Bạn Trai Tui Hình Như Có Bệnh
Chương 59
Tôi có hơi sợ hãi.
Em ấy thật sự vì chuyện này mà nghĩ quẩn, thế này là sao đây? Cảm thấy tôi ghét bỏ em ấy ư? Nhưng tôi vốn chưa từng ghét bỏ em ấy! Nhất định là cách tôi biểu đạt tình yêu không đủ rõ ràng rồi.
Tôi quyết định bù đắp lại nụ hôn chào buổi sáng cho em ấy, nhân đó nói với em ấy rằng tôi yêu em ấy. Nhưng tại sao ánh mắt em ấy nhìn tôi lại kỳ lạ như thế nhỉ?
……
Giờ ngủ trưa tôi vẫn luôn nằm suy nghĩ xem phải làm cách nào khơi dậy được khát khao sống của em ấy. Sau đó tôi bỗng nghe thấy tiếng chó sủa inh ỏi. Mở cửa phòng ra, tôi nhìn thấy bụi bặm bay đầy trời, em ấy mặt mày xám xịt đứng giữa phòng khách, bên chân là con chó què đang điên cuồng gào thét.
Em ấy hoảng loạn giải thích với tôi rằng máy hút bụi gặp phải trục trặc.
Căn phòng khách sạch bóng của tôi biến mất, tôi khó tránh khỏi có chút tức giận.
Em ấy nói: Vốn dĩ em muốn làm một cuộc tổng vệ sinh nhà trước khi anh ngủ dậy.
Tôi vẫn còn rất tức…
Đợi chút, xưa nay em ấy có bao giờ chủ động quét dọn vệ sinh nhà cửa đâu, sao hôm nay lại… Lẽ nào em ấy cảm thấy bản thân mình đã có chỗ khiếm khuyết, sợ tôi ghét bỏ em ấy cho nên mới muốn nhận làm hết việc nhà?
Tôi không thể tức giận được. Em ấy đã rất cố gắng rồi, tôi không thể đả kích em ấy được, tôi phải tán thành với sự nỗ lực của em ấy.
Tôi hít sâu một hơi bình tĩnh lại, sau đó mỉm cười nói với em ấy: Không sao, để anh dọn cho.
Trông em ấy có vẻ rất giật mình.
Tôi bèn xắn tay áo lên bắt đầu dọn dẹp phòng khách, em ấy theo sau đuôi tôi sít sao, oan ức giống như một cô vợ nhỏ vậy. Thấy thế tôi có chút đau lòng.
Tối đến em ấy gọi đồ ăn ngoài hàng. Tôi thì vẫn còn đang suy nghĩ xem làm cách nào động viên tâm hồn yếu đuối bị tổn thương của em ấy. Đúng lúc đó tiếng chuông cửa của người giao hàng vang lên, tôi mới biết em ấy gọi món thận dê xào ớt chuông, thận dê chiên tẩm vừng, thận dê nướng than còn có thận dê xào kỳ tử và rau hẹ.
… Em ấy không sợ nóng trong người sao?!
Tôi biết rằng ông cha ta hay bảo thận dê có tác dụng bổ thận nhưng nóng lòng như vậy cũng không tốt lắm. Tóm lại, vẫn do tôi chưa cho em ấy đủ cảm giác an toàn. Chuyện này đều là lỗi của tôi.
Nhưng mà tôi không biết phải làm gì mới tốt nữa, nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể vỗ vỗ vai em ấy, nói: Anh sẽ không chia tay với em đâu.
Em ấy xem ra rất kích động, thậm chí còn rưng rưng nước mắt.
Nhóc đáng thương.
Tôi tuyệt đối không thể nổi nóng với em ấy nữa.
Truyện khác cùng thể loại
35 chương
21 chương
123 chương
20 chương
20 chương
120 chương
110 chương
10 chương