Bàn Long

Chương 491 : Gặp lại

"Cảm giác thực cường đại!" Ngắn ngủn trong nháy mắt, một trong ba giọt nước mưa màu xanh đã hoàn toàn hóa thành năng lượng, dung nhập vào trong thân hình bổn tôn Lâm Lôi, lần lượt cường hóa cho lân giáp của Lâm Lôi. Năng lực phòng ngự của lớp long lân phát triển với tốc độ khiến người ta sinh mục cứng lưỡi, cực nhanh tăng trưởng! Ba giọt nước mưa màu xanh lúc này chỉ còn lại có hai giọt. "Ân?" Lâm Lôi đột nhiên kinh tỉnh lại, "Sáu đầu lôi điện Thương long?" Lâm Lôi giật mình. Sáu đầu Thương long lóe ra lôi điện đang rít gào vây công Lâm Lôi. Trước đó mới chỉ có bốn đầu Thương long chẳng những đã phá vỡ mạch động khải giáp mà còn khiến Lâm Lôi trọng thương gần chết. Thế mà bây giờ có đến sáu đầu Thương long như vậy, Lâm Lôi căn bản không kịp hình thành mạch động khải giáp, Lâm Lôi chỉ có thể làm động tác duy nhất nhất là. "Sưu!" thân hình bay lên, vọng đồ tận lực né tránh. Thế nhưng tốc độ di chuyển của nhân thể sao có thể sánh được cùng tốc độ của đòn công kích? "Oanh!" Sáu đầu Thương long lôi điện rít gào đều một đầu hướng Lâm Lôi hung hăng đuổi đi khiến vách tường hoàng sa chung quanh đều chấn chiến rồi nổ mạnh. "Lão Đại!" Bối Bối nhìn thấy Lâm Lôi bị sáu đầu Thương long oanh tạc trên người, nhất thời sợ đến tâm cũng luống cuống lên. "Đừng, đừng chết." Ny Ti ở xa xa trong lòng cũng tràn đầy sợ hãi. Nàng không biết nên làm cái gì bây giờ. "Lão đại của Bối Bối nếu chết, Bối Bối, nhất định sẽ rất khó thụ, lão đại hắn, là vì cứu ta mới như vậy." Ny Ti chỉ có thể đứng ở xa xa, nàng căn bản không có năng lực nhúng tay vào, cảm giác vô lực khiến đáy lòng Ny Ti tràn đầy áy náy. Bối Bối bởi vì Lâm Lôi lọt vào công kích mà nhất thời thất thần, thế nhưng cường giả đối chiến, sao có thể tẩu thần? "Lâm chiến còn thất thần?" Tiêu sấu nam tử dụng một kiếm lóe ra lôi điện hung hăng bổ vào trên người Bối Bối khiến toàn thân Bối Bối bị văng ra. Đồng thời một đạo điện xà hư ảnh không chạm vào phòng ngự của Bối Bối mà trực tiếp nhảy vào trong cơ thể Bối Bối. Linh hồn công kích! "Ân?" tiêu sấu nam tử đột nhiên quay đầu lại phía sau nhìn lại. Bị cả sáu đầu Thương long chấn kích mà Lâm Lôi lúc này cũng vẫn đứng ở tại chỗ. Trên long lân màu vàng có một vầng sáng màu xanh lưu chuyển. Một cổ khí tức cường đại từ trên long lân phát ra, khí tức cường đại như thế khiến ngay cả tiêu sấu nam tử đều cũng cảm thấy đáy lòng một trận hoảng sợ. "Đây là khí tức gì?" tiêu sấu nam tử không thể tin. Hắn dám chắc, hắn sợ hãi không phải Lâm Lôi mà là khí tức tản ra từ long lân. Hai tròng mắt màu vàng lợt của Lâm Lôi nhìn chằm chằm tiêu sấu nam tử, khóe miệng khẽ nhếch, tiêu sấu nam tử căn bản không cách nào phán đoán Lâm Lôi đang cười hay không. "Ta còn muốn cám ơn ngươi." Lâm Lôi đạm mạc mở miệng. Tiêu sấu nam tử mơ hồ, cám ơn chính mình? Đáy lòng Lâm Lôi cũng rõ. Nếu không phải tiêu sấu nam tử này thiếu chút nữa oanh tán bổn tôn mình, thì năng lượng của giọt nước mưa màu xanh kia sao có thể đột nhiên dũng mãnh vào trong cơ thể, cải tạo thân thể mình. Giọt nước mưa màu xanh, Lâm Lôi căn bản không biết vận dụng thế nào. Hôm nay, mặc dù tiêu hao một giọt. Chính là Lâm Lôi cũng rất mừng. Bởi vì, hắn rõ cảm thụ từ long hóa trạng thái bây giờ có một lực lượng mạnh mẻ vô cùng! Tuyệt cường lực lượng! Đây là sức mạnh của thân thể! "Lão đại!" Thanh âm Bối Bối kinh hãi cũng vang lên. "Cái gì!" tiêu sấu nam tử quay đầu lại nhìn cũng chấn động, Bối Bối trúng linh hồn công kích của hắn cũng không chết "Sao một trung vị thần trúng phải công kích linh hồn của ta mà không chết?" Tiêu sấu nam tử không cách nào tiếp nhận, nhưng chỉ trong nháy mắt một ý niệm trong đầu hắn chợt bật ra "Chẳng lẽ, hắn có linh hồn phòng ngự thần khí?" "Không có khả năng, như thế nào có thể?" Tiêu sấu nam tử không thể tin vào những việc trước mắt. Linh hồn phòng ngự thần khí, rất đặc thù! Nó không giống đao kiếm, khải giáp luyện chế trên địa ngục. Người có thể luyện chế linh hồn phòng ngự thần khí cực nhỏ, rất nhiều thượng vị thần đều không có thực lực như vậy. Hơn nữa quỷ dị nhất chính là ... linh hồn phòng ngự thần khí không thể mua được! Lâm Lôi bọn họ đi tới địa ngục, cũng không có phát hiện nơi nào có bán linh hồn phòng ngự thần khí. Nếu có bán, Lâm Lôi đã sớm mua cho Địch Lỵ Á. Bởi vì, một khi một người bị giết chết thì linh hồn phòng ngự thần khí của hắn nhất định là bị oanh phá. Mà linh hồn phòng ngự thần khí bị oanh phá đều thành vô dụng. Hơn nữa ... Không đan đan như thế, chất liệu của linh hồn phòng ngự thần khí không phải là quáng thạch mà là linh hồn lực. Tỷ như Lâm Lôi có linh hồn phòng ngự chủ thần khí, muốn tu bổ phải nhờ linh hồn lực chữa trị. Bởi vì ... linh hồn phòng ngự thần khí, chính là do linh hồn lực cấu thành. Chỉ là đặc thù cấu thành thôi! Bởi vì linh hồn lực cấu thành, cho nên linh hồn phòng ngự thần khí không phải chỉ đơn giản lấy máu là có thể chiếm được mà sử dụng. Trong đó có rất nhiều huyền bí! Chỉ có người tạo ra linh hồn phòng ngự thần khí dụng một ít thủ đoạn, mới có thể để cho linh hồn phòng ngự thần khí cho người khác sử dụng. Cho nên ... Có thể có linh hồn phòng ngự thần khí, dám chắc được người tạo ra nó chấp thuận. Mà có thể luyện chế linh hồn phòng ngự thần khí, trên địa ngục nhất định là tuyệt thế cường giả! Mỗi một người thành tựu phương diện linh hồn đều đạt tới cảnh giới cực kỳ đáng sợ. "Tiểu tử đầu đội mũ cỏ này sau lưng còn có đại nhân vật?" Tiêu sấu nam tử suy đoán. "Còn có long nhân này! Khí tức trên người hắn, thực là đáng sợ. Tới cùng là chuyện gì xảy ra, mà một người có linh hồn phòng ngự thần khí còn một người lại có phòng ngự lực đang sợ như thế." Lúc này Ny Ti cũng mừng rỡ: "Lão đại của Bối Bối không chết, Bối Bối cũng không có việc gì. Thực tốt quá, thực tốt quá!" "Ha ha, lão đại, chúng ta cùng đồng thời giết tên hỗn đản này." Bối Bối dụng linh hồn trao đổi nói. "Hảo!" Lâm Lôi trong lòng sướng khoái cực kỳ. Lực lượng mạnh mẽ trong cơ thể sau khi Long hóa khiến Lâm Lôi muốn phát tiết một phen. "Sưu!" Bối Bối mang chủy thủ nhanh như chớp nhằm phía tiêu sấu nam tử kia. "Hô!" Lâm Lôi đột nhiên cả người như một viên đạn trong nháy mắt bộc phát, thân hình đã biến thành ảo ảnh. Đùi phải của Lâm Lôi như một thanh đao, mang theo một quang mang màu vàng lãnh lệ trực tiếp bổ về phía cổ tên nam tử kia. Tốc độ quá nhanh! "Quản các ngươi là ai! Sát!" tiêu sấu nam tử cũng nổi giận. "Thương!" Trường kiếm trong tay chạm vào long lân trên đùi phải của Lâm Lôi phát ra tiếng va chạm của kim chúc. Sau khi hấp thu một giọt nước mưa long lân của Lâm Lôi cường hóa đến một mức đáng sợ, phòng ngự lực của nó không hề kém hơn thượng vị thần. Thân thể Lâm Lôi không khỏi hạ xuống. "Sao có thể!" Sắc mặt tiêu sấu nam tử đại biến. Hôm nay hắn đã bị chấn động quá lớn. Bối Bối giờ phút này cũng tiến tới. "Ngươi có linh hồn phòng ngự thần khí thì ta sẽ dùng vật chất công kích!" Trong cơ thể tiêu sấu nam tử lại một lần nữa xuất ra bốn đầu Thương long lôi điện nhằm phía Bối Bối. Bối Bối cũng không hề tránh, ngược lại trực diện nghênh đón nó. "Oanh!" Bốn đầu Thương long lôi điện oanh kích trên người Bối Bối, lôi long tán ra, thế nhưng Bối Bối chẳng chút tổn hao gì. "Chết đi." Trong mắt Bối Bối sát ý đằng đằng. "Sao có thể!" tiêu sấu nam tử cảm thấy đầu óc rối loạn, long lân của Lâm Lôi phòng ngự biến thái, Bối Bối có linh hồn phòng ngự thần khí ... mà giờ Bối Bối cũng có thân thể phòng ngự đáng sợ, khiến hắn không ngừng kinh ngạc "Bọn họ tới cùng là ai!" "Hưu!" một đạo cương thiết long vĩ phóng tới nhanh như chớp. "Thương!" Thần kiếm liền đón lấy cương thiết long vĩ, tiêu sấu nam tử mượn lực hướng phía sau chạy trốn. Tiêu sấu nam tử bất chấp, bây giờ hắn muốn làm chính là ... Chạy! "Biến thái, hai tên biến thái!" tiêu sấu nam tử rống lên giận dữ" Phòng ngự biến thái lại còn có linh hồn phòng ngự thần khí, chẳng lẽ là hai thiếu gia của gia tộc nào đó? Thế nhưng thiếu gia sao lại để trung vị thần ra ngoài? Bên người cũng không có ai bảo vệ?" Tiêu sấu nam tử rất rõ ràng. Lịch sử Địa ngục đương nhiên tồn tại một ít gia tộc cổ lão! Gia tộc có thể tồn tại nhiều năm, tự nhiên có ỷ trượng, hoặc có một chút đặc thù bản lĩnh. Mà thiếu gia của gia tộc có linh hồn phòng ngự thần khí là chuyện rất bình thường. Biểu hiện của Lâm Lôi và Bối Bối rất giống đám thiếu gia của gia tộc. Thế nhưng đám thiếu gia cao cao tại thượng sao lại lẫn lộn trong loại nhiệm vụ hộ tống này cơ chứ? "Ca, giết hắn!" đột nhiên thanh âm Ny Ti vang lên. "Ân?" tiêu sấu nam tử lúc này mới bừng tỉnh. Song Một đạo u quang màu đen đã xuất hiện trước mắt hắn, tiêu sấu nam tử còn chưa kịp phản ứng thì u quang kia đã tiến vào trong cơ thể hắn. Tiêu sấu nam tử chợt ngã xuống. "Hừ!" Tát Lạc Mông lạnh lùng nhìn thi thể dưới mặt đất. "Ca." Ny Ti lập tức chạy tới, trực tiếp nhảy vào lòng Tát Lạc Mông bắt đầu khóc "Ca, vừa rồi ta thiếu chút nữa bị hắn giết chết rồi, ô ô ..." Ny Ti đã trải qua cảm giác cận kề tử vong, rồi lại lo lắng cho Lâm Lôi, Bối Bối nên giờ nhìn thấy đại ca mình nàng rốt cục nhịn không được nữa. "Đừng khóc." Tát Lạc Mông liền an ủi. "Ca, vừa rồi nếu không phải Lâm Lôi thì ta đã chết rồi." Ny Ti ngẩng đầu nhìn đại ca nói, "Vừa rồi ..." Ny Ti lập tức lên tiếng kể lại chuyện vừa rồi. Tát Lạc Mông nghe muội muội mình kể lại sau đó quay đầu nhìn về phía Lâm Lôi, Lâm Lôi trong long hóa trạng thái cũng khiến Tát Lạc Mông kinh hãi, kiến thức của hắn so với muội muội cao hơn nhiều, lúc này Tát Lạc Mông cũng khom người cảm kích nói: "Lâm Lôi, cám ơn ngươi, ngươi đã cứu tánh mạng muội muội ta, Tát Lạc Mông Bác Y ta vĩnh viễn sẽ không quên!" Tát Lạc Mông Bác Y, Lâm Lôi căn bản cũng không có chú ý. Họ Bác Y, Lâm Lôi cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe nói. "Ca ..." Ny Ti khiếp sợ nhìn về phía đại ca Tát Lạc Mông của mình. Đại ca bình thường sẽ không dễ dàng tiết lộ thân phận, như thế nào bây giờ lại tự nói ra thân phận? "Vì Bối Bối, ta liều chết cũng sẽ cứu Ny Ti." Lâm Lôi nói, đồng thời hắn biến hồi trở lại đại địa thần phân thân, bên ngoài thân lại một lần nữa hình thành mạch động khải giáp. "Lão Đại." Bối Bối nhìn sang Lâm Lôi. "Đi mau đi." Lâm Lôi liền nói, "Cũng không biết bây giờ Địch Lỵ Á thế nào." Lâm Lôi vẫn lo lắng cho Địch Lỵ Á. Lúc này, Lâm Lôi, Bối Bối, Tát Lạc Mông, Ny Ti bốn người bắt đầu đi trong sa mạc cổ bảo. Long hóa trạng thái đã biến thành cực mạnh Lâm Lôi trong lòng đã có quyết định. "Bổn tôn long hóa vật chất phòng ngự mạnh như thế hơn nữa linh hồn phòng ngự chủ thần khí, vật chất, linh hồn đều có đủ phòng ngự, vậy chính mình nếu đối mặt thượng vị thần bình thường, hoàn toàn có thực lực chiến đấu. Chỉ có điều ... linh hồn phòng ngự chủ thần khí bị tàn phá!" Lâm Lôi đáy lòng cũng có chút lo lắng. "Bình thường thượng vị thần linh hồn công kích, hoàn làm không thể tìm được nhược điểm công kích. Nhưng lúc trước tới Nguyệ lượng hồ thành bảo trúng Đồ thần thỉ linh hồn chi độc, chất độc kia liền tìm tới đúng chỗ khoát khẩu của linh hồn phòng ngự chủ thần khí công kích linh hồn mình." Lâm Lôi hiểu được. Chính mình gặp phải đối thủ, thực lực còn chưa đủ cường. Nếu địch nhân là một thượng vị thần cường đại, bọn họ hoàn toàn có thể cho linh hồn công kích tìm kiếm khoát khẩu của mình sau đó thông qua khoát khẩu công kích. "Cho nên, để bài vẫn còn không thể hoàn toàn đánh giá qua bên ngoài." Không tới thời điểm khẩn yếu Lâm Lôi sẽ không dễ dàng bại lộ bí mật long hóa. Dù sao, chỉ có ân dấu để bài, mới tạo thành uy hiếp. Hơn nữa uy lực mạch động khải giáp cũng không kém. Lâm Lôi bốn người bọn họ đang sóng vai đi tới, bọn họ vẫn không có phát hiện Địch Lỵ Á. "Quái thực, sao sa mạc cổ bảo này không thay đổi nữa?" Bối Bối nói thầm. Lâm Lôi cũng phát hiện điểm đó. "Có lẽ người bố trí sa mạc cổ bảo lúc này đang chiến đấu, không thể phân tâm biến ảo cổ bảo." Tát Lạc Mông nói không sai ... lúc này thanh bào lão giả Phong tiên sinh đang cùng Lý Nhĩ Mông Tư chiến đấu tới thời khắc cuối cùng! "Oanh!" Một tiếng nổ mạnh xảy ra, đồng thời cả sa mạc cổ bảo dường như không thể chống đở, nên hoàng sa đều chảy ra, cả sa mạc cổ bảo chỉ nháy mắt đã biến thành vô số hoàng sa. Sa mạc cổ bảo không còn! Sau khi sa mạc cổ bảo bị hủy diệt, tất cả mọi người đều thấy được bầu trời, cùng cảnh vật xung quanh. Trên sa mạc có không ít thi thể, đại lượng ác ma đều chết thảm, mà những người còn sống đều ở trên sa mạc, cơ hồ tất cả mọi người đều kinh ngạc kể cả Y Ni Qua cùng với thủ hạ của hắn. "Chuyện gì xảy ra?" Y Ni Qua không rõ tại sao sa mạc cổ bảo sư phụ chính mình thao khống lại biến mất? Còn Lâm Lôi liền chợt nhìn thấy Địch Lỵ Á sắc mặt tái nhợt bên cạnh còn có tử thần khôi lỗi: "Địch Lỵ Á!" Lâm Lôi lập tức kinh hãi tiến lên. "Lâm Lôi!" Trong đôi mắt của Địch Lỵ Á nhất thời cũng tràn đầy vui mừng, hướng Lâm Lôi vọt tới.