Một ngày mới bắt đầu, tôi đã lấy lại sức sống để chiến đấu cho ngày hôm nay.
_Alô Lan,mày qua đây rước tao đi làm được không? Xe tao bị hư rồi.
_Uk đợi chút nha.
Đang đi trên đường tôi sực nhớ chuyện hôm qua liền hỏi Lan:
_ Lan mày biết cái cô Nguyệt Nhi là ai không?
_Àh đó là bạn thanh mai trúc mã của sếp mày áh. Cô ta vừa giỏi vừa xinh đẹp. Đa số con trai trong công ty đều ao ước nhưng cô ta chảnh lắm chỉ thích mỗi sếp của mày thôi. Nên đừng làm cô ta ghét cẩn thận không sống được trong công ty đâu.
_Trời cô ta ghê ghớm đến vậy hả? Hôm qua tao lỡ đắc tội rồi giờ tính sao đây mày- Tôi lo lắng hỏi.
_ Chỉ cần mày đi với Sếp ày thường xuyên thì cô ta không giám đâu.
_ Mà hôm qua tao thấy ai đi chung với mày, đi cnói chuyện vui vẻ than mật lắm áh.
_ Mày nói là Phó Tổng Giám Đốc Thieên Vũ Ngọc hả? Đó là bạn cũ tao hồi Cấp 2 áh.
_ Àh có phải người mày hay nhắc không?Người mày thầm thương trộm nhớ áh- Tôi trêu Lan.
Nó không nói gì cả im lặng trở tôi đến công ty. Hắc hắc đỏ mặt chính là nhận + them không nói tức là 100% rồi hahaha. Không ngờ người đẹp lạnh lung Lan cũng biết yêu cơ đấy. Đã thế để ta làm thần tinh yêu giúp đỡ cho. Mang ý nghĩ đó đi lên tầng 24 làm việc mà long tôi cứ háo hức không thôi hehehehehhehe.
Cạch. Tôi mở cửa bước vào đã thấy bộ bàn ghế mới dành cho nhân vien là tôi rồi bắt tay vào dọn dẹp thôi.
15’ sau vừa dọn dẹp xong thì Boss Đại Nhân của tôi cũng đến.
_ Chào buổi sáng sếp.
_Cô hãy photo và đánh máy dịch lại toàn bộ tài liệu này đi- Anh ta lạnh lung nói. Vẫn là cái giọng làm tôi thấy sợ nhất.
Trời ơi đống tài liệu này còn dày hơn hôm qua nữa, khóc thầm một mình uất ức hix… đúng là đồ Tư sản hút máu người mà. Cố gắng làm chăm chỉ để không bị bắt nạt nữa mà hôm nay Boss Đại Nhân còn bắt bưng cà fê, nghe điện thoại…..trưa đến còn không tha cho tôi đi
ăn mà bắt đi lấy đồ ăn cho Boss, phải ngồi chọn rau ra rau, cơm ra cơm, thức ăn ra thức ăn mới được cho đi ăn cơm áh.
Bước xuống căngtin mà than xác mệt mỏi không chịu được. Tôi xả tress bằng cách ăn nhiều thật nhiều làm nhiều người bàn tán xôn xao nói tôi là “ Trư Bát Giới” tái thế vạy áh.
Mặc kệ tôi ăn quên đến nỗi diện thoại reo len:
“
Vì e yêu a đơn phương nên chang mong anh yeu em lời yêu ấy cất sâu trong trái tim e a hãy cười, hãy vui lên, hãy hạnh phúc như e từng lun nhìn a và lun chờ mong anh a đã mãi bước ra đi còn lại đấy e 1 mình chỉ mình e nhìn anh..dõi theo anh tình yêu em wá nhìu đến mức e bít..a chính là cuộc đời em ngày mình yêu nhau sao a ko yêu hết con tim trao cho e để h` đây mỗi đứa đi mỗi người mỗi nơi phương xa yêu em sao a vô tâm wá lạnh giá để em buồn h` đây trong đêm vắng..chỉ mình em rap: bây h` a bít… ngồi bên cạnh e ..đã ko còn là a nữa đi đi tình yêu đã xa vời đi đi tình yêu h` ko lời bây h`..bên cạnh anh đã có 1 người mới người ấy bít chăm lo cho a và a sẽ hạnh phúc như a từng hạnh phúc thế nhé baby a đã mãi bước ra đi còn lại đấy e 1 mình chỉ mình e nhìn anh..dõi theo anh tình yêu em wá nhìu đến mức e bít..a chính là cuộc đời em ngày mình yêu nhau a luôn mong sao giấc mơ kia..ko phai mau và h` đay a da wen bao ngay chung ta yeu nhau yeu e a bit a phai wen ngay thang chung ta yeu ngan` lan` a muốn nói…xin loi~ em và năm tháng sẽ qua e sẽ quên..quên anh thôi và a sẽ vui với ai..ko là dấu yêu năm xưa xin em hãy vui bên ai..xin đừng nhớ phút giây đầu và ta sẽ hạnh phúc những ngày sau
…ngày xưa bước đi …vội qua nhanh trên con phố đêm sẽ ko đến bên nhau và rồi nỗi đau sẽ ko lấn sâu trong đời tình yêu 2 đứa rap : se ko den ben nhau tinh yeu ngay xua h` dam sau a bit phai quen moi tinh dau”
_Cô ơi điện thoại reo kìa- một giọng nam nhắc tôi. Quay lên cảm ơn mới biết đó là anh chàng đẹp trai mà Lan thích tôi cười thật tươi cảm ơn. Gặp mặt lần đầu phải để ấn tượng tốt chứ( Trời ơi ăn ngấu nghiến để người ta nhắc mà tốt đẹp gì).
_ Alô
_ Tiết Trân Trân sao mày lâu bắt máy thế hả- 1 giọng oanh vàng của một thằng vang lên.
_ Ơ cái thàng Tiêu Hoằng này mày hay nhỉ? Biết tao giờ này là giờ ăn không mà la lôi tao thế- Tôi **** lại thằng bạn thân.
_ Tối nay 8h mày ra sân bay đón tao nhớ kêu thêm Lan nữa áh
_ Được rồi công tử. Mà mày đừng bao giờ hét tao nữa vì tao nghe nhạc chuông biết mày rồi đó anh hai, không cần hét để phân biệt biết mày với đứa lhác đâu.
_Bye hen.
_Bye
_ Cô có phiền cho tôi ngồi ăn chung không- anh chàng đẹp trai Vũ Ngọc nói không quên kèm theo nụ cười đẹp như mơ nữa.( Ai không cho anh ta ngồi là đứa ngu).
_ Dạ được ạ. Rất sẵn lòng. –tôi nói kèm theo nụ cười không thể tươi hơn được nữa.
Truyện khác cùng thể loại
7 chương
33 chương
49 chương
4 chương
64 chương