảo trì quan hệ vốn có?" Kỳ thật Giang Vấn Nguyên có thể cảm giác được trong dòng chữ Lý Na lộ ra hảo cảm đối với Dịch Khinh Chu.
"Vĩnh Tiền và Đan Hiểu Nhiễm của Thất Tinh, tình yêu của bọn họ trong trò chơi bàn tròn vô cùng đáng quý. Nhưng bọn họ sưởi ấm lẫn nhau đồng thời còn phải thừa nhận thống khổ gấp đôi người chơi khác, bọn họ không chỉ phải bảo toàn tính mạng của mình, còn phải luôn luôn lo lắng cho an toàn của đối phương. Tình cảm như vậy quá dằn vặt. Dịch Khinh Chu, tính cách của hắn không thích hợp với tình cảm nặng nề như vậy. Chúng em duy trì hiện trạng cũng rất tốt, ngay cả khi một trong hai chúng em không may chết trong trò chơi bàn tròn một ngày nào đó, trái tim của người kia cũng không cần phải mang xiềng xích nặng." Lý Na phân tích rất hợp lý.
Ở Thanh Điểu nhân tài xuất hiện tầng tầng lớp lớp, Lý Na không nổi bật, nhưng Giang Vấn Nguyên hiện tại có thể thật sự cảm nhận được sự trưởng thành của cô. Giang Vấn Nguyên thở dài: "Cho dù không phải là bạn đời của người chơi trò chơi bàn tròn, cũng sẽ gặp phải nguy cơ nửa kia chết ngoài ý muốn, chỉ là nguy cơ của bọn họ tương đối thấp mà thôi. Cho nên các người chơi bạn đời càng biết quý trọng tình cảm lẫn nhau, từ chung sống hiệu quả mà nói, không thể so sánh với bạn đời bình thường. Đó chỉ là quan điểm cá nhân của tôi, em cũng có thể không chấp nhận nó."
Lý Na đích xác không vì quan điểm của Giang Vấn Nguyên mà dao động quan hệ giữa cô và Dịch Khinh Chu, nhưng cô không phải hoàn toàn không có khát vọng đối với tình yêu như vậy, "Bạn đời có thể chịu được thử thách tàn khốc của trò chơi bàn tròn, thì tình yêu của bọn họ nhất định vô cùng sâu sắc. Khụ khụ, đề tài có chút giật xa. Anh Giang, anh giao gánh nặng của Thanh Điểu cho em, em sẽ chấp nhận. Nhưng anh tuyệt đối không thể vứt bỏ em mà đi trước khi em còn không thể khống chế Thanh Điểu!"
Nói đến phía sau, hình tượng thành thục ổn trọng của Lý Na có chút sụp đổ, mơ hồ có thể nhìn thấy bộ dáng lần đầu tiên cùng Giang Vấn Nguyên gặp mặt, xem ra gánh nặng lão đại Thanh Điểu này đối với cô mà nói vẫn quá mức nặng nề. Giang Vấn Nguyên bật cười nói: "Yên tâm đi, tôi vĩnh viễn là một thành viên của Thanh Điểu. Từ bỏ Thanh Điểu, cuộc sống của tôi sẽ không đầy đủ. Tôi sẽ đi cùng em để gánh vác trách nhiệm của Thanh Diểu, biết rằng em có thể một mình gánh vác sức nặng của Thanh Điểu đi về phía trước."
Sau khi Giang Vấn Nguyên tuyên bố Lý Na là lão đại thứ ba của Thanh Điểu, ở Thanh Điểu gây ra rung chuyển không nhỏ, còn có một ít lời đồn đãi rất không chịu nổi. Những thành viên Thanh Điểu dám đánh lệch tâm tư bị Giang Vấn Nguyên và Dịch Khinh Chu quyết đoán đá ra khỏi Thanh Điểu, coi như là một lần thành quả không tồi.
Lý Na cũng là một người có thể vô cùng độc ác với mình, cô đi theo Giang Vấn Nguyên học cách làm một lão đại, cùng Lữ Kỳ Diệu hoàn thành huấn luyện thể lực cường độ siêu cao, đi theo Dịch Khinh Chu tìm hiểu tình huống dòng chảy tài chính của Thanh Điểu. Lý Na giống như một miếng bọt biển, nhanh chóng hấp thụ tất cả các loại kiến thức.
Hai tháng sau, lễ thanh minh.
Giang Vấn Nguyên đề nghị về quê ở một thời gian. Giang Vấn Nguyên hai năm nay cũng về quê mấy chuyến, gặp ba Giang cùng mẹ kế, nhìn tình huống của chú Trần cùng dì Trần, tảo mộ Trần Miên. Hiện tại Lý Na đã cơ bản xuất sư, vừa vặn cũng có thể khảo nghiệm một chút năng lực quản lý Thanh Điểu độc lập của cô. Cho nên, mọi người liền thuận lý thành chương cho rằng Giang Vấn Nguyên lần này về nhà, cùng mục đích bình thường giống nhau.
Nhưng mà chỉ có Giang Vấn Nguyên tự mình biết, mục đích chuyến đi này của cậu, chính là kết cục của trò chơi bàn tròn.
Sau khi tháng tư đến, dự cảm của Giang Vấn Nguyên càng ngày càng mãnh liệt, cậu có thể cảm giác được số mệnh đang chậm rãi tiếp cận mình. Giang Vấn Nguyên không nói chuyện này cho bất luận kẻ nào, cậu mang theo hành lý đơn giản, còn có hai con rối bay về Giang Thành.
Hai con rối này, đối với Giang Vấn Nguyên mà nói đều có ý nghĩa vô cùng quan trọng. Một là Trần Miên chết cũng muốn vì cậu lưu lại - con rối vô diện điêu khắc xương, hai là búp bê nghệ sĩ violin chứa linh hồn của Tả Tri Ngôn.
Sau khi máy bay hạ cánh, Giang Vấn Nguyên bắt taxi, trực tiếp đến nhà chú Trần và dì Trần, trước khi trận chiến cuối cùng bắt đầu, cậu cần phải gặp chú Trần một lần.
Hết chương 93
Truyện khác cùng thể loại
58 chương
16 chương
38 chương
29 chương
82 chương
7 chương
49 chương
68 chương