Bần tăng chả ngán ai bao giờ

Chương 20 : Thu thủy nhạn linh đao 1

Mẹ nó, rõ ràng chính gã đuổi theo chém con lừa ngốc này, đến trên miệng hắn lại thành bản thân gã sợ hắn, Kỳ Lục lăn lộn trên giang hồ lâu như vậy vẫn chưa bao giờ gặp tên lừa ngốc vô liêm sỉ như thế. "Nếu muốn chết thì ông đây sẽ chiều ý ngươi!" Kỳ Lục hung dữ mắng Vương Viễn một tiếng, xong gã tiến về phía trước, đại đao trong tay bổ lên cổ Vương Viễn. "Vừa đẹp!" Vương Viễn thấy vậy khóe miệng khẽ nhếch lên, lộ ra nụ cười gian xảo. Đao của Kỳ Lục chém lên cổ Vương Viễn, ngay lúc đó tay trái Vương Viễn cũng chụp cánh tay gã. "Dã Cầu Thần Quyền thức thứ nhất! Hồ Giảo Man Triền!" Vương Viễn hét to một tiếng, tay trái lôi mạnh về phía sau. Kim Cương Bất Hoại Thần Công có ba ưu thế lớn, đao thương bất nhập, sức mạnh rất lớn và miễn dịch khống chế. Phòng ngự của Vương Viễn cao chính là một trong số đó mà thôi, phán định công kích siêu cường mới là đặc điểm cường đại nhất của Kim Cương Bất Hoại Thần Công. Mặc dù công kích Kỳ Lục cao cũng là do cảnh giới công pháp khá cao, trong tay gã còn có một thanh vũ khí không tệ, lực cánh tay bản thân vẫn kém hơn Vương Viễn một chút. Vương Viễn chỉ lôi một cái mà Kỳ Lục đã bị hắn kéo thẳng đến trước mặt. Ngay sau đó Vương Viễn rót nội lực vào chân trái, một cước dẫm nát đầu gối chân trái gã. Sức lực Kỳ Lục cỡ nào chứ, huống hồ một cước này lại có nội lực bên trong, vốn dĩ gã bị Vương Viễn kéo đến trước người đã thần hoảng hốt, không kịp chống đỡ, một cước này có thể nói là mạnh mẽ. "Răng rắc!" Mộ âm thanh khiến lòng người sợ hãi vang lên, chân trái Kỳ Lục đã bị gãy cùng với tiếng vang đó. “A...” Kỳ Lục kêu thảm thiết, suýt nữa thì quỳ rạp xuống đất, đồng thời cũng không tự chủ lùi về phía sau. Nhưng bây giờ Vương Viễn đang nắm chặt cánh tay của Kỳ Lục, muốn giãy thoát được cũng không dễ dàng, cho dù gã có giãy mạnh đến mức nào thì cũng không thể thoát khỏi sự khống chế của Vương Viễn. Sở dĩ Kỳ Lục có thể đánh cho Vương Viễn trở tay không kịp là bởi vì có thân pháp và đao pháp cao siêu. Bây giờ cánh tay của Kỳ Lục bị nắm chặt, không thể thi triển đao pháp được, chân thì bị Vương Viễn đạp gãy, thân pháp cũng yếu hơn nhiều, dường như đã trở thành người tàn phế. Vương Viễn ngáng chân một cái, khiến Kỳ Lục ngã xuống đất, tay trái đè chặt gã, tay phải thì đấm thật mạnh hết quyền nọ đến quyền kia vào mặt gã. Mặc dù Kỳ Lục là BOSS cấp bậc Quần Hiệp, nhưng đó là bởi vì thân pháp nhanh, tính công kích cao, còn khả năng phòng ngự của gân cốt thì cực kỳ bình thường, thanh máu chỉ có 10000 điểm mà thôi. Bị Vương Viễn đấm thì thanh máu trên đầu gã giảm mạnh xuống, cho đến lúc chết rồi cũng không thể thoát khỏi sự khống chế của Vương Viễn. Khi thanh máu của Khoái Đao Kỳ Lục sạch trơn, thì lời nhắc nhở của hệ thống cũng vang lên bên tai Vương Viễn. [Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã đánh chết Tứ Phương Quần Hiệp “Khoái Đao Kỳ Lục” Giang hồ lịch duyệt +50000, Điểm danh vọng +100, Phẩm chất Cấp Thấp, tăng một tầng cảnh giới bất kỳ của một môn công pháp dưới cảnh giới Lược Hữu Tiểu Thành.] [Hệ thống nhắc nhở: Cảnh giới Nội Công Cơ Bản của bạn đã thăng cấp lên thành Sơ Huy Môn Kính, khí huyết +50, nội công+50, gân cốt +1, lực cánh tay +1.] Thấy thứ được thăng cấp là cảnh giới của nội công, Vương Viễn không nói gì chỉ bĩu môi. Lần đầu tiên đánh chết BOSS có phẩm chất Quần Hiệp trở lên, người chơi có khả năng sẽ được nâng cấp cảnh giới, có điều công pháp và cảnh giới được thăng cấp không thể vượt qua BOSS, Vương Viễn mà muốn thăng cấp cảnh giới của Kim Cương Bất Hoại Thần Công thì ít nhất phải giết được BOSS cấp bậc Cái Thế Vô Song, chỉ e khả năng này không quá lớn, thứ Vương Viễn muốn thăng cấp nhất thật ra là kinh công. Dù sao thì đối với Vương Viễn mà nói thân pháp là một vấn đề nan giải, vừa rồi lúc chiến đấu với Kỳ Lục đã nhìn thấy tình thế xấu rồi, cho nên đối với Vương Viễn việc thăng cấp thân pháp là cực kỳ bức thiết, còn loại võ học rác rưởi như Nội Công Cơ Bản và Dã Cầu Quyền có thăng cấp hay không thì cũng không khác biệt lắm. Hệ thống này cứ như là biết được suy nghĩ của Vương Viễn, thế nhưng lại dùng cái cơ hội quý báu này để thăng cấp nội công, lúc này Vương Viễn cảm thấy cực kỳ bực mình. “Soạt” Một luồng ánh sáng màu vàng bay lên, 50000 điểm Giang hồ lịch duyệt khiến cho Vương Viễn tăng lên hẳn cấp 12. Cùng lúc đó, trên đỉnh đầu cũng vang lên tiếng hệ thống thông cáo. [Giang hồ thông cáo: Đệ tử Thiếu Lâm tự Ngưu Đại Xuân đã đánh chết Tứ Phương Quần Hiệp “ Khoái Đao Kỳ Lục”, hoàn thành lần giết đầu tiên, nhân đây, cũng hy vọng các vị đại hiệp tiếp tục cố gắng.] Kỳ Lục chết thì thảm như thế thôi, nhưng hắn cũng là BOSS cấp bậc Tứ Phương Quần Hiệp trở lên, là NPC nổi tiếng trong giang hồ, khi bị giết đều sẽ được lên giang hồ thông cáo. Vương Viễn là người chơi đầu tiên giết chết Tứ Phương Quần Hiệp nên đã vinh hạnh được lên TV. Giang hồ thông cáo vừa lên, cả trò chơi lập tức sôi nổi. Ở giai đoạn hiện tại, bậc người chơi thứ nhất là khoảng trên dưới cấp 15, bậc thứ hai thì mới là nhập môn. Người lập trình ra game online Đại Võ Tiên đúng là tràn ngập ác ý với người chơi. Vừa nãy lúc ra khỏi thành Vương Viễn đã nhìn thấy quái vật khu luyện cấp cực kỳ hung hãn, đẳng cấp võ học mà thấp hơn cảnh giới Sơ Khuy Môn Kính thì hoàn toàn không dám ra khỏi thành, cho dù có là người chơi đã đạt đến cảnh giới Sơ Khuy Môn Kính thì ra khỏi thành cũng phải đi theo nhóm. Ở giai đoạn này, đối với người chơi mà nói, BOSS cấp Tứ Phương Quần Hiệp là thứ không gì địch nổi, đừng nói là người chơi bình thường, cho dù là người chơi cao thủ gặp phải BOSS ở cấp bậc này mà có thể sống tiếp đã rất đỉnh rồi, nhưng hệ thống lại thông báo là có người đơn độc đánh chết BOSS cấp bậc Tứ Phương Quần Hiệp... Chuyện này quả thật quá khó tin. Tên Ngưu Đại Xuân này rốt cuộc là thần thánh phương nào, Thiếu Lâm tự thực sự có người mạnh như vậy sao? Những người chơi khác đều rất nghi ngờ. “Ngưu Đại Xuân? Hì hì...” ở Thành Đại Lý cách đó hàng nghìn dặm, nhìn thấy thông báo của hệ thống, cô nương có gương mặt tròn nở một nụ cười xấu xa.