Bạn trai kỳ lạ của tôi

Chương 24 : Chương 19-1

Nửa người, nửa thi! Tôi thật muốn tìm khe đất mà đâm đầu vào luôn. Tông Thịnh hắn sao có thể vô lý vậy chứ! Nói như vậy khác nào bảo là tôi tàn phá hắn mới khiến miệng hắn đau không nói được! Ông hắn rơì đi, chúng tôi cũng đi theo sau, bà hắn liền nói tìm chỗ nầo ăn cơm rồi nói chuyện tiếp. Ông baf hắn đi môt xe, tôi đương nhiên đi cùng xe với hắn. Lên xe, hắn lạnh lùng bảo tôi: "Dây an toàn!" Ngắn gọn 3 chữ không hơn, tôi vụng về chụp dây an toàn, nhưng làm mãi không được. Tông Thịnh tức giận nói: "Kéo nhẹ ra rồi cài." Tôi một bụng nghẹn tức giận, nhịn không đưoc liền nói: "Tôi chỉ là con nhà quê, không biết làm được không? Lần trươc tiểu lão bản còn biết cài cho tôi" Câu cuối tôi hạ giọng nói nhỏ, căn bản là không muốn cho hắn nghe thấy. Nhưng dường như hắn nghe được, quay sang vươn người cài giúp tôi. Lúc hắn tới gần, tôi cảm nhận đươc cơ thể hắn nhiệt độ thật thấp, hoàn toàn khác với cảm giác ấm nóng trong mộng. Trên mặt tôi nóng lên, lập tức nghĩ tới hôm qua hắn tới gần mình, đúng rồi, trên người hắn cũng có mùi này, tôi không nhịn đươkc lầm bầm: "Mùi hương này rất quen thuộc nha!" Tông Thịnh vừa mới giúp tôi cài dây an toàn ngẩng đầu lên, kề sát bên tôi hỏi: "Mùi? Mùi gì?" "Uhm, mùi trên người anh đó" CHân mày hắn chợt cau lại sau đó lập tức nghiêm túc hỏi: “Cô từng ngửi thấy ở đâu?” Tôi bị hắn đột nhiên nghiêm túc dọa sợ, ý thức được có lẽ nghiêm trọng nên vội nói: “Tiểu lão bản đó, trên xe hắn cũng có muif này." Mùi là của tiểu lão bản, nhưng thân mật như vây... tôi bèn đổi cách nói. Tông Thịnh ngồi trở lại ghế điều khiển, tay vịn tay lái lại không có khởi động xe. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng nắm chăt tay lái, một hồi lâu mới lầm bầm lầu bầu nói: “Hừ, còn nói cái gì vòng quanh trái đất lữ hành, hừ, tìm tới nhanh như vậy, rõ ràng chính là hướng về phía ta mà tới, ta nói sao quen mắt như vậy.” Hắn khởi động xe sau đó mới đối ta nói: “Tông Ưu Tuyền, đừng làm ở khách sạn đó nữa, ở đó thực không sạch sẽ. Đối với cô mà nói tính nguy hiểm quá lớn.” Nghe hắn nói những lời này, tôi liền cảm thấy thực tức giận: “Nếu, một hai toi cùng anh phải ở bên nhau, vậy thì ít nhất tôi cũng phải có tự do tìm việc làm chứ?! Sinh mệnh đáng quý, tình yêu càng ở cảnh giới cao hơn, ok có thể đi. Nhưng nếu tự do cơ bản nhất tôi cũng không có được, cứ thế trờ thành người phụ nữ của gia đình các người, vậy tôi còn có ý nghĩa tồn tại sao?! Tôi cũng chỉ muốn cùng anh thương lượng cho thật tốt, những gì hôm qua anh nói tôi sẽ không quên! Hôn nhân giả, xong vài năm ly hôn...” Tôi còn chưa nói xong hắn đã lái xe như bay chạy đi! “Cô suy nghĩ nhiều quá!” Bà Tông Thịnh đưa mọi người đi ăn cơm địa phương tại một khách sạn tương đối lớn. Có vẻ như họ là khách quen ở đây. Nên cả quản lý và giám đốc thân chinh ra đón, đưa chúng tôi vào một phòng riêng và bày một bàn đồ ăn thật lớn.