CHƯƠNG 56: Bắt nạt bính từ Edit: Foxpii Ai cũng không ngờ, tối hôm qua Tề Tư Viễn vì hành vi đùa bỡn con mắt của hắn mà tùy tiện bịa ra cái cớ, vậy mà lại ứng nghiệm nhanh như vậy. Người phụ nữ trung niên đứng trước cửa nhà vệ sinh nữ kia chắc hẳn là giáo viên chủ nhiệm của trung học phụ thuộc Giang đại. Mắt phải chắn dưới kính của bà ta sạch sẽ không trang điểm nhưng con mắt trái lại được trang điểm mắt thiếu nữ barbie vô cùng mộng ảo. Bốn người Giang Vấn Nguyên đối với kiểu trang điểm ở mắt trái kia cũng không xa lạ đó chính là kiệt tác xuất phát từ bàn tay Tề Tư Viễn. Lữ Kỳ Diệu phản xạ có điều kiện bật dao quân đội Thụy Sĩ mà Giang Vấn Nguyên cho cô mượn, muốn đánh đòn phủ đầu xông tới mà đâm thủng con mắt của người phụ nữ trung niên kia nhưng lại bị Giang Vấn Nguyên một tay ấn lên vai ngăn cản hành động. Giang Vấn Nguyên không chút hoang mang nói với người phụ nữ trung niên: "Ngài là giáo viên trong trường đúng không, xin hỏi xưng hô như thế nào? Chúng tôi là công nhân cải tạo thư viện thứ hai, nhận được nhiệm vụ tạm thời được giao cho chúng tôi đó là đến tòa nhà giảng dạy để kiểm tra và sửa chữa cửa nhà vệ sinh. Ngài thấy đấy, không phải chúng tôi đang xem xét vấn đề của cánh cửa bị hỏng hay sao?" Người phụ nữ trung niên chỉ nhẹ nhàng đẩy kính trên sống mũi, cũng không báo rõ thân phận của mình, chỉ tiếp tục dùng ánh mắt hoài nghi nhìn chằm chằm Giang Vấn Nguyên. Người phụ nữ trung niên không hề hay biết lớp trang điểm trên mắt trái của mình hơn nữa diễn xuất của Giang Vấn Nguyên vô cùng tự nhiên, bà ta căn bản không biết mình đã bại lộ thân phận. "Xem ra lão sư đối với chúng tôi vẫn còn có chút nghi ngờ nhưng lúc quản đốc bảo chúng tôi đến sửa cửa cũng không xuất trình cho chúng tôi bất kỳ văn bản chứng minh nào." Giang Vấn Nguyên chỉ chỉ vào cánh cửa tựa vào bồn rửa tay: "Nếu không thì như vậy đi, lão sư ở đây chờ một chút, chờ chúng tôi sửa xong hai cánh cửa có vấn đề này thì ngài cùng chúng tôi đi tìm quản đốc, bảo ông ấy làm chứng cho chúng tôi!" Người phụ nữ trung niên ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Tôi vẫn còn có công việc phải làm, không có thời gian chờ mấy người sửa cửa sau đó đi gặp quản đốc. Phụ thuộc Giang Đại có công nhân vệ sinh và thợ sửa chữa chính thức đã ký hợp đồng lao động, không cần những người lao động bên ngoài như mấy người sửa chữa cửa nhà vệ sinh. Làm ơn rời khỏi đây ngay lập tức!" Giang Vấn Nguyên khó xử nhìn người phụ nữ trung niên, không chịu rời khỏi nhà vệ sinh nữ: "Người trả lương cho chúng tôi là quản đốc, quản đốc giao cho chúng tôi nhiệm vụ sửa chữa cửa nhà vệ sinh, nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ bị trừ tiền lương. Ngài bảo chúng tôi rời đi cũng được nhưng ngài cho chúng ta biết ngài là ai đi, nếu quản đốc hỏi chúng tôi vì sao không hoàn thành nhiệm vụ ông ấy giao phó thì chúng tôi có thể để cho ông ấy cùng ngài xác nhận tình huống, chứng minh chúng tôi cũng không phải lười biếng." Người phụ nữ trung niên sốt ruột nói: "Tôi là giáo viên chủ nhiệm lớp 11, họ Thu. Nếu quản đốc của mấy người có bất kỳ câu hỏi nào về nhiệm vụ thì hãy để ông ấy đến tìm tôi. Bây giờ mấy người có thể ra khỏi nhà vệ sinh không?" "Vậy không thành vấn đề!" Giang Vấn Nguyên đi về phía cửa nhà sinh viên nữ, hai tay cậu ôm lấy cánh cửa dựa ở góc tường, ngăn cách cửa giữa mình và chủ nhiệm Thu đứng ở cửa nhà sinh, đem cánh cửa hướng chủ Thu nhiệm áp qua. Chủ nhiệm Thu bị Giang Vấn Nguyên dùng ván cửa ép lui vài bước, rời khỏi cửa nhà sinh: "Cậu đang làm gì vậy?" Giang Vấn Nguyên hơi lệch khỏi tấm ván cửa ra, thò đầu ra nhìn về phía chủ nhiệm Thu, "Chủ nhiệm Thu, thật ngại quá, không chạm vào ngài chứ. Chúng tôi đều đã tháo rời cả hai cánh cửa nên chúng tôi sẽ rời đi khi đã lắp lại." Thu chủ nhiệm không thể nhịn được nữa từ trong cổ họng phát ra thanh âm cuồng loạn, giống như là quái vật gầm lên: "Hai cánh cửa này mở ra không cần các người quản, hiện tại lập tức rời đi cho tôi!" Giang Vấn Nguyên quay đầu lại dùng ánh mắt với ba người Đan Hiểu Nhiễm, cậu đi ra khỏi nhà vệ sinh, tiếp tục giơ cánh cửa tiến về phía chủ nhiệm Thu vài bước. Sau khi ba người còn lại đi ra khỏi nhà vệ sinh, rời khỏi phạm vi công kích của chủ nhiệm Thu, Giang Vấn Nguyên mới đặt cửa dựa vào tường bên ngoài nhà vệ sinh nữ, nói với bà ta: "Vậy chúng tôi đi trước. Chủ nhiệm Thu, tạm biệt!" Dưới ánh mắt khủng bố nhìn chăm chú của chủ nhiệm Thu, bốn người Giang Vấn Nguyên theo cầu thang bên cạnh nhà vệ sinh đi xuống, rời khỏi tòa nhà giảng dạy. Giang Vấn Nguyên đứng bên bồn hoa dưới lầu, ngẩng đầu đối mặt với chủ nhiệm Thu đang đứng ở hành lang lầu năm nhìn xuống dưới, mắt trái của bà ta vẫn là kiểu trang điểm thiếu nữ, không biết còn có thể khôi phục lại con mắt vốn có hay không. Giang Vấn Nguyên thu hồi tầm mắt, nói với ba người khác: "Chúng ta về ký túc xá một chuyến trước." Bọn họ một đường nhanh chóng trở về ký túc xá, đóng cửa khóa lại. Đan Hiểu Nhiễm chân mềm nhũn ngồi xuống ghế, trong lòng vô cùng bối rối, không nhịn được mà mở video hài trong máy tính bảng ra, sau khi xem được mười mấy giây, tâm tình của cô mới hơi tỉnh táo lại: "Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra với con mắt của chủ nhiệm Thu?" Tề Tư Viễn thú vị nhìn ảnh chụp lén chủ nhiệm Thu trên điện thoại di động, đáng tiếc phong cảnh của bức ảnh cũng thuộc về trò chơi bàn tròn, thứ có thể mang từ trò chơi ra ngoài chỉ có vàng bạc và búp bê, sau khi rời khỏi trò chơi bàn tròn tấm ảnh này sẽ tự động bị tiêu hủy, nếu không hắn nhất định phải đưa tấm ảnh này vào bộ sưu tập của mình. Tề Tư Viễn cẩn thận quan sát ảnh chụp, kết luận: "Mắt trái của bà ta hoàn toàn phù hợp với khuôn mặt, không có cảm giác lồi lõm dị thường, con mắt vốn có của bà ta hẳn là đã bị con mắt trái trang điểm thiếu nữ kia thay thế hoàn toàn. Chủ nhiệm Thu là giáo viên chủ nhiệm lớp 11, phòng làm việc của bà ta ở tầng ba của tòa nhà hành chính, cho dù tuần tra tình hình lớp học cũng sẽ không đi lên tầng năm, chúng ta ở lầu năm nhà vệ sinh nữ cũng không có nhiều động tĩnh. Chủ nhiệm Thu có thể phát hiện ra chúng ta ở nhà vệ sinh nữ lầu năm chắc chắn là do dựa vào con mắt trái dị thường của bà ta." Lữ Kỳ Diệu trên tay còn cầm dao quân đội Thụy Sĩ, cô một bên thu hồi lưỡi dao, một bên hỏi Giang Vấn Nguyên: "Trần Miên ca, vừa rồi ở nhà vệ sinh nữ vì sao anh phải ngăn cản em công kích chủ nhiệm Thu. Đôi mắt của bà ta đã bị thay thế nhưng cơ thể không được thay thế, chúng ta có thể chế ngự bà ta." Giang Vấn Nguyên lắc đầu, Lữ Kỳ Diệu đối đầu với con mắt giết chết Lữ Anh Kỳ luôn trở nên vô cùng cấp tiến. "Còn nhớ rõ vấn đề chúng ta vừa thảo luận không, nữ sinh nguyền rủa Mục Miên Miên ở nhà vệ sinh lầu năm vì sao không bị Mục Miên Miên giết chết? Trạng thái của chủ nhiệm Thu chính là đáp án, mắt của nữ sinh kia rất có thể đã bị thay thế. Những người có đôi mắt bị thay thế chỉ sợ rằng không thể xác định trạng thái của họ bằng người sống. Mục Miên Miên nhảy lầu chết ba tháng qua, em cho rằng người bị thay thế mắt sẽ chỉ có một mình chủ nhiệm Thu hay sao? Chế ngự chủ nhiệm Thu có lẽ không khó nhưng đánh rắn động cỏ rất dễ gây ra tai họa sát thân." Lời nói của Giang Vấn Nguyên nhắc nhở Lữ Kỳ Diệu, cô hơi mở to hai mắt: "Em nhớ Trình San rốt cuộc có chỗ nào không thích hợp rồi. Chính là đôi mắt của cô là, em luôn luôn cảm thấy dường như mình đã nhìn thấy nó ở một nơi khác. Hôm qua em bị mắc kẹt trong phòng tắm, dùng bút đâm vào con mắt đầu tiên, nó rất giống với mắt phải của Trình San." Tề Tư Viễn buông điện thoại xuống, hôm qua hắn và Trình San ở một mình trong một thời gian, nhưng khi đó trọng điểm chú ý của hắn không đặt ở trên mặt Trình San, đối với diện mạo của cô ta hắn có ấn tượng không sâu lắm. Tề Tư Viễn hiện tại cẩn thận hồi tưởng lại ngũ quan của Trình San, đúng vậy, sáng nay ngũ quan Trình San có chút cảm giác trái lệch, cho nên hắn mới cảm thấy ánh mắt Trình San không đúng. "Hiện tại thứ chúng ta phải đề phòng chỉ sợ không chỉ là toàn bộ giáo viên và học sinh của phụ thuộc Giang đại mà là cả công nhân trang trí thư viện thứ hai lẫn người chơi bàn tròn." Tính sơ sơ, nguy hiểm tiềm tàng mà bọn họ phải đối mặt ẩn nấp trong hơn 1.800 người phụ thuộc Giang Đại. Không khí trong ký túc xá thoáng cái trở nên nặng nề. Giang Vấn Nguyên vỗ vỗ tay, hấp dẫn tầm mắt của ba người lại đây: "Bây giờ là lúc để khảo nghiệm diễn xuất của mọi người rồi, không cầu ảnh đế Oscar, chỉ cần nhớ kỹ thiết lập Chúng ta không phát hiện ra mắt người bị thay thế. Con mắt trang điểm thiếu nữ kia ngay cả trang điểm cũng không tẩy mà liền khẩn cấp tới tìm chúng ta, có thể thấy được chỉ số thông minh của nó cũng không cao. Chỉ là phạm vi bao trùm của chúng rất rộng, bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể bị rơi vào trong sự giám sát của chúng. Chúng ta hãy thực hiện một thỏa thuận, nếu tìm thấy người nghi ngờ bị thay thế mắt hãy giơ ngón tay cái bên trái của mình để ca ngợi người kia một câu. Kể từ khi tôi nói xong đoạn này, cấm nói chuyện, viết hay thảo luận về chủ đề mắt đã bị thay thế, cho đến khi tôi giơ ngón tay cái bên phải của mình để giải quyết lệnh cấm." Giang Vấn Nguyên dặn dò rõ ràng ước định, đem ra hai bản báo cáo công tác chủ nhiệm mà bọn họ mang về từ văn phòng hành chính tối hôm qua, cậu chia hai bản báo cáo thật dày thành bốn phần, mỗi người một phần: "Tìm ra toàn bộ báo cáo liên quan đến Mục Miên Miên và Tư Đồ Khiêm, xem có thể tìm ra phương thức liên lạc của bọn họ hay không." Giang Vấn Nguyên cầm lấy tư liệu học kỳ trước của lớp 11-10. Mục Miên Miên từ cán bộ lớp học kỳ trước đổi làm ủy viên văn nghệ. Uỷ viên văn nghệ chịu trách nhiệm phụ trách thông tin trên bảng đen cuối lớp và tổ chức các hoạt động giải trí. Mỗi lớp đều có một tờ báo tường trên bảng thông báo, tờ báo này mỗi tuần thay đổi một lần, cũng do ủy viên văn nghệ thay phiên nhau phụ trách.