Bạn trai ta là ma cà rồng

Chương 9 : Bạn trai ta là ma cà rồng

Sau khi xem xong phim,  Hà Lạc nắm tay Thẩm Phỉ Phỉ chờ người đi ra ngoài.   Thẩm Phỉ Phỉ cắn cắn môi, nhìn sườn mặt anh, chờ anh nghi ngờ nhìn , cô nhỏ giọng nói: “Em muốn đi toilet.”   “Đi thôi.” Hà Lạc duỗi tay sờ sờ tóc mềm mại của cô, “Biết toilet ở nơi nào sao?”   “Không biết.”   Hai người tìm dì lao công, sau đó Thẩm Phỉ Phỉ khoác túi đi toilet.   Xếp hàng đợi trong chốc lát, cô rửa sạch tay, sau đó lau khô tay, ở trước gương tô lại son môi.   Môi trở nên càng hồng phấn- nộn mềm, trong suốt như thạch vậy, Thẩm Phỉ Phỉ vuốt môi vài cái, sau đó thu hoạch mấy ánh mắt kỳ lạ.   Hì hì.   Cô đi ra toilet, không thấy Hà Lạc chờ ở bên ngoài cửa hành lang , liền lấy điện thoại ra.   “Anh, anh đi đâu rồi?”   “Anh vừa mới cũng đi toilet, hiện tại ở bên ngoài, em muốn trà sữa hay kem ly ?”   “Anh mua cho em trà sữa đi, nhiều trân châu, nhiều đá nha.”   “ Được..”   Lúc Thẩm Phỉ Phỉ đi ra , Hà Lạc chính một tay cầm một ly trà sữa đứng ở cửa phát ngốc, bên vai trái vác balo, trên mặt mang theo một cái khẩu trang màu đen. Bởi vì không có mang mắt kính, ánh mắt có thần xinh đẹp kia của anh rất dễ dàng khiến người khác tim đập chân run.   Hà Lạc mặc quần màu trắng khiến tuổi có chút nhỏ, nhìn qua chỉ như sinh viên.   “ Vậy, cái đó, xin hỏi anh có bạn gái chưa? Tôi có thể xin số điện thoại anh không?” Một nữ sinh lấy hết can đảm đứng ở trước mặt anh lắp bắp hỏi.   Bước chân Thẩm Phỉ Phỉ dừng lại, đứng ở cửa, nhìn cô bé kia một chút, lại nhìn nhìn bạn trai bắt đầu hoảng sợ, quyết định ở chỗ này chờ bọn họ nói xong.   Hà Lạc nhìn nữ sinh, vội vàng xua tay: “Rất xin lỗi rất xin lỗi, tôi đã có bạn gái.”   “A ——” nữ sinh cắn cắn môi, vẫn không hoàn toàn hết hy vọng, “Vậy hôm nay anh cùng bạn gái cùng nhau tới sao?”   “Đúng vậy……” Hà Lạc tầm mắt dời qua, liếc mắt một cái thấy bạn gái đứng ở cửa xem náo nhiệt.   “Cô ấy ở chỗ đó.”   Thẩm Phỉ Phỉ le lưỡi một cái, chạy chậm qua đi, khoác lên cánh tay Hà Lạc , dựa lên người anh.   Cô đầu dựa vào Hà Lạc, cọ cọ cánh tay anh, nhìn tiểu nữ sinh chạy đến tỏ tình kia: “Thậ xin lỗi, em đến chậm một tuần nha, anh ấy là của chị "   Nữ sinh ngượng ngùng sờ mặt mình: “Là tôi thật xin lỗi mới đúng, quấy rầy hai người.”   Nhìn cô gái rời đi, Hà Lạc tay phải nhéo nhéo khuôn mặt mềm mại của cô.   “Náo nhiệt đẹp mắt không?”   Thẩm Phỉ Phỉ ngao ô một chút cắn ngón tay anh, sau đó phi phi nhổ ra.   “Khá xinh đẹp ~” Cô ngẩng đầu, nhìn Hà Lạc nhe răng cười.   Hà Lạc đôi mắt cong cong, cởi khẩu trang, đem trà sữa lạnh như băng dán vào trên mặt cô.   Thẩm Phỉ Phỉ vội vàng né tránh, “Ai, ướt!”   “Ai bảo em xem náo nhiệt, chẳng lẽ anh là bạn trai nhặt được sao?”   “Nếu có thể trên mặt đất nhặt được bạn trai như vậy, vậy qua vài ngày em phải nhặt nhiều đem về.”   “Dám nhặt anh cắn em.” Hà Lạc ngữ khí trở nên âm u.   Thẩm Phỉ Phỉ hút trà sữa, kéo tay anh chậm rãi đi ở trên đường.   Đi qua một ngõ hẻm nho nhỏ, Hà Lạc bước chân dừng một chút.   “Làm sao vậy?” Thẩm Phỉ Phỉ cào cào lòng bàn tay anh.   Hà Lạc tay nắm thật chặt.   Thẩm Phỉ Phỉ bỗng nhiên cũng nghe được thanh âm gì, chớp chớp mắt nhìn về phía ngõ nhỏ.   Ngõ nhỏ chỗ sâu trong, có hai thân thể ôm nhau, tựa hồ hoàn toàn hợp thành một thể. ............   “Hừ.”   Thẩm Phỉ Phỉ quay đầu nhìn Hà Lạc không xê dịch ánh mắt, không cao hứng mà hừ một tiếng, lôi kéo tay Hà Lạc nhanh rời đi khỏi nơi này.   Rất nhanh đến cửa tiểu khu, ven đường tối tăm , Hà Lạc bỗng nhiên dừng .   Thẩm Phỉ Phỉ quay đầu, “Làm sao vậy?”   “Anh……”   “Phỉ Phỉ……” Hà Lạc bên tai nóng lên, tầm mắt mơ hồ trong chốc lát, cuối cùng dừng ở trên mặt giày, “Cái kia, anh có thể…… anh có thể hôn em không, có thể không?”   Thẩm Phỉ Phỉ đi đến trước mặt anh, đôi tay ôm đầu anh, cẩn thận đánh giá mắt anh.   “Phỉ Phỉ……” Hà Lạc đầu chậm rãi để sát vào.   Thẩm Phỉ Phỉ ngón trỏ chống lại bờ môi của anh, con ngươi trong suốt nhìn chằm chằm anh, “Anh muốn hôn giống như trong phim phải không ?"   Hà Lạc nuốt hạ nước miếng, không biết trả lời như thế nào   “Anh……”   “Có muốn không?”   “ Muốn.”   “Nếu em nói không thì sao?” Thẩm Phỉ Phỉ ánh mắt cong lên.