Bàn Long
Chương 506 : Ức vạn năm áp bức
Đối mặt với sát chiêu của A Lý Khuê Ân, Lý Nhĩ Mông Tư tự nhiên sẽ lựa chọn chạy trốn.
"Ha ha, ngươi còn muốn chạy?" Mấy trăm ảo ánh phúc tán khắp nơi, tiếng cười của A Lý Khuê Ân tựa hồ phát ra từ miệng mỗi một ảo ảnh, đột ngột một đạo tiên ảnh như con mãng xà khổng lồ hướng về Lý Nhĩ Mông Tư, còn Lý Nhĩ Mông Tư đột nhiên đâm ra một kiếm.
Cũng là chiêu thức ấy, Tinh điểm bạo.
Tiên ảnh đỏ đậm và một kiếm xé rách không gian va chạm.
"Bồng"
Tay phải A Lý Khuê Ân chấn động, thân hình lui về phía sau, mà bản thân Lý Nhĩ Mông Tư bị đánh bay, lại một lần nữa cố gắng dừng ở không trung, sắc mặt hắn trở nên trắng bệch, khẽ quát nói: "A Lý Khuê Ân, ngươi không nêu quá đáng quá"
Lý Nhĩ Mông Tư phát hiện.
Về tốc độ, hắn không bằng A Lý Khuê Ân, muốn chạy trốn căn bản chạy không thoát.
Vẻ mặt A Lý Khuê Ân rất âm trầm, cười lạnh nói: "không ngờ rằng, ngươi cũng cò có đủ Linh hồn lực thi triển chiêu này. Tuy nhiên, chiêu thức đó của ngươi nhiều nhất chỉ khiến ta bị thương, ở phương diện Pháp tắc huyền ảo ngươi kém ta rất nhiều, ta muốn nhìn xem ngươi còn thi triển được mấy chiêu?"
Hiển nhiên, A Lý Khuê Ân không muốn buông tha hắn.
Trong bụng A Lý Khuê Ân hôm nay tràn ngập lửa giận, đang muốn phát tiết, sao có thể thả cho Lý Nhĩ Mông Tư đi chứ?
Đặc biệt, A Lý Khuê Ân cũng nhìn ra, thành tực của Lý Nhĩ Mông Tư trong tương lai không thể đoán định, giết chết loại nhân vật thiên tài này, là niềm vui thú lớn nhất của A Lý Khuê Ân.
"Muốn ta chết?"
Lý Nhĩ Mông Tư hít sâu một hơi, chợt cầm trường kiếm trong tay, lăng không mà đứng lạnh lùng nói: "Muốn giết ta, ta cũng sẽ khiến ngươi trả một cái giá rất đắt"
"Trả giá đắt?" A Lý Khuê Ân cười dài một tiếng, lời này hắn đã nghe không biết bao nhiêu lần, người trước khi bị hắn chết đều nói sẽ khiến hắn phải trả giá đắt, đáng tiếc, cuối cùng vẫn bị hắn giết, mà A Lý Khuê Ân hắn vẫn sống khỏe.
Lý Nhĩ Mông Tư thoạt nhìn rất bình tĩnh, khí tức toàn thân hoàn toàn thu liễm, lạnh lùng nhìn Lý Nhĩ Mông Tư.
Đột nhiên ...
Đôi mắt Lý Nhĩ Mông Tư sáng lên, hắn lại đột nhiên nhắm hai mắt lại.
"Ân?" A Lý Khuê Ân không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Không chri mình hắn kinh ngạc, mà ngay cả bọn Lâm Lôi đang ở bên dưới quan chiến cũng giật mình. Đây là lúc chiến đấu ở thời khắc mấu chốt nhất, mà tên Lý Nhĩ Mông Tư lại nhắm mắt lại.
"Sắp chết còn hù dọa người" A Lý Khuê Ân trong lòng cười lạnh, lại một lần nữa huy động trường tiên màu đen trong tay, mặc dù trong lòng khinh thường, nhưng A Lý Khuê Ân lần này vẫn thi triển ra đòn công kích mạnh nhất của hắn, chỉ thấy trường tiên màu đen trong nháy mắt trở nên đỏ đậm, đồng thời biến thành một con cửu đầu xà hồng sắc.
Mỗi một cái đầu rắn đều có răng nanh độc màu đen.
"Xuy xuy"
Con cửu đầu xà hồng sắc xẹt qua trường không, lao thẳng về phía Lý Nhĩ Mông Tư đang nhắm mắt đứng yên không nhúc nhích.
Đột nhiên ...
"Oanh" không gian trước mặt Lý Nhĩ Mông Tư vỡ vụn ra, lộ ra một lỗ thủng màu đen rộng lớn. Đồng thời một đạo kiếm quang đỏ sậm từ lỗ thủng màu đen bắn ra, đồng thời xuyên thấu thân thể con cửu đầu xà hồng sắc, lập tức con cửu đầu xà hồng sắc trong nháy mắt bạo liệt ra. Trong nháy mắt, kiếm quang màu đỏ sậm đã đến trước mặt A Lý Khuê Ân.
A Lý Khuê Ân vẻ mặt đại biến căn bản không kịp né tránh, hẳn chỉ còn kịp dùng bàn tay phải to như chiếc quạt màu đỏ của hắn để đón đỡ.
"Phốc"
Kiếm quang màu đỏ sậm trong nháy mắt đi qua chưởng tâm của hắn, dung nhập vào thân thể hắn.
"Ách" toàn thân A Lý Khuê Ân chấn động, toàn thân toát ra hồng quang.
"Bồng" thân thể A Lý Khuê Ân nổ tung, hai viên Thượng vị thần cách, một quả Không gian giới chỉ rơi xuống từ giữa không trung.
Ba người Lâm Lôi và con kim miêu đang quan chiến đều ngẩn người, vừa rồi rất rõ ràng, A Lý Khuê Ân vẫn chiếm thượng phong, Lý Nhĩ Mông Tư thậm chí còn muốn chạy trốn. Nhưng mà có ai ngờ cuối cùng Lý Nhĩ Mông Tư lại chuyển bại thành thắng.
"Sao, Lý Nhĩ Mông Tư thắng?"
Lâm Lôi giật mình: "Còn có kiếm quang đỏ sậm vừa rồi, không chỉ tản ra khí tức Hủy diệt thần lực còn có khí tức Hỏa hệ thần lực" Lâm Lôi khó hiểu, kiếm chiêu lúc trước của Lý Nhĩ Mông Tư, Lâm Lôi chỉ cảm ứng được khí tức hủy diệt, mà không cảm ứng được khí tức Hỏa hệ thần lực.
Khí tức hỏa hệ thần lực không hiện rõ.
Nhưng mà tại sao lại biến thành như vậy chứ?
"Ha ha ..." Lý Nhĩ Mông Tư đứng giữa không trung cười to: "Ta rốt cuộc cũng sáng tạo ra chiêu này, ha ha, ta rốt cuộc cũng đem Hủy diệt chi đạo, Hỏa nguyên tố pháp tắc hai loại huyền ảo dung hợp, quả nhiên Thần lực dung hợp, Pháp tắc huyền ảo dung hợp có uy lực tối đa, ta rốt cuộc sáng tạo ra" Lý Nhĩ Mông Tư kích động vô cùng.
Nghe thanh âm kích động giữa không trung của Lý Nhĩ Mông Tư, Lâm Lôi nghe được liền minh bạch.
"Hắn nói, hắn đem hai loại huyền ảo của nguyên tố pháp tắc khác nhau dung hợp lại? Lâm Lôi tim đập thình thịch.
Tu luyện cho đến tận bây giờ, Lâm Lôi chỉ biết, Đại địa pháp tắc có sáu loại huyền ảo, có thể dung hợp với nhau. Nhưng mà chưa từng nghe qua, huyền ảo của các nguyên tố pháp tắc khác nhau cũng có thể dung hợp lại.
Nhưng nghe Lý Nhĩ Mông Tư nói thì dường như nguyên tố pháp tắc khác nhau, ví dụ như hai loại huyền ảo của Đại địa pháp tắc và phong nguyên tố pháp tắc cũng có thể dung hợp với nhau.
"Cái này sao có thể?" Lâm Lôi khó hiểu.
Không chỉ Lâm Lôi giật mình, nghe nói vậy thì cả Bối Bối, Địch Lỵ Á và con kim miêu đều thất kinh.
Lý Nhĩ Mông Tư cúi đầu liếc mắt nhìn bọn Lâm Lôi, liền biết bọn họ nghi hoặc cái gì, liền cười nói: "Các ngươi đừng nghĩ, dung hợp huyền ảo của nguyên tố pháp tắc khác nhau, chỉ thích hợp loại người có Linh hồn biến dị như chúng ta, Thần lực của các ngươi không thể nào dung hợp, căn bản không thi triển ra được loại công kích như vậy"
Lâm Lôi có điều hiểu được.
Thần lực và Pháp tắc huyền ảo đều có liên quan với nhau.
Như ha Đại địa pháp tắc, dùng Đại địa thần lực thi triển, uy lực là lớn nhất, nếu như dùng Phong hệ thần lực để thi triển, tuy cũng có khả năng thi triển, nhưng uy lực ít hơn rất nhiều.
Nhưng dung hợp Thần lực như Lý Nhĩ Mông Tư.
Dung hợp Hủy diệt Thần lực và Hỏa hệ thần lực, nếu như có thể làm cho Huyền ảo trong Hủy diệt quy tắc dung hợp với huyền ảo trong Hỏa nguyên tố pháp tắc, kết hợp như vậy, một khi thi triển sẽ có uy lực cực kỳ đáng sợ. Huyền ảo lại tiếp tục dung hợp, cứ đối ứng như vậy ... trách không được Lý Nhĩ Mông Tư lại giết được A Lý Khuê Ân.
"Hô" Mặt Lý Nhĩ Mông Tư tái nhợt nhưng trong đôi mắt có tia hỉ sắc.
Thực ra trải qua trận chiến vừa rồi, Linh hồn lực của hắn gần như khô kiệt. Tuy nhiên hôm nay thực lực tiến nhanh, hoàn toàn bước vào trình độ Thất tinh ác ma, khiến Lý Nhĩ Mông Tư vô cùng vui mừng xen lẫn sợ hãi: "Lần này trở về, sẽ tiếp nhận nhiệm vụ Thất tinh, đến lúc đó tiếp tục khiêu chiến Tu La"
"Tên A Lý Khuê Ân vừa rồi còn muốn giết ta, nhưng hiện tại ..."
Lý Nhĩ Mông Tư lắc đầu thở dài, thế sự khó lường, thực ra nếu không phải vừa rồi A Lý Khuê Ân bức bách, sinh tử đan xen, khiến cho hắn không thể nào minh bạch có điểm lĩnh ngộ, thì sao có thể đột phá được?
"Không gian giới chỉ của A Lý Khuê Ân, phỏng chừng có không ít tiền tài" Lý Nhĩ Mông Tư trực tiếp bay xuống phía dưới, hắn mặc dù không tham tài. Nhưng mình giết chết người, thì phải được tài phú, Lý Nhĩ Mông Tư tự nhiên sẽ không cự tuyệt.
Đúng lúc này thì ...
Quỷ dị, cả núi lửa đột nhiên biến mất, mà Không gian giới chỉ của A Lý Khuê Ân rơi vào loạn thạch trong núi lửa cũng đột ngột biến mất.
"Vật phẩm của A Lý Khuê Ân, ngươi cũng muốn sao?" Một giọng nói trầm thấp vang lên.
Dãy núi lửa biến mất, nhưng lại có thêm một người.
"Ngươi là ai?" Lý Nhĩ Mông Tư quay đầu lại nhìn, không khỏi cả kinh. Người này thân cao chừng ba mét, trên người mặc bộ chiến giáp màu đỏ, mái tóc dài màu đỏ tùy ý tung bay, ngũ quan cân đối, hiển nhiên là một tráng hán.
Tráng hán có mái tóc dài màu lửa nhìn chằm chằm Lý Nhĩ Mông Tư, cao giọng nói: "Nói đi nói lại, ta còn muốn cảm ơn ngươi"
"Cảm ơn ta? "Lý Nhĩ Mông Tư cảm giác người trước mặt này có thực lực rất mạnh.
Tráng hán tóc dài đỏ choét cười: "Đúng, cảm tạ ngươi đã giết chết chủ nhân của ta"
Lúc này ba người Lâm Lôi đang huyền phù ở không trung thất kinh: "Giết chết chủ nhân của hắn, chẳng lẽ hắn là?" Lâm Lôi quay đầu lại nhiền, quả nhiên con kim miêu lúc nãy đã không thấy đâu: "Hắn là Phổ Tư La, hoặc chính là con kim miêu"
"Hắn là Phổ Tư La?" Bối Bối trừng mắt.
"Hắn là Phổ Tư La, là con kim miêu, sao có thể chứ?" Địch Lỵ Á cũng khó có thể tin, ai ngờ một con mèo nhỏ đáng yêu lại là một tên cự hán.
Lâm Lôi cũng cảm thấy giật mình trong lòng, con mèo nhỏ đáng yêu như vậy, lại biến thành một tráng hán, thanh âm còn trầm ổn như vậy.
"Vì cảm tạ ngươi đã giết chủ nhân ta, ngươi cũng chết đi" Phổ Tư La cười to.
Sắc mặt Lý Nhĩ Mông Tư biến đổi, chỉ thấy Lý Nhĩ Mông Tư vừa lật tay, trong tay xuất hiện một viên Linh hồn kim châu, nuốt vào luôn, Linh hồn kim châu tản mát ra đại lượng Linh hồn tinh hoa, có tác dụng cường đại Linh hồn, đồng thời cũng khôi phục Linh hồn.
Phổ Tư La cũng không vội vã động thủ: "Được chưa?" Phổ Tư La cười nhạt.
Lý Nhĩ Mông Tư cảm thấy rất giật mình. Phổ Tư La lại để mặc cho mình khôi phục. Thực lực hôm nay của hắn tuyệt đối đã đạt đến Thất tinh ác ma.
"Có thể" Lý Nhĩ Mông Tư đáp.
"Vậy ngươi chết đi" trong tay Phổ Tư La đột nhiên xuất hiện một thanh cự phủ, trên phủ đầu có một ngọn lửa đang thiêu đốt.
Chỉ thấy Phổ Tư La đột nhiên vung cự phủ lên, chỉ nghe "Oanh oanh" không ngừng vang lên như có một trận nổ mạnh.
Cự phủ lướt qua đâu, Không gian liền bạo liệt ra, Không gian của Địa ngục trước mặt hắn mỏng như tờ giấy.
Không thể địch nổi.
Lý Nhĩ Mông Tư sợ đến thất sắc, lập tức thi triển ra một kiếm mạnh nhất của mình.
Kiếm quang đỏ sậm cũng làm Không gian bạo liệt, như tia chớp xuyên qua Không gian vỡ vụn, giống như một đạo Lưu tinh nhằm về phía cự phủ đang đánh mạnh xuống.
"Bồng"
Cự phủ khẽ bị cản lại, uy lực giảm đi, đồng thời vô số ảo ảnh cự phủ liền bay ra, gần như đồng thời bắn về phía Lý Nhĩ Mông Tư.
"Sưu" Lý Nhĩ Mông Tư sau khi thi triển ra một kiếm cực mạnh cả người liền như một đạo ảo ảnh màu đỏ, nhanh chóng chạy về phía xa xa, cho dù bị hai đạo ảo ảnh đánh trúng, nhưng mà Lý Nhĩ Mông Tư vẫn liều mạng chạy trốn. Trong nháy mắt, Lý Nhĩ Mông Tư đã biến mất tăm mất tích.
Phổ Tư La cầm chuôi cự phủ, bất đắc dĩ chép chép miệng: "Chạy nhanh thực, dung hợp thần lực khiến cho ngay cả tốc độ cũng nhanh gấp vài lần, mà ta tốc độ lại chậm một chút, không giống như tên hỗn đản A Lý Khuê Ân am hiểu tốc độ, nếu không hắn nhất định phải chết ..."
Ba người Lâm Lôi đang quan chiến sợ đến ngây người.
"Địch Lỵ Á, Bối Bối, Phổ Tư La này có vấn đề, chúng ta mau đi thôi" Lâm Lôi sợ hãi tỉnh lại, dẫn theo Địch Lỵ Á và Bối Bối chạy trốn.
"Ân, các ngươi muốn chạy?"
Phổ Tư La đột nhiên đuổi theo ba người Lâm Lôi, nói về tốc độ Phổ Tư La không bằng Lý Nhĩ Mông Tư, nhưng ba người Lâm Lôi mới là Trung vị thần, sao có thể chạy được?
"Sưu" Phổ Tư La dễ dàng xuất hiện trước mặt ba người Lâm Lôi.
Ba người Lâm Lôi nhìn Phổ Tư La ở phía trước chỉ có thể dừng lại.
Lâm Lôi thầm than trong lòng: "Phổ Tư La quá quỷ dị, thực lực lại cường hãn như vậy, nhưng lúc trước lại không ra tay hỗ trợ chủ nhân của hắn. Chủ nhân hản có thể thả chúng ta đi, nhưng không biết hắn có tha hay không" Lâm Lôi rất là cảnh giác.
"Các ngươi chạy làm gì?" Phổ Tư La dường như có chút phẫn hận bất bình.
Ba người Lâm Lôi chỉ có thể đứng ở giữa không trung, Bối Bối nói thầm: "Ai biết ngươi thế nào, lại mạnh mẽ đến như vậy"
"Mạnh mẽ?" Phổ Tư La phẫn nộ hét lên: "Mạnh mẽ có tác dụng mẹ gì, mạnh nhưng không qua được chủ tớ khế ước?"
Ba người Lâm Lôi ngẩn ra, chủ tớ khế ước?
Cường đại và chủ tớ khế ước có quan hệ gì?
Phổ Tư La la lên: "Lão tử năm đó khi còn là Thánh Vực, đã bị A Lý Khuê Ân dùng cường lực thu phục. Cũng không biết qua bao nhiêu triệu năm, hắn từ một tên Hạ vị thần phát triển đến Thất tinh ác ma"
"Nhưng lão tử lợi hại hơn hắn, Hỏa nguyên tố pháp tắc có sáu loại huyền ảo, ta đã dung hợp năm loại, ta chính là hỏa sơn cự nhân, thiên phú rất cao ở phương diện hỏa nguyên tố. Muốn giết hắn quả thực dễ dàng, làm Tu La cũng không có vấn đề"
Phổ Tư La phẫn nộ: "Nhưng mà có tác dụng gì, hắn là chủ nhân của ta. Ta không thể phản kháng, ước thúc của chủ tớ khế ước thực là đáng sợ"
"Nhưng ..." Bối Bối muốn mở miệng.
"Câm miệng, nghe ta nói" Phổ Tư La phẫn nộ quát lên.
Ba người Lâm Lôi sợ đến độ trái tim thiếu chút nữa nhảy ra ngoài, Phổ Tư La là một người điên, bọn họ chỉ có thể nghe.
Phổ Tư La tiếp tục nói: "Hừ tên A Lý Khuê Ân này thích mèo, mẹ hắn chứ, lão tử là Hỏa sơn cự nhân, hỏa sơn cự nhân dũng mãnh nhất, hắn lại để ta biến thành mèo? Nhưng lại muốn biến thành con kim miêu bé nhỏ đáng yêu. Mỗi ngày đều phải ở trong lòng ngực hắn cho hắn vuốt ve?"
Cơ thịt trên mặt Phổ Tư La co quắp lại: "A, độ nhật như niên, mỗi ngày hắn lại dùng bàn tay gầy gò đó để vuốt ve ta A, ta sắp điên rồi, nhưng hắn là chủ nhân của ta, ta chỉ có thể nhẫn." Tiếng gầm gừ quanh quẩn trong thiên địa.
Ba người Lâm Lôi mặc dù sợ hãi trong lòng, nhưng cũng cảm thấy Phổ Tư La rất đáng thương.
Đúng là rất đáng thương.
Hỏa sơn cự nhân dũng mãnh cường tráng biến thành con mèo nhỏ, để cho người ta vuốt ve, nhưng lại kéo dài hàng triệu vạn năm.
"Các ngươi biết cảm giác khi đó của ta là gì không?" Phổ Tư La trừng mắt nhìn ba người Lâm Lôi.
Ba người Lâm Lôi chỉ có thể im lặng.
"Nhưng mà ta vẫn có thể nhẫn, ta một mực ẩn tầng thực lực, biểu hiện thực lực chỉ bằng một phần mười của ta" Phổ Tư La cười lạnh nói: "Ta vẫn luôn mong muốn có người có thể giết chết hắn. Nhưng hắn quá nhát gan, hơn nữa là Thất tinh ác ma, người có thể giết hắn quá ít, ta vẫn không tìm được cơ hội, lần này, cơ hội đến"
"Lúc đầu, ta muốn hắn giết chết Bối Bối ngươi"
Phổ Tư La chỉ vào Bối Bối: "Đến lúc đó, ta sẽ truyền tin ra ngoài, để cho Bối Lỗ Đặc đến trả thù mà giết hắn, như vậy ta sẽ được giải thoát"
"Bối Lỗ Đặc, ngươi biết gia gia Bối Lỗ Đặc của ta?" Bối Bối rất giật mình, theo Bối Bối thấy thì Bối Lỗ Đặc gia gia của hắn chỉ ở Ngọc Lan đại lục vị diện mà thôi.
"Ta không biết, nhưng ta nghe nói qua, mẹ kiếp, ta bảo ngươi câm miệng, ngươi mở miệng làm gì" Phổ Tư La lại hét lên.
Bối Bối lập tức câm miệng.
"Tên điên" Bối Bối nói thầm trong lòng: "Bối Bối ta không cần so đo với người điên"
Phổ Tư La tiếp tục nói: "nhưng mà A Lý Khuê Ân đúng là tên nhát gan, không dám ra tay với ngươi. Hắn lại để cho ngươi chạy, ta chỉ có thể cố ý cho tên Lý Nhĩ Mông Tư ra đối phó hắn" đột nhiên Phổ Tư La hưng phấn cười rộ lên: "Ha ha, ta không cho rằng Lý Nhĩ Mông Tư có thể giết hắn, không ngờ rằng, hắn lại bị giết, ha ha ..."
Phổ Tư La đưa tay bắt được Bối Bối: "Ngươi biết không? Ta thực sự không nghĩ đến, không nghĩ ra rằng Lý Nhĩ Mông Tư có thể giết hắn" Phổ Tư La dùng sức rất mạnh, may mắn là Bối Bối, nếu như là Địch Lỵ Á thì sợ rằng thân thể đã tan ra rồi.
"Ân, ta hiểu" Bối Bối gật đầu.
Hắn có chút sợ hãi tên Phổ Tư La nhìn rất điên cuồng này.
Phổ Tư La đột nhiên ngẩng đầu: "A" hét lên thực to, không có cái gì Pháp tắc huyền ảo, tiếng hét phảng phất như tiếng sấm quanh quẩn trong thiên điện, tiếng hét bao hàm bi phẫn, áp lực, phẫn nộ hàng triệu vạn năm qua.
Áp lực triệu vạn năm.
Thống khổ thế này quả thực còn hơn là đem hắn giết chết, nhưng Phổ Tư La hắn còn muốn mỗi ngày phải đóng làm một con mèo nhỏ đáng yêu, còn phải kêu "meo meo"
"Ta căm ghét mèo"
Vẻ mặt Phổ Tư La rất dữ tợn, quát lên với thiên địa: "Ta không phải làm mèo nữa" Tiếng hét hồi lâu mới kết thúc, vẻ mặt Phổ Tư La lúc này mới khôi phục bình thường, hắn hít thực sâu một hơi.
Quay đầu nhìn ba người Lâm Lôi.
Ba người Lâm Lôi, Địch Lỵ Á và Bối Bối vẫn còn đang lo lắng, không ai biết người điên trước mắt sẽ làm ra việc điên cuồng gì.
"Hô, ta tốt hơn nhiều rồi" Phổ Tư La cười cười với ba người Lâm Lôi.
Bọn Lâm Lôi không khỏi ngẩn người, tuy nhiên, Lâm Lôi hiểu rõ, áp lực triệu vạn năm đáng sợ ra sao.
"Lực lượng khế ước đúng là không có cách nào phản kháng" Lâm Lôi nói thầm trong lòng: "Cho dù cường đại như Phổ Tư La, thực lực hơn xa A Lý Khuê Ân, nhưng cũng phải biến thành một con mèo nhỏ" Lâm Lôi tưởng tượng cuộc sống của Phổ Tư La, cũng cảm thấy thống khổ cho Phổ Tư La. Nghĩ đến đã cảm thấy thống khổ, hoàn toàn có thể hiểu được áp lực, bi phẫn hàng triệu vạn năm của Phổ Tư La đạt đến trình độ nào.
"Áp lực, phẫn nộ trong lòng ta nhưng không thể nói, loại cảm giác này các ngươi có thể tưởng tượng được không?" Lúc này Phổ Tư La đã tâm bình khí hòa: "Bây giờ ta rốt cuộc cũng được giải thoát, ta cũng nói toàn bộ ra, tâm lý trong lòng ta đã tốt hơn nhiều rồi"
Bọn Lâm Lôi gật gật đầu.
"Ha ha ..." Phổ Tư La cười sáng lạn: "Ta rốt cuộc cũng được tự do, ta đã tự do"
Phổ Tư La quay đầu nhìn về phía ba người Lâm Lôi: "Cảm ơn ba người các ngươi đã nghe ta nói nhiều như vậy, thực rat a nói rất ít. Ân, lần này giết nhiều Trung vị thần, Thượng vị thần như vậy, ta phỏng chừng đám Thượng vị thần bình thường cũng có không ít tiền, cho các ngươi đi, coi như thưởng cho các ngươi vì đã nghe ta nói"
Phổ Tư La vung tay lên, nhất thời hơn 100 Không gian giới chỉ bay đến.
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á và Bối Bối không khỏi sửng sốt.
Nhưng Lâm Lôi vẫn còn vươn tay ra, đã đem đám Không gian giới chỉ này cầm lấy: "Phổ Tư La tiên sinh, cái này ..."
"Ha ha. Ngươi là người đầu tiên gọi ta là Phổ Tư La tiên sinh trong triệu vạn năm qua" Phổ Tư La cực kỳ sung sướng: "Chỉ bằng cái này thì mấy cái đó cho ngươi cũng đã được rồi. Ngươi đừng nghĩ là nhiều, Không gian giới chỉ này bên trong không có nhiều tài phú đâu. Hai cái trân quý nhất phân biệt ở trong tay A Lý Khuê Ân và Y Ni Qua ta biết chứ"
"Được rồi, các ngươi tự bảo vệ mình đi. Phổ Tư La ta đã tự do, không muốn ở lại một chỗ, ta muốn đi khắp Địa ngục" Giọng nói còn vang vọng thì Phổ Tư La đã biết mất tại chỗ.
Ba người Lâm Lôi, Địch Lỵ Á và Bối Bối nhìn nhau.
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
98 chương
1553 chương
8 chương
1291 chương