Bàn Long

Chương 588 : Bất cam tâm đích Bố La

Tình huống phát sinh đến mức này, Bố La tràn ngập bẫt cam trong lòng: "Hắc Nhĩ Tư bọn họ hai huynh đệ đều chết cả. Lần kiếp sát này chúng ta một phương chết hai thất tinh ác ma, còn thất tinh ác ma của tứ thần thú gia tộc một người cũng không chết, hơn nữa ta còn sử dụng mất một giọt chủ thần lực!" Sỉ nhục! Chiến bại này truyền về, tuyệt đối sẽ bị những người khác trong tộc thầm xem thường, tộc trưởng cũng chắc chắn bất mãn. "Nhưng người này lại có chủ thần khí." Bố La nhìn về phía Phổ Tư La, mặc dù trong lòng giận đến mức tận cùng nhưng cũng chỉ có thể lựa chọn khuất phục, dù sao phản kháng chính là chết! Điểm này tuyệt không cần nghi ngờ. "Nhìn hình dáng biến thân, ngươi chắc thuộc A Thập Khắc La Phu Đặc gia tộc của Minh giới." Phổ Tư La từ cao nhìn xuống tùy ý nói, "Ngươi trở về nói cho tộc trưởng gia tộc ngươi rằng lần này ta nể mặt tộc trưởng các ngươi, nên không giết ngươi, nhưng từ lần sau, nếu các ngươi còn dám đụng đến bằng hữu Lâm Lôi của ta, chậc chậc ... ha ha, hậu quả các ngươi chính mình nghĩ đi. Nhớ kỹ, đừng động vào Lâm Lôi là được, còn những người khác, ta không quan tâm." Bố La trong lòng run lên. Sắc mặt Y Mạn Nữu Nhĩ không khỏi khó coi, liếc liếc mắt nhìn Phổ Tư La: "Gã đầu to này xem ra là có giao tình với Lâm Lôi, chứ không phải có giao tình với gia tộc ta." Lời Phổ Tư La nói rất rõ ràng ... Chiến đấu giữa bát đại gia tộc và tứ thần thú gia tộc, hắn sẽ không quản đến. Lâm Lôi cũng là tràn đầy nghi hoặc trong lòng. "Phổ Tư La này với ta nói cho cùng cũng chỉ là có giao đàm qua lần hắn thoát khốn nọ, chính thức ra, giao tình hắn và ta cũng không sâu đậm, vì cứu ta mà chịu đắc tội với bát đại gia tộc sao?" Lâm Lôi khó hiểu tự hỏi. Chẳng lẻ chính mình có mị lực như vậy sao? Phổ Tư La thuận tay cứu mình có thể giải thích được, nhưng còn uy hiếp tộc trưởng gia tộc đối phương, thì thực khó giải thích. "Được. Ta nhất định đem lời này trở về." Bố La trong lòng tràn đầy tức giận, nhưng ngoài mặt chính là khuất phục cúi đầu xuống, giờ phút này Bố La đã quay về hình thái nhân loại, ngay cả tiểu xa trên tai hắn cũng không dám thụt thò lưỡi nữa. "Biến đi!" Phổ Tư La phẩy tay. Bố La trực tiếp hóa thành một đạo sáng bay vào sâu vào trong sơn mạch, biến mất không thấy. Bố La bay đại khái hơn hai ba mươi dặm, liền lập tức hạ xuống, khuôn mặt già nua tràn đầy nếp nhăn bắt đầu co rúm lại, tròng mắt như độc xà âm ngoan lóe ra quang mang phẫn nộ. "Ta cứ trở về sao? Một thất tinh ác ma không giết được, bên mình lại chết hai?" Bố La tức giận. Trưởng lão nào trong gia tộc thất bại nhiệm vụ như vậy không tính là đại sự gì, nhưng hắn là Bố La - vương bài của gia tộc. Hắn ra tay nhưng lại có kết quả như vậy, khẳng định sẽ bị các gia tộc khác trong bát đại gia tộc nghị luận rèm pha. Hắn không thể thua bọn họ! Là những kẻ sở hữu tánh mạng vĩnh hằng, siêu cấp cường giả cực độ coi trọng thể diện. "Không. Phổ Tư La nọ rất có thể sẽ rời đi, một khi hắn ly khai ... ta hoàn toàn có thể tái thâu tập." Hai mắt Bố La sáng lên, hắn cho dù không dám giết Lâm Lôi, nhưng lại dám giết Y Mạn Nữu Nhĩ. "Hô ~" Chủ thần lực biến thành trong suốt, trực tiếp tràn ngập hơn mười dặm, bao trùm ba người Phổ Tư La, Lâm Lôi, Y Mạn Nữu Nhĩ đang nói chuyện. Chủ thần lực có thể tiến hành vật chất công kích, cũng có thể tiến hành linh hồn công kích. Thần thức tra tham, thực chất chính là tinh thần lực di tán ra mà thôi. Chủ thần lực này nếu đã có thể tiến hành linh hồn công kích, linh hồn phòng ngự, tự nhiên cũng có thể dùng vào thần thức tra tham, hơn nữa hiệu quả còn tốt hơn, phạm vi cũng lớn hơn rất nhiều! Đương nhiên siêu cấp cường giả bình thường lại có thể chịu bỏ ra chủ thần lực để làm thần thức tra tham sao? Dụng chủ thần lực tra tham, cũng giống như chủ thần tự tra tham, tự nhiên Phổ Tư La, Lâm Lôi, Y Mạn Nữu Nhĩ ba người đều không hề phát hiện thấy. "Hà, tiểu tử kia, ngươi về trước đi." Phổ Tư La thản nhiên hướng Y Mạn Nữu Nhĩ phất tay nói. "Ta cùng Lâm Lôi lâu lắm không gặp mặt, còn có vài câu chuyện muốn nói. Đi nhanh đi, chẳng lẻ hai người bọn ta nói chuyện, tiểu tử ngươi cũng muốn nghe sao?" Y Mạn Nữu Nhĩ cũng không dám nói gì. "Lâm Lôi, ta về trước vậy." Y Mạn Nữu Nhĩ nhìn Lâm Lôi cười nói, đồng thời thoáng cung kính hành lễ với Phổ Tu La, nhưng Phổ Tư La cũng chỉ hừ một tiếng. Điều này không khỏi làm Y Mạn Nữu Nhĩ có chút ngượng ngập. "Y Mạn Nữu Nhĩ trưởng lão, đi đường cẩn thận." Lâm Lôi cười nhạt đáp. "Lâm Lôi trưởng lão ngươi một mình một người trở về, cũng phải cẩn thận địch nhân." Y Mạn Nữu Nhĩ có vẻ rất hữu hảo, sau đó hắn liền phi hành rời đi. "Một mình một người thôi sao?" dùng chủ thần lực quan sát thấy một màn này, trên khuôn mặt già nua của Bố La không khỏi lộ ra nụ cười, đồng thời cặp mắt hỗn trọc lấp lóe hoàng quang cũng khẽ nhíu lại, "nhanh thôi, chủ thần lực sắp tiêu hao hết, nắm chắc đoạn thời gian cuối cùng hẵn còn này giết chết kẻ có tên Y Mạn Nữu Nhĩ kia." Bố La lập tức hóa thành một đạo quang mang, phi thoán đuổi theo. Một giọt chủ thần lực ở dạng dịch thể có thể sử dụng trong một khoảng thời gian tương đối. Bố La cho dù không có chủ thần lực, đều có thể dễ dàng giết chết Y Mạn Nữu Nhĩ, nếu mà sử dụng ... thì Y Mạn Nữu Nhĩ đó không thể có chút năng lực phản kháng. Y Mạn Nữu Nhĩ chính đang một mình đơn độc phi hành theo hướng trở về tứ thần thú gia tộc, sắc mặt hắn cũng là đang rất âm trầm. Lần này, hắn muốn làm cho phân thân tối cường của Lâm Lôi bị giết chết. Mục tiêu này không thực hiện được, đó cũng chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất là ... hắn chẳng những không có có chút thu hoạch nào, còn tiêu hao mất một giọt chủ thần lực. "Một giọt chủ thần lực, ta cũng chỉ có một giọt a!" Y Mạn Nữu Nhĩ trong lòng bất cam. Chủ thần lực khi dùng đến tối thiểu cũng phải có chút thu hoạch. Nhưng hắn thu hoạch được gì? "Lão tổ tông đã chết. Trữ lượng chủ thần lực trong tộc càng ngày càng ít, hơn nữa chủ thần lực chính là tộc trưởng đều tự mình giữ. Tộc trưởng đối ta lại có ý kiến ... sao có thể cấp lại cho ta một giọt chủ thần lực nữa." Y Mạn Nữu Nhĩ vừa phi hành vừa không ngừng suy tính trong đầu. "Tất cả đều do Lâm Lôi. Hắn không chịu sử dụng chủ thần lực cùng ta đồng thời giết Bố La nọ, nếu giết được Bố La ... đại công như vậy, tộc trưởng khẳng định sẽ ban cho ta một giọt chủ thần lực khác." Y Mạn Nữu Nhĩ trong lòng chính là tràn đầy bất bình. Chính vào lúc này - "Hả?" Y Mạn Nữu Nhĩ đột ngột cảm thấy máy động trong lòng, không khỏi quay đầu lại, một đạo hắc sắc quang mang như thiểm điện trực tiếp đánh về phía hắn, hắc sắc quang mang tản ra khí tức đáng sợ làm cho Y Mạn Nữu Nhĩ lập tức biến sắc, sắc mặt trắng toát! "Chủ thần lực!" Y Mạn Nữu Nhĩ hai mắt trợn tròn. "Bồng!" Y Mạn Nữu Nhĩ cả người trực tiếp bị đánh tan, một khỏa thần cách rơi xuống. Đến lúc này giữa không trung mới hiện lên một nhân ảnh, hói, già nua, đúng là Bố La trưởng lão kia. "Hừ, cuối cùng cũng giết chết một thất tinh ác ma, ít nhất ta trở về cũng có lời để nói." Bố La trưởng lão vốn trong lòng bất cam, nhưng giết Y Mạn Nữu Nhĩ, trong lòng hắn nhất thời cũng tốt hơn, ít nhất hắn trở về cũng có cái để báo lên ... Hoàn toàn có thể nói rằng Lâm Lôi sở dĩ không chết là bởi vì Phổ Tư La. Hắn chính mình cũng không có biện pháp, ít nhất hắn cũng giết được một thất tinh ác ma khác. "Hô." Lật tay một cái, Bố La trưởng lão liền thu lấy mai không gian giới chỉ trên mặt đất, hừ nhẹ một tiếng, "quả nhiên còn có phân thân ở tại thiên tế sơn mạch, giới chỉ này cho ta cũng không tác dụng." Lập tức dùng lực, không gian giới chỉ liền vỡ nát. Còn một khỏa thần cách và thần khí trên mặt đất, Bố La trưởng lão cũng là không lấy, hắn không thèm để ý chuyện vặt này. "Hả?" Bố La trưởng lão cúi đầu nhìn qua, hắc sắc quang vựng trên người đã cơ hồ không thể nhận ra. "Đi mau thôi." Bố La trưởng lão lợi dụng chút thời gian cuối cùng này lập tức phi về phương đông rồi biến mất, mà chỉ phiến khắc sau khi Bố La trưởng lão rời đi, hai đạo nhân ảnh xẹt qua trường không, xuất hiện tại chỗ này, đúng là Lâm Lôi và Phổ Tư La. Lâm Lôi lập tức cẩn thận quan sát phía dưới. Vừa rồi hắn cùng Phổ Tư La đang tán gẫu, nhưng đột nhiên cảm giác được năng lượng ba động kinh nhân, liền lập tức bay tới. Trên mặt đất hẵn còn từng mảnh thi thể của Y Mạn Nữu Nhĩ, cũng còn có thần cách, thần khí rơi ở mặt đất. "Đều đã muộn rồi." Lâm Lôi nói. "Y Mạn Nữu Nhĩ đã chết." Lâm Lôi vừa lật tay, liền thu lấy khỏa thần cách và thần khí lên. "Chết thì cũng chết rồi, có gì to tát đâu." Phổ Tư La thản nhiên nói. Lâm Lôi không khỏi cười. Chết sao? Y Mạn Nữu Nhĩ chết. Lâm Lôi không cảm thấy một chút thương tâm nào. Lúc trước Y Mạn Nữu Nhĩ tại thời khắc nguy hiểm của hắn lại cố ý làm bộ không nghe thấy thần thức truyền âm, không ra tay, định mượn tay Bố La giết chết mình. "Có điều hắn chết, ta trở về cũng có chút phiền toái." Lâm Lôi nhướng mày. Y Mạn Nữu Nhĩ ở trong tộc có rây mơ rễ má đến rất nhiều người, "hừ, đến lúc đó rồi tính, dù sao giết hắn cũng là Bố La." Cảm ứng được khí tức chủ thần lực xung quanh, Lâm Lôi cũng đoán được do Bố La động thủ. "Này Phổ Tư La. ngươi vừa rồi hẵn còn chưa nói xong." Lâm Lôi quay đầu nhìn về phía Phổ Tư La cười nói. "Ồ, đúng vậy. Năm đó ta vừa đến Mục Á Đại Lục ở phương nam. Chủ thần khí của ta là lấy được ở đó." Phổ Tư La nói rồi cười híp cả mắt lại, hiển nhiên rất đắc ý. Mục Á Đại Lục? Lâm Lôi biết đó một trong năm khối đại lục ở địa ngục. "Lâm Lôi, ngươi gặp qua chủ thần chưa?" Phổ Tư La ra vẻ thần bí hỏi. Lâm Lôi lắc đầu đáp: "Chưa thấy qua. Chỉ thấy qua phù ảnh của chủ thần, có điều cũng chỉ là một khuôn mặt mơ hồ do năng lượng hình thành." "Đó chỉ là chủ thần biến ảo ra mà thôi, không phải bản thể của chủ thần." Phổ Tư La đắc ý nói. "Lâm Lôi, ngươi chắc không biết ... năm đó ta tại Mục Á Đại Lục, gặp được một siêu cấp cường giả, còn tỷ thí với hắn!" "Tỷ thí?" Lâm Lôi ngẩn ra. "Tỷ thí những gì. Ta thua những gì!" Phổ Tư La bất đắc dĩ nói. "So vật chất công kích, ta thua, so linh hồn công kích, ta cũng thua, so tốc độ, ta thua ... kể cả so thân thể ta vẫn thường tự hào, ta cũng bị thua." "Đều thua?" Lâm Lôi giật mình, trong lòng không khỏi đoán được một chút. "Về sau mới biết được ..." Phổ Tư La cười. "Hắn chính là chủ thần!" Lâm Lôi cho dù đoán được, nhưng nghe xong vẫn không khỏi chấn động, toàn tức cười to: "Ha ha, Phổ Tư La, ngươi cũng dám tỷ thí với chủ thần? Ha ha ..." "Ta từ đầu sao biết được hắn là chủ thần? Hắn che giấu thực lực, ta chỉ thấy hắn là một thượng vị thần mà thôi." Phổ Tư La bất đắc dĩ nói. "Hắn một chút cũng không lộ ra chủ thần thần uy ... đợi sau này hắn hỏi ta có nguyện ý thành sứ giả của hắn, đồng thời triển lộ chủ thần thần uy, ta mới biết hắn chính là chủ thần." "Chủ thần hệ gì?" Lâm Lôi dò hỏi. "Hỏa hệ chủ thần!" Phổ Tư La cười nói, "ta là hỏa hệ cường giả, lúc ấy ta cùng hắn so bì công kích các loại cũng đều là so ở hỏa hệ. Lâm Lôi ... ta phát giác, từ lần gặp qua ngươi, vận khí của ta thực là tốt." "Lần đầu tiên gặp mặt ngươi, ta thoát khỏi trói buộc ức vạn năm." "Đợi sau này chỉ mới mấy trăm năm, ta đã thành chủ thần sứ giả." Phổ Tư La rất đắc ý, "đây là chủ thần khí do chủ thần ban cho ta. Thực lực của ta vốn đạt tới địa ngục Tu La, bây giờ có chủ thần khí này ... chậc chậc, cả địa ngục, vượt được ta cũng rất ít người." "Vượt ngươi rất ít người. Ý ngươi nói hẵn còn có người so với ngươi lợi hại hơn sao?" Lâm Lôi cười hỏi. "Hẵn có một ít." Phổ Tư La đáp, "dù sao ở địa ngục, chủ thần sứ giả chính là vẫn có một ít người, hơn nữa còn có một ít thần thú đặc biệt hiếm thấy, thiên phú cũng rất mạnh ... Kỳ thực lợi hại nhất chính là thượng vị thần cường giả đại viên mãn." Lâm Lôi cũng gật đầu. Đại viên mãn cường giả, đó là mang toàn bộ huyền ảo của một nguyên tố pháp tắc dung hợp hoàn toàn, hợp thành một thể, dung hợp năm loại, so với dung hợp sáu loại của địa viên mãn, nhìn chỉ thấy kém một loại ... nhưng thực lực lại là cách biệt rất lớn. "Ta tới địa ngục lâu như vậy, đại viên mãn cường giả, một người cũng chưa từng thấy qua." Lâm Lôi cười nói. "Ta cũng chưa từng thấy qua." Phổ Tư La lắc đầu bất đắc dĩ nói, "dựa theo chủ thần nói, đại viên mãn thượng vị thần này, mặc dù thực lực khẳng định không bằng chủ thần, nhưng số lượng đại viên mãn thượng vị thần còn ít hơn số lượng chủ thần ..." Lâm Lôi cũng tán đồng ý này. "Cũng không biết dung hợp tất cả huyền ảo thành một thể, đạt tới thượng vị thần đại viên mãn đỉnh phong, thực lực sẽ là dạng gì." Lâm Lôi thầm than một tiếng. "Lâm Lôi, ta còn có việc, phải đi trước." Phổ Tư La cười nói, "ngươi ở tứ thần thú gia tộc, cũng đừng cứ ngu ngốc chiến đấu vì bọn họ thế này. Bảo trụ cái mạng nhỏ đợi thực lực tăng lên nữa rồi hãy nói." Phổ Tư La nói xong liền phi hành rời đi. Lâm Lôi cười cười, đưa mắt nhìn Phổ Tư La rời đi. "Cũng phải trở về rồi." Lâm Lôi cúi đầu liếc mắt nhìn thi thể Y Mạn Nữu Nhĩ dưới mặt đất một cái, rồi lập tức bay về phía thiên tế sơn mạch.