Bàn Long
Chương 584 : Liên thủ
Ở chỗ sâu trong Thiên Tế sơn mạch, một kim chúc sinh mệnh hình hắc phượng hoàng đang lơ lửng. Tòa kim chúc sinh mệnh giống như một tòa núi nhỏ huyền phù tại trời cao, lúc này đang có không ít người không ngừng tiến vào trong kim chúc sinh mệnh.
Trên vách núi phía dưới kim chúc sinh mệnh, đang có một đám người đến tống biệt huynh đệ thân nhân.
Trong đó Tháp La Sa, Đế Lâm, Áo Bố Lai Ân, Bối Bối, Địch Lỵ Á một đám người đều đứng ở trước người Lâm Lôi.
"Tháp La Sa, Đế Lâm, Áo Lợi Duy Á, các ngươi trên đường cẩn thận, tới Mật Nhĩ thành sau này có cơ hội hãy lại đây, ta sẽ rất nhớ các ngươi." Lâm Lôi nhìn một đám người trước mặt cười nói. Từ sau khi quay lại nói cho Địch Lỵ Á bọn họ có thể đi tới thành thị, Lâm Lôi mới biết được ...
Địch Lỵ Á, Bối Bối chỉ là tới thành thị đi chơi rồi trở về.
Nhưng Tháp La Sa, Đế Lâm, Hi Tắc bọn họ cũng là chuẩn bị trực tiếp chuyển vào trong thành.
"Ân, nhất định!" Đế Lâm hết sức xin lỗi nói "Lâm Lôi, kỳ thực vốn chúng ta cũng muốn ở cùng ngươi tại đây. Nhưng Thiên Tế sơn mạch quản nghiêm, hơn nữa chúng ta không phải tộc nhân của các ngươi, bình thường đều không thể rời khỏi đại hạp cốc, đi loạn chung quanh. Cho nên ..."
"Ta hiểu, không cần nhiều lời." Lâm Lôi cười nói.
Trong lòng cũng không khỏi thở dài.
Cùng bát đại gia tộc chiến đấu gia tộc vì phòng ngừa gian tế của địch nhân tiến vào cho nên vẫn giới nghiêm. Nếu không có chuyện đặc thù căn bản không cho phép tộc nhân đi loạn chung quanh, mà Tháp La Sa, Đế Lâm cũng không phải tộc nhân tuần tra chiến sĩ càng quản lý chặt.
Tháp La Sa bọn họ ở đây không có việc gì làm, lại không thể chạy loạn như ngồi trong tù.
"Là do ta suy nghĩ không chu toàn." Lâm Lôi cũng nói câu xin lỗi.
"Lâm Lôi, đừng nói như vậy." Tháp La Sa liền nói, trong lòng bọn Tháp La Sa, Lâm Lôi từng cứu họ một mạng nên đối với hắn bọn họ đều rất cảm kích "Lâm Lôi, sau này có thời gian tới Mật Nhĩ thành thăm chúng ta đi."
"Nhất định." Lâm Lôi gật đầu.
"Chúng ta xuất phát trước đây."
Tháp La Sa, Hi Tắc, Áo Lợi Duy Á, cha con Đế Lâm một nhà ... những người này cáo biệt Lâm Lôi rồi cùng hướng kim chúc sinh mệnh bay tới còn Địch Lỵ Á cùng Bối Bối vẫn ở lại bên cạnh Lâm Lôi.
"Lâm Lôi." Địch Lỵ Á nhìn về phía Lâm Lôi.
Lâm Lôi cười nhìn Địch Lỵ Á, khẽ ôm nàng vào ngực nhẹ giọng nói: "Trên đường cẩn thận."
Địch Lỵ Á không khỏi cảm thấy trong lòng ấm áp. Tựa ở trong ngực Lâm Lôi khẽ đáp nhẹ rồi chợt ngẩng lên nhìn Lâm Lôi: "Lâm Lôi, chàng đừng lo lắng ta, ta không có nguy hiểm đâu. Ngược lại là chàng, gia tộc chúng ta cùng bát đại gia tộc đấu kịch liệt như vậy. Lúc chàng vì gia tộc chiến đấu phải nhớ ... ta còn đang đợi chàng."
Lâm Lôi nhìn nhìn chằm chằm Địch Lỵ Á.
"Yên tâm đi. Trượng phu của nàng rất mạnh mà." Lâm Lôi cười nói.
"Xấu xí." Địch Lỵ Á cười cười.
"Ai nha, ta không nhìn nổi nữa. Ta đi trước đây." Bối Bối hì hì kêu lên.
Lâm Lôi không khỏi liếc mắt sang Bối Bối, vẻ mặt Bối Bối cũng đầy nét tinh nghịch.
"Tốt lắm. Địch Lỵ Á, Bối Bối. Các người dọc theo đường đi cẩn thận. Ta đã nói chuyện cùng trưởng lão lần này phụ trách hộ tống các ngươi rồi."
Địch Lỵ Á cùng Bối Bối đều gật đầu rồi tạm biệt Lâm Lôi bay về phía kim chúc sinh mệnh.
Lâm Lôi ngửa đầu, nhìn lên kim chúc sinh mệnh trong không trung đang bắt đầu khởi động. Lập tức trong nháy mắt đã dễ xẹt qua một đạo hư ảnh, biến mất tại phía chân trời.
Yêu người nhưng không thể trói buộc người, mà nên tạo không gian cho nhau.
Lâm Lôi quay đầu hướng Huyết Chiến Cốc bay tới. Đang trên đường, Lâm Lôi thấy đại lượng tuần tra chiến sĩ trên Long đạo, vẻ mặt tuần tra chiến sĩ đầy kiên nghị không ngừng cẩn thận chú ý mọi ngóc ngách.
"Bên trong gia tộc thực là khẩn trương, tuần tra chiến sĩ không ngừng tuần tra, e sợ có gian tế lọt vào." Lâm Lôi thầm than.
Không khí khẩn trương như thế Tháp La Sa, Đế Lâm bọn họ khó trách không cách nào ở tiếp.
"Cũng trách không được bọn họ, dù sao gia tộc đang ở trong nguy cơ, không biết có thể vượt qua một ngàn năm này không." Lâm Lôi biết, chính mình có thể giết chết hai thất tinh ác ma, địch nhân cũng có thể giết chết hai thất tinh ác ma bên mình.
Cứ tiếp tục giết chóc như thế. Một ngàn năm sau tứ thần thú gia tộc sẽ có quang cảnh thế nào?
Thiên Tế sơn mạch, trong đại hạp cốc.
Lâm Lôi đang ngồi trong thư phòng, đọc bộ sách giới thiệu về địa ngục. Lâm Lôi đột nhiên khép lại bộ sách, xuyên thấu qua cửa sổ nhìn hướng ra phía ngoài: "Địch Lỵ Á đã đi hơn một tháng rồi, sao ta vẫn cảm thấy trong lòng có chút bất an."
Lâm Lôi lắc đầu: "Thôi."
Dựa theo khoảng cách giữa Mật Nhĩ thành với Thiên Tế sơn mạch, qua lại phải ba bốn tháng. Khoảng cách Địch Lỵ Á quay lại còn sớm chán. Cho dù gặp phải nguy hiểm, nhân viên tình báo dám chắc cũng sẽ đem tin tức truyền lại.
"Đại hạp cốc này có lẽ là nơi yên tĩnh nhất Thiên Tế sơn mạch." Lâm Lôi xuyên thấu qua cửa sổ, cũng có thể ra xa trên mặt đất, một vài con cháu của Ngọc Lan nhất mạch đang tụ cùng một chỗ nói cười, rất là nhàn nhã đi chơi.
Sở dĩ nhàn nhã đi chơi, là bởi vì không biết!
Bọn họ không biết khốn cảnh gia tộc hôm nay gặp phải. Gia tộc cũng không định đem chuyện này nói cho đám hạ vị thần, trung vị thần, chỉ có thượng ị thần biết gia tộc đang lâm vào khốn cảnh thì lại rất lo lắng nên đều cố gắng tu luyện.
Vọng đồ tiến vào Huyết chiến cốc vì gia tộc chiến đấu!
"Lâm Lôi trưởng lão." Đột nhiên một đạo thanh âm bên ngoài vang lên.
"Tiến đến đây đi." Lâm Lôi nhướng mày nói, người đến là chiến sĩ mặc huyết sắc trường bào trang phục đặc thù của Huyết chiến cốc.
Người của Huyết chiến cốc đến?
"Có chuyện gì?" Lâm Lôi hỏi.
"Lâm Lôi trưởng lão., Đại trưởng lão có lệnh, mời Lâm Lôi trưởng lão nhanh chóng tới Thanh Long điện." Huyết bào chiến sĩ cung kính nói.
"Đại trưởng lão gọi ta?" Lâm Lôi liền đứng lên, không nói thêm trực tiếp hướng ra phía ngoài đi đến.
Huyết bào chiến sĩ kia cũng đi theo Lâm Lôi, lập tức Lâm Lôi, huyết bào chiến sĩ hai người liền bay lên trời. Lâm Lôi bay khỏi đại hạp cốc cũng khiến không ít người trong đại hạp cốc chú ý.
"Hô hô" gió lạnh thét như lãnh đao cắt trên người.
Trong Huyết chiến cốc một đám lục tinh ác ma đang tụ tập, ngẫu nhiên cũng thấy cả thất tinh ác ma trong đó. Lâm Lôi lạnh lùng nghiêm mặt cực nhanh hướng Thanh Long điện chạy đi, vào Thanh Long điện liền trực tiếp lên tầng thứ năm.
Lâm Lôi đảo mắt qua, trong Thanh Long điện Đại trưởng lão mặc trường bào màu đen mang theo mặc nạ bạc đang ngồi trên đại sảnh, ngoài ra còn có một người - Y Mạn Nữu Nhĩ trưởng lão.
Y Mạn Nữu Nhĩ trưởng lão đang cung kính đứng ở một bên, Lâm Lôi thấy hắn không khỏi nghi hoặc: "Hắn cũng ở đây?"
"Lâm Lôi trưởng lão." Y Mạn Nữu Nhĩ hướng Lâm Lôi mỉm cười chào.
"Y Mạn Nữu Nhĩ trưởng lão." Lâm Lôi cũng hướng hắn chào rồi Lâm Lôi cung kính hành lễ: "Đại trưởng lão!"
Đại trưởng lão đạm mạc nói: "Lâm Lôi, tứ thần thú gia tộc cùng bát đại gia tộc chiến đấu có khi bát đại gia tộc sẽ phái người đi theo một đường cố định để cho ta tới chém giết. Bình thường phe tới đánh lén thoáng chiếm ưu thế."
Lâm Lôi gật đầu.
Đánh lén tập sát, đó là xuất kỳ bất ý, tự nhiên là chiếm ưu thế.
"Tứ thần thú gia tộc ta há có thể luôn đi đánh lén?" Đại trưởng lão lạnh lùng nói "Cho nên tứ thần thú gia tộc ta cũng sẽ thường xuyên phái ra đội ngũ tiến theo một đường cố định đợi đối phương tới đánh lén."
Lâm Lôi thầm than.
Gia tộc làm như vậy hắn cũng biết trước. Lúc trước Tác Nhĩ Hào Tư chính là mang theo đội ngũ tiến theo một đường cố định đợi đối phương tới chém giết. Một lần đó ... Tác Nhĩ Hào Tư cùng đối phương chém giết thảm thiết, Tác Nhĩ Hào Tư cực mạnh thần phân thân bị giết chết.
"Lại là vì vinh quang gia tộc!" Lâm Lôi thầm than.
Tứ thần thú gia tộc, để giữ gìn vinh quang gia tộc ngay cả đánh lén cũng không muốn. Sự cao ngạo có thể tưởng tượng.
"Ta lần này vốn định an bài Y Mạn Nữu Nhĩ dẫn đội ngũ đi ra ngoài theo một đường cố định." Đại trưởng lão nói "Nhưng Y Mạn Nữu Nhĩ lần đầu tiên làm nhiệm vụ mà bản thân hắn không chắc chắn ... cho nên hướng ta đề cử ngươi."
Lâm Lôi ngẩn ra.
Cái này gọi là cái gì? An bài Y Mạn Nữu Nhĩ làm nhiệm vụ, cũng có thể chuyển cấp người khác?
"Đại trưởng lão. Đề cử ta, vậy là ý gì?" Lâm Lôi có chút chán nản, đồng thời không khỏi liếc sang Y Mạn Nữu Nhĩ bên cạnh một cái.
Y Mạn Nữu Nhĩ liền cười nói: "Lâm Lôi, ta biết thực lực ngươi lợi hại. Cho nên ... ta hướng Đại trưởng lão đề cử ngươi và ta cùng đi làm nhiệm vụ này."
"Cùng đi?" Lâm Lôi ngẩn ra.
Đại trưởng lão cũng gật đầu nói: "Đúng vậy, bình thường gia tộc chúng ta làm nhiệm vụ đều là một trưởng lão dẫn đội. Ngẫu nhiên mới có thể hai người nên ta muốn ngươi đi cùng Y Mạn Nữu Nhĩ."
Lâm Lôi nhìn Y Mạn Nữu Nhĩ, từ đáy lòng vẫn cảm thấy một tia bất mãn như trước.
Dù sao nhiệm vụ này nguyên đầu tiên là của Y Mạn Nữu Nhĩ.
"Lâm Lôi, ngươi cũng có hai năm thời gian không đi rồi ... cũng nên ..." Đại trưởng lão nói.
Lâm Lôi đành bất đắc dĩ, đi ra ngoài chiến đấu không quan trọng, nhưng nhiệm vụ này lại rất biệt khuất.
"Như thế nào, ngươi không muốn?" Đại trưởng lão hỏi lại.
Y Mạn Nữu Nhĩ than vãn: "Lâm Lôi, nếu ngươi không muốn cùng đi với ta vậy để một mình ta cùng đối phương chiến đấu đi, cho dù là một mình ta, ta cũng sẽ không để cho người của bát đại gia tộc áp bức. Nhiều nhất tổn thất thủy hệ thần phân thân của ta thôi."
Lâm Lôi liếc mắt nhìn Y Mạn Nữu Nhĩ.
Lúc này chính mình có thể cự tuyệt sao?
"Đại trưởng lão, ta nguyện ý." Lâm Lôi mở miệng nói.
Đôi mắt Y Mạn Nữu Nhĩ sáng ngời, trên mặt không khỏi nở nụ cười.
"Đại trưởng lão. Ta còn có một chuyện." Lâm Lôi nói.
"Nói đi." Đại trưởng lão nói.
Lâm Lôi cung kính: "Đại trưởng lão, gia tộc chúng ta bình thường làm nhiệm vụ, đều là phái một tiểu đội cùng một thất tinh ác ma. Ta nghĩ ... lần này chúng ta có thể ngụy trang một chút."
"Ngụy trang một chút?" Đại trưởng lão nghi hoặc nhìn về phía Lâm Lôi. "Lâm Lôi, trải qua lần trước. Ta nghĩ, cao thủ của bát đại gia tộc sẽ không khinh thường để cho một trung vị thần tới gần nữa đâu."
Lâm Lôi cười cười, chiến thuật đó chỉ có thể thi triển một lần.
"Đại trưởng lão ý của ta là Y Mạn Nữu Nhĩ trưởng lão cùng đội ngũ của hắn dụng kim chúc sinh mệnh đi trước còn ta chỉ dẫn một thượng vị thần dụng kim chúc sinh mệnh giả bộ người đi đường bình thường đi tới thôi."
Lâm Lôi cười nói "Một thượng vị thần cùng một trung vị thần, di chuyển trên địa ngục vị diện rất hay gặp, cũng sẽ không khiến cho tình báo nhân viên của đối phương nhận ra."
"Sao?" Đại trưởng lão hơi hiểu.
"Ta cùng Y Mạn Nữu Nhĩ trưởng lão, hắn ở phía trước, ta ở phía sau cách nhau một khoảng, đối phương sẽ tưởng rằng chỉ có Y Mạn Nữu Nhĩ trưởng lão một người nên phái nhân mã tới sẽ ít hơn. Đợi đến khi bọn họ đánh lén Y Mạn Nữu Nhĩ trưởng lão ta cũng có thể xuất kỳ bất ý xuất hiện." Lâm Lôi cười nói.
Sắc mặt Y Mạn Nữu Nhĩ nhanh chóng biến đổi.
Lâm Lôi, đây là đưa hắn trở thành Mồi câu.
"Bình thường gia tộc chỉ phái ra một tiểu đội nên đối phương sẽ không hoài nghi." Lâm Lôi nói.
"Hảo, làm như vậy đi." Đại trưởng lão gật đầu.
Y Mạn Nữu Nhĩ cũng không tiện phản bác.
"Các ngươi chuẩn bị một chút rồi lập tức xuất phát." Đại trưởng lão nói.
"Rõ, Đại trưởng lão." Lâm Lôi, Y Mạn Nữu Nhĩ tất cả đều khom người chào rồi cùng thối lui.
"Lâm Lôi." Đại trưởng lão đột nhiên mở miệng.
Lâm Lôi nghi hoặc quay đầu nhìn về phía Đại trưởng lão, một đạo thanh âm truyền vào trong óc hắn "Lâm Lôi, ngươi hôm nay mới là một trung vị thần, còn có thể tiến bộ, nếu thực sự gặp phải nguy hiểm, hãy lập tức sử dụng chủ thần lực. Tính mạng ngươi so với một giọt chủ thần lực còn trân quý hơn nhiều."
Đáy lòng Lâm Lôi chợt ấm lại nhưng cũng có chút nghi hoặc.
Đại trưởng lão an bài nhiệm vụ này tựa hồ thiên vị Y Mạn Nữu Nhĩ, nhưng bây giờ lại dặn dò như vậy.
"Rõ, Đại trưởng lão."
Lâm Lôi không hề suy nghĩ nhiều trực tiếp cùng Y Mạn Nữu Nhĩ rời khỏi Thanh Long điện.
"Lâm Lôi, lúc này chúng ta cần phải liên thủ. Hy vọng lúc chiến đấu chúng ta đừng nghi kỵ lẫn nhau." Y Mạn Nữu Nhĩ thần thức truyền âm nói với Lâm Lôi, Lâm Lôi nhìn sang hắn, cười cười, thần thức truyền âm trả lời: "Đó là tự nhiên."
Nói xong Lâm Lôi liền trực tiếp hướng tiểu đội thứ mười ba của mình phi tới.
Y Mạn Nữu Nhĩ nhìn Lâm Lôi rời đi, lạnh lùng cười, cũng hướng tiểu đội mình bay đi.
Truyện khác cùng thể loại
27 chương
69 chương
48 chương
501 chương
32 chương
50 chương