Bàn Long

Chương 69 : Mê vụ sơn cốc (Thượng)

Muốn tu luyện Long Huyết Mật Điển, thì cần phải dẫn động huyết mạch Long huyết chiến sĩ trong cơ thể, nhưng muốn dẫn động Long huyết chiến sĩ huyết mạch trong cơ thể thì chỉ có hai phương pháp, một là lượng Long huyết chiến sĩ huyết mạch trong cơ thể phải đạt tới giới hạn cần thiết, cách thứ hai là uống Hoạt huyết long (máu tươi của rồng) để dẫn động. Nhưng uống Hoạt huyết long thì phi thường nguy hiểm. Long huyết chỉ cần tưới lên cơ thể thì đã khiến cho người bị dính phải đau đớn muốn chết, chứ đừng nói tới chuyện là uống vào trong bụng. Nhưng vạn vật trong thế gian mỗi thứ đều có khắc tinh của nó, Lam tâm thảo chính là thực vật phối hợp tốt nhất với long huyết, nhưng Lam tâm thảo lại cực kỳ trân quý, Lâm Lôi cũng đã từng nghe qua cái giá của nó. Một nhánh Lam tâm thảo giá trị vài vạn kim tệ, tuy vậy dẫu có tiền cũng chưa chắc đã mua được, mà Đức Lâm Kha Ốc Đặc đã từng nói: "Hoạt huyết long bá đạo vô bì, một nhánh Lam tâm thảo là không đủ, nếu như uống càng nhiều Hoạt huyết long thì cần càng nhiều nhánh Lam tâm thảo. Một nhánh Lam tâm thảo đã quý giá như vậy, Lâm Lôi liệu có mua nổi không? Sợ rằng bản thân hơn một tháng qua kiếm được bảy vạn kim tệ, cũng chỉ có thể đủ mua một nhánh Lam tâm thảo mà thôi. "Lam tâm thảo, Lam tâm thảo, ông trời thật là chiếu cố ta mà." Trong lòng Lâm Lôi vô cùng sung sướng. Lâm Lôi dụng lực dậm mạnh chân xuống, rồi đột nhiên vọt lên cao tới mấy chục mét rồi đáp xuống vách đá phía đối diện, sau đó bắt đầu niệm ma pháp chú ngữ, một lát sau cơ thể của Lâm Lôi dần dần được Phong hệ nguyên tố bao bọc lấy, đồng thời thân thể còn có khí lưu bao quanh. Phong hệ ngũ cấp ma pháp - Phiêu phù thuật. Lôi Lâm chỉ có thể làm cho cơ thể lơ lửng, nhưng không có cách nào để làm cho mình phi hành được, Phiêu phù thuật chỉ có thể làm cho cơ thể di chuyển lên xuống theo chiều thẳng đứng, sau đó hắn nhảy lên phía trước một bước, cả người lăng không đáp xuống phía trên khe núi, rồi từ từ bắt đầu hạ xuống, dần dần xâm nhập vào mê vụ hạp cốc. Bối Bối khoái trá đứng trên vai Lâm Lôi ngắm nhìn xung quanh, rồi cùng với Lâm Lôi xâm nhập vào mê vụ cốc, Bối Bối mặc dù thực lực tương đối mạnh nhưng lại không có cách nào để phi hành. Nó không phải là loại ma thú phi hành, nên muốn bản thân mình tự phi hành thì chỉ có thể sau khi đột phá thành Thánh vực ma thú mới có khả năng đó. Trong Mê vụ hạp cốc mênh mông vô tận là sương trắng đang lững lờ trôi nổi, xâm nhập vào nơi này, Lâm Lôi đã phát hiện cự ly giữa hai bên vách núi càng ngày càng xa, đồng thời lúc này hắn cũng đã phi tới bên cạnh lam tâm thảo. Lam tâm thảo, sáu lá màu bích lục, ẩn ước có ánh sáng màu lam lưu chuyển, Lam tâm thảo cầm vào tay thấy mát lạnh, trong lá cây có dịch thể màu bích lục, cho vào miệng cảm thấy sảng khoái ..." Lâm Lôi vẫn còn nhớ mấy câu giới thiệu cơ bản nhất về Lam tâm thảo trong đồ thư quán của Học viện Ân Tư Đặc. Thấy nhánh Lam tâm thảo này mọc trên một vách đá, đang dập dờn trong gió, Lâm Lôi hít sâu một hơi, sau đó cẩn thận nhổ lấy nhánh Lam tâm thảo này lên. "Quả nhiên là mát lạnh." Lâm Lôi nắm lấy nhánh Lam tâm thảo cảm giác nhánh Lam tâm thảo này giống như một khối băng, lập tức bỏ nhánh Lam tâm thảo này vào trong cái túi đeo sau lưng, sau đó cẩn thận quan sát bốn phương tám hướng xung quanh, "Không biết còn có nhánh lam tâm thảo nào nữa không nhỉ?" Có thể mọc ra một nhánh Lam tâm thảo thì cũng có thể mọc ra nhánh Lam tâm thảo thứ hai chứ. Dùng Phiêu phù thuật, cả người Lâm Lôi từ tự hạ xuống phía dưới, lúc này hắn cũng đã kiệt sức liền nhìn xuống phía dưới, sương trắng lững lờ trôi nổi, mọi thứ hiện ra một cách mơ hồ, Lâm Lôi cũng ẩn ước thấy vách núi này có những bụi cây đan xen chằng chịt với nhau. "Lớn quá!" Càng tuột sâu xuống phía dưới, Lâm Lôi phát hiện ra phạm vi của hạp cốc này thật bao la rộng lớn, bề mặt hai bên của hạp cốc cự ly cũng chỉ tối đa là mấy trăm mét, nhưng giờ Lâm Lôi dám khẳng định, cự ly hai bên vách núi ít nhất cũng xa hơn mấy nghìn mét rồi, bởi vì hắn trực tiếp từ một bên vách núi nhảy xuống. Chỉ cần dựa vào góc độ của vách núi, cũng như cự ly phi hành của bản thân, là có thể đoán ra được. Hống! Quác! Thỉnh thoảng lại có những tiếng gầm gào trầm thấp từ phía dưới vọng lên, nhưng phương vị của những tiếng gầm gào đó không giống nhau, chỉ nghe âm thanh thôi thì cũng phải có ít nhất là hơn một trăm ma thú, Lâm Lôi trong lòng không khỏi chấn động: "Ma thú, phía dưới có rất nhiều ma thú!" Lâm Lôi chỉ từ âm thanh là đã có thể dễ dàng đoán ra được. Hắn toàn thân bất giác dán vào vách núi, đồng thời còn dùng tay nắm lấy những đám dây leo, cẩn thận từ từ hạ xuống dưới. "Lão đại, ta cảm thấy mặt đất phía dưới có nguy hiểm." Bối Bối đột nhiên dùng linh hồn trao đổi với Lâm Lôi. Lâm Lôi trong lòng cũng cảm thấy như vậy nhưng không nói ra miệng, càng hạ xuống gần mặt đất phía dưới thì âm thanh của ma thú càng gia tăng, những tiếng gào rú trầm thấp nhưng có lực, khẳng định là âm thanh của những ma thú cực lớn, mà ma thú cực lớn thì chả có con nào yếu cả. Ma thú có thực lực mạnh thì thể hình không nhất thiết phải lớn, nhưng kích thước cực lớn thì nhất định có thực lực mạnh. "Lam tâm thảo!" Đột nhiên Lâm Lôi thấy trên tảng đá phía xa trên mặt đất có mọc một nhánh Lam tâm thảo, xung quanh Lam tâm thảo là các nhánh thực vật màu lục bò sát trên mặt đất, nhưng Lâm Lôi vốn không phải là kẻ nhát gan, lúc này lại thấy nhánh Lam tâm thảo, Lâm Lôi hai tay liền bám lấy những nhánh cây đó, giữ cho bản thân lơ lửng trên không trung như lúc nãy. Nhưng lúc này hắn căn bản là không để ý tới ... Trong phạm vi những nhánh thực vật bò sát trên mặt đất xung quanh Lam tâm thảo, có một nhánh cây dài hơn hai mươi mét, đó chính là một con mãng xà màu lục cực lớn, to khoảng hai người ôm, màu da của con mãng xà đó cũng trùng với màu của những nhánh thực vật bò sát trên mặt đất kia, trên thân thể nó là màu lục, ẩn ẩn hiện hiện trong làn mê vụ, Lâm Lôi căn bản không phát hiện ra con cự đại mãng xà này. Cùng lúc với việc hạ xuống, Lâm Lôi ngày càng tiếp cận gần với nhánh Lam tâm thảo. "Lão đại, cẩn thận, là ma thú mãng xà!" Bối Bối đột nhiên dùng linh hồn khẩn cấp truyền âm với Lâm Lôi. "Mãng xà?" Lâm Lôi trong lòng chấn động. Ma thú mãng xà phần lớn là rất mạnh, cho dù tối nhược nhất là Tam giác độc xà cũng đã là lục cấp ma thú, Lâm Lôi lập tức quan sát cẩn thận phía trước, lúc này cự ly của Lâm Lôi cách con mãng xà cực lớn màu lục đó chừng chưa tới một trăm mét, cẩn thận quan sát tức thì liền phát hiện ra con cự hình mãng xà đó. "Oái!" Lâm Lôi há hốc miệng vì kinh ngạc. Phải dài tới hai ba mươi mét, thân thể cực lớn giống như một cái chum đựng nước to khiến cho Lâm Lôi trong lòng chấn động: "Lục văn cự mãng, thất cấp ma thú Lục Văn Cự Mãng?" Trong đầu Lôi Lâm liền xuất hiện những thông tin liên quan tới con Lục văn cự mãng này. Tới lúc này hắn cũng đã biết là vì sao mà cái hạp cốc này lại có nhiều sương trắng tới như vậy. "Thủy vụ thuật chỉ là nhất cấp Thủy hệ ma pháp, Thủy hệ thất cấp ma thú Lục văn cự mãng phun ra thật đơn giản nhưng tại xung quanh đây lại hình thành vô tận bạch sắc thủy vụ, mà cả hạp cốc đều như vậy, với nồng độ bạch vụ như thế này, tuyệt đối không thể chỉ có một con Lục văn cự mãng." Lâm Lôi suy nghĩ một chút rồi dần đoán ra. Đáy của hạp cốc rộng chừng 10 mét, tầm nhìn xa khoảng 10 mét, mà cả một hạp cốc lớn như vậy bị bao phủ bởi bạch vụ. Như vậy có thể tưởng tượng được có bao nhiêu con lục văn cự mãng rồi. Con cự mãng đang ẩn mình trong đám thực vật màu lục bò sát trên mặt đất đột nhiên cử động, cái đầu to lớn hướng về phía Lâm Lôi, trên cái đầu lớn có hai con mắt khiến cho trái tim của người ta phải ớn lạnh đang dán chặt vào Lâm Lôi. "Oái!" Một tiếng rít Xùy, Xùy khủng khiếp từ trong miệng của con Lục văn cự mãng vang lên, đồng thời con Lục văn cự mãng quăng mình lao tới. "Hống ... Grào!" Cả đáy hạp cốc liên tục vang lên những tiếng gào rú của các chủng loại ma thú, đồng thời còn có âm thanh của những bước chạy trầm trọng lao tới, mục quang của Lâm Lôi liền quét qua xung quanh một lượt thì đã thấy hơn chục loài động vật cực lớn đang chạy tới rồi, nhưng hơn chục con này mới chỉ là một bộ phận rất nhỏ, một lượng lớn ma thú vẫn còn bị bạch sắc mê vụ bao trùm không thể nhìn thấy được. "Chạy!" Đối diện với sự công kích của Lục văn cự mãng, Lâm Lôi chỉ còn cách cực tốc phi hành lên phía trên, khống chế lực lượng của Phong hệ nguyên tố, khiến cho huyền phù lực vượt xa thể trọng, cả người hướng lên phía trên phi hành với tốc độ nhanh tới mức kinh người, trong lúc phi hành Lâm Lôi cũng đã thấy từ một phía khác cũng có một con Lục văn cự mãng đang men theo vách núi cực tốc lao tới, đôi mắt lạnh lẽo cũng đang dán chặt vào hắn, không ngừng rít lên "Xùy Xùy!" Những âm thanh sắc nhọn của một loài phi điểu vang lên, chỉ thấy từ đáy của hạp cốc có hơn chục con phi điểu cực lớn đang đuổi tới. "Dực điểu long, là Dực điểu long!" Sắc mặt của Lâm Lôi trở nên trắng bệch.