Bàn Long

Chương 560 : Ba Lỗ Khắc

Lâm Lôi nghe trung niên nhân nhắc tới Ba Lỗ Khắc Gia Tộc trong lòng khẽ run. Tiền bối Ba Lỗ Khắc gia tộc của mình quả nhiên là đi tới địa ngục. Cũng quả thực ở chỗ này, trong lúc nhất thời. Lâm Lôi trong lòng ngổn ngang trăm mối. "Đúng. Đúng, chính là Ba Lỗ Khắc gia tộc." Bối Bối rất vui mừng. "Lão Đại. Rốt cục tìm được rồi." "Lâm Lôi." Địch Lỵ Á cũng vì Lâm Lôi mà cảm thấy vui vẻ. Ở bên biên Áo Lợi Duy Á, Áo Bố Lai Ân, Tháp La Sa, Đế Lâm cùng một đám người ở cạnh trên mặt đều lộ ra nét cười. Ba Lỗ Khắc gia tộc, tại Ngọc Lan đại lục là nổi danh thế nào, nhưng mà ở địa ngục, bọn họ cũng là lần đầu tiên từ trong dân cư nghe được. "Lâm Lôi, chúc mừng." Đế lâm cười nói. "Cái này tuyệt đối sẽ không sai rồi." Hi Tắc cùng mọi người cũng cười nói. Lâm Lôi trong lòng vui sướng. Từ nhỏ được sự giáo dục của gia tộc, sự tích của tiền bối trong gia tộc, Lâm Lôi đều rành rẽ, mà bây giờ chính mình rốt cục có thể nhìn thấy những tiền bối này của gia tộc. "Vị đại nhân này. Ta chính là Ba Lỗ Khắc gia tộc, ngươi mau dẫn ta đi gặp tiền bối trong gia tộc đi." Lâm Lôi nhịn không được nói. "Làm càn." Y Tác Nhĩ đội trưởng đó hừ lạnh một tiếng. Lâm Lôi ngẩn ra. "Đại nhân là cái gì thân phận, tự mình dẫn ngươi đi?" Y Tác Nhĩ đội trưởng rất là bất mãn với"tân nhân không hiểu tôn ti trước mắt. "Về phần ngươi có đúng hay không là Ngọc Lan chi mạch đó, chờ một chút mới có thể hoàn toàn xác định. Ngươi cũng đừng cao hứng quá sớm." Trung niên nhân đó cười cười: "Y Tác Nhĩ. Ngươi tự mình đi một chuyến." Nói xong, trung niên nhân này quay đầu liền bay đi. Y Tác Nhĩ lạnh lùng nhìn mấy người Lâm Lôi: "Các ngươi nghe rõ rồi, được rồi. Chờ một hồi, trong chốc lát tiến vào bên trong Thiên Tế sơn mạch, không nên bay loạn, đi theo ta! Xông vào cao tầng nhân viên trong gia tộc, trách tội xuống tới, ta bảo vệ không được các ngươi." "Biết." Lâm Lôi đáp. Lâm Lôi cũng cảm giác được, tại đây trong tứ thần thú gia tộc, cấp bậc sâm nghiêm. "Đi theo ta." Y Tác Nhĩ bay lên trước. Đám người Lâm Lôi cũng lập tức đuổi kịp. Thiên Tế sơn mạch phạm vi cực lớn, đông bộ khu vực của Thiên Tế sơn mạch này tất cả đều là chỗ ở của tộc nhân Thanh Long nhất tộc. Lâm Lôi bọn họ đã lên Long Đạo. Long Đạo rộng chừng năm mươi thước. Tại bên mép Long Đạo là một mảnh phiến long lân. Long Đạo dài vài ngàn dặm uốn lượn xoay quanh những đỉnh núi trập trùng. Vô số phủ đệ, tòa thành được thành lập tại bên cạnh long đạo, những phủ đệ, tòa thành này cũng đều có bóng người. "Lão Đại. Người thực nhiều a." Hai con mắt Bối Bối láo liên, "Ta xem, dân cư Thanh Long nhất tộc này tối thiểu phải trăm vạn. Lão Đại, ta nhớ kỹ, gia tộc các ngươi sinh dục hài tử hình như rất ít mà." Lâm Lôi cười cười. Đích xác càng là chủng tộc lợi hại thì dân cư lại càng ít. "Có thể thời gian dài quá, lũy kế dân cư cũng nhiêu rồi." Lâm Lôi tùy ý nói. Giả thiết mỗi một trăm năm, sinh dục một đời. Mỗi một người gia tộc thành viên, hoặc là có một hài tử, hoặc là hai hài tử, thời gian dài quá. Giả thiết trên ức năm sau, trong gia tộc sẽ có bao nhiêu thành viên? Dù sao, chỉ cần đạt tới thánh vực liền sẽ không dễ chết già. Trừ phi bị giết chết. "Sinh ra, còn phải sống được đã." Phía trước là Y Tác Nhĩ đội trưởng mở miệng nói, "Trong quá khứ. Tứ thần thú gia tộc chúng ta thực lực mạnh, có thể bảo hộ tất cả đệ tử, tự nhiên dân cư càng ngày càng nhiều, nhưng bây giờ, không đơn giản như vậy nữa." Lâm Lôi không khỏi nghi hoặc. Rốt cuộc nguyên nhân gì khiến tứ thần thú gia tộc lâm vào suy bại. "Tòa thành kia kiến tạo rất đẹp." Địch Lỵ Á nhẹ giọng nói bên tai Lâm Lôi, Lâm Lôi quay đầu nhìn lại, một tòa thành toàn bộ màu lam, chỉ là thông qua màu sắc đậm nhạt đã hình thành một tòa thành có hiệu quả rực rỡ đặc thù, xác thực hấp dẫn người. "Nhớ kỹ, chỉ bay trên long đạo này. Đừng bay đến địa phương khác." Y Tác Nhĩ nhắc nhở. Bối Bối hừ nhẹ một tiếng. Lâm Lôi không khỏi cười nhìn về phía Bối Bối: "Bối Bối. Gia tộc này quản lý có chút nghiêm khắc. Chờ trở lại chỗ ở chúng ta, là sẽ tốt hơn." Lâm Lôi bây giờ tâm tình tốt lắm. "Ta biết." Bối Bối thần thức truyền âm nói. Đang khi nói chuyện. Lâm Lôi bọn họ được Y Tác Nhĩ dẫn đầu, dọc theo long đạo đi tới cửa của một tòa tiểu lâu hai tầng rất bình thường kiến tạo trên sườn núi. Tại cửa tòa tiểu lâu hai tầng này đang có một lão giả tóc bạc híp mắt nằm ở trên ghế, rất là thích ý. "Cáp Ni Mạn." Y Tác Nhĩ cười mở miệng nói. Lão giả tóc bạc mở mắt, liền cười lên: "Nga, là ngươi a. Y Tác Nhĩ, hôm nay như thế nào chạy đến nơi này của ta?" "Chúng ta vừa gặp được một người có huyết mạch thành viên gia tộc chúng ta. Mời, xin ngươi hỗ trợ cùng đi điều tra ghi chép lại." Y Tác Nhĩ giải thích. "Người nào?" Lão giả tóc bạc quay đầu nhìn về phía bọn người Lâm Lôi. "Hay, chính là hắn!" Y Tác Nhĩ chỉ hướng Lâm Lôi, Lâm Lôi cũng cười nhìn lão giả tóc bạc này nói: "Cáp Ni Mạn tiên sinh, ta gọi là Lâm Lôi, đến từ Ngọc Lan đại lục vật chất vị diện Ba Lỗ Khắc gia tộc!" "Nga, Ba Lỗ Khắc gia tộc? Ngọc Lan đại lục nhất mạch đó. Ta biết." Lông mày trắng của Cáp Ni Mạn nhướng lên, nở nụ cười, "Chúng ta Thanh Long nhất tộc, cũng là Lôi Đinh gia tộc, cơ hồ tất cả chi mạch đều cho rằng chính mình là Lôi Đinh Gia Tộc, những cũng có một số chi mạch cũng không biết tên của gia tộc mình, tùy tiện đặt tên. Các ngươi Ba Lỗ Khắc gia tộc chính là một trong số đó." Lâm Lôi chỉ có thể cười cười. Đời thứ nhất gia tộc của mình, Ba Lỗ Khắc cũng không biết Thanh Long nhất tộc, cũng không biết bọn họ dĩ nhiên là thành viên Lôi Đinh gia tộc, lúc này mới sáng lập Ba Lỗ Khắc gia tộc. "Ngươi có thể báo ra tên của Ba Lỗ Khắc gia tộc. Ta tin tưởng ngươi hẳn là thành viên gia tộc chúng ta." Cáp Ni Mạn lắc đầu bất đắc dĩ nói. "Nhưng mà gia tộc có quy củ phải nghiêm khắc kiểm nghiệm. Cho nên ta muốn cùng ngươi đi gặp các tiền bối của gia tộc ngươi." "Gặp gia tộc tiền bối?" Lâm Lôi có chút hưng phấn bừng lên. "Ân, đúng, phải thông qua bọn họ mới có thể hoàn toàn xác định lai lịch ngươi." Cáp Ni Mạn lập tức nhìn về phía Y Tác Nhĩ. "Y Tác Nhĩ, không còn chuyện của ngươi nữa. Ngươi bận thì cứ đi. Ta cùng bọn họ đi là được." Y Tác Nhĩ gật đầu, cùng lúc thối lui. "Một ngàn năm cũng khó gặp được một lần gia tộc thành viên tán thất bên ngoài trở về a." Cáp Ni Mạn cảm thán một tiếng. "Đi thôi. Theo ta đi gặp mấy người tiền bối chi mạch các ngươi." Lâm Lôi liền đi theo, tại Lâm Lôi phía sau là một đám người cũng bắt đầu đàm luận. "Năm đó tứ đại chung cực chiến sĩ, long huyết chiến sĩ Ba Lỗ Khắc, đã|sáu ngàn năm không gặp rồi." Hi Tắc trên mặt khó được hiện lên tươi cười, "Cũng không biết này lão gia hỏa nầy, bây giờ thế nào rồi?" Áo Bố Lai Ân cũng gật đầu. "Lão gia hỏa nầy?" đi ở phía trước quay đầu lại cau mày nói, "Ngọc Lan đại lục chi mạch này, kẻ sớm nhất cũng chỉ tu luyện được 6000 năm mà đã gọi là lão gia hỏa này? Trong gia tộc chúng ta, vô số người tu luyện quá ức năm, một chi mạch Ngọc Lan đại lục này, là mạch ít tuổi nhất trong Lôi Đinh gia tộc chúng ta." "Là một mạch ít tuổi nhất?" Lâm Lôi cùng một đám người nhìn nhau. Tại Ngọc Lan đại lục, mấy ngàn năm lịch sử tuyệt đối xem như lịch sử lâu đời, nhưng mà trong địa ngục thì mấy ngàn năm lại tính là "ít tuổi nhất", nhưng cùng các chi mạch khác có trên ức năm mà so thì đích xác tuổi còn rất trẻ. "Vị lão tiên sinh này." Bối Bối hô, "Sơn mạch nội tùy ý đều có thể thấy rất nhiều tòa thành, phủ đệ. Người nhiều như vậy. Lão tiên sinh, ngươi có thể nhớ rõ ràng nơi ở của Ngọc lan đại lục nhất mạch đó sao?" "Như thế nào không nhớ rõ!" Cáp Ni Mạn trừng mắt. "Chúng ta Lôi Đinh gia tộc các đại chi mạch, còn có chỗ ở của tuyệt đỉnh cường giả. Cáp Ni Mạn ta rõ ràng nhất. Ta nhắm mắt lại cũng có thể dễ dàng tìm được chỗ ở của bất luận kẻ nào." "Chúng ta tại trên long đạo bay đã lâu, như thế nào còn chưa tới?" Bối Bối nói thầm. Cáp Ni Mạn không khỏi nhíu, cau mày nhìn về phía Bối Bối: "Tiểu tử đội nón cỏ kia. Trong đám người này, hình như ngươi nói nhiều nhất." "Bối Bối." Lâm Lôi thấp giọng nói. "Hừ." Bối bối hừ nhẹ một tiếng, không lên tiếng nữa. Cáp Ni Mạn này mới nói: "Ngọc Lan nhất mạch này, là một mạch rất nhỏ yếu. Nhược tiểu chi mạch này, là ở tại vùng bờ sâu phía trong, cho nên phải bay khá xa. Bây giờ một phần lộ trình còn chưa tới." Bay được đã lâu, chỉ nhìn một cách đơn thuần thì tuần tra chiến sĩ đã quá mười vạn. Lâm Lôi bọn họ rốt cục đã đến mục tiêu. "Tới rồi." Cáp Ni Mạn trực tiếp bay ra long đạo. "Theo ta đến." Lâm Lôi bọn họ cũng phát hiện rời long đạo không xa có một cái đại hạp cốc, Cáp Ni Mạn đó trực tiếp bay vào trong đại hạp cốc, Lâm Lôi bọn họ cũng bay theo vào trong đó. Trong hạp cốc có sương mù bao phủ. Trong lúc hạ xuống, xuyên thấu qua sương mù bao phủ, cũng mơ hồ thấy một loạt tiểu lâu. "Nơi này có các ngươi Ngọc Lan nhất mạch, còn có một ít chi mạch tách ra." Cáp Ni Mạn nói, "Người ở trong cốc này vượt qua một vạn." "Ba Lỗ Khắc!" Cáp ni mạn rồi đột nhiên quát to. "Ba Lỗ Khắc!" "Ba Lỗ Khắc!" "Ba Lỗ Khắc!" ... chỉ nghe tiếng kêu vang vọng quanh quẩn trong cả hạp cốc, Lâm Lôi bọn họ một đám người đều bị tiếng quát này của Cáp Ni Mạn, dọa đến giật mình. Hạ xuống trên mặt đất hạp cốc.. Chỉ thấy xa xa hơn mười đạo nhân ảnh cực nhanh bay lại đây. Cầm đầu là một người mặc đoản sam không tay, lộ ra cơ ngực cường tráng, mái tóc đen rối bù, trong đôi mắt lư động tinh mang. "Ha ha. Nguyên lai là Cáp Ni Mạn tiên sinh." Đại hán tráng kiện, tóc đen rối bù kia cười vang nói. Một đám người đi theo phía sau hắn, đại đa số là tóc đen. Ngẫu nhiên cũng có tóc vàng, tóc màu lam. Lâm Lôi nhìn chằm chằm người này. "Ông ta chính là Ba Lỗ Khắc? Khai sáng nhân của Ba Lỗ Khắc gia tộc chúng ta?" Lâm Lôi trái tim phảng phất như bị cự chùy đập vào. Bây giờ hơn mười người bay lại đây, đại bộ phận đều là nam tính, cũng có số ít nữ tính. Lâm Lôi nhìn thấy bọn họ trong lòng tự sinh ra một loại cảm giác quen thuộc. "Ba Lỗ Khắc." Cáp Ni Mạn cười nói, "Ta hôm nay đến, thị bởi vì có một gia tộc đệ tử nói là đến từ Ngọc Lan đại lục, nói là Ba Lỗ Khắc gia tộc." Lâm Lôi hai mắt sáng lên. Quả nhiên, trước mắt đây chính là Ba Lỗ Khắc! Người sáng lập ra Long huyết chiến sĩ gia tộc!" "Đến từ Ngọc lan đại lục?" Ba Lỗ Khắc ngẩn ra, lập tức lộ ra vẻ mừng như điên. "Có người từ Ngọc Lan đại lục đến? Nói là chúng ta Ba Lỗ Khắc gia tộc?" Bên cạnh Ba Lỗ Khắc, một vị thanh niên cường tráng anh tuấn cũng liền nói, đồng thời ánh mắt đảo qua tại một đám người phía sau Cáp Ni Mạn. Tựa hồ có sở giác, ánh mắt hắn rơi vào trên người Lâm Lôi! Đây là sự cảm ứng của huyết mạch. Nhưng ánh mắt Ba Lỗ Khắc cũng rơi vào một người khác - Hi Tắc! "Hi Tắc! Là ngươi?" Ba Lỗ Khắc kinh hỉ nói. "Ha ha, Ba Lỗ Khắc, không nghĩ tới lão gia hỏa ngươi biến mất biệt tích, lại là chạy đến địa ngục rồi." Hi Tắc cũng cười nói. "Áo Bố Ân?" Ba Lỗ Khắc cũng nhìn về phía Vũ thần Áo Bố Ân. "Ba Lỗ Khắc, đã lâu không gặp." Áo Bố Lai Ân cũng là chào hỏi. Cáp Ni Mạn cũng cố ý bất mãn nói: "Này? Ta hôm nay đến chính là muốn xác nhận người này có phải là đệ tử gia tộc các ngươi hay không. Ba Lỗ Khắc, ngươi cũng phối hợp một chút, hỗ trợ xác nhận một chút." "Nga." Ba Lỗ Khắc lúc này mới phản ứng lại. "Hắn gọi là Lâm Lôi." Cáp Ni Mạn cười nói, "Hắn nói hắn là ba lỗ khắc gia tộc." Nói xong, ngoán tay lão chỉ hướng Lâm Lôi. Nhất thời Ba Lỗ Khắc cùng với một đám người phía sau, ánh mắt đều rơi vào trên người Lâm Lôi, nhóm người này là các tiền bối gia tộc giờ phút này ánh mắt tất cả đều nóng cháy vô cùng. Mấy ngàn năm không trở về, gia tộc vãn bối đến nên bọn họ đương nhiên kích động. Kỳ thực, nhìn thấy Hi Tắc, Áo Bố Lai Ân, Ba Lỗ Khắc đã xác định người gọi là Lâm Lôi trước mặt đây chính là gia tộc vãn bối của bọn họ. "Hỗ trợ xác nhận một chút đi." Cáp Ni Mạn nói. Ba Lỗ Khắc gật đầu, nhìn Lâm Lôi: "Lâm Lôi, đúng không? Nếu ngươi là người Ba Lỗ Khắc gia tộc, hẳn là biết gia phả của gai tộc, và các ghi chép về lịc đại tiền bối chứ." Lâm Lôi mở miệng nói: "Ba Lỗ Khắc. Ngọc lan đại lục đệ nhất vị Long Huyết chiến sĩ, Ngọc Lan lịch năm 4560, Ba Lỗ Khắc tại Lâm Nam Thành thành hạ nghênh chiến băng sương cự long cùng hắc long, cuối cùng đem băng sương cự long và hắc long giết chết danh chấn thiên hạ, ngọc lan lịch năm 4579, Ba Lỗ Khắc trên bờ biển bắc hải nghênh chiến cửu đầu xà hoàng. Ngày đó biển gầm không ngừng, thành trì sập đổ. Sau khi kịch chiến một ngày một đêm, Ba Lỗ Khắc rốt cục chém chết cửu đầu xà hoàng ... cuối cùng thành lập Ba Lỗ Khắc gia tộc. Ba Lỗ Khắc là tộc trưởng đời thứ nhất!" "Thụy Ân - Ba Lỗ Khắc ..." "Cáp Trạch Đức - Ba Lỗ Khắc ..." Lâm Lôi liên tục nói sự tích của ba vị tiền bối, Ba Lỗ Khắc cùng với đám người phía sau ông ta đều kích động đến hai mắt đều ướt. "Đúng, đúng." Ba Lỗ Khắc liền nói. Ba Lỗ Khắc tiến lên, trực tiếp siết chặt Lâm Lôi vào trong ngực: "Hài tử, hoan nghênh ngươi trở về."