Bạn tình của em
Chương 11 : Ăn trọn (h)
Hôm sau trở lại đi làm như bình thường, mới đến công ty mà Triệu Lâm đã gọi ngay cô lên phòng. Anh Nhã vừa bước vào, cửa phòng sập lại, Triệu Lâm núp sau cánh cửa nhào ra, ôm trọn cô trong lòng, ẩy xuống ghế sofa. Anh dí mũi ngay đốt cổ, hít hơi thật lâu 1 cách thoả mãn. Anh Nha hơi chống cự, cố đẩy anh ra:
- Nào, nặng quá
Anh cười tủm tỉm, nói:
- Hôm qua em máu như nào mà bây giờ bày đặt cao giá với anh à?
Cô phì cười. Triệu Lâm nghiêm túc mặt lại, nói:
- Mấy ngày nay chưa quấn vào nhau rồi
Sắc mặt vui tươi của cô tắt ngóm lại. Lật người cô lại, anh tét m*ng 1 cái khiến bên m*ng ấy giẫy lên. Anh Nhã vội nói:
- Không....không được..
Triệu Lâm vừa cởi sạch quần áo của cô vừa nói:
- Chuyện gì tôi đã muốn thì không thể không được...
Sau khi cơ thể cả hai đã lõa ra, Triệu Lâm đưa ngón trỏ lướt từ trên trán xuống chiếc mũi cao tinh tế, trườn xuống miệng cô, khoáy sâu ngón tay vào, dây dưa với chiếc lưỡi ẩm ướt. Bỏ tay ra miệng, kéo theo dịch bọt, anh tiếp tục lướt ngón tay xuống cổ rồi xuống khe ng*c, lê xuống bụng khiến cô nổi máu buồn, cong nhẹ thân dưới lên, vô tình ma sát vào c* v*t của anh. Triệu Lâm cúi người xuống, dùng miệng bao trọn vào 1 bên ng*c, áp tấm ngực nóng hổi của mình vào phần bụng nhỏ trắng nõn của Anh Nhã. Hai tay bên dưới bắt đầu nâng dần hai bên m*ng lên, dí cho bằng với c* v*t. Anh trườn hai bàn tay từ mông vuốt lên đùi, rồi cầm lấy cổ chân dơ lên cao, gác nơi cổ mình. Triệu Lâm nhìn cô, rồi bắt đầu đâm thẳng c* l**g vào sâu tận bên trong. Hoa ng**ệt mới mấy ngày không tiếp nạp c*n th*t đã khít lại đôi phần, chuyển động khó. Anh Nhã không tránh khỏi đau, nấc lên:
- A...bức..bức quá...ưm..
Triệu Lâm biết là anh đâm hơi mạnh, bất ngờ, cố đánh lạc hướng của cô, anh nói:
- Tôi biết ngay mà...Mới thư thư mấy ngày đã như vậy... Tôi quyết định là ngày nào tôi cũng phải bức chết em mất thôi...
Anh vừa lu*n đ*ng dồn dập vừa hai tay đánh vào hai bên m*ng. Anh Nhã dùng móng tay cào nát ra phần ghế sofa. Hai môi cô bặm chặt lại, rên kìm nén:
- Ưm...ư...
Triệu Lâm lại thúc mạnh hơn mặc cho hai vách th*t hồng n*n bên cạnh đang ôm chặt c* v*t. Hai bàn tay cấu chặt trên hai nụ hoa nhỏ nhắn. Anh nói:
- Em rên to lên chứ...Ngại sao...
Cô quay ngay mặt đi, lộ ra vùng xương cổ lồi lên kích thích. Anh nhân cơ hội mà cúi xuống cắn chúng, buộc cô phải rên to lên theo ý anh:
- Ư...Ư...Ngô...
Bỗng nhiên có tiếng gõ cửa phòng. Cả hai chuyển động chậm dần, lỡ nhịp 1 chút. Tiếng nói vang lên:
- Chủ tịch, tôi mang báo cáo tuần đến nộp...
Tiếng gõ cửa vẫn tiếp tục. Triệu Lâm thích thú, hành hạ cô thêm. Đ*m ra đ*m vào liên tục, cố ý chạm đến điểm G mẫn cảm nhất. Anh Nhã muốn hét to lên vì khoái cảm quá mạnh nhưng bị kìm nén vô cùng. Cô ôm cổ anh, nỉ non:
- Lâm...hớ..xin..anh...ư.ư..có người...hớ...
Anh nhẹ nhàng đáp lại:
- Vậy thì em phải càng rên to lên, tôi nghe chưa đã
Nói rồi anh tiếp tục đâm vào. D*m dịch chảy ra bao trọn c** th*t khiến anh tiến vào 1 cách trơn trượt dễ dàng. Anh Nhã bắt buộc làm vậy, thanh âm của cô lớn dần, yêu kiều vô cùng:
- Nga...ơm..ơm...hức...
Tiếng gõ cửa 1 lúc sau rồi dừng lại. Có vẻ người đó đã đi. Anh bắt đầu ngửng dậy, rút c* v*t tràn trề d*m thủy ra. Nhìn bộ dạng của Anh Nhã xem: đầu tóc rối bời, ướt át bết lại, hai cánh tay run lên, bầu ng*c nơi n*m bị anh cấu đến đỏ lử, bê dưới thì hai chân bị dạng ra, hoa ngu**t đỏ tấy, d*m dịch vẫn tiếp tục chảy. Nhìn Anh Nhã không ánh lên 1 niềm thương cảm đối với Triệu Lâm, mà anh vẫn tiếp tục muốn được th*o trọn cô lần nữa.
Truyện khác cùng thể loại
232 chương
13 chương
61 chương
75 chương
58 chương
8 chương
59 chương