Bạn trai ta là ma cà rồng

Chương 11 : Bạn trai ta là ma cà rồng

“Phỉ Phỉ?”   “Mau cùng em chào hỏi thầy đã~”   “A a thầy!” Hoảng loạn thất thố.   Thầy bị anh chọc cười, “Các em cứ việc chơi , thầy đi về trước.”   Vì thế Thẩm Phỉ Phỉ lôi kéo Hà Lạc ở trường học tản bộ.   —*—   Thẩm Phỉ Phỉ không thích cùng người khác nhắc tới bạn trai cô.   Lúc người khác nói xa nói gần, cô sẽ dùng đề tài khác dời đi lực chú ý, hoặc là mặt mỉm cười nhìn đối phương, làm cho bọn họ ngượng ngùng mà lui.   Cô có không ít  người theo đuổi , biết cô có bạn trai hơn nữa bạn trai lại làm nông dân , gần như tất cả đều bùng nổ.   “Phỉ Phỉ, em đang suy nghĩ gì?!”   Thẩm Phỉ Phỉ bưng một ly cà phê: “Hình như không phải chuyện của anh .”   “Anh đang nghĩ về em, sợ bác trai bác gái sẽ không đồng ý!”   “Cảm ơn ý của anh, em sẽ suy tính .” Thẩm Phỉ Phỉ qua loa lấy lệ gật đầu.   —*—   Sau đó cô muốn ở chung.   Thẩm Phỉ Phỉ cảm thấy có thể cân nhắc chuyện lấy giấy chứng nhận kết hôn, sớm ở chung một chỗ cũng dễ hiểu mà.   Hai người ngồi ở trong phòng, Thẩm Phỉ Phỉ bưng trà sữa nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú của Hà Lạc , Hà Lạc một bên hút nước trái cây một bên cúi đầu dùng máy tính tính sổ sách.   “Hà Lạc, chúng ta ở chung đi.” Cô bỗng nhiên nói.   Hà Lạc phốc một chút trực tiếp phun.   “Khụ khụ khụ, Phỉ Phỉ, em đang nói cái gì?!” Anh khó có thể tin, trên mặt bị sặc đến đỏ bừng, “Ở chung?”   “Đúng vậy, ở chung.” Thẩm Phỉ Phỉ híp mắt, “Chẳng lẽ anh không muốn cùng em kết hôn sao?”   “Không phải!! Anh chỉ là……” Hà Lạc liều mạng vò đầu , “Anh em…… Em có thể chờ anh chuẩn bị mấy ngày không ? Anh thu dọn một chút trong nhà, quá mấy ngày qua giúp em dọn đồ .”   “ Tốt ~”   —*—   Ba ngày sau   Để cho công ty dọn nhà hỗ trợ đem đồ đưa đến dưới lầu , Hà Lạc nhẹ nhàng ôm hai trăm cân lên lầu sáu.   “Thật sự không mệt sao?” Thẩm Phỉ Phỉ cho lau mồ hôi cho anh.   Hà Lạc chờ người của công ty dọn nhà đi rồi, nghiêm túc nhìn cô tự hỏi một chút, vẫn là quyết định thở phì phò nói: “…… Khá tốt, có chút rất mệt.”   “Một chút?”   “Ừ, một chút mệt.”   Thẩm Phỉ Phỉ nhón chân, ở trên mặt anh hôn một cái.   “Em kêu anh là chồng được không?” Cô ở bên tai Hà Lạc lặng lẽ hỏi.   Hà Lạc bên tai đến cổ đều đỏ ửng   “ Có thể có thể có thể ……”   —*—   Sửa sang lại hành lý , Thẩm Phỉ Phỉ đem trên đồ dùng trên giường cũng dọn xong, trong WC rửa mặt đài cũng bị cô để sữa rửa mặt bàn chải , cốc, chiếm cứ nửa giang sơn .   “Hà Lạc Hà Lạc.”   Cô cầm ba bịch băng vệ sinh, nghiêng đầu hỏi: “Cái này để đâu bây giờ hả anh? Tủ quần áo đều không bỏ vào được.”   Hà Lạc nuốt nước miếng, nỗ lực giúp cô tìm vị trí trong tủ treo quần áo, thất bại.   “Nếu không đặt ở phòng anh……” Anh do dự nói.   “Có thể nha.”   Anh mang theo Thẩm Phỉ Phỉ đi vào phòng anh, mở cửa tủ dưới, trừ bỏ bên vài túi nilon đen, cũng đủ khe hở.   Thẩm Phỉ Phỉ nhìn Hà Lạc đem băng vệ sinh bỏ vào , có chút tò mò: “Cái này bên trong ngăn tủ làm sao sạch sẻ như vậy ?”   Người bình thường đều sẽ không thường xuyên quét tước vị trí ngăn tủ này, nhưng mở cửa tủ không có ngửi được một chút mùi gỗ cùng bụi bặm hỗn hợp mùi lạ.   Hà Lạc cánh tay cứng đờ, cười ngây ngô hai cái.   “Anh .... Anh thích quét tước vệ sinh, trong nhà đều rất sạch sẽ.” Anh đem ngăn tủ đóng lại, “Phỉ Phỉ lúc lấy băng vệ sinh trực tiếp mở ra lấy là được, đồ bên cạnh …… Em cẩn thận đừng làm rối loạn, bên trong đều đồ công việc anh dùng..”   “ Oh, , được..”